chap 2

sau khi chơi tất cả các trò cảm giác mạnh thì bây giờ tôi không biết tôi là đâu và đây là ai. tôi thua chú rồi.

tàu lượn siêu tốc thì nó cứ chạy vòng lên rồi lại vòng xuống, chóng hết cả mặt, trong khi đó khuôn mặt chú vẫn bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra.

tàu hải tặc thì đu qua đu lại, do tôi ngồi đằng cuối của tàu nên nó sẽ đu lên cao hơn, suýt nữa thì tôi cúi cả người xuống thành may mà có chú suga đặt chéo tay ở thanh cầm của tôi không lúc đó tôi đã lộn người rồi.

còn thảm bay thì tôi đã làm bay dép do chúng quay nhanh, và chú cũng là người nhặt dép cho tôi.

haizzz. hôm nay tôi lại làm chú mệt rồi.

-chú có mệt không? nếu mệt thì con với chú qua kia ngồi nghỉ chút- tại tôi thấy chú gi gi ở lông mày nên nghĩ chú mệt rồi.

-ah không! chú không sao đâu- chú cười tươi nhìn tôi

-chú mệt rồi mà bảo không sao-

-đâu có, đó là bất lực vì nhóc không chơi được mấy trò đó mà còn thách chú thôi. haha-

-hì- chú vui thì tất cả sự mệt mỏi trong cơ thể tôi đều tan biến hết.

sau đó tôi với chú ra chợ mua thức ăn về chế biến món ăn.

________trưa hôm đó________

đồ ăn đã được bày ra bàn chỉ chờ mọi người ra ăn nữa là xong.

-con mời mọi người ra ăn cơm ạ!-

tại bàn ăn. tất cả mọi người đều im lặng chẳng ai nói lời nào thì ba tôi lên tiếng.

-sao nay im lặng quá vậy? thường thì mỗi bữa ăn mấy người nói nhiều lắm mà!-

...

-mất hứng rồi- cuối cùng thì bà ấy cũng lên tiếng.

*một lúc sau*

-món thịt sườn yêu thích của tôi nãy còn nhiều lắm mà giờ lại hết rồi? LÀ CHỊ ĂN ĐÚNG KHÔNG???- con bé giận giữ chừng mắt nhìn tôi hỏi.

-không phải do chị đâu, từ nãy tới giờ chị chưa đụng vào miếng sườn nào của em cả-

-CHỊ ĐỪNG CÓ MÀ DỐI, TRONG NHÀ NÀY BẤT KỂ THỨ GÌ CỦA TÔI CHỊ ĐỀU SỬ DỤNG CÒN NÓI KHÔNG PHẢI À?-

-không phải do chị thật mà- tôi vừa nói vừa cúi đầu xuống để cho con bé nguôi giận và chuyện sẽ dừng lại tại đó nhưng không.

-TÔI KHÔNG QUAN TÂM, ĐỀN LẠI CHO TÔI ĐĨA KHÁC CÒN KHÔNG THÌ ĐỪNG BAO GIỜ NGHĨ ĐẾN CUỘC SỐNG YÊN ỔN KHI Ở TRONG CĂN NHÀ CỦA TÔI! mau đi làm đi CÒN ĐỨNG ĐÓ LÀM GÌ? CHỊ ĐANG XEM THƯỜNG TÔI SAO?- vẫn là biểu hiện đó, con bé trừng mắt nói tôi.

tôi đứng dậy định bước ra khỏi bàn ăn thì chú Suga kéo tôi ngồi lại ghế.

-"có không ăn hết đừng đòi, muốn có ăn tự làm nấy"-

-SAO CHÚ DÁM...?-

-từ khi nào mà chú Suga đây lại thích chen vào chuyện của người khác từ bao giờ ấy nhỉ?- mẹ tôi lên tiếng hỏi chú.

-ah không, em chỉ đang nhắc nhở đứa con của chị thôi. chỉ là trưởng thành rồi mà vẫn cứ thích đâm đầu xuống phân ý, thật nực cười làm sao-

-chú...-

-mày...-

-sao vậy? nhìn mặt của hai người đang rực lửa lên rồi kìa, có cần em đổ thêm xăng không?- vẫn là bộ mặt thản nhiên của chú.

nói xong chú ăn tiếp còn tôi và ba ngồi xem nãy giờ không nói lời nào. hai người kia nhìn tôi giận giữ, tôi không biết nói gì chỉ cúi đầu xin lỗi. kiểu gì khi chú đi ra khỏi nhà họ sẽ đánh đập và chửi tôi một cách thậm tệ. tôi sợ lắm.

__________________

sau khi ăn xong tôi rửa bát, chú đứng cạnh đó bảo tôi.

-xong việc lên phòng của chú-

-vâng ạ-

tôi không biết chú kêu lên phòng chú để làm gì nữa, thôi rửa xong bát lên đó sẽ biết.

_______tại phòng của chú_______

-chú gọi con có việc gì không ạ?-

-nằm đây ngủ với chú-

-ngủ với chú?-

-uh, nhóc không muốn ah?-

-dạ chỉ là con gái ngủ với đàn ông có hơi kì sao á-

-chú thấy kì đâu, năm kia chú về đây lúc đó nhóc đã 23 tuổi rồi, ngủ với chú nhóc còn đạp vào phía dưới của chú mà còn kì được nữa hả?-

-chú...- tôi đỏ mặt.

-thôi chú không nói nữa, lên giường ngủ với chú đi nếu không thì kiểu gì trong lúc con ngủ hai người kia sẽ mò vào phòng con mà đánh đập con đó-

-...-

-không tin chú hả?-

-dạ có chú con vẫn tin tưởng ở chú mà-

-vậy còn đứng đó làm gì lên giường ngủ thôi-

-vâng-

-ah tiện thể con khoá cửa phòng giùm chú-

-vâng-

và rồi tôi được nằm trong chăn bông của chú, nó ấm vô cùng tại đây là tháng 10 rồi nên trời lạnh đi một chút. lúc ngủ chú quay mặt đối diện với khuôn mặt của tôi.

bây giờ tôi mới nhìn kĩ được là khuôn mặt của chú vẫn như mấy năm trước không hề thay đổi, chú vẫn mũm mĩm đáng yêu và đẹp trai như vậy. quả thực ai mà làm vợ chú chắc ngắm chú cả ngày mất thôi.

thức được một lúc thì tôi cũng chìm vào giấc ngủ.

______chiều hôm đó_______

tôi xoay qua xoay lại người và mở mắt thức dậy.

-dậy rồi hả?-

-ơ chú dậy từ khi nào vậy?-

-mới nãy ah-

-vâng, chú ơi mấy giờ rồi ạ?-

-gần 4h rồi-

-ah dạ-

-ngày mai lina dẫn bạn trai nó về ra mắt gia đình đó-

-oh vậy là ngày mai nhà mình sắp có chuyện vui rồi, con nóng lòng muốn xem mặt em rể tương lai của mình như nào ghê á-

-trời ạ! em mình có người yêu rồi trong khi đó mình là chị lại không yêu ai, nhóc không cảm thấy cô đơn sao?-

-con thấy bình thường ah, mà con có biết yêu đâu với lại FA cho khoẻ á chú, hì hì-

-haizzz, con nên học cách yêu người khác lẫn bản thân mình đi. chú không thể bảo vệ con suốt phần đời còn lại đâu-

-dạ con biết rồi, mà chú định khi nào về anh vậy?-

-cho đến khi con tìm được hạnh phúc của đời mình-

-ơ vậy còn việc ở công ty thì sao ạ?-

-đừng lo, chú giao cho thằng em namjoon của chú xử lí rồi-

-một công ty hai chủ tịch, lợi hại thiệt-

-haha thôi đi rửa mặt đi rồi chú đưa đi chợ-

-vâng ạ- tôi vui vẻ bước ra khỏi giường-

hết chap 2

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top