Chap 77

Con bị đuổi?"
"Bị đuổi."
"..."
Tiffany mặt nhăn mày nhó, khoanh tay thật chặt trước ngực, dựa lưng vào ghế và xoay mặt đi chỗ khác, miệng lèm bèm rủa đến những người mà mình vừa rời đi xa, sự kiện vừa diễn ra thật không thể nào quên được, đều là những chuyện khiến người ta bị bức đến điên.
Hwang phu nhân thở dài một tiếng, ngó mắt nhìn Taeyeon rồi nhỏ giọng."Vậy, cha mẹ của con...có thể cho qua chuyện này không?"
"Dạ thưa, con nghĩ...trước giờ họ sống rất dễ tha thứ, không sao đâu ạ, chỉ cần người có lỗi xin lỗi họ một tiếng!" Taeyeon mím môi lại, nhìn sang Tiffany..."nhưng chị ấy còn không xin lỗi."
"Sao phải xin lỗi! Tôi đâu có sai!"
Hwang phu nhân biết Tiffany ngang bướng, bản tính vốn không thể sửa dời nên chuyện xảy ra không quá lạ lẫm với bà, mỉm cười và cầm tách trà nóng trên bàn lên uống, bà có thể dễ dàng xem việc này như chuyện thường ngày.
"Được rồi, cho đến tối ta sẽ gọi điện và nói chuyện với cha mẹ của Taeyeon, xin phép họ bỏ qua cho đứa con ngang ngược này.Hai đứa có thể ra về!"
"Dạ.Vậy làm phiền Hwang phu nhân!" Taeyeon cuối đầu với bà, sau đó xoay sang cái người vẫn bướng bỉnh giữ nguyên thái độ."Đi thôi."
Tiffany có chút ấm ức muốn nói tiếp với Hwang phu nhân, nhưng không muốn nói nữa khi Taeyeon hối thúc, nàng đứng dậy khỏi ghế và bước ra ngoài cùng em.
.
Chuyện sẽ không quá căng thẳng nếu như mẹ của Taeyeon không dùng chỗ canh nóng mà nàng đã cố tình bỏ nửa lọ muối vào, sau đó thì nàng cũng không phải uống phải loại nước hoa quả có ớt ép của bà ta và bà ta không nên sử dụng chai tương đen mà nàng đã cho vào đó một lượng lớn bột ngọt, đặc biệt là màn cãi tay đôi nảy lửa mới đây vài tiếng đồng hồ...bà ta giận quá đâm hận và tống cổ nàng ra khỏi nhà không thương tiếc.
Câu chuyện này sẽ không dừng lại nếu như nàng quay lại đó lần nữa, cho nên nàng tuyệt đối không muốn đến đó nửa bước.
Tiffany ngồi vào ghế lái, cho chiếc xe màu xanh chạy đi, trong lòng vẫn còn giận dỗi nhiều.
Khi xe chạy được nửa quãng đường, Taeyeon lại đập mạnh vào ngăn chứa đồ mini trên xe để nó bậc ra, những thứ hư đốn lại lộ liễu xuất hiện.Tiffany đưa mắt liếc nhìn, bắt gặp đôi mắt tức giận của Taeyeon, em đang nhìn mình nảy lửa thế nào đều được thấu hiểu, lúc này nàng nên đề phòng, nuốt nước bọt và tập trung lái nhiều hơn nữa.
Em lại giận rồi.
"Chị có gì muốn nói nữa không ?"
"Không."
Đừng nghĩ đem mấy chuyện ấy ra thì hù dọa được nàng, mặc dù đã yếu đuối hơn trước đây từ khi dính với em, nhưng nàng vẫn là Tiffany đó thôi, là một chị đại có tiếng.
"Em không biết phải làm sao thì chị mới bớt kiêu ngạo đi, bộ chị thấy thích lắm hả?"
"Không phải người ta cố tình, người ta ghét cảm giác bị đàn áp.Không lửa, thì khói ở đâu ra, chính là cha mẹ của em kiếm chuyện trước !"
"Nhưng chị cũng không thể nào nói chuyện với cha mẹ em ngang ngược như vậy, còn chơi mấy trò trẻ con đó nữa, thể thống gì??"
"Mặc kệ tôi."
"Mặc kệ cái gì ? Chuyện này liên quan đến chị, em, gia đình em!"
"...tôi không muốn nghe quở trách đâu.Nếu còn nói nữa thì tôi xuống xe ngay!"
Taeyeon đập tay vào cái hộc để nó tự khép lại, nó ngước mắt nhìn lên, vẻ mặt thật sự vẫn không có chuyển biến tốt, nó lạnh giọng."Chị lái xe vào lề đường đi, em muốn xuống xe!"
"Cái quái gì?" Nàng mở to mắt, quay sang nhìn nó.
"Lái vào đi."
"Bộ em tưởng...tôi sợ em hả?"
".."
Thấy bị khi dễ gấp một trăm lần, Tiffany đánh nhanh bánh xe vào sát lề đường và đạp thắng nhanh, nét mặt nghiêm nghị ra lệnh cho kẻ vừa tỏ thái độ với mình."Bước xuống!"
Quả thật là không có tí gì là chần chừ, Taeyeon mở cửa xe và bước ra ngoài.Tiffany tức điên, nhưng cũng lạnh nhạt mặc kệ em, nàng đạp chân lên ga và chạy đi xa không quay lại...
____________
Tiệc ở Jung Gia không phải rất náo nhiệt hay sao?
Người ra vào ăn mặc lịch sử và sang quý như thể cảnh tượng lâu đài hoàng cung diễn ra tiệc lớn trong truyện cổ tích.
Là một buổi tiệc giao lưu quan trọng của Jung Gia, cho nên không thể tổ chức tùy tiện ngoài trời hay trong khuôn viên, mọi thứ được bày dọn bên trong, từng chi tiết nhỏ đều được chuẩn bị chu đáo đến mức đáng để nể phục, khách mời có thể dễ dàng tặng cho Jung Gia một điểm cộng thiện cảm ngay từ đầu khi bước vào trong.
Yuri không ngờ, cũng có một ngày mình đường đường chính chính đứng trong Jung Gia mà ngẩn cao đầu, không bị đem ra trêu chọc, đây là một niềm tự hào, một niềm vui.Trên môi nở nụ cười tươi khi đã thấy được vị trí của nàng công chúa trong lòng, trong đầu Yuri lại nhắc nhỡ kĩ càng là nên đến tiếp cận ngay khi có thể...
"Jessica."
Jessica đang lâm vào tình trạng chán nản đến mức mạch máu lưu thông chậm đi, còn tưởng là sẽ chết đi, không ngờ lại có người đến bắt chuyện.Hơn nữa còn là...
"Chào, đến lâu chưa?"
"Mười phút."
Chéo chân lại, khéo léo với chiếc váy màu đen phối hoàn hảo với làn da trắng của mình, Jessica nhẹ nhàng nâng ly rượu vang có loại màu sắc mê người trên tay lên để mời gọi."Uống một chút với tôi đi."
Yuri sớm bị một cử chỉ, hành động nhỏ của người ta làm cho hồn phách lẫn lộn, nhưng rất nhanh lấy lại phong độ, cô cười đáp trả, đương nhiên lại phải cẩn thận với hoa hồng.
"Một chút là bao nhiêu ?"
"Một nhấp môi."
"Vậy cũng được coi là uống rồi phải không?"
"Phải."
Loại thanh âm của hai chiếc ly thủy tinh nhẹ nhàng va vào nhau nghe rất thích thú, tạo cảm giác dễ chịu trước khi người ta dùng rượu.
Yuri nhướn mày nhìn Jessica, nháy mắt một cái sau khi đã cùng nhấp một ngụm với nàng, để thứ rượu vang vừa ngọt vừa the cay đó trượt xuống cổ rồi, cô lại muốn nói tiếp.
"Hôm nay bạn của em có đến...?"
"Bữa tiệc như thế này, làm sao cha tôi cho phép bọn họ đến." Jessica cười nhếch mép."Chỉ có vài người quen biết thôi, giống như cô vậy."
"...Em không định đi đâu hay sao?Ngồi ở đây sẽ rất chán."
"Đi đâu? Tôi muốn ở đây.Ngoài kia không có loại vui thú mà tôi cần, toàn là những người đến hợp tác làm ăn với Junh Gia."
Jessica liếc nhìn bộ dạng Yuri lúc này, không hiểu sao lại phụt cười.Chưa bao giờ nàng trông thấy cô ấy mặc một bộ vest lịch sự đến vậy trước đây. Hay là do nàng vô tâm nên không thể nhìn thấy? Lần này chứng kiến, đúng là có chút ngỡ ngàng.
"Cô trưởng thành đến như vậy bao giờ, Yuri?"
"Ai cũng trưởng thành rồi, Jessica."

Yuri đưa tay vào túi quần tây, trên môi là nụ cười lạnh, cô đang muốn nói chính xác là Jessica đã trưởng thành chậm trễ hơn bất cứ ai khi lại mang trong đầu lối suy nghĩ trái chiều với mọi người.
Jessica hiểu chứ, hiểu người ta đang nói gì, cũng biết mình sẽ nói gì tiếp theo, nhưng nàng không làm vậy, những thứ nàng nói ra sẽ lại bay vút lên trời, chỉ làm người khác thêm chán ghét thôi.Ít ra, nàng phải còn tồn tại trong lòng người ta với tí ấn tượng tốt lành.
"Yoona đâu rồi?" Nàng đánh sang chủ đề khác.
"Cô ấy sẽ đến trễ."
"...vậy sao?"
"Ừm."
Nàng thì cuối dần mặt xuống, Yuri thì cứ thẳng dáng, đứng nhìn nàng...biết thừa là trong đôi mắt cả hai có một loại cảm xúc quen thuộc dành cho nhau, nhưng lại không thể giải quyết được tâm tư cho nhau, cái mà cả hai nhận được là sự im lặng của đối phương.
"Yuri.Em đến rồi!"
Yuri giật mình vì giọng nói nào đó phát ra rất gần, ngay cạnh bên nên xoay sang nhìn.
Seohyun đến gần từ lúc nào không hay, nhưng hiện tại lại có thể vươn tay vỗ nhẹ vai Yuri một cái."Chỗ của em làm việc sao rồi?"
"Vẫn tốt ạ, còn chị?"
"Chị vẫn ở Trường hoạt động, mọi thứ tốt đẹp hơn chị nghĩ."
"Vậy thì hay quá."
Seohyun tinh ý nhận ra là ai đang ở đối diện với Yuri, cho nên rất nhanh lại nhận ra không khí xung quanh là gì.Cô không biết là có nên giúp Yuri đến gần với Jessica hay không, bởi vì làm như vậy thì chẳng khác nào cô đang làm chuyện nghịch lý vô cùng.Yoona thì sao?
Ho khan một tiếng rồi Seohyun cười tươi."Chị phải đến chỗ của Jung lão gia để trao đổi giữa Seo Gia và Jung Gia, em nên đi chào hỏi mọi người."
"Ừm, em biết rồi."
"Jessica, em có muốn cùng Yuri đi chào hỏi mọi người chung hay không? Nếu em thấy ngại thì có thể cùng Yuri đi."
Seohyun không hiểu tại sao mình lại nói ra mấy lời này, nhưng sau khi nói ra xong thì trong tâm lại trở nên căng thẳng rất nhiều.Chắc là tự nhận thức được đã nói thứ tuyệt đối không nên nói rồi.
Bình thường từng lời ăn tiếng nói đều rất có suy nghĩ, nhưng không hiểu sao lần này lại nói tùy tiện trước khi nghĩ nữa...Seohyun cảm thấy bất lực.
Jessica gật đầu, dù sao Seohyun đã nói và cho ý kiến, nàng không thể từ chối, bởi vì điều này có thể hòa nhập nàng với những con người ngoài kia, nó có ích cho nàng, nàng không muốn cứ mãi ăn chơi nữa, đến lúc phải nghĩ cho chuyện Jung Gia rồi.Nhanh chóng đứng dậy khỏi chiếc ghế  trong bàn thức ăn thịnh soạn ấy, nàng chỉnh chu đứng cạnh bên Yuri.
"Được rồi, giao lưu vui vẻ.Chị đi trước đây."
"Chào chị."
Seohyun rời đi, không biết là mình đã làm gì nữa, nhưng cô nhận thức được là mình nên trốn vào nhà vệ sinh ngay và gọi cho Yoona dặn dò con bé không nên đến đây đêm hôm nay nữa.
.
.
.
"Đúng là Jung Tiểu Thư càng lớn càng xinh đẹp."
"Chủ Tịch quá khen rồi."
"Cả người bên cạnh cô ấy đêm nay cũng rất xứng đôi.Chắc là ngài phải chọn lựa kĩ lắm."
"Ai?" Jung lão gia nhíu mày.
"Đằng kia."
Jung lão gia theo hướng chỉ tay của những người bạn già đang nói chuyện với mình và phát hiện ra con gái đang cùng với người nào đó đi chào hỏi mọi người, và người nào đó hoàn toàn không phải những đứa con xăm trổ thích quậy phá, không phải những đứa bạn của Jessica mà ông ghét cay ghét đắng...ông ngạc nhiên vì người đó lại đi cùng con gái của ông sau chừng ấy thời gian.
Nhìn cả hai đi bên nhau thật sự rất xứng đôi, trong đầu Jung  lão gia là nhớ đến chuyện cũ, nhưng lại không dám ảo tưởng xa xôi....người ta nghe nói đã đính hôn rồi.
"...thật sao?" Jung lão gia cười nhạt, giải thích."Nhưng hai đứa chỉ là bạn bè thôi.Người kia là Yuri."
"Là đại diện của chỗ Kwon Gia phải không?"
"Phải, chính là Kwon Gia.Cô ấy làm việc rất có hiệu quả, mọi người nên thử một lần, Kwon Gia nhờ có cô ấy mà trở nên vững chắc hơn rất nhiều!"
"Chúng ta đã nghe qua.Sau này nhất định có cơ hội sẽ tìm đến cô ấy ngay!"
"Là phận nữ nhưng lại thật tài giỏi."
"Đúng, lại còn rất tốt." Jung lão gia tiếc nuối nhìn người đang đi cùng với con gái ruột ở đằng xa, lại thấy tiếc nuối, trách con gái đã đánh mất đi một con người quá tuyệt vời để có trong đời.
.
.
Taeyeon vừa đỗ xe vào khu vực đỗ xe của Jung Gia, thấy một người con gái đang bước ra khỏi cửa lớn, hành động có chút khác người, thời điểm người ta tiến vào thì lại bước ngược ra, bộ dạng còn có chút thiếu sức sống...nhưng nhìn kĩ hơn nữa, sẽ bỗng chốc nhận ra cái bóng ấy thấy rất quen thuộc.
Tiffany nhíu mày nhìn theo mắt Taeyeon, bực bội tát cho Taeyeon một cái."Cô nhìn gái!"
"Chị bị điên hả?" Nó tròn mắt nhìn nàng.
"Đừng nghĩ là giận nhau thì cô có thể liếc ngang liếc dọc!Tôi móc mắt cô ra, hôm nay, cô mà không đi cùng với tôi tham dự bữa tiệc này thì cô biết số phận của cô với cha của tôi rồi đó, đây là nhiệm vụ của cô!"
"Đương nhiên biết!!!Chỉ là...cái cô gái vừa đi ra rất quen, mắt em kém quá, nhìn xa lại không thấy rõ."
Tiffany tạm gác chuyện ghen tuông, nhìn thử lần nữa.Sau năm phút, cô gái đó tiến gần về hướng này hơn, khoảng cách chỉ còn là năm bước chân, Tiffany đột ngột phát hiện ra đó là người rất quen.
"Yoona."
"Ơ chào hai người, hai người đến rồi hả?"
"Làm trò gì ở đây? Sao không vào trong..??"
"Em thấy không khỏe lắm.Em nên...về nhà nghỉ."
"Ơ..."
"Chào hai người."
"Yo..."
Tiffany và Taeyeon còn chưa kịp níu kéo, đứa trẻ đã bước nhanh qua và càng giống chạy trốn hơn nữa.
Nhận ra điều bất thường, Tiffany ngoài nhìn Taeyeon thì không biết phải làm gì khác.Nàng muốn nói chắc chắn có gì đó xảy ra với Yoona, con bé đang chạy trốn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top