19. Trầm mặc

Trong căn hầm tối, có một người đàn ông cao lớn đang trầm luân bên chiếc giường cũ, một cậu trai mảnh khảnh lặng thinh ngủ yên bên trên. Cửa phòng đã đóng, bên trong chả khác gì hố đen, không xác định được không gian cũng như thời gian. Nhưng người đàn ông ấy vẫn đứng hình mà nhìn vào khoảng không vô định. Đầu óc hắn trống rỗng, lâng lâng như người say rượu. Được một lúc, hắn vô thức tiến lên đầu giường, rồi, hắn cúi người nhấc bổng cậu lên, bế ra ngoài.

Kim Taehyung để Jungkook nằm trong lòng, tay hắn vuốt ve mớ tóc rối của cậu, chỉnh chỉnh để nó vào nếp. Hắn cười mỉm, đưa ánh nhìn ôn hòa đến ngắm thân ảnh trong tay.

"Sao Jungkook lại xấu xí thế này?"

Hắn hừ lạnh rồi cúi xuống, liếm đi những vệt máu lấm lem trên khuôn mặt cậu. Chiếc lưỡi ấm nóng, đầy đặn lăn trườn khắp từng ngõ ngách, nhẹ nhàng làm sạch cho thiếu niên. Nếu chỉ nhìn vào bức tranh hạnh phúc lúc này, chẳng ai nghĩ người đàn ông ôn nhu ấy thực chất là một con ác thú, luôn hành hạ cậu trai nhỏ.

Liếm xong,  hắn lẩm bẩm:

"Của Jeon Jungkook đều là của Kim Taehyung. Tôi đã mang trong mình dòng máu của cậu, cớ sao cậu lại mang thai con kẻ khác?
Jeon Jungkook là đồ tồi, cậu rất tệ, cậu luôn nhấn tôi xuống vực thẳm của sự thất vọng.

Tôi không thể chấp nhận việc cậu có con với người khác. Kể cả tôi có ghét cậu như thế nào, cậu cũng phải trung thành với chỉ mình tôi.

Đó là mệnh lệnh, là mệnh lệnh hiểu không?".

Hắn bất ngờ rống lên như dẫm phải chông. Nhưng rồi lại sớm nhăn nhúm lại, nói ra những lời ai oán:

"Nhưng mà kết quả cũng có thể sai mà nhỉ? Chắc là sai rồi!
Sai rồi đúng không Jungkookie, Jungkook ah, hãy nói là không đúng đi, cậu chỉ là của tôi thôi, nhỉ?"

Taehyung hớn hở chờ đợi câu khẳng định của Jungkook. Lần đầu tiên hắn lú lẫn mà loạn ngôn như một kẻ khờ. Bỗng nụ cười trên môi hắn tắt hẳn, hắn nghiến răng ken két:

"Sao không trả lời? Không dám sao? Đứa trẻ không phải con của tôi thật sao?
Con mẹ nó, nói gì đi chứ! Cậu đang khinh thường tôi à?"

Hắn cứ tự biên tự diễn như một thằng trốn trại, mặc cho người kia đã ngủ thiếp đi từ lâu. Vì quá tức giận, hắn bật dậy, đi tìm một điếu xì gà hút cho quên đi thực trạng thối nát.
~~~

Ánh trăng tròn vành vạnh rọi sáng cả một vùng trời, bao bọc lấy gã đàn ông đang phê pha bên bậc cửa. Là Kim Taehyung, hắn lại bế cậu ra hè trái. Hắn bọc cậu bằng một cái chăn bông ấm áp, còn mình thì phơi trần trong đêm xuân lạnh lẽo. Ánh trăng chảy dài từ khuôn mặt tượng tạc xuống đến vòm ngực vững chãi rồi những múi cơ cuồn cuộn, cuối cùng là con "quái vật" bên trong quần đùi và đôi chân rắn chắc. Hắn ngửa mặt lên trời để nhìn ngắm cảnh khuya.

Trời đêm trong vắt, chỉ gờn gợn vài lọn mây mỏng, không ảm đạm như trời đông, trăng cũng đỡ hàn. Từng chùm sao li ti thi nhau điểm nháy trên bầu trời. Không khí đoàn viên đang ôm trọn cả tiết trời Hàn Quốc. Mùa đông u ám, giá rét đã qua đi, mùa xuân muôn sắc lại tới. Lòng ai cũng nao nức đón tết, vạn vật chuyển mình đón chúa xuân. Nhưng có lẽ xuân năm nay vẫn chưa về đến nhà hắn...

Không khí gia đình vô cùng căng thẳng. Nay lại đón tin cực đoan, chắc lại mất tết.
Hắn thở dài quay người sang bên cạnh.

Thiếu niên mong manh đang an giấc nằm im.
Càng ngày... Jungkook càng đẹp.
Dạo gần đây đã có da có thịt hơn, lại đang bầu nên nét mặt có chút sắc, thực sự còn kinh diễm hơn cả khi hắn mới mua về nữa.

Kim Taehyung đổi tư thế, tựa lưng vào tường để ngắm nhìn cậu dễ hơn.

Jungkook rất đẹp.
Dáng người nhỏ nhắn, nuột nà. Khuôn mặt bầu bầu, thanh tú nổi bật. Làn da trắng sứ, mịn màng. Đôi mắt to tròn, sáng long lanh ẩn dưới hàng mi cong vút. Hàng lông mày rậm vừa phải, cân đối càng làm tăng vẻ quyến rũ của đôi mắt. Chiếc mũi thanh cao thêm tô điểm cho nét đẹp thiên sứ của cậu. Đôi môi mềm, mỏng, đỏ mọng lúc nào cũng ươn ướt trông thật dụ người. Nốt ruồi dưới môi đặc biệt gây mê hoặc đối với hắn. Hàm răng trắng đều lấp ló sau bờ môi ẩn dấu một vẻ đẹp hiền hòa, tươi sáng.

Hắn chợt ngây người trước dung nhan của người đối diện. Mắt chớp chớp, long lanh như phải bùa. Taehyung nhẹ cúi người hôn lên nốt ruồi dưới môi cậu. Nụ hôn lướt qua như cơn gió thoảng nhưng đã làm thiếu niên hôn mê bất giác nâng khóe miệng lên, vẽ nên một nụ cười.
~~~

JungAh ả chứng kiến tất cả, trái tim đau quặn, thâm tâm liền trở nên bất bình. Nếu ả không ác đến cùng, có lẽ sẽ thành ra đổ bể tất cả, nói dễ hiểu là "xôi hỏng bỏng không". Ả cũng đâu có muốn nhuốm đen tâm địa, đâu có muốn toan tính, lập mưu khi đang mang thai. Nhưng ả phải làm thế, cuộc sống hiện tại cũng đang chèn ép ả phải tự đấu tranh để dành cho mình một chỗ đứng. Không thể chơi sạch thì phải ăn gian, bằng mọi giá phải có được tất cả...
~~~

Hắn đã thức thâu đêm chỉ vì mớ suy nghĩ luẩn quẩn đeo bám. Bây giờ đã là 4 giờ sáng, Taehyung đang gối đầu lên người Jungkook nghỉ ngơi. Hắn lim dim mắt, tâm thế vô cùng thư thái.

Bỗng hắn giật thót mình, ngồi bật dậy rồi lay lay Jungkook. Thấy cậu đã bất tỉnh, hắn liền vội vã cầu cứu MinYoongi.

Tuy bị làm phiền vào giờ cấm nhưng Yoongi cũng đến rất nhanh. Vừa thấy mặt Taehyung, anh đã nhảy xổ lên cốc vào đầu hắn một cái đau nhói rồi sách hộp y tế vào phòng, đóng sầm cửa lại để tránh hắn đánh trả.

Nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Jungkook và cơ thể xanh xao vì lạnh đang bất động trên giường, anh chợt thở dài...


Quá 6 giờ sáng mới hoàn thành, Yoongi mệt mỏi đi ra khỏi phòng. Anh liền lao vút sang phòng bên cạnh rồi cốc đầu Taehyung một cái nữa. Miệng không ngừng oán trách:

"Mày điên rồi! Mày làm gì em ấy thế hả? Mày bị ngốc hay gì mà đi ngược đãi một thai phụ?"

Taehyung nhăn nhó, cố gắng minh oan:
"Anh làm sao mà biết được. Em là vô cùng tức giận nên mới làm thế!"

"Tao đã bao giờ thấy mày hành người mà phải cầu cứu tao đâu, mà Jungkook thì hai lần rồi đấy!"

Taehyung chán nản ném cho anh màn hình điện thoại đang hiển thị kết quả ADN. Đọc xong, Yoongi cũng mường tượng ra sự việc. Anh nghiêm túc ngồi xuống bên cạnh Taehyung, nói:

"Mày tổn thương Jungkook vì cậu ta mang thai con kẻ khác à?
Sao mày vô lí vậy. Người ta có phải của mày đâu mà mày có quyền ngăn cấm. Hợp đồng làm gì có khoản không được có gia đình khi đang làm điếm cho mày?
Mày điên thật rồi!"

"Nhưng em khó chịu, em không thích".

"Vậy mày thích Jungkook à? Mày thấy ghen?"

Taehyung nín hẳn. Hắn không biết nói sao nữa. Ngoài mặt thì rất muốn đấm Yoongi mấy phát vì anh giám nói hắn thích một tên giúp việc hèn mọn nhưng... trong tâm, hắn lại cảm thấy hơi nhói. Phải chăng là anh đã phỏng trúng tim đen...

Bầu không khí trùng xuống một lúc lâu, mãi khi JungAh mở cửa nhắc Taehyung đi ăn sáng, hắn mới bừng tỉnh mà theo kịp hiện thực. Có lẽ câu nói ấy của Yoongi sẽ làm hắn suy nghĩ nhiều.
~~~

Jungkook hồi phục khá nhanh, ba ngày đầu Taehyung mua cháo cho cậu. Suốt 72 tiếng đồng hồ, hắn không nói năng gì, cũng không bắt cậu làm việc nhà, tự tay thuê công ti đến dọn dẹp. Hắn và JungAh thì ăn ở bên ngoài, tuy là không hợp miệng bằng Jungkook làm nhưng hắn vẫn phải chịu đựng vì đây là điều bất đắc dĩ. Qua ngày thứ tư, Jungkook đã ngồi dậy và hoạt động bình thường. Nhận thấy bụng dưới vẫn to ra đều đều, cậu càng căng tràn năng lượng mà chào đón một ngày mới. Jungkook lại trở về là một thằng giúp việc trong nhà, tuy không được hắn chú ý nhưng chỉ cần được nhìn ngắm hắn và chuẩn bị cho hắn những bữa ăn, Jungkook đã hạnh phúc lắm rồi.

Một tuần trôi qua thật mau, Hạt Vừng nhỏ đã được mười bốn tuần, bụng Jungkook đã lộ rõ. Mấy đường cơ dọc chạy từ eo đến hết bụng dưới biến mất hoàn toàn, nhường chỗ cho một cục thịt rắn chắc nhô lên.

Mới gần bảy giờ sáng, Jungkook đang bê những dĩa đồ ăn đầy ắp bày lên bàn, háo hức chờ đợi Taehyung xuống thưởng thức.

Hắn vừa ngồi vào bàn, Jungkook liền hỏi:
"Cô JungAh chưa xuống sao?"

Taehyung chỉ nhẹ giọng đáp:
"Sáng nay đi mua sắm rồi! Đi từ 6:30, cậu không biết sao?"

"À! Tôi cũng không để ý!" Jungkook chỉ cười trừ, đáp. Ngoài mặt thì bình thường nhưng trong lòng cậu đang vui lắm! Lâu lắm rồi hắn và cậu mới ở riêng với nhau, không chừng phải bốn tháng rồi!

Tự nhiên xúc cảm về những ngày đầu mới đặt chân đến đây bỗng dâng trào trong lòng cậu.
Thật hạnh phúc biết bao...

Nhưng hạnh phúc ấy chỉ vỏn vẹn có vài phút, Taehyung nhận được cuộc gọi, hắn liền tức tưởi lái xe đi.

Đi mãi... Đi mãi... Vài tuần sau cũng chưa thấy về...

~còn tiếp~
05/04/2021
Cảm ơn các bạn độc giả đã ủng hộ mình!

(Chỉnh sửa ngày 5/3/2022)  

___

Happy Taekook 's day (05/04)






Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top