Tạm biệt ( sayonara)!
Viết theo tâm trạng nhất thời thôi... Ai đồng tâm trạng cứ việc vote, comment... mà cũng ko bik nữa.... nhưng vẫn mong trong số người đọc sẽ có " người đó "
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đúng, là tại tôi, là tại tôi đã kéo cả hai xuống vực sâu của sự " chia rẽ và phân li ". Cũng là tại tôi mà ra cả....
Một đứa ko bth như tôi. A thik tôi ở điểm nào chứ? A chịu đựng đc tôi cái gì chứ? Tôi thực sự ko hiểu. Cũng đúng thôi, tôi đáng ghét, đáng ghét từ năm cái năm " đó " rồi. Nhưng a cũng chịu đựng đc. Nhưng đối với một đứa ngốc như tôi đến khi mất đi a, tôi mới nhận ra....
Cả hai thành ra như thế này là vì cái gì chứ? Vì tôi quá ngốc và cũng quá " điên ", vì hiểu lầm về một sự việc ko đáng có. Kết quả, tôi mất đi a, mất đi người mà tôi thik!
- Xin lỗi....
- Xin lỗi...
- Xin lỗi....
- Xin lỗi....
- Xin lỗi....
......
Bao nhiêu câu từ " xin lỗi " chúng mình nhận và cho nhau nhiều quá phải ko? Và lúc nào người mở miệng nói từ đó cũng là e. Một đứa con gái lúc nào cũng làm a phải buồn, phải suy nghĩ nhiều.
Tình cảm của a dành cho e, nó giống như một tấm gương, e luôn là người đập nó rồi lại lấy băng keo dán lại bởi những từ " xin lỗi ". Cơ mà a vẫn chịu đc đấy, a vẫn cứ giữ lấy "tấm gương" đó đấy! Lại một lần nữa khi e mất a thì em mới nhận ra. Quá ngốc, phải ko a?
Nhưng h e viết ra những dòng chữ này còn gì là ý nghĩa chứ?
Vâng, a ghét e lắm. E hiểu, ghét đến mức cho dù e có làm mọi cách đc gặp a, để đc nch với a. A vẫn ko muốn. Đúng, e hiểu mà, ghét cay ghét đắng, chán nản đối với một đứa bất bth, ko hiểu chuyện và cũng ko đặt một chút niềm tin gì nơi a.
E đã từng hứa với lòng, sẽ tìm mọi cách để nch với a... dù có bị a ghét nhiều hơn nữa nhưng đến khi gặp đc a thì e lại trốn tránh. Tại sao?
Gặp nhau mà cứ như 2 người xa lạ. A có cảm thấy đau ko? Hay chắc là bây h ghét e đến cực độ, nhìn thấy e như thấy cái gai trong mắt? Nhưng e thì có đấy! Đúng, nó đau lắm, dù có mạnh mẽ thế nào....
Vứt bỏ đc e chắc a thấy nhẹ nhõm lắm. Vì a đâu cần phải chịu đựng một đứa như e nữa....
Vì bắt đầu từ bây h, bên cạnh a sẽ là người con gái khác. Có thể sẽ tốt hơn e. Có thể lúc nào cũng làm cho a cười.... Và cô ấy cũng sẽ ko để cho a phải săm soi một " tấm gương" đầy những miếng " băng keo" đc đính trên đó. Đúng ko a?
E từng nghĩ rằng, cả hai đứa chia cắt cũng đều do sự vô cớ của e mà ra. Khi bik a ko muốn nch với e, e đã muốn từ bỏ nhưng lại ko muốn. Vì e cố chấp, vì e ko muốn mất a! Nhưnh bản thân a đã ghét e như vậy, e còn cách nào khác ngoài từ bỏ sao?
Đúng, e đã từ bỏ. E quyết định cho a một con đường mới, một con đường tốt đẹp hơn nhiều...
Bây h a đã thấy hết phiền, hết bực chưa? Vì con nhỏ mà a ghét đã ko còn xuất hiện trước mặt a nữa.
" E xin lỗi vì những gì đã làm cho a buồn. Xin lỗi vì đã ko tin tưởng ở a. Xin lỗi vì đã ko cho a niềm vui"
Đó có lẽ là những miếng băng keo cuối cùng mà em dán lên " tấm gương tình cảm của a ".
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Những lúc hai đứa cãi qua cãi lại...
Những lúc a lúc nào cũng phải ngồi kế e cho bằng đc....
Nhưng lúc a gọi e bằng mấy cái biệt hiệu ngớ ngẩn.....
..........
.......
Tạm biệt, tạm biệt tất cả! Cảm ơn những nụ cười, những niềm vui và tình cảm mà a đã dành cho e.....
" Có những khi mất đi điều quan trọng thì mình mới hối hận. "
Xứng đáng với một đứa như e mà😃😃
Từ nay, a hãy luôn cười tươi. Như vậy, cho dù, a có ghét e tới đâu, thì e vẫn sẽ vui...
Hãy để những kỉ niệm đó sâu lắng đi... có thế, e mới giũ bỏ đc thứ tình cảm này...
Đó là những lời e thực sự muốn nói với a nhưng ko có cơ hội để nói..
Tạm biệt, tạm biệt người con trai đã cho e bik .... đối với e điều gì là quan trọng!
Sayonara #P
............
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cảm ơn những người đã chịu bỏ time rảnh để đọc mẩu chuyện ngắn đầy mùi tâm sự này...
Hết ^_^
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top