Chương 2

Không có gì so với ba chữ "ngươi không được" tạo thành bạo kích cực lớn với tôn nghiêm của một người đàn ông.

Huống chi đây chính là bãi mìn của Thành Hàn Bân.

Liền ở lúc Chương Hạo giọng nói kết thúc nháy mắt, bên cạnh thư ký liền huỵch một tiếng lấy điện thoại di động ra, không cần ấn nút mở, trực tiếp áp vào bên tai.
"Hồ tổng a, ngài hảo ngài hảo, lần trước chúng ta nói chuyện hợp tác.."
Vừa giả vờ gọi điện thư ký vừa đi về phía cầu thang với tốc độ nhanh nhất trong đời.
"Chương. Hạo" - Thành Hàn Bân trong mắt tràn đầy tàn nhẫn, mỗi một chữ đều nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu nói lại lời vừa rồi đi."

Có vẻ như bên kia có vấn đề về tai - Chương Hạo thầm nghĩ.
Chương Hạo trong lòng hiểu rõ, sau đó nói thẳng: "Tôi nói anh không được."
"Hoặc là đổi cách nói khác, anh không phải là người bình thường." Người có ba hồn bảy phách, làm chủ được thất tình lục dục.
Hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra, Thành Hàn Bân người này trời sinh liền ít đi một phách.

Mà này một phách vừa lúc chính là tinh phách chứa tình yêu cùng dục vọng, một người không có ái dục, tự nhiên sẽ không có ái nhân.
"Phanh" một tiếng vang lớn, Thành Hàn Bân một quyền nện ở cánh cửa bên cạnh, nhưng Chương Hạo vẫn mặt không đổi sắc, thậm chí mắt còn chả thèm chớp lấy một cái.
"Anh không cần tức giận, có thể phát sinh loại tình huống này, có lẽ là tổ tông anh thất đức, hoặc là có người lợi dụng tà thuật.."
Trước đây Thành Hàn Bân sẽ cảm thấy nhàm chán nếu hai người gặp nhau trong vòng chưa đầy ba phút, nhưng bây giờ trong vòng ba phút gặp mặt, Chương Hạo đã mắng từ hắn đến tổ tiên của hắn.

Ngay khi vẻ mặt của Thành Hàn Bân ngày càng trở lên nguy hiểm, cửa thang máy sau lưng anh ta "ding" một tiếng mở ra.
Chương Hạo nghiêng đầu nhìn thoáng qua, mở miệng nói: "Kim Thái.."
Quản lý Kim không đợi Chương Hạo nói xong, Kim Thái Lai liền điên cuồng ấn đóng cửa thang máy để cố gắng tránh chiến trường Tu La tràng lần này.
Sau khi cửa thang máy từ từ đóng lại, thư ký hành chính đột nhiên từ thang lầu chạy đến bên người Thành Hàn Bân, thấp giọng nói gì đó.
Chương Hạo mơ hồ nghe thấy chữ bệnh viện, nghiêm trọng nhưng không nghe rõ mấy chữ còn lại.
Sau khi Thành Hàn Bân nghe thư ký báo cáo, hắn liếc nhìn Chương Hạo một cách tàn nhẫn trước khi quay người rời đi.
Sau khi nhìn chiếc xe sang trọng hàng chục triệu rời khỏi tầng dưới, Kim Thái Lai lại sợ hãi đi thang máy lên lầu.
Vào cửa liền thấy, Chương Hạo ngay ngắn nghiêm chỉnh ở trên sofa phòng khách uống trà.

Kim Thái Lai cẩn thận đánh giá thần sắc của hắn một chút, sau đó mới cười mỉm giải thích nói: "Vừa rồi thấy cậu cùng Thành tiên sinh đang nói chuyện, tôi ở đó cũng không tiện, cho nên liền xuống dưới lầu đợi một chút."
Chương Hạo bình tĩnh nói: "Không có việc gì."
Sau khi Kim Thái Lai ngồi xuống, hỏi trước vài câu thư giãn bầu không khí sau đó mời vào chính đề: "Chương Hạo, cậu lần trước nói muốn giải hợp đồng lui vòng phải không?"
Chương Hạo khẽ gật đầu: "Không sai."
Kim Thái Lai cau mày nói: "Đừng đưa ra quyết định bốc đồng chỉ vì tức giận.

Anh, Tạ tổng nhờ tôi nói với cậu, liền tính cậu cùng Thành tiên sinh ly hôn, công ty cũng sẽ an bài tài nguyên cho cậu."
"Đa tạ hảo ý" -Chương Hạo cười nhạt nói: "Bất quá chí tôi không ở nơi này, vẫn là giải ước cho thỏa đáng."
Kim Thái Lai lại khuyên một hồi, thấy hắn như cũ quyết theo ý mình, chỉ có thể thở dài thật sâu nói: "Cậu hiện tại trên người còn có ba cái đại ngôn, hơn nữa mặt sau còn có tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, phải trả cho công ty tổng cộng 5800 vạn nhân dân tệ."
Chương Hạo khó được ngẩn ra một chút: "5000..800 vạn?" Kim Thái Lai gật đầu, nói: "Này vẫn là Tạ tổng xem mặt mũi Thành gia mới áp thấp như vậy, nếu là thay đổi người khác, ít nhất cũng muốn 7000 vạn mới có thể giái quyết.

Chương Hạo mới học được cách kiểm tra số dư trong thẻ ngân hàng của mình trên điện thoại di động ngày hôm qua, xem xét khoản tiền gửi mười mấy vạn của nguyên chủ, muốn giải ước quả thật chính là thiên phương dạ đàm.

( Thiên phương dạ đàm: Chỉ những chuyện lạ lùng, không thể xảy ra )

Một người không thể không có niềm tin, nếu đã không thể trả tiền vi phạm hợp đồng, hắn vẫn phải làm công việc ban đầu.
Chương Hạo trầm mặc hồi lâu, mở miệng nói:" Tôi hiện tại không có tiền, chờ tích cóp đủ sẽ cấp công ty bồi thường. "

" Vậy thì trong thời gian còn hiệu lực của hợp đồng, anh vẫn phài tuân theo sự sắp xếp của công ty "

Với sự việc lúc này, hắn không còn sự lựa chọn nào khác, vì vậy hắn đành gật đầu:" Được"
Sau khi Kim Thái Lai rời đi, Chương Hạo ngồi trên ghế sofa suy nghĩ một lúc lâu.
Xem ra nhiệm vụ cấp bách nhất chính là kiếm đủ tiền chuộc thân, để hắn có thể chuyên tâm tu luyện, tích lũy công đức chi lực càng sớm càng tốt.

Một khi đã vậy, kia hắn liền phải đi trước tìm một cái đã có tiền đồng thời lại có phiền toái quấn thân.
Nghĩ đến đây, Thành Hàn Bân một bộ mặt lạnh lùng kiệt ngạo bổng hiện lên trong đầu Chương Hạo.
√ Có tiền
√ phiền toái
√ không có ác nghiệt.
Có tiền có đức lại đoản mệnh, loại người này vô cùng thích hợp để hắn siêu độ..

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top