CHAP 29• Năm năm sau
Cheongdam-dong, Gangnam, Seoul 2019
Đâu đó tại thủ đô Seoul sầm uất.
Đi thật sâu vào con phố tối tăm, luồn qua đủ mọi ngóc ngách. Một căn biệt thự mọc lên tách biệt với cái ồn ào náo nhiệt của thế giới. Nó được bao phủ bằng một màu đen huyền bí, thật tĩnh lặng nhưng lại toả ra ám khí chết chóc. Chưa ai từng dám đi qua đây vì họ biết những người sống bên trong như thế nào. Duy chỉ có đám người đần độn muốn lấy mạng bọn họ, xem nó như kì tích mới dám bén mảng đến đây. Nhưng từ trước đến nay, chưa một kẻ nào thành công.
"Lão đại, lô hàng đã được giao tới Nhật thành công, bọn cớm vẫn không đánh hơi được gì cả."
Trong căn phòng tối om phảng phất mùi xạ hương. Người được gọi là lão đại kia đang ngồi trên chiếc ghế bành, cặp lông mày nhíu chặt quan sát màn hình lớn. Nghe có tiếng động hắn chậm rãi quay lại. Ánh sáng nhỏ ngoài hành lang hắt lên ngay vị trí xương quai hàm sắc bén, đôi mắt hoạt động nhanh nhạy trong đêm tối. Ly rượu vang trên tay hắn sóng sánh rồi vương ra ngoài vì bị chao động.
"Được rồi Sudong cậu lui xuống đi. Ngày hôm nay như thế là đủ. Tôi ra ngoài có chút chuyện, bảo mọi người ăn trước đi không cần đợi."
"Lão đại, bây giờ bên ngoài cũng tối lắm rồi. Anh có cần em hộ tống không?"
"Mai phải bay đến Paris rồi, tôi muốn tự mình thăm em ấy trước khi rời đi."
Choi Sudong gật đầu sau đó lui xuống để không gian riêng tư lại cho hắn, bởi vì anh biết rõ hôm nay là ngày gì. Năm năm trước anh từng chứng kiến lão đại uy mãnh của mình quỳ khóc bên cạnh một ngôi mộ đến ngất đi. Rồi đều đặn hằng năm, dần dà tần suất cũng tăng lên. Hắn không còn khóc nữa mà thay vào đó chỉ ngồi im lặng đến thất thần quan sát gương mặt đang mỉm cười trên tấm bia. Hắn cũng cười với cậu, chỉ là nơi ngực trái vẫn không ngừng đau đớn, nhói lên từng cơn. Đôi khi lại như kẻ ngốc tựa lưng vào phiến đá lạnh lẽo, buông ra những lời tâm sự mà người cần nghe đã chẳng thể nghe được nữa.
"Jungkook à tôi đến rồi đây. Hôm nay tôi đã tự làm kimbap cá ngừ mà em thích. Nó không được đẹp cho lắm mong em đừng chê. Tôi sẽ ngồi ở đây đợi em ăn xong rồi chúng ta sẽ cùng nhau đi dạo."
Kim Taehyung tay ôm một chiếc áo nhỏ hơn người hắn, chậm rãi di chuyển khắp các con phố, đến những nơi in dấu kỉ niệm của hai người. Ánh mắt hướng về phía xa mang theo một nỗi đau thương không thể giãi bày cùng ai.
Taehyung đơn độc, người hắn yêu đi rồi, bỏ lại hắn.
Kí ức không hay lại một lần nữa ùa về triệt để dập nát con tim hắn. Năm đó khi Jungkook gieo mình xuống dòng sông lạnh lẽo, Taehyung cảm thấy bản thân mình như phát điên, không kiềm chế được cảm xúc muốn ngay lập tức nhảy xuống đó cứu cậu lên. Mịn Yoongi khó khăn lắm mới giữ chân được. Lại nghe người ta nói không tìm thấy thi thể, dòng sông quá sâu và cũng có khi đã trôi dạt ra biển. Vật duy nhất còn sót lại, họ vớt lên chiếc áo dạ màu nâu chính là quà kỉ niệm của hai người.
Từ đó về sau không ai còn nhìn thấy được nụ cười trên môi Taehyung nữa. Hắn đã hoàn toàn trở thành một con người khác, trở nên lãnh đạm và vô tình. Trong thế giới ngầm không ai là không biết đến Kim Taehyung, một kẻ máu lạnh và độc ác. Đối tượng giao dịch với hắn chỉ cần không vừa mắt thì trán lập tức sẽ thủng một lỗ. Thuộc hạ dưới trướng hắn phải qua những đợt huấn luyện, những bài kiểm tra nghiêm ngặt. Tạo phản là điều không thể, mà nếu ai có ý định đó thì sẽ tự sát trước khi Taehyung phát giác. Đối mặt với hắn thà chúng nó xuống địa ngục uống trà với diêm vương còn hơn.
Con đường để Choi Sudong có thể làm thân tín của hắn nào có dễ dàng. Để chiếm được lòng tin của người này, anh phải lấy cả mạng sống của mình ra để đánh cược. Không ít lần đem tấm thân này làm bia đỡ đạn cho hắn nhưng nhận lại chỉ được một cái vỗ vai lạnh lẽo. Anh không ghét Taehyung ngược lại còn rất ngưỡng mộ hắn. Anh biết để có thể trở thành như bây giờ hắn đã phải trải qua những gì. Đau thương, mất mát hắn đều nếm đủ nhưng tuyệt nhiên chưa một lần than vãn.
Con người này luôn giấu nhẹm đi cảm xúc, cuộc đời của hắn, hắn làm chủ. Để có thể chen chân vào chỉ có người mà Kim Taehyung hắn một lòng hướng đến.
___
Paris, France 2019.
"Lục soát nơi này cho tao."
Taehyung một thân khoác lên mình bộ suit đen rõng rạc ra lệnh, kính râm cũng chẳng buồn bỏ xuống. Hắn ung dung ngắm nghía chiếc đồng hồ đắt tiền trên tay. Thời gian quý báu của hắn không dành cho những kẻ ngu ngốc không biết điều.
Từ trong nhà một người đàn ông Pháp gầy guộc loạng choạng lao ra ngoài. Gã quỳ xuống ôm chặt chân Taehyung, sự sợ hãi tột cùng bao phủ cả khuôn mặt. Cố gắng sắp xếp những câu chữ rời rạc van xin hắn.
"Ngài Kim...tha cho tôi, tôi biết mình sai rồi."
Taehyung mi không động, hắn thẳng chân hất văng người kia ra. Gã lộn một vòng trên nền đất bẩn thỉu rồi lại bò tới gập đầu xuống van nài. Bộ dạng trông thảm hại vô cùng.
"Nói, kết cục của những con chuột gặm nhấm sau lưng như thế nào?"
"Là...là chết không toàn thây..."
Cúi người xuống nắm lấy cổ áo gã, Taehyung nói từng lời qua kẽ răng. Hắn bắt đầu mất bình tĩnh, sức chịu đựng của hắn có giới hạn.
"Vậy tại sao mày còn tuồn hàng của bọn tao? Cảm thấy sống đủ rồi à? Nếu muốn tao có thể tặng mày vài viên kẹo đồng."
Gã trợn mắt lên, môi mấp máy cầu xin với khuôn mặt đỏ ửng vì run sợ. Dù ngoài kia có rắn rỏi đến đâu thì khi đối mặt với người này gã đều biến thành một con chuột thấp hèn mà la hét trong vô thức.
"Ngài Kim, tôi cam đoan đây sẽ là lần cuối cùng. Hôm...hôm đó là do tôi lên cơn thèm thuốc không thể khống chế bản thân nên đã làm điều dại dột. Làm ơn...hãy tha cho cái mạng nhỏ này."
Nhưng thật không may cho gã, tâm trạng Taehyung hôm nay thật sự rất tệ. Hắn chẳng muốn lòng vòng đôi co nhiều, lập tức rút súng ra chĩa thẳng vào thái dương người đàn ông. Ngón tay thon dài đặt lên chốt, chỉ cần bản thân muốn sẽ bóp cò.
Lúc này nước mắt gã lăn dài, chảy xuống bàn tay đang nắm cổ áo của Taehyung. Gã gào lên như chỉ sợ hắn không nghe rõ, đánh liều coi như lời nói cuối cùng.
"Xin...xin cho tôi thêm thời gian, 3 ngày sau tôi sẽ trả đủ số hàng bị thiếu. Hãy thương tôi với xin ngài..."
Kim Taehyung dần nới lỏng tay, cặp lông mày cũng dần giãn ra, hắn biết gã còn vợ và con nhỏ ở quê. Họ vốn không có lỗi, chỉ là đã chọn sai bạn đời. Vậy thì coi như hôm nay hắn ban phước cho gã đi. Taehyung bóp mạnh vào vai gã cảnh báo, sau đó quay lưng rời khỏi.
Bất chợt cảm thấy đằng sau có bóng người tiến tới. Kim Taehyung ngoảnh đầu lại bắt gặp gã thần kinh kia vớ đâu được thanh sắt lao đến muốn tấn công. Không một chút chần chừ, viên đạn xuyên thẳng vào giữa trán người đàn ông. Gã chết không kịp nhắm mắt.
"Dọn dẹp đống này cho tôi."
Hắn nói với Sudong rồi cũng leo lên xe rời khỏi.
Hôm nay Taehyung muốn đi dạo ở đây, nơi mà hắn được sinh ra. Paris vẫn vậy, một thành phố hoa lệ đông đúc, náo nhiệt. Cứ tưởng về đây tinh thần hắn sẽ được thư giãn nhưng trong lòng luôn cảm thấy day dứt nỗi buồn. Dù đã nhiều năm như vậy hình bóng của Jungkook chưa một lần mờ nhạt trong tâm trí. Hắn đau xót khi nhớ về người yêu, nhớ về cái cảnh cậu thả mình xuống dòng nước lạnh lẽo. Trái tim Taehyung như bị cắt vụn thành từng mảnh.
Mải chìm đắm trong suy nghĩ bất chợt một cậu thanh niên không chú ý đường đã đâm sầm vào hắn. Cậu lập tức rối rít xin lỗi rồi chạy đi mất, quay lại đã không thấy đâu nữa. Taehyung cũng lười truy cứu, sải bước đi tiếp.
Nhưng hắn cứ thấy lấn cấn gì đó, cảm thấy cậu nhóc này có chút quen mắt. Gạt bỏ sự nghi ngờ sang một bên, chắc chỉ là người giống người mà thôi.
Một tấm bìa quảng cáo lớn được dán lên cửa kính hiệu sách đã thu hút Taehyung. Dòng chữ to đậm màu tím kia thu gọn vào tầm mắt hắn 'Mối quan hệ đồng giới'.
Lật giở những trang báo trên tay, Kim Taehyung đắm chìm vào từng con chữ. Nội dung đại loại nói về tình yêu đồng tính đang dần được chào đón hơn trên thế giới. Rằng mọi người nên dũng cảm sống thật với bản thân nhưng cũng không nên tin tưởng ai quá nhiều. Văn phong này đọc thực sự rất quen thuộc, từng câu chữ như hiện ra trước mắt. Kim Taehyung ngờ vực đưa tầm nhìn xuống cuối trang, nơi tên tác giả được ghi. Hắn tự cười chính bản thân mình, đó chỉ là cái tên hoàn toàn xa lạ. Rốt cuộc trong đầu đang có suy nghĩ ngớ ngẩn gì vậy chứ? Taehyung bỏ lại nó về nơi cũ, đẩy cửa bước khỏi hiệu sách.
Nhưng có một điều mà Taehyung vô tình bỏ qua, quyển báo hắn vừa đặt xuống là của toà soạn 'Young Forever'.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top