chap3
Tiếng Thét Trong Bóng Tối
Bầu không khí nặng nề trong căn nhà nhỏ bao trùm lấy Jungkook. Anh nhìn Tae Hyung, người đàn ông vừa bảo vệ anh khỏi một kẻ thù mà anh thậm chí không thể hiểu nổi.
"Ngươi ổn chứ?" Tae Hyung hỏi, giọng trầm và sâu như một bản hòa âm của bóng tối.
Jungkook gật đầu, nhưng thật ra toàn thân anh vẫn còn run rẩy. Anh cố gắng điều chỉnh hơi thở, nhưng đôi mắt đỏ rực của Tae Hyung vẫn như xuyên thấu tâm hồn anh, khiến anh không thể nào bình tĩnh được.
"Tae Min... hắn là ai?" Jungkook hỏi, ánh mắt hướng về cửa sổ, nơi bóng tối dường như vẫn rình rập.
"Là một trong những tướng lĩnh trung thành của ta trước đây," Tae Hyung trả lời, ánh mắt hắn tối lại. "Nhưng hắn đã phản bội ta vào đêm định mệnh ấy. Chính hắn đã liên minh với phù thủy để phong ấn ta."
Jungkook sửng sốt. "Hắn phản bội anh? Tại sao?"
"Hắn muốn ngai vàng." Tae Hyung bước đến bên cửa sổ, đôi mắt ánh lên tia giận dữ. "Nhưng hắn không đủ sức mạnh để tự mình chiếm lấy. Hắn nghĩ rằng bằng cách phong ấn ta, hắn sẽ trở thành kẻ thống trị tối cao. Nhưng rồi tộc ma cà rồng rơi vào hỗn loạn, và hắn biến mất."
Jungkook im lặng, trong lòng dâng lên một cảm giác phức tạp. Anh không biết phải cảm thông hay sợ hãi Tae Hyung. Người đàn ông này là một vị vua, nhưng cũng là một kẻ bị phản bội, mang trong mình nỗi đau không thể xóa nhòa.
"Tae Hyung." Jungkook ngập ngừng gọi tên hắn, giọng nhỏ như một tiếng thì thầm.
"Gì?" Tae Hyung quay lại, ánh mắt lạnh lùng nhưng không hề xa cách.
"Tôi không muốn bị cuốn vào cuộc chiến của anh," Jungkook nói, đôi mắt tràn đầy sự kiên quyết. "Nhưng nếu tôi không có lựa chọn, ít nhất anh phải nói cho tôi biết làm thế nào để sống sót."
Tae Hyung nhìn Jungkook một lúc lâu, như đang cân nhắc điều gì đó. Cuối cùng, hắn bước đến gần, đứng trước mặt anh. "Ngươi muốn sống sót? Vậy thì ngươi phải trở nên mạnh mẽ hơn."
Jungkook nhíu mày. "Mạnh mẽ hơn? Ý anh là sao?"
"Máu của ta đã thay đổi ngươi. Ngươi sẽ cảm nhận được điều đó sớm thôi," Tae Hyung nói, giọng nói đầy bí ẩn. "Nhưng trước khi ngươi học cách kiểm soát sức mạnh của mình, ta sẽ dạy ngươi cách đối mặt với nỗi sợ."
Tae Hyung kéo Jungkook ra ngoài, nơi bầu trời đêm lấp lánh ánh sao. Ánh trăng sáng rọi xuống, phủ lên họ một lớp ánh sáng bạc ma mị.
"Hãy quỳ xuống," Tae Hyung ra lệnh, ánh mắt sắc lạnh.
"Quỳ? Tại sao?" Jungkook nhìn hắn, vẻ ngờ vực.
"Đừng hỏi. Chỉ làm theo." Tae Hyung không giải thích, chỉ nhìn thẳng vào mắt Jungkook, đôi mắt hắn chứa đựng một uy lực không thể cưỡng lại.
Dù miễn cưỡng, Jungkook cũng quỳ xuống trên nền đất lạnh lẽo. Tae Hyung đứng trước anh, ánh trăng chiếu lên khuôn mặt đẹp đẽ nhưng đầy bí hiểm của hắn.
"Ngươi đã bước vào thế giới của ta, Jeon Jungkook," Tae Hyung nói, giọng hắn như một lời thề từ bóng tối. "Từ giây phút này, ta sẽ bảo vệ ngươi khỏi bất kỳ kẻ thù nào, nhưng ngươi cũng phải thuộc về ta, cả linh hồn lẫn trái tim. Đây không chỉ là một mối ràng buộc máu, mà còn là định mệnh."
Jungkook ngước nhìn hắn, đôi mắt ngập tràn cảm xúc lẫn lộn. Anh không biết điều gì đang chờ đợi mình, nhưng trong khoảnh khắc ấy, anh cảm nhận được một sự ràng buộc không thể phá vỡ.
Tae Hyung cúi xuống, đặt một tay lên vai Jungkook. "Hãy nhớ, nếu ngươi cố trốn thoát, không chỉ ngươi, mà cả ta cũng sẽ phải chịu hậu quả. Ngươi là ánh sáng duy nhất trong bóng tối của ta, Jeon Jungkook. Và ta sẽ không để mất ngươi."
Ánh trăng bỗng trở nên lạnh lẽo, như thể chứng kiến một lời thề đẫm máu.
Không gian chìm trong im lặng đến ngột ngạt. Jungkook vẫn quỳ dưới ánh trăng, đầu óc quay cuồng với những gì vừa nghe thấy. "Ngươi là ánh sáng duy nhất trong bóng tối của ta." Lời nói của Tae Hyung vang vọng như một lời thề khắc sâu vào tâm trí anh.
"Đứng lên," Tae Hyung ra lệnh, giọng hắn trở lại trầm lạnh.
Jungkook đứng dậy, đôi chân vẫn còn run rẩy. "Nếu máu của anh thực sự đã thay đổi tôi, vậy... điều đó có nghĩa là gì? Tôi có còn là con người nữa không?"
Tae Hyung nhìn anh một cách nghiêm túc, như thể đang cân nhắc từng từ. "Ngươi vẫn là con người, nhưng không hoàn toàn. Máu của ta đã hòa vào ngươi, trao cho ngươi một phần sức mạnh của tộc ma cà rồng. Nhưng ngươi sẽ không biến đổi hoàn toàn trừ khi..."
"Trừ khi gì?" Jungkook ngắt lời, tim anh đập mạnh.
Tae Hyung im lặng một lúc trước khi trả lời, ánh mắt hắn lạnh đi. "Trừ khi ngươi uống máu của ta."
Jungkook lùi lại một bước, sự hoảng sợ dâng lên trong mắt. "Không đời nào tôi làm điều đó!"
Tae Hyung nhếch môi cười nhạt, nhưng nụ cười ấy không hề mang theo sự giễu cợt. "Ngươi sẽ không phải làm vậy, trừ khi ngươi muốn. Nhưng hãy nhớ, máu của ta trong ngươi đã ràng buộc chúng ta. Nếu ngươi cố gắng chối bỏ sự thật này, nó sẽ tự hủy diệt ngươi từ bên trong."
"Chối bỏ?" Jungkook thì thầm, cảm giác như đang lạc vào một cơn ác mộng không lối thoát.
"Đúng vậy. Ngươi phải chấp nhận thực tại, Jungkook. Chỉ khi chấp nhận, ngươi mới có thể tồn tại." Tae Hyung bước lại gần, đôi mắt đỏ ánh lên dưới ánh trăng. "Nhưng không cần vội. Ta sẽ giúp ngươi hiểu được sức mạnh của mình. Và ta sẽ bảo vệ ngươi, dù phải đánh đổi bất cứ thứ gì."
Họ quay trở lại căn nhà nhỏ, nơi ánh nến lập lòe tạo nên những bóng hình nhảy múa trên tường. Jungkook ngồi trên chiếc ghế gỗ, ánh mắt nhìn trân trân vào mặt bàn, đầu óc ngổn ngang những suy nghĩ.
"Tae Hyung." Jungkook gọi, giọng anh yếu ớt.
"Hửm?" Tae Hyung đáp, ánh mắt vẫn hướng về ngoài cửa sổ như đang đề phòng điều gì đó.
"Tại sao anh lại quan tâm đến tôi như vậy? Chúng ta chỉ vừa mới gặp nhau, và tôi thậm chí không phải là một phần trong thế giới của anh."
Tae Hyung quay lại nhìn anh, đôi mắt sâu thẳm như ẩn chứa hàng ngàn bí mật. "Ngươi không hiểu đâu, Jungkook. Nhưng ngay từ khoảnh khắc ngươi phá vỡ lời nguyền, ngươi đã trở thành một phần của ta. Đây không phải là sự lựa chọn của ta hay ngươi, mà là định mệnh."
Jungkook bật cười, nhưng nụ cười của anh mang đầy sự cay đắng. "Định mệnh sao? Tôi chưa bao giờ tin vào điều đó."
"Ngươi không cần tin," Tae Hyung đáp, giọng điệu lạnh lùng. "Nhưng ngươi sẽ không thể trốn tránh."
Câu trả lời của hắn khiến Jungkook im lặng. Một sự im lặng kéo dài, nặng nề như bức màn che phủ cả căn phòng.
Nửa đêm, Jungkook tỉnh dậy vì một âm thanh kỳ lạ. Đó là tiếng thét, nhưng không phải của con người. Tiếng thét ấy vang lên từ rừng sâu, kéo dài như thể muốn xé toạc màn đêm.
Jungkook bật dậy, trái tim đập thình thịch. Anh quay sang nhìn Tae Hyung, người đang đứng lặng lẽ trước cửa sổ, ánh mắt chăm chú nhìn vào bóng tối bên ngoài.
"Đó là gì?" Jungkook hỏi, giọng anh run rẩy.
"Bọn chúng đến rồi," Tae Hyung nói, không rời mắt khỏi cửa sổ. "Những kẻ săn lùng."
Jungkook cảm thấy máu trong người như đông cứng lại. "Kẻ săn lùng? Ý anh là gì?"
Tae Hyung quay lại, ánh mắt hắn đầy sự cảnh báo. "Tộc ma cà rồng không chỉ có ta và Tae Min. Còn rất nhiều kẻ khác, những kẻ đã sống sót sau cuộc chiến. Chúng săn lùng bất kỳ ai yếu thế để gia tăng sức mạnh. Và ngươi, với máu của ta trong người, là mục tiêu hoàn hảo."
Jungkook hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. "Vậy... chúng ta phải làm gì?"
"Ta sẽ xử lý chúng," Tae Hyung nói, bước về phía cửa. "Ngươi ở lại đây. Đừng bước ra ngoài, bất kể chuyện gì xảy ra."
"Nhưng..."
"Đừng cãi." Tae Hyung cắt ngang, giọng hắn không để lộ bất kỳ sự thỏa hiệp nào.
Jungkook muốn phản đối, nhưng trước ánh mắt sắc lạnh của Tae Hyung, anh chỉ có thể gật đầu.
Tae Hyung bước ra ngoài, bóng dáng hắn nhanh chóng hòa vào bóng tối. Jungkook đứng lặng trong căn nhà, cảm giác bất an bao trùm lấy anh.
Tiếng động bên ngoài ngày càng lớn, như thể cả khu rừng đang bị khuấy động. Tiếng gió rít, tiếng lá xào xạc, và những tiếng gầm gừ như dã thú.
Jungkook không thể ngồi yên. Anh bước đến gần cửa sổ, cố gắng nhìn ra ngoài. Nhưng bóng tối quá dày đặc, và anh chỉ có thể nghe thấy tiếng động.
Bất ngờ, một tiếng động lớn vang lên, như thể thứ gì đó đã bị phá vỡ. Jungkook lùi lại, tim anh đập loạn xạ.
Cánh cửa bật mở, và Tae Hyung bước vào. Áo hắn bị rách, để lộ một vài vết thương nhỏ, nhưng ánh mắt hắn vẫn lạnh lùng và kiên quyết.
"Chúng ta phải rời đi," Tae Hyung nói, không hề có sự do dự. "Chúng biết ngươi ở đây. Chúng sẽ không dừng lại cho đến khi lấy được máu của ngươi."
Jungkook gật đầu, không hỏi thêm gì. Anh biết mình không có lựa chọn nào khác.
Tae Hyung kéo anh ra khỏi căn nhà, và họ lao vào màn đêm. Nhưng Jungkook biết, đây chỉ mới là khởi đầu cho một hành trình đầy hiểm nguy và những bí mật còn chưa được hé lộ.
(Còn tiếp)
❤🔥❤🔥❤🔥❤🔥❤🔥❤🔥❤
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top