𝓼𝓮𝓿𝓮𝓷

Cũng đã quá lâu từ khi bọn họ quen biết nhau, thậm chí cả hai còn không nhớ nổi tình huống nào đã khiến họ biết đến sự hiện diện của đối phương. Chỉ là khi cảm xúc, nhận thức non nớt dần hoàn thiện thì cả hai đã tồn tại trong cuộc sống của nhau. Từ lúc bắt đầu đến hiện tại, không biết sẽ duy trì được bao lâu?

Hôm nay là sinh nhật Jungkook, cứ đều đặn vào ngày này sẽ có một món quà đến từ bạn thân của cậu. Cũng vào ngày này, Kim Taehyung thường sẽ dành hết thời gian của mình để ở bên cạnh Jeon Jungkook, cả hai sẽ đi đến nơi mà Jungkook muốn, ăn những gì Jungkook thích.

Hôm nay Jungkook là vua.

Lúc còn bé, Taehyung được mời sang nhà Jungkook để dự tiệc sinh nhật với mấy bạn nhỏ hàng xóm, cậu bé mắt cười lúc ấy tặng cho bạn Jungkook một tấm thiệp, giọng hát hồn nhiên vang lên những câu hát chúc mừng. Bạn Jungkook rất không thích quả dâu tây trên bánh chút nào, nên bạn đã cho nó vào dĩa bánh của Taehyung.

Lớn lên một chút thì ít tổ chức lại, gia đình Jungkook chỉ nấu một bữa ăn ấm cúng để kỉ niệm cho cậu, không còn mời như ngày nhỏ, ấy thế mà Taehyung vẫn có phần, hơn nữa còn nhận được sự ưu ái từ phụ huynh. Jungkook còn đùa rằng có khi Taehyung mới chính là con ruột của ba mẹ chứ không phải cậu.

Jungkook ngày nào còn đuổi con chó khó ưa của bác hàng xóm cứ chực chờ sự xuất hiện của Taehyung là sủa vang lên làm cậu khóc nhè, vậy mà nay đã là sinh viên năm hai. Bây giờ đi học xa, sinh nhật thì ba mẹ chỉ có thể gọi điện, bạn bè cũng không có nhiều như hồi đó.

Hai đứa học cùng nhau từ mẫu giáo đến hết cấp ba, Jungkook cứ tưởng bọn họ lên đại học sẽ phải mỗi người một nơi vì cậu theo học nghệ thuật, còn Taehyung muốn trở thành vận động viên. Jungkook thậm chí còn viết một bức thư tạm biệt cảm động để đưa Taehyung, vậy mà đổi lại là một nụ cười hiền hoà của Taehyung cùng tấm giấy báo nhập học cùng trường với cậu.

Người ở bên cạnh bạn lại dành nhiều tình cảm cho bạn đến vậy có làm bạn ảo tưởng về mối quan hệ của cả hai không?

Một người sẵn sàng đánh nhau với mấy đứa to con trong xóm để bảo vệ cậu, luôn đứng ra nhận lỗi với mọi người về sự nghịch ngợm của cậu, nay trong mắt Jungkook người ấy đã không đơn thuần là người cùng mình lớn lên nữa.

Ngày Jungkook nhận ra mình không còn coi Taehyung là bạn, cậu đã rất hoảng sợ, sợ Taehyung sẽ khinh thường cậu, sợ Taehyung sẽ tuyệt giao với cậu. Thứ cảm xúc không nên có ấy đã được Jungkook chôn chặt trong lòng, chỉ cần cậu không nói ra thì mối quan hệ giữa cậu và Taehyung vẫn sẽ tốt đẹp.

"Mình mở ra được chứ?"

Jungkook nhìn gói quà màu lam, ngẩng đầu hỏi Taehyung.

"Cậu mở ra đi."

Taehyung đáp lại.

Jungkook không nỡ xuống tay, cậu biết gói quà này là tự tay Taehyung làm. Tuy không được đẹp mắt như những hộp quà được bày bán ngoài kia, nhưng nó chính là trân quý đối với cậu. Jungkook cẩn thận bóc từng lớp giấy gói, xé đi lớp bao bì cuối cùng, cậu ngạc nhiên nhìn thứ được bọc trong tấm giấy bóng kín.

"Cậu thích hộp màu vẽ này mà, nó sẽ giúp các tác phẩm của cậu tuyệt hơn đó."

Taehyung cười cười.

"Ý mình là nó đắt lắm, sao cậu lại tặng nó cho mình?"

Đó là bộ màu mà Jungkook đã buộc miệng khen khi đến một cửa hàng hoạ cụ, không phải hôm nay Taehyung dùng nó làm quà tặng thì cậu cũng quên đã từng nhìn thấy nó.

"Cậu nói gì lạ vậy, cậu là bạn thân nhất của mình, sao mình lại có thể tính toán với cậu được."

Taehyung thu dọn rác,nhanh tay cầm hộp màu bỏ vào cặp Jungkook, "Với cả cậu hỏi tiền đâu ra mà mình có ấy hả? Mình đi làm thêm đó."

Jungkook có vài lần không cầm được lòng, cậu nói yêu Taehyung. Đáp lại là câu "Tớ cũng yêu cậu" từ Taehyung làm Jungkook mất ăn mất ngủ cả mấy ngày liền, dù cậu biết 'yêu' của Taehyung không giống như 'yêu' của cậu. Hai người cả đời này chỉ có thể là bạn, không hơn không kém.

"Sao còn ngồi thừ ra đó bạn thỏ ơi."

Đến khi Jungkook thoát khỏi mớ suy nghĩ trong đầu thì Taehyung đã đứng cạnh chiếc xe đạp từ lúc nào.

"Không phải cậu giận mình vì lúc nãy không cho cậu ăn kem đó chứ?"

"Mình nào có, với cả đừng kêu mình là bạn thỏ nữa đi, cả năm sao cậu không kêu mà cứ đến sinh nhật mình là bạn thỏ ơi bạn thỏ à."

Jungkook đi lại phía Taehyung, nhìn nụ cười vui vẻ của Taehyung làm cậu cũng vô thức cười theo.

Taehyung một tay giữ cho xe đạp thăng bằng, tay kia chọt chọt má Jungkook.

"Bạn thỏ cười lên xinh vậy mà, sau này cười nhiều lên nhé."

Hai người sóng vai nhau đi bộ, tuy không ai nói gì nhưng không khí vẫn rất dễ chịu. Gió đêm mát lạnh thổi nhẹ lướt qua hai người, trên đường người cũng đã dần thưa thớt hơn, Jungkook cảm thấy thật bình yên, mong rằng khoảnh khắc tuyệt với này kéo dài thêm một chút.

"Jungkook này, với tư cách là người bạn thân nhất của mình thì mình muốn cậu biết tin này đầu tiên."

Taehyung thoáng nhìn Jungkook một cái rồi lại tập trung vào con đường phía trước.

"Vinh dự quá vinh dự quá, cậu nói đi."

"Bạn thân cậu sắp thoát ế."

"Ý cậu là sao Taehyung?"

Nụ cười Jungkook dần dần trở nên cứng ngắc.

"Gần đây mình nhìn trúng một người, mình chắc chắc đó là tình yêu. Và mình dự định sẽ thổ lộ."

Taehyung vẫn chuyên chú nhìn đường, không nhận ra tốc độ của Jungkook ngày càng chậm.

"Có... có giống tình yêu cậu đối với mình không?"

Giọng Jungkook nhỏ dần, nhưng do không còn sự ồn ào của xe cộ nên Taehyung nghe rất rõ.

"Làm sao mà giống được, cậu là người bạn thân thiết nhất của mình, không ai có thể như tụi mình được đâu."

Taehyung dừng lại, lo lắng nhìn Jungkook.

"Cậu sao vậy Jungkook, mỏi chân rồi hả? Mỏi thì lên xe đi mình chở cậu về."

Taehyung xoắn xuýt lên khi thấy Jungkook không đáp lại mà chỉ đứng im một chỗ, cậu sợ Jungkook nhiễm gió bị cảm lạnh.

"Cậu chắc là... yêu người đó lắm. Mình thấy ghen tị với người đó quá đi mất."

Jungkook khôi phục lại dáng vẻ cười nói thường ngày. Tự nhủ bản thân phải cười lên, hôm nay là sinh nhật cậu kia mà, muốn khóc thì cũng phải qua mười hai giờ đêm mới được khóc.

Không để Taehyung kịp trả lời, Jungkook nắm lấy cánh tay Taehyung.

"Dù sao vẫn chưa hết ngày, mình vẫn là vua, nên cậu đưa mình đến một nơi được không?"

Hãy cho cậu tham lam thêm một lần nữa thôi, vì năm sau Taehyung có thể sẽ không còn là Taehyung của riêng cậu nữa rồi.

"Tuân lệnh vua thỏ, xin cho biết điểm đến, thần sẽ đưa ngài đi."

Taehyung ngồi sẵn trên xe, ánh mắt theo nụ cười mà dần hiện lên một độ cong thấy rõ.

"Mình muốn quay trở về lúc hai đứa mình chưa gặp nhau ấy, để trốn cậu luôn, ai bảo cậu phiền phức quá cơ chứ."

Jungkook yên vị phía sau Taehyung, tay cậu theo thói quen bám lấy áo Taehyung.

"Nơi này quá sức với thần thưa ngài."

Miệng nói vậy nhưng chân vẫn cứ đạp về phía trước.

Jungkook ngồi phía sau Taehyung, cứ nghĩ đến Taehyung sẽ ở bên người khác cậu lại không thoải mái, nhưng có thể làm gì được chứ, gào khóc, hay nói ra tâm tư giấu kín bao lâu nay, tất cả đều không được. Chuyện cậu có thể làm bây giờ là vui vẻ chúc phúc cho Taehyung, rồi âm thầm ở bên Taehyung như thời gian qua cậu đã từng.

"Taehyung, mình vui lắm, cảm ơn cậu vẫn ở bên mình."

Jungkook gục đầu vào lưng Taehyung, giữa nụ cười ấy lại là hai hàng nước mắt theo làn gió mà trôi tuột về phía sau, mất hút.

"Để mình đưa cậu đến một nơi"

Taehyung chậm rãi đạp xe, phòng khi Jungkook không bám chắc sẽ bị ngã.

"Đến nơi mà đứa bé ngày đó đã phải lòng một bạn thỏ."

"Bạn thỏ khi ấy nghịch ngợm lắm, toàn để mình phải giải quyết đống lộn xộn của bạn ấy thôi. Chúng mình đã lớn lên cùng nhau, tình cảm còn hơn bất cứ một mối quan hệ nào ngoài kia"

Giọng nói đều đều của Taehyung vang trong không khí, Jungkook càng siết chặt áo Taehyung hơn, trong cổ họng đã vang lên vài tiếng thút thít nho nhỏ.

"Đến một ngày bạn thỏ bị ốm, mình đã lo lắng đến nỗi đầu óc không tập trung được cho việc gì, lần đầu tiên mình làm vỡ bát khi mải nghĩ về bạn ấy. Khi bạn ấy hỏi mình có yêu bạn ấy không, mình không do dự mà trả lời, mình không muốn phải che giấu tình cảm mà mình dành do bạn ấy."

"Không biết bạn thỏ nào đó có chấp nhận tình cảm của mình không, nên mình mới hỏi cậu. Dù sao đều là thỏ nên các cậu sẽ hiểu rõ về nhau lắm."

"Taehyung, cậu, hoá ra cậu biết..."

Jungkook không thể giữ lời hứa qua mười hai giờ đêm mới được khóc rồi. Dù gì khóc bây giờ đã khác một trời một vực với khóc sau mười hai giờ đêm.

"Từ lúc bắt đầu đến bây giờ chúng ta luôn có nhau. Không nói trước có thể cùng nhau đến hết đời, nhưng chúng ta hãy đi cùng nhau thật lâu nhé, Jungkook."


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top