Chap 8
Cũng là vậy khoảng vài ngày sau đó, thái độ của thằng nhóc Eli ngày một điên khùng, tưng tửng hơn nữa. Từng giờ từng phút cứ không ngừng theo sát Naib, cứ như bị thiếu mất sự tự do làm ngài khó chịu ra mặt.
Rồi quyết định, chắc chắn phải hỏi rõ người ta xem rốt cuộc chuyện gì mà cứ ngày đêm thay nhau canh chừng ngài.
Naib kéo tay Eli theo phía sau, đến căn phòng thì lập tức đẩy ngã Eli ngồi xuống giường. Hai tay khoanh lại, mặt mày cau có liếc hỏi.
- Này! Sao lúc nào cũng cứ bám dính lấy anh như thế hả? Có biết tự nhiên bây giờ mọc thêm cái đuôi rất khó chịu không!?
--------
- em .... Em nào có... Chỉ là dạo này em bị ghiền mùi của anh thôi mà...
- Lần trước thì được, nhưng lần này nhất quyết không thể nào bỏ qua! Nói đi, thái độ này của em từ đâu mà mọc ra vậy!?
- Naib này.... Nghe em đi, thật sự không có gì đâu...
...
- Thành thật một chút đi Eli Clark, bộ có việc gì khiến em phải che giấu anh đến cùng như vậy... Hay là em không còn tin tưởng anh, để sẻ chia phiền muộn đang bứt rứt trong lòng em nữa?
...
"... Naib"
" Không phải đâu mà... Anh Naib chưa bao giờ khiến em phải đánh mất niềm tin hết."
- Mau trả lời đi chứ?
Eli im lặng, chắc là do nội tâm của nó hỗn loạn quá. Song, Naib Subedar càng tra hỏi, tâm trí của Eli Clark càng trở thành một mớ chỉ rối, cuống cuồng quay đều trong đầu óc nó. Khiến bản thân nó cũng chỉ mấp máy môi. Hoàn toàn không trả lời được câu hỏi của anh.
Naib Subedar khi đó dừng lại, gương mặt mang nét muộn phiền.
Eli rất ngoan mà, chưa lần nào anh hỏi là nó không trả lời hết. Nhưng một bước tiếng mới khiến nó trở nên cứng đầu hơn với anh. Điều gì giờ đây cũng giấu kín. Không kể cho anh nữa.
Nhìn gương mặt lo âu của nó, anh chỉ thở dài ra tiếng. Bước đến gần rồi nhẹ ôm nó vào lòng.
- Anh có hơi quá lời... Anh xin lỗi.
Vòng tay qua lưng nó, anh vỗ về. Giọng nói nhẹ nhàng an ủi, giảm nhẹ sức nặng đang đèn vào tâm trí nó. Eli Clark dang tay ôm lấy anh. Tựa mặt vào vai anh, tự động chờ đợi cho đến khi nó hết cảm thấy rối rắm nữa...
- Eli... Anh--
- Em đã mơ thấy một giấc mơ rất kinh khủng...
...
- Em nhìn thấy anh... Đứng trong căn phòng đang bị nuốt chửng bởi những tàng lửa đỏ nóng rang, cháy phừng phực... Anh không chạy, không nói. Chỉ quay mặt về nơi em, đem đôi mắt nhẹ nhõm đến đau lòng nhìn em. Rồi ngọn lửa cháy sáng... Nó nuốt chửng anh cùng căn phòng ấy. Em đứng trong đám lửa ấy cách anh chỉ 4 bước đi... Nhưng em không thể nhúc nhích, không chạm đến anh. Vô lực nhìn anh bị đám cháy thiêu mất...
- Eli...
- Naib em rất sợ... Em tự hỏi tại sao nó lại thật đến thế. Tại sao từ hôm đó, giấc mơ đã ám ảnh em... Nguyền rủa tâm trí em. Và nói cho em rằng, tất cả là tại em. Tại vì em đã mang lời nguyền đến, gieo rắc cho anh và khiến anh chết đi...
-...
- đáng lẽ em phải chết rét trong đêm đông đó mới đúng...
----0----
To be continued
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top