Chap 12: Không muốn mất em.

- Jennie...
- Ha...hả....
- Từ nay đừng tin bất cứ ai... đừng tin ai ở thế giới này..."NGOÀI TÔI"
- Why?
- Vì... cô là bí mật.
Jennie đứng hình, rớt đôi đũa đang cầm trên tay, cứ vậy ngước mặt lên nhìn anh. Gương mặt ấy, con người ấy có thể nói ra được những lời như vậy sao.
- Cô nghe chưa.
- Sao...sao tôi phải nghe anh chứ!
- Vì cô là người của tôi.
Liên tục những pha thính nặng ập lên mặt cô, sao cô sống nổi chứ. Jen cũng chỉ là đứa con gái 24 tuổi như bao cô gái khác, cũng biết rung động trước những lời nói từ người khác giới như vậy chứ. Bao lời nói, hành động Taehyung dành cho cô chỉ trong vòng gần 2 tuần cũng đủ cô ngã gục, nếu Taehyung lập tức kiến nghị làm bạn gái. 😊.
- Ừ...ừm... tôi biết rồi! Hứa. Đừng nói thêm gì nữa (né thính)
Taehyung lên phòng trước để cô ở lại, ở dưới cô ổn định lại tinh thần, hít hơi thật sâu. Chưa biết được khi nào trở về thế giới bên kia. Nên hãy kiên định trước đã "né trên các hình thức thính. Đúng rồi Jennie". Cô hít thở một hơi thật sau rồi lên phòng, nhảy tót lên giường.

Vừa suy nghĩ phải làm sao để trở về thế giới bên kia, Jen quay qua quay lại một lúc thì thấy trong mình có gì đó khó chịu, thật sự rất khó chịu. Trong đầu cô có linh cảm gì đó không tốt, không hiểu sao, cô lại giữ trong tay chiếc súng của Taehyung để dưới gối. Như vậy cô mới yên tâm ngủ, đến nửa đêm, Jennie đang ngủ say thì có tiếng rột rẹt ngoài cửa nhưng vì quá ham ngủ nên cô cứ mặc kệ nhưng rồi một lúc có tiếng bước chân, cô liền xoay vào trong:

- Là ai..? Taehyung chăng? đêm khuya anh ta sang phòng mình làm gì chứ ?
Một lúc sau vẫn còn tiếng động, Jennie từ từ mở một mặt thì thấy hẳn một người đàn ông, bịt mặt tay cầm dao đang tiến vào phòng cô. Jennie hoảng hốt, nhưng cô lấy lại bình tĩnh nhanh chóng, từ từ rút cây súng dưới gối của Tae ra... Trong miệng thì thầm
- Xin lỗi... ( Rồi 1 tiếng bang~~~~)

Taehyung từ phòng bên nghe thấy tiếng súng, giật mình chạy sang
- Jennie...Jennie...
Anh đi vào thì thâyd một thì thể đàn ông nằm trên sàn cùng với khẩu súng trên tay cô.
- Cô sao không?
- Tôi...tôi...không sao..!
- hắn từ đâu ra?
- Cửa...cửa sổ...
Nghe được từ cửa sổ, Taehyung chạy ra ban công Jennie xem thì thấy có thêm một người bên ngoài phía dưới nhà... Taehyung chạy lại chỗ cô dật khẩu súng chạy ra ban công bắn thêm một tên nữa. Rồi gọi người vào sử lý, khi lôi người đi, xong xuôi. Taehyung thấy được vẻ mặt run sợ của cô.
- Cô ổn không?
Jennie gật gật ngượng ngùng, mắt như muốn trào ra ngoài.
- Nhìn cô không ổn xíu nào vậy?
- Tôi...tôi vừa giết người đấy!
Taehyung hiểu được cảm giác đó vì trước kia lần đầu anh cầm súng giết người, anh cũng đã từng sợ hãi như vậy. Anh lại gần ôm Jennie vô lòng:
- Đó là tự vệ không phait giết người.
Jennie khóc nức lên :" Nhưg tôi giết người rồi. 24 năm cuộc đời giờ tôi đã giết người rồi đó..."
- Nghe tôi nói...tôi cho cô đi huấn luyện làm gì chứ ... Nếu cô không bắn hắn thì giờ cô đã không còn ngồi đây khóc rồi...
- Thôi...nào...nào...nín. Sau này cô còn phải giết nhiều người hơn thế đấy.
Jennie khóc một hồi rồi thiếp đi trong vòng tay Taehyung. Cậu bế cô lên giường rồi, nằm cạnh cô. Vì cậu sợ lại xuất hiện gì đó khiến cô sợ, những gì vừa diễn ra càng làm Taehyung lo lắng khi kẻ địch của cậu đã bắt đầu hành động và cướp đi những người quanh cậu. Taehyung thì thầm với Jen
- Tôi sẽ không để ai cướp cô khỏi tay tôi trừ khi tôi thả cô tự do

Sáng hôm sau, vừa tỉnh dậy, Jen thấy người chật chội liền cựa quậy rồi ngẩn mặt lên thì thấy mình đang trong vòng tay của Taehyung, cô ngại ngùng dơ tay định vỗ tay Taehyung cho cậu buông ra thì thấy gương mặt siêu lòng ấy. Một nét đẹp mà bất cứ cô gái nào có thể ngã khuỵa nghĩ lại :"Nhìn anh đúng thật là khiến nhiều cô gái siêu lòng thật nhưng mình thì..."

Đúng lúc Taehyung dậy thấy Jen lẩm bẩm, anh nói nhỏ :"không phải cô sẽ dẫy lên rồi la lên tơi bời sao?"

- Oh...lam.làm gì có, tôi cũng mới dậy định gọi anh mà sợ phiền.

- Giờ cô bắt tôi ôm thế này mới phiền này.

- A không... xin lỗi (Jen đứng nhanh dậy rồi chạy vụt ra ngoài)

Taehyung cười mỉm rồi gọi cho Baekhyun:

- Alo...

- Sao anh bạn. mới sáng mà gọi rồi.

- Đi điều tra cho tôi dạo này có ai muốn ám sát tôi.

- Lại có chuyện gì sao. đừng nói cô gái kia lại cứu cậu lần nữa nhắ.

- Tôi bảo cậu làm thì cứ vậy làm, hỏi nhiều.

- Rồi..rồi... 

Taehyung cúp máy ra khỏi chăn đi rửa mặt xuống nhà ăn sáng, cậu vừa ngồi xuống thì cô lại bê dĩa mình ra phòng khách ăn. Anh thấy kì nhưng thôi không nói. Jennie ăn xong thay đồ đi tập thì Taehyung kéo cổ tay cô lại sát mình:

- Anh...anh điên à! (Ánh mắt cô lảng tránh)

- Nhớ đi cẩn thận. nhìn trước nhìn sau, cô nên trang bị cho mình cây súng. (Taehyung đưa cây súng tối qua cho cô nhưng Jen hất ra)

- Điên à..tôi không muốn giết người lần nữa đâu. (Jennie hất tay anh ra rồi đi)

- Vậy cô muốn chết sao! 

Jennie dừng lại một chậm :"Có lẽ...có lẽ như vậy sẽ tốt hơn." (Nói xong Jen đi thẳng tới phòng tập, một câu nói đầy hàm ý)

Trên đường tới phòng tập đi quang khoang vắng, cô cảm giác như ai đó đang đi sau mình. Jennie liền đi nhanh bước hơn nhưng càng đi nhanh thì cô càng nghe rõ tiếng bước chân người đi đằng sau mình hơn. Jennie quay đầu lại:

- Ai... (Một người đàn ông lạ mặt đã bỏ thuốc mê vô khăn và bịt lên miệng cô khiến Jennie ngất tại chỗ)

 ------9h tối------

YG : Alo... có việc gì không đại diện Kim?

Taehyung: Jennie, cô ta vẫn chưa rời khỏi đấy à.

YG: Không phải hôm nay cô ấy không đến đây sao.

Taehyung: ....

YG: Nguyên hnay đâu thấy mặt mũi cô ta đâu? Có chuyện gì vậy ạ?

Taehyung: ..... (Taehyung cúp máy rồi gọi cho Jennie)

~~~~~...tạm thời không liên lạc được....~~~~~

Taehyung gọi mười mấy cuộc vẫn nhận về dòng nói ấy, cậu lo sợ, vội đi tìm Jennie. Điện thoại cô có lẽ bị cúp nguồn hay cô ấy lại biến mất. "Nhưng cô ấy nói chỉ khi mình quên cô ta mới biến mất vậy ai đã làm...chẳng lẽ là..." Taehyung nghĩ tới những người tối qua rồi gọi cho số điện thoại đã đe doạ cậu 2 lần :

Lạ: Alo...

Taehyung: mày làm gì cô ấy rồi.

Lạ: Oh..Taehyung à...Có vẻ cô ấy quan trọng với mày quá nhỉ. haha... cô ấy đang cạnh tao này, nhìn cô ấy thật nóng bỏng đấy...um...um... Tae..um..Taehyung cứu tôi với (Giọng Jennie bị bịt miệng vang vào điện thoại)

Taehyung : Nếu thích... thì tao cho mày con nhỏ ấy vì giờ có lẽ tao cũng cần có người mới rồi chứ nhỉ...

Lạ: Mày nỡ lòng nào nhìn cô ta chết trong tay tao sao?

Taehyung : Nếu không phải là ruột thịt thì chết cũng không liên quan, cứ việc thoải mái...

Lạ: Woa... bụm... (Người đàn ông lấy gậy gõ vào sau lưng Jennie khiến cô ngất đi không còn gào thét để cầu cứu anh qua điện thoại)

Taehyung cúp máy và tìm ra nơi hắn đang ở, nãy giờ cậu nói vậy chỉ để câu thêm thời gian bật định vị tìm ra nơi ấy. Taehyung trước khi chạy xuống xe đã gọi cho Baekhyun 

- Cậu tới ***.... gặp tôi liền lập tức. (Nói xong Taehyung cúp máy chưa kịp để Baekhyun nói lời nào, anh chạy vào trong)

-------- Bên trong---------

Lạ: Canh giữ cô ta đàng hoàng, hễ ai bước vào đây cấm hó hé vài lời... không tao giết.

Tay sai: Dạ. vâng

Khi hắn ra khỏi ngoài thì tên côn đồ tay sai kia bắt đầu tiến gần Jennie:

- Um.... ngon đấy... nuột thế cơ mà... quả này sếp cho mình mối ngon rồi... (Tên dơ bẩn tiến gần người Jennie, lúc đó cô vừa mấp máp mắt sau khi ngất đi vì cây gậy)

- Bỏ ra... bỏ ra...cứu với...

Hắn liên tục vuốt từ chân lên đùi cô :"Nào..hét to lên... to lên nào...

- Anh là ai... anh buông tôi ra!
- xong thì buông ngoan nào.
Hắn ngửi lấy tóc Jennie rồi ngửi xuống cổ cô.
- Bỏ ra... Bỏ ra...đừng mà...

Liệu Taehyung, Baekhyun có tới kịp, liệu Jennie có thoát khỏi sự dơ bẩn đấy không...đón xem chap tiếp nhé.. ;)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top