Chương 22
Nửa đêm tại Black Swan, Shinara và mọi người chỉ biết cắm đầu cắm cổ làm những việc được giao. Khi nãy ánh mắt kia của Jungkook từ phòng Taehyung bước ra khiến ai cũng sợ hãi.
Như một ma lực phủ lên khiến cho nó đáng sợ đến lạ.
Taehyung ngồi ở bàn làm việc cặm cụi lắp ráp khẩu súng màu bạc ánh kim. Đây là khẩu súng thứ hai mà đích thân hắn lắp ráp vào, dường như mọi giai đoạn đến chọn vật liệu cũng là do hắn làm và quan sát.
Sau một trận mây mưa thì Jungkook đã ngủ thiếp đi, đáng lí ra là hắn cũng sẽ ngủ nhưng việc vẫn còn quá nhiều không thể không làm.
Hắn cất khẩu súng vào chiếc két sắt, tay lấy chiếc ipad rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng tránh để cậu thức giấc.
Vừa bước ra ngoài thuộc hạ đã đưa găng tay cho hắn đeo vào. Hắn một mình đi đến căn phòng giam đặc biệt, nơi đây chính là nơi giam giữ một thuộc hạ thân tín nhất của Patrick.
Tiếng giày ma sát với nền đất tạo ra âm thanh ma mị. Trước mặt hắn là một nam nhân có vài nét na ná giống Jungkook. Xem ra Patrick lựa người đều theo một tiêu chí nhất định.
Nam nhân ấy là South
"Ngài Vante" South cuối đầu hành lễ trước hắn.
Hắn nở nụ cười hoà nhã như bình thường "Patrick bị ta giam giữ, ta thanh trừng cả nơi đó ấy mà ngươi vẫn tôn kính ta như vậy"
South nở nụ cười gương mặt ấy bình tĩnh đến lạ thường "Thuộc hạ cũng đã bị ngài bắt giữ thì còn có thể làm gì nữa đây? Nếu chống cự có ích lợi thì thuộc hạ đâu cần ngồi đây"
Taehyung bật cười, biết trước biết sau trăm trận trăm thắng.
"Nếu ngươi quy thuận ta, ta sẽ tha cho ngươi con đường sống thậm chí sau này sẽ cho ngươi làm người nắm giữ địa bàn của Patrick dưới trướng của ta"
South liếc mắt khẽ nhìn gương mặt tuấn tú của hắn, trong lòng nảy sinh vài tình cảm khác lạ.
Thấy South vẫn giữ thái độ im lặng hắn cũng chẳng muốn bắt ép, vốn dĩ cho cậu ta căn phòng giam đặc biệt này là để cảm ơn việc đã báo tin cho hắn suốt thời gian qua.
"Vì điều gì khiến ngươi phản bội Patrick vậy South"
Taehyung hỏi, ánh mắt cũng không quá dò xét người trước mặt. Cũng chỉ là một câu hỏi cho có lệ
South hướng mắt ra ngoài cánh cửa đang đóng chặt "Chẳng vì điều gì cả, thuộc hạ đã chán ghét và kinh tởm cái đế chế bệnh hoạn đó của ông ta rồi"
Taehyung tiến lại gần tháo dây xích ra cho South đồng thời ra hiệu cho Shinara đem bàn ghế và trà lên. Hành động của Taehyung bây giờ khiến mọi người thật khó hiểu.
South cũng bất ngờ trước những điều này, có thể được như vậy luôn sao?
"Chúng ta từ từ bàn bạc, để ngươi bị xích cũng không phải lắm. Ngươi đã giúp ta nhiều vậy mà"
Chính vẻ hoà nhã của Taehyung khiến South lây động. Khác hẳn với những chủ nhân khác mà cậu ta từng gặp phải.
"Ngài cần gì ở thuộc hạ"
Cụp đôi mi xuống thở dài hỏi, Taehyung chỉ chậm chạp mở ipad lên đưa về phía South
"Ta muốn cả hắc đạo này hi vọng ngươi sẽ quy thuận ta. Ta sẽ không bạc đãi ngươi và ngươi chỉ cần phục tùng mệnh lệnh"
"Hoá ra ngài thật sự muốn trở thành ông trùm"
Taehyung mỉm cười
"Cũng không hẳn là ta"
Taehyung đảo mắt về hướng khác đổi chủ đề
"Hiện tại ta chỉ còn Singapore, Italia, và Hong Kong là chưa có cách nào xâm nhập được. Ngoài ra những nơi khác đã có Jung HoSeok và Min Yoongi lo liệu, vài ngày tới sẽ nhận được tin ngay thôi"
South cũng không ngờ là hắn làm mọi thứ nhanh đến như vậy, chỉ trong vài ba tháng ngắn ngủi đã có thể thâu tóm cả giới hắc đạo trong tay, đủ biết hắn là người có mưu trí cỡ nào.
"Singapore là vì có Kelvin kẻ thù của ngài, thuộc hạ tin ngài đã có cách đối phó chỉ là ngài cần thuộc hạ đóng một vở kịch, thuộc hạ chính là con cờ chốt hạ mọi thứ"
Taehyung gật đầu quả là nhanh nhạy
"Còn về Hong Kong và Italia ngươi có sáng kiến gì không? Một kế hoạch chẳng hạn"
South ngả người tựa vào ghế như nghĩ ngợi gì đó, rồi cả gương mặt bỗng chốc sáng lên
"Ngài có thể nhờ Jung...à không là điện hạ giúp đỡ"
Taehyung nhíu mày
"Jungkook có thể sao?"
South gật đầu nói tiếp "Ngài Vante biết đấy điện hạ đã giết chết cả gia tộc danh giá tại Italia cũng là giết chết ông trùm lúc đó. Italia bây giờ tôn điện hạ như một chủ nhân mới, nếu có kim khẩu của điện hạ chắc chắn không ai dám không tuân. Còn về Hong Kong thì sau này ngài sẽ rõ thôi, điện hạ thú vị hơn ngài nghĩ đó"
Taehyung vốn không muốn kéo Jungkook vào những chuyện thế này, nhưng có vẻ không được rồi.
"Ngươi căm hận Patrick nhưng lại tôn kính Jungkook, điều này còn thú vị hơn đấy"
South gõ vào mặt bàn "Điện hạ xứng đáng được mọi người tôn kính"
Taehyung bật cười gật gù thu lại chiếc ipad "Vậy thì xem như ngươi đã trở thành người của ta và điện hạ. Ngày mai ngươi sẽ được thả ra, mọi chuyện tiếp theo sẽ là Shinara thông báo cho ngươi"
South kích động đứng lên đập tay xuống bàn "Điện hạ là sao chứ? Ý ngài là điện hạ và người chung một phe sao?"
"Không cần quá bất ngờ, Jungkook cũng là chủ nhân nơi này. Ngươi yên tâm em ấy sẽ không làm hại đến ngươi đâu"
Hắn đứng lên quay lưng định rời khỏi thì South cất tiếng nói
"Đối với Patrick Jungkook chính là một vũ khí lợi hại nhất. Đúng hơn là một thanh bảo đao sắc bén có sức mạnh phi thường, ngài Vante thuộc hạ hi vọng ngài có thể cầm chắc được thanh đao này, tiết chế thanh đao thật tốt vừa bảo vệ vừa nâng niu"
Từ ánh sáng mờ nhạt khiến South nhìn không rõ gương mặt của Taehyung lúc này. Hắn chỉ đáp lại một câu mà South phải ghi nhớ một đời
"Patrick xem em ấy như một vũ khí còn ta thì không"
***
Taehyung một tay nghịch tóc Jungkook, một tay mân mê hình xăm ở cánh tay cậu.
Jungkook chẹp chẹp miệng vài cái mở mắt ra thấy ngay bản mặt phóng đại của Taehyung liền đẩy hắn ra
"Kim Taehyung mới sáng sớm anh làm trò mèo gì nữa dậy"
Jungkook uể oải nằm sấp lại thốt lên, hắn chỉ cười rồi xoa xoa hai bên eo cho cậu đỡ đau hơn. Hôm qua hắn có phần quá đà không kiềm chế được trước cậu.
Hôm nay Jungkook chắc chắn sẽ đau lắm, hành động ấm áp của Taehyung khiến Jungkook cảm thấy mãn nguyện.
Hắn vẫn luôn tự giác làm mọi thứ tốt nhất cho cậu, hạnh phúc chết đi được
"Em có thấy đỡ đau hơn chưa?"
Hắn vừa xoa bóp vừa ôn nhu hỏi, câu hỏi đó của hắn làm tính mè nheo của cậu nổi lên
"Còn đau lắm Taehyungie, anh là người hay là thú vậy hả?"
Hắn chỉ biết im lặng trước câu hỏi kia, hong lẽ lại trả lời rằng là người với kẻ khác còn thú thì với em. No no trả lời vậy Jungkook không đạp hắn một cước ra ngoài phòng mới lạ. Im lặng là thượng sách
Taehyung xoa bóp như vậy làm cậu thấy khá thoải mái nên cũng thiu thiu muốn ngủ tiếp. Đâu có dễ vậy được Taehyung liền bóp bóp mung xinh cho cậu tỉnh
"Kim Taehyung"
Jungkook gằng giọng hắn chỉ cười xuề xoà cho qua chuyện
"Ừm lát nữa anh phải bay đến Nhật một chuyến, anh sẽ về trong ngày. Mọi việc ở đây nhờ em nha bé cưng"
Jungkook úp mặt xuống gối thốt lên một cách lười biếng
"Anh là đồ vô lương tâm, thao tôi đến mức chả động đậy được giờ lại muốn bỏ đi xem như không có chuyện gì, nhẫn tâm quá"
Bây giờ Taehyung chuyển sang massage toàn cơ thể cho Jungkook để dỗ ngọt tiểu tâm can của mình.
"Lần sau anh sẽ kiềm chế hơn đừng giận nữa nhé"
Nghe đến từ lần sau cậu liền bật dậy cơn đau truyền lên khắp người khiến cậu "A" lên một tiếng. Taehyung nhanh chóng đỡ cậu ngồi vào trong lòng mình xoa xoa cho cậu bớt đau.
Gương mặt kia của cậu cũng đã đẫm nước mắt, hay là thôi nhỉ? Sau này hắn không làm với cậu nữa, nhìn cậu đau vậy hắn xót quá đi mất.
"Lần này muốn chết lên chết xuống anh còn muốn lần sau?"
Jungkook nhìn hắn bằng ánh mắt đầy oán hận, hắn vuốt vuốt tấm lưng rồi hôn nhẹ lên nó
"Rồi rồi không có lần sau hạ hoả nào, em không muốn thì sẽ không làm nữa"
"Ý anh là không làm với tôi mà làm với người khác à?"
Quạ bay ngang đầu Taehyung, còn ngọn lửa tức giận trong cậu cứ phừng phực lên mãi
"Ai có cơ thể mê người ngoài em chứ, ý anh là anh chỉ làm khi em cho phép hiểu chưa đồ ngốc"
Tai cậu cũng có chút đỏ vì ngại, xoay mặt chỗ khác cậu đuổi hắn ra ngoài
"Hiểu cái đầu anh, anh nói anh đi Nhật mà đi đi. Biến lẹ tôi chả muốn thấy mặt anh nữa"
Bị đẩy ra hắn cũng chẳng còn cách nào cả, cuối người hôn lên trán cậu rồi vuốt ve gò má hồng hồng
"Anh sẽ về sớm với Jungkookie"
Jungkook làu bàu trong miệng "Về sớm cái con khỉ nhà anh toàn đợi nửa đêm về mà kêu sớm"
"Anh đi nha"
Taehyung vừa dứt lời là nguyên cái gối bay thẳng vô gương mặt đẹp trai. Không ở trước mặt làm cậu tức giận nữa hắn liền rời đi.
Sau khi hắn rời đi Jungkook ngồi dậy từ từ hạ chân để đi vào phòng tắm. Ôi thôi đau buốt hết cả người, đúng là mệt mỏi mà.
Cậu run rẫy bám víu vào chiếc tủ lớn đi từng bước một. Ah, biết vậy nãy đày đoạ Kim Taehyung trước rồi hẳn cho hắn đi. Khổ sở qua đi mất.
"Kim Taehyung chết bầm làm cho đã cái nư rồi xách cái mông đi. Xem tôi lần sau còn cho anh làm nữa không"
Đang lẩm bẩm chửi rủa thì một vòng tay bế trọn cậu vào lòng, nếu không phải vì mùi hương bạc hà quen thuộc kia thì cậu đã đấm cho một cái rồi.
Khuôn mặt đẹp trai ấy cuối xuống thơm lên trán cậu một cái "Anh quay lại vì nhớ ra chưa đưa điện hạ đi tắm và ăn sáng"
Xem ra còn biết điều mà quay lại, hôm nay Jungkook chấm 10 điểm cho sự tự giác này.
Không nói thêm gì Taehyung bế cậu vào nhà tắm cẩn thận tắm rửa với vệ sinh cá nhân cho cục bông đáng yêu của hắn.
Xong hết thì bế cậu đến bàn ăn đút cậu ăn sáng, vì bệnh dạ dày của cậu vẫn còn nên hắn ưu tiên buổi sáng là cháo trắng và vài món ăn kèm.
Jungkook ngoan ngoãn vừa nghịch điện thoại vừa được phục vụ tận tình. Có người yêu như vậy sướng thiệt ha, ai có thể yêu điện hạ hơn ngài Vante đây nhỉ?
"Taehyung lại đây nói nghe"
Jungkook ngồi trên giường phẩy phẩy tay kêu hắn trong lúc hắn đang thay đồ mới. Hắn cuối đầu cài nút áo di chuyển đến bên cạnh giường, nửa quỳ nửa ngồi dưới chân cậu.
"Có chuyện gì bé cưng?"
Cậu thơm cái chốc vào gò má hắn rồi cười xinh "Thưởng cho anh"
Taehyung dịu dàng xoa xoa tay cậu hôn lên một cái, bé cưng của hắn đáng yêu quá đi.
"Giờ anh phải đi thật rồi nếu còn ở lại sẽ trễ mất, tầm 8 giờ tối anh về đến mình đi ăn tối được không hửm?"
Hắn vuốt vài sợi tóc đang rũ xuống mắt cậu, Jungkook gật đầu đồng ý.
"Anh đi đây"
Hắn lấy vest rồi cuối người hôn vào trán cậu sau đó đi ra ngoài, Jungkook đưa tay chạm vào trán mình nơi nụ hôn của hắn vẫn còn vương vấn.
Gần đây cậu không muốn cách xa hắn quá lâu, vì như vậy sẽ làm cho cảm giác an toàn không còn nữa.
***
Jungkook bước ra khỏi Black Swan vẫn là nét ngạo nghễ đó, Shinara cuối đầu mở cửa xe cho cậu.
"Shinara nếu có chuyện quan trọng ở Black Swan thì gọi cho ta. Đưa chìa khoá xe đây tự ta sẽ về không cần tài xế"
Jungkook tựa lưng vào xe bảo, Shinara cũng chỉ biết vâng lời đưa chìa khoá cho cậu. Chiếc Maybach màu đen biến mất chỉ trong tích tắc.
"Chị Shi em có cảm giác điện hạ quả thật không tầm thường, chủ nhân yêu thương đến mức muốn đội lên đầu. Ganh tỵ quá đi"
Thuộc hạ vừa nói xong thì Shinara nhún vai thản nhiên trả lời "Nếu muốn ganh tỵ thì ít nhất phải giỏi ngang ngửa điện hạ, không thì đến tư cách ganh tỵ cũng không có. Đi thôi"
Thuộc hạ nghe vậy cũng chỉ biết ngậm ngùi đi vào trong.
Jungkook dừng trước dinh thự Vante đi vào trong nhà đi một mạch lên phòng, ngả lưng xuống chiếc giường êm ái có mùi hương của Taehyung còn lưu lại.
Cậu đốt điếu thuốc lên mắt hướng về điện thoại xem một vài thông tin gì đó, dáng vẻ đắc thắng vô cùng. Xem xong cậu tắt rồi ném điện thoại sang một bên, dụi luôn cả điếu thuốc còn cháy dở.
Rồi ánh mắt chạm vào phong bì màu đỏ kia, lục lọi trong mớ kí ức của mình thì nhớ rằng cậu là người đem phong bì ấy từ chỗ Patrick về.
Ngồi bật dậy cầm lên xem, toàn bộ thông tin của cậu đều ở đây, xem đến đâu đôi mắt cậu lại thêm một tầng lạnh lẽo đến đó, mắt càng ngày càng đỏ lên.
Đây là cả một quá trình ông ta điều khiển cậu như một con rối. Cả những cái suy nghĩ bệnh hoạn biến thái của ông ta nữa, khắc sâu vào trong tâm lí của cậu từng ngày từng giờ. Thay đổi cả một con người của cậu suốt những năm qua.
' Năm Jungkookie 18 tuổi đôi mắt như chứa đựng cả bầu trời sao, càng làm cho ta muốn vấy bẩn nó hơn. Cả gương mặt lẫn mùi hương quyến rũ khiến ta ngày đêm muốn nhìn thấy, muốn giam giữ cậu ấy suốt cả một đời.
Jungkookie 19 tuổi đôi mắt đó không còn long lanh như ban đầu nữa thay vào đó là sức mạnh kinh khủng khiếp mà chính ta cũng không có cách nào kiểm soát nổi. Tính ác quỷ ngự trị trong cậu ấy là thứ ta cần hơn bất kì điều gì, nó sẽ là vũ khí tối thượng nhất giúp ta lấy chức vị lão đại. Ta đã thành công chế tạo ra một sát thủ đáng gờm bằng những phương pháp tuyệt vời.
Ta đã nhanh hơn Kim Taehyung một bước để cướp lấy Jeon Jungkook
Jungkookie đã 20 tuổi và hoàn toàn không còn dưới sự kiểm soát của ta, cậu ấy rất giỏi giết chết cả ông trùm của hắc đạo. Đôi mắt ấy cũng hoàn toàn không còn một chút long lanh nào nữa. Cái chết của Ji Eun đã thành công đánh thức con ác quỷ trong cậu, đúng là phương pháp tốt. Khi mất đi người mà cậu ấy yêu thương nhất bản năng sẽ bộc lộ mà thôi.
Giết Ji Eun ta không hề hối hận.
Jungkookie đã 24 tuổi xây dựng cho mình một đế chế vững chắc nhất với cộng sự là Kim Nam Joon và Kim Seok Jin. Trở thành một sát thủ điện hạ không ai dám động vào, đây là chứng tỏ cho sự nghiệp đào tạo sát thủ của ta đang ở một đỉnh cao. Ấy thế mà ta không muốn rời khỏi Jungkookie, ta khao khát vẻ mặt lạnh lùng tàn độc đó nhớ mùi hương mê người.
Ta trân trọng Jungkookie đến mức không nỡ tạo vết thương trên người cậu ấy. Nhưng cậu ấy biết điều đó và không ngừng làm hại bản thân mình khiến ta đau lòng đến phát điên nhưng chẳng thể làm gì.
Ta sẽ một lần nữa cướp Jungkook về, chắc chắn sẽ là như vậy.'
"Aaaaaaaaaa" Jungkook tức giận xé nát hết mọi thứ trên tay, đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận.
Tên cầm thú đáng ghê tởm ấy vậy mà lại điều khiển cậu như một con rối xem Ji Eun như một chất xúc tác cậu như ý ông ta mong muốn.
Cậu không tha thứ cho ông ta, cậu sẽ không để ông ta yên ổn. Ông ta sẽ phải trả giá cho những tội lỗi ông ta đã gây ra với Ji Eun bé nhỏ của cậu.
Jeon JungKook nhất định cho ông ta nếm đủ cảm giác đau đớn mà Kim Ji Eun, Park Jimin và bản thân cậu đã trải qua, phải chịu đựng suốt thời gian đó.
"Patrick bàn tay tử thần của tôi đang vồ đến ông. Chuẩn bị tinh thần đi điện hạ ghé thăm ông ngay bây giờ".
___________________
Chúc các bạn có một tuần mới tràn đầy niềm vui nhá 💜
Như các bạn đã biết về thông tin sắp tới các anh nhà sẽ nhập ngũ theo quy định. Mình chỉ muốn nói rằng các bạn hãy lạc quan lên nè, tin tưởng vào các anh.
3 năm trôi qua nhanh lắm, đủ cho chúng ta trưởng thành thêm và tình yêu dành cho các anh cũng to lớn thêm. Hãy nghĩ đến việc 3 năm tới các bạn sẽ thành công đứng ở concert với chiếc bomb trên tay quẩy cuồng nhiệt cùng họ đi nè.
Cùng mạnh mẽ, lạc quan và hoàn thiện bản thân nhiều hơn 🥰
Cảm ơn các bạn đã đọc những dòng tâm sự nhỏ này của B, B chỉ muốn truyền thêm năng lượng tích cực và lòng tin của các bạn vào các anh nhà.
Chuyến xe thanh xuân mang số hiệu BTS - 130613 hiện đang cập bến tại năm 2022 để nạp nhiên liệu chuyến xe sẽ tiếp tục hành trình vào năm 2025 cảm ơn các bạn đã luôn đồng hành với BangTan.
BORAHAE 💜
17.10.22
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top