Chương 4: Vụ Án
Vì tác giả phải hoàn thành đại cương nên trong 1 2 ngày tới có lẽ sẽ không có chap.
__________
Aaron mang theo tâm trạng nặng nề mở cửa đi vào, bên trong có 3 4 chiếc bàn với 7 8 người đang thảo luận, ghi chép thứ gì đó thỉnh thảo lại nhìn lên trên một chiếc bảng trắng dán đủ loại ảnh chụp, thông tin được khoanh tròn, trông có vẻ là đang điều tra vụ án nào đấy.
Thấy cô đi vào cũng chỉ liếc nhìn một chút rồi tiếp tục thảo luận, tranh cãi về một số vấn đề mà họ mâu thuẫn.
Aaron nhìn một chút rồi đi xuống tầng hầm của sở cảnh sát, nơi vừa là nhà kho cũng là thao trường luyện bắn súng.
Cô bước xuống đường hầm tối tăm, khá chật hẹp chỉ đủ 2 người cùng lúc song song đi xuống, hai bên thỉnh thoảng treo một ít Đá Thánh Tích phát ra ánh sáng dịu.
Đi khoảng một lúc thì tới một cánh cửa đen kịt, cô đưa tay ra gõ vài cái, một lúc sau cánh cửa mở ra.
Xuất hiện trong tầm mắt cô là một cô gái trẻ ngũ quan hài hòa, tóc xám mắt đỏ, dáng người mảnh khảnh đang mặc một bộ đồ nâu của thợ thủ công toát ra khí chất lạnh lùng lão luyện.
Aaron vừa thấy người liền mở miệng chào hỏi và nói rõ mục đích đến:" Chào tiểu thư Celica, tôi đến để đưa súng cho cô bảo trì, sau đó đến gặp đội trưởng để điểm danh và nhận nhiệm vụ."
Người được gọi là Celica nghiêng người để cô đi vào sau đó cất lên chất giọng âm ấm nói:"Cô vẫn không bỏ cái thói quen báo cáo chi tiết việc cô sẽ làm sau đó cho người khác nhỉ?"
Aaron mặt đỏ lên, hơi lúng túng nói:" Em sẽ cố gắng sửa chữa!"
Celica thấy thế bèn cười cười, trêu chọc thêm một câu:" Cô có bị hỏng đâu mà sửa? Hay là bị hỏng thật? Hỏng ở đâu? Cởi đồ ra tôi xem giúp cô, hay cô bị đổi rồi."
Không biết cô nhạy cảm hay do nhiều chuyện xảy ra khiến cô căng thẳng, trong thoáng chóc cô cảm thấy bị nhìn thấu một số thứ khiến cô ngẩng người.
Celica thấy thế cũng không trêu chọc thêm nữa, xòe tay ra ý bảo cô đưa súng cho cô ấy bảo trì.
Aaron thấy thế không dám nói gì thêm bèn rút khẩu súng từ trong túi áo ra.
Cô không có thói quen giắt súng bên eo, vì cô tin rằng để hai tay trong túi áo sau đó rút một khẩu súng ra sẽ làm kẻ địch bị bất ngờ.
Mãi đến lúc này cô mới nhìn rõ khẩu súng cô luôn sờ mó, xem nó là lớp bảo vệ trước sự kiện siêu phàm kia.
Đó là một khẩu súng lục ổ quay màu xanh đen, tay cầm làm từ gỗ được sơn đen.
Celica nhận lấy khẩu súng rồi quay người đi đến phòng vũ khí do cô canh gác, một lát sau cô quay ra với một khẩu súng khác.
Celica vừa đưa khẩu súng cho cô vừa nói:" Đây, xài tạm súng của chị, dẫu sao chị ngày mai mới trở về nhà nên không cần lắm, em cứ lấy mà phòng thân."
Aaron cảm ơn nhận lấy khẩu súng lục ổ quay đã được lên đạn sẵn màu trắng kia sau đó xoay người ra khỏi tầng hầm.
Aaron đi thẳng lên tầng trên, tầng dưới là nơi tiếp nhận vụ án cũng như nơi xử lý vấn đề dân sự kiêm phòng điều tra.
Tầng trên thì được chia ra thành phòng hộp, văn phòng của cảnh sát trưởng, văn phòng kế toán.
Aaron đi một mạch tới văn phòng của cảnh sát trưởng, gõ cửa sau đó đi vào.
Cả sở cảnh sát nơi đây cũng chỉ có mười mấy người do quận Soilitary cũng khá nhỏ, cho dù trị an không tốt thì cùng lắm cũng là gây rối, đánh nhau, những vụ nặng như hiếp dâm giết người thì lại không có mấy.
Nên sở trưởng sở cảnh sát cũng kiêm luôn đội trưởng của cả đội mười mấy người.
Văn phòng cảnh sát trưởng khá đơn sơ, bên trái để góc phòng đặt một chiếc máy điện báo, bên phải là kệ sách, giữa phòng thì để một bộ bàn trà.
Cô đi đến phía sau bàn trà nơi đặt bàn làm việc, một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi, đeo kính gọng tròn trong có vẻ khá điển trai đang xử lý công văn ngẩng đầu lên nhìn cô.
Gương mặt của người này toát lên vẻ già dặn, mắt đen tóc đen, tóc đã có vài sợi bạc, là đội trưởng đội cảnh sát tên Dunn Flip.
Aaron điểm bốn góc thành hình thoi tượng trưng cho không gian để chào hỏi.
Đây là lễ nghi được dạy từ nhỏ của mỗi người dân tôn thờ Thần, rằng phải làm thánh lễ chào hỏi người có chức vị cao hơn mình.
Đơn giản là thường dân sẽ không đáp thánh lễ với cảnh sát, nhưng phải đáp thánh lễ với quý tộc, cảnh sát thì phải đáp thánh lễ với người có chức vị trong cơ chế cao hơn mình.
Hai bên Quân Đội và Pháp Lý khá thân thiết với nhau nên sẽ đáp thánh lễ với nhau theo từng vị thần mình tôn thờ để chào hỏi.
Dunn cũng làm theo đáp lễ sau đó nói:" Sáng nay vừa có một vụ giết người, nạn nhân là một người đàn ông tên Hilbert Lincoln, bị siết cổ chết trong khi đang ngồi uống trà tại nhà riêng ở khu Đông".
Dunn dừng một chút rồi tiếp tục nói:" Điều đáng để ý là nạn nhân, một người cao to lực lưỡng cao 1m9, nặng 80kg bị siết cổ chết mà chỉ giãy dụa đạp đổ được mỗi cái bàn trà đơn bằng gỗ khá nhẹ, dấu vết trên chiếc ghế cho thấy Hilbert bị một lực cực kỳ mạnh ghì xuống."
Aaron nghe xong lập tức hiểu ý, sau đó cô tiếp nhận một tập tài liệu mỏng từ tay Dunn, không nói cũng biết cô sẽ tham gia điều tra vụ án này.
Aaron mặc dù có kinh nghiệm điều tra từ "cô" của trước đây, nhưng cô hiện tại vẫn là lần đầu điều tra, hơn nữa vụ án còn đậm mùi siêu phạm như này.
Nên cô không tránh khỏi có chút căng thẳng, lo lắng và sợ hãi nhưng càng nhiều hơn là phấn khích.
Cô xuống vừa xuống dưới lầu vừa lật tài liệu xem xét.
Hilbert Lincoln sống độc thân ở khu Đông, làm nghề mạo hiểm kiêm chủ tiệm rèn dụng cụ, không có xích mích với ai, vừa về từ một chuyến thám hiểm di tích đáy biển, khám nghiệm hiện trường cho thấy rất nhiều cổ vật chứng tỏ ông ta đã có một chuyến thám hiểm thành công nên bị nghi ngờ là có xung đột với người trong đoàn nên bị ám sát.
Do Quận Soilitary nằm khá gần thành phố biển Walter nên thường xuyên có thủy thủ, nhà mạo hiểm, cướp biển cải trang ghé thăm thu thập tin tức, nên những tin tức về kho báu, chuyện ly kỳ không thiếu, Hilbert cũng là người bị bí ẩn, kích thích lôi kéo.
Xuống dưới lầu, cô thấy những đồng nghiệp có nam có nữ vẫn đang thảo luận, thế là cô cũng tìm một chỗ ngồi xuống và lắng nghe.
Một vị nữ đồng nghiệp tên Vincent lớn tiếng nói:" Tôi đã bảo rồi! Trong trà chắc chắn có độc nên mới khiến nạn nhân mất sức không thể phản kháng và bị siết cổ chết."
Một vị nam đồng nghiệp tên Lucas lập tức phản bác:" Cô vẫn giữ quan điểm đấy à, khám nghiệm tử thi cho thấy nạn nhân không hề có dấu hiệu suy giảm chức năng do bị trúng độc hay thuốc mê thường thấy, thậm chí nó còn cho thấy nạn nhân giãy dụa cực mãnh liệt."
"Tôi nghiêng về việc cả 2 đã vật lộn cực kỳ kịch liệt sau đó hung thủ đã dọn dẹp hiện trường rồi bỏ đi, đêm hôm qua không thấy có bất kỳ ghi nhận rời khỏi thị trấn nào nên tôi đoán hung thủ vẫn còn ở trong quận."
Một vị nam đồng nghiệp khác tên Kan phát biểu:" Nhưng rất có thể hắn đã đột nhập vào, mặc cho Quận chúng ta là số ít trên Đế Quốc vẫn giữ tường thành lẫn kiểm tra ra vào như một truyền thống nhưng nó không còn chặt chẽ như xưa, sáng nay rất có thể hắn đã thoát đi."
"Vì vậy trước chúng ta nên điều tra kẻ tình nghi hơn thay vì nói về nguyên nhân cái chết của Hilbert chỉ vì nó quá bất thường nhưng nó không đủ để chúng ta lãng phí thời gian vì nó."
Các đồng nghiệp khác gật gù tán đồng, Vincent và Lucas cũng thức thời gật đầu im miệng, cả hai trừng mắt nhau rồi ngồi xuống.
Một vị nữ đồng nghiệp khác tên là Jun Gan nói:" Mấy ngày hôm nay chỉ có bốn người từ bên ngoài đến, có thể khoanh vùng phạm vi cần điều tra rồi, Hilbert khi đi thám hiểm cũng không có người trong quận đi cùng bao giờ."
"Bốn người lần lượt là Jancy một phóng viên đến từ Walter, Lindy một nữ du hành đến tử phía Bắc của Đế Quốc, Hintorn một thủy thủ đang trên đường về Đế Đô đi ngang qua đây, Laymin một nhà mạo hiểm."
"Trọng điểm điều tra sẽ là Hintorn và Laymin, tốt, bây giờ chúng ta mời họ đến đây thẩm vấn."
Vì vấn đề vụ án mới được phát hiện sáng nay, nên việc khoanh vùng nghi phạm tới giờ phút này mới xong.
Cả đội 8 người đứng dậy, đồng loạt vẽ hình thoi theo chiều kim đồng hồ, đáp thánh lễ với nhau sau đó phân công 2 người một tổ.
Cô cùng tổ với một vị đồng nghiệp nam tên Ares đi tìm Hintorn.
Ares là một người đàn ông khoảng 25 tuổi, cao 1m8, mắt lam tóc lam, ngũ quan hiền hòa, nhưng đừng vì thế mà nhầm, anh bạn này có thể đấm vỡ đá đấy.
Hintorn hiện đáng tạm trú ở một nhà trọ nhỏ dành cho ngườ giàu ở khu Nam cách sở cảnh sát ở trung tâm quận Soilitary không xa lắm.
Cả 2 cùng bắt một chiếc xe ngựa đi đến khu Nam, trả 10 Nin xong cả hai đi bộ tới nhà trọ nằm ở khu dân cư này.
Trong quá trình này cô không ngừng sờ khẩu súng trong túi áo, tựa như nó có thể giúp cô giảm bớt căng thẳng, tự tin hơn.
Bước vào trong cả hai trực tiếp giơ thẻ chứng nhận cảnh sát ra trước sự nghi hoặc của nữ lễ tân.
Cô mở miệng bằng chất giọng đanh thép ra lệnh:" Dẫn chúng tôi đi gặp Hiltorn!"
Nữ lễ tân thoáng nhìn qua huy hiệu cảnh sát lẫn chứng minh thân phận của cả hai sau đó hơi sợ hãi chào hỏi rồi mời cả hai đi theo.
Bước lên cầu thang bằng gỗ được chạm khắc tinh tế.
Trên lầu, hai bên hành lang có 3 phòng mỗi dãy, giữa 2 phòng đều có treo một ít bức tranh cầu kỳ, tạo nên cảm giác sang trọng tinh tế và quý phái.
Nữ lễ tân dẫn cô đến một căn phòng bên trái gần cuối dãy.
Aaron tiến lên gõ cửa, sau một hồi thấy không có hồi đáp.
Cô cùng Ares đồng thời rút súng ra trong sự kinh hãi của nữ lễ tân.
Cô thử lại lần nữa và thay gõ bằng đập.
Trong tiếng rầm rầm, một giọng nói có vẻ ngáy ngủ mang theo tức giận vang lên:" Ai đó? Làm gì mới sáng sớm mà đã um xùm thế kia?"
Cô nhìn Ares, ra hiệu cho anh ta.
Ares nhìn cô một chóc rồi mở miệng, giọng nói trầm đục vang lên:" Chúng tôi là Cảnh Sát, hiện đang nghi ngờ anh có liên quan tới một vụ án mạng, mong anh theo chúng tôi hợp tác điều tra."
Bên trong căn phòng đột nhiên yên tĩnh, một lát sau vang lên tiếng bước chân.
Trong tiếng kẽo kẹt, cửa mở ra, người mở cửa là một người đàn ông cao 1m9, cởi trần lộ ra cơ bắp lực lưỡng cân đối của mình, làn da hơi nâu, tóc hơi bạc do đi biển khá nhiều, khuôn mặt góc cạnh không góc chết, đặc biệt là một đôi mắt nâu cực kỳ hút hồn.
Cô nghiêm mặt nói:" Mời anh ăn mặc tử tế theo chúng tôi về sở lấy lời khai."
Hiltorn trông không có vẻ gì để ý đến lời cô nói ngược lại nhìn cô nói:" Ồ, phụ nữ cũng làm cảnh sát cơ à, sao không lấy chồng ở nhà chăm con đi?"
Aaron lạnh lùng nhìn người trước mặt, cất giọng đanh thép đáp:" Anh bạn người Trung Cổ, vui lòng mời anh mặc quần áo của con người hiện đại văn minh và phối hợp điều tra."
Hiltorn cười cười trả lời:" Thế cô lấy khẩu súng đang chĩa vào đầu của tôi ra cái đã."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top