Chương 4
Chương 4. gia đình
______________________________________
Taehyun và hắn đi tản bộ cũng được gần mười phút, hắn thì luyên thuyên đủ chuyện về công việc của mình sau này, còn anh chỉ im lặng lắng nghe.
"Khi nào định về nhà?" Choi Soobin ngưng việc công của mình lại, quay sang anh đang xỏ hai bàn tay vào túi áo hoodie mà rảo bước. Kang Taehyun bỗng dưng trầm ngâm, anh chậm rãi lắc đầu.
"Em không định về" Kang Taehyun rơi vào trầm tư một lúc rồi để gương mặt hướng lên trời tối, với hy vọng từng bông tuyết nhỏ có thể giúp bản thân được thư giãn hoặc ít nhất thoát ra mớ suy nghĩ hỗn độn của mình về gia đình.
Choi Soobin hở hắt ra một hơi rồi tiếp lời sau câu nói của anh
"Ít nhất cũng phải về một lần, nhưng anh tôn trọng quyết định của mày. cô chú có vẻ đã gửi cho anh khá nhiều tin nhắn đấy". Anh nẫu ruột gỡ gọng kính trên mắt xuống bỏ vào túi áo khoác, giọng điệu giễu cợt hắn. Choi Soobin biết anh chẳng có ý gì đâu, đây là chuyện thường tình, nó xảy ra như một nhiệp sống.
"Chẳng phải anh cũng để nó ở trong tệp rác, hoặc ít nhất là trả lời được một hai tin sao?".
Hắn thở dài, quen tay vỗ lên vai anh một cái. Choi Soobin không biết tính tình ngoan cố của Taehyun là học từ ai mà thành, từ bé đến lớn, chuyện nhỏ đến chuyện to tác gì anh cũng có sự lập luận riêng mặc dù nó sai hay đúng. kiên định đến mức nhiều năm sau vẫn giữ y như thế, hắn thường bảo đó là thói cứng đầu cứng cổ thế mà dường như Kang Taehyun không mảy may mà quan tâm. nhưng cũng vì như thế mà suốt hơn gần mười năm không uổng công mà anh đã thành lập được một tập đoàn lớn mạnh như vậy.
Choi Soobin biết từ nhỏ đến lớn em họ của mình có kiên định ý nghĩ gì thì nó sẽ rơi vào trường hợp đúng đắn hoặc mấy khi sai xót vì anh quá cứng nhắc.
Họ Choi gạc chuyện đó qua một bên, để tránh bản thân không nhắc về chuyện gia đình của cả hai nữa.
"Còn đứa nhóc omega? mày định sẽ giữ em ấy đến khi nào" hắn rảo bước đều đều theo chân người bên cạnh, vốn Kang Taehyun cũng đang rất phân vân bởi chuyện này. anh từ đầu không có suy nghĩ định kết hôn hay nuôi thêm một của nợ nào cả.
không đâu có một omega trong nhà, đương thế còn là một kẻ ngốc không biết thu hồi hay phóng tích tin tức tố của bản thân, sớm muộn gì anh rồi cũng sẽ không kìm lại được bản thân mà đánh dấu lên Beomgyu.
Taehyun không muốn hành kẻ vốn tâm lý bị vấn đề và cũng không biết khi nào em sẽ đến kì phát tình.
Thấy anh không mở lời, hắn cũng biết thâm tâm Kang Taehyun là đang nghĩ cái gì liền lên tiếng.
"Anh sẽ nhận cậu ta làm em trai nếu mày muốn tống nó đi". Nghe đến đây tai anh không có dấu hiệu tiếp thu được mấy câu sau của hắn nữa, Soobin một mực sẽ nhận Choi Beomgyu làm em trai nếu anh đồng ý cho hắn điều dưỡng em.
Ban đầu thông tin nhận được, Kang Taehyun là có xúc cảm vui mừng vì bản thân đã tống được một cái nợ từ trên trời rơi xuống, nhưng khi bình tâm lại suy nghĩ, anh đôi khi lại muốn nhìn thấy Choi Beomgyu cười khúc kha khúc khích như lúc hồn nhiên mà xem phim hoạt họa, hay là cong môi đến không thấy mặt trời khi em phát hiện ra Kang Taehyun đối tốt và cười rất tươi với mình.
"Không được, anh cũng là alpha!" anh bỗng dưng quay phắt lại khi phát hiện ra cái gì đó.
Kang Taehyun và Choi Soobin gen di chuyền từ bố rất mãnh liệt khi cả hai đều là alpha trội và có hương tin tức tố của phái nam là chủ yếu. việc phân hóa giới tính hay tính cách của cả hai cũng được di truyền từ bố nhiều hơn mẹ, nên anh không dám chắc hoặc tuyệt đối không muốn alpha nào khác động vào người ngốc như Beomgyu. kể cả khi là anh của mình.
"mày nghĩ cái gì thế? anh đâu có bảo là sẽ tự tay nuôi nấng thằng bé trong nhà anh mày? Để người yêu anh nuôi thì có lẽ tốt hơn là đằng khác, anh ấy là beta nên có khả năng không ảnh hưởng đến omega của mày đâu em ạ"
"Dù gì thì anh đợi em suy nghĩ đã. chờ một chút, người yêu của anh ở Hàn sao?"
Mấy năm trời, phải nói là từ nhỏ đến tận lúc bản thân nằm tương đương trên tuổi hai mươi anh mới nghe cụm từ người yêu phát ra từ Choi Soobin. Taehyun biết bản thân và anh trai của mình đều là hai alpha cứng nhắc và chỉ đăm đầu vào công việc, chuyện người yêu hay vợ con có lẽ là nằm ngoài dự tính của cả hai.
anh chẳng qua cũng khá lạ lẫm khi nghe hắn nói bản thân có được mối tình với người ta cũng đã được hai năm, giữa cái tháng hè khi hắn qua Đức để làm việc.
"ừ, anh ấy làm việc ở quán coffe đầu con hẻm cạnh công ti mày mấy chục mét đấy"
Đầu anh lên dấu hiệu, vốn nghe âm rõ vài cái bong như để thức tỉnh trí nhớ của bản thân. Quả thật nó là quán coffe Book Cat mà hơn vài tháng anh ghé để giết thời gian và làm việc. cũng ngầm đoán được chủ quán thân thiện đích thị là người yêu của anh họ mình.
"Vậy thì lí do anh về Hàn là để gặp Yeonjun hyung?" Kang Taehyun nhếch môi cười mà chăm chọc hắn. Soobin nhướn mày đánh mắt sang Taehyun mà hỏi han
"Sao mà mày biết anh ấy?"
"Quán ruột của em rồi, Yeonjun hyung hình như cũng được một số alpha khác để ý, nhất là mấy đối tác cũ của công ti chúng ta"
Kang Taehyun có lẽ là người rất giỏi trong công việc đốt nhà người khác, ít nhất là lúc bấy giờ.
•
Beomgyu ngồi yên trên ghế cũng đã hơn gần nửa tiếng, em ngoan ngoãn vuốt ve những lũ mèo và chốc chốc lại cho chúng ăn một chút bánh mì bơ mà Huening mua cho em.
Thỉnh thoảng Beomgyu lại dáng mắt mình ra cửa sổ đang lớt phớt tuyết, em mong đợi một bóng hình của Kang Taehyun nhưng rồi cũng mãi chẳng thấy anh ở đâu.
Huening Kai thấy em trùng mắt xuống, hoạt hình liên tục thoăn thoắt em cũng chả buồn để tâm. Con cánh cụt nhồi bông cũng đã bị Beomgyu ôm đến chán giờ đang nằm chỏng chơ trên cái ghế bên cạnh.
Cậu hết cách, lấy vội điện thoại ra mà gửi cho anh vài dòng tin rồi xoa mái đầu em mà an ủi.
"Beomgyu, ngoan. Taehyun sẽ đến chơi với em bé ngay nhé?" em ngước mắt lên nhìn Huening Kai với gương mặt trông đã khá hơn một chút, ít nhất là tâm trạng của em không còn ủ dột như ban nãy.
"Te..te hon? chơi.. với gyu? với... mèo" Choi Beomgyu dần hiểu được câu từ cũng như hành động mà cậu lặp lại nhiều lần, em cười tít mắt lên khi nghe đến tên của anh và vế sau của nó.
Beomgyu tuy ngốc là như thế, nhưng em vẫn có cảm xúc, em muốn khoe với anh những con mèo đã chăm ngoan và nghe lời em như thế nào. nó giờ đang nằm trên đùi của em và thiu thiu, và Huening giờ đang thầm nghĩ, một em bé đáng yêu đang làm chỗ dựa cho vài em bé đáng yêu khác.
Choi Yeonjun bước ra với một cốc sữa ấm được anh pha nóng lại, anh ngồi xuống cạnh Beomgyu và vuốt ve lũ mèo mình nuôi rồi khẽ nhìn em.
"Ai thế Huening? Trông dễ thương quá!" Yeonjun cảm thán qua các đường nét mịn hơn trên da thịt Beomgyu, hơn thế trên người của em có mùi hương gì đó rất dễ chịu, thậm chí là ngọt ngào so với anh.
"Là Choi Beomgyu, như anh nói, em ấy đáng yêu nhỉ?"
"Cậu nhóc này là bạn em sao?". Nghe câu hỏi của Yeonjun, cậu chỉ lắc đầu nhẹ rồi cười, tiện tay xoa phần tóc mịn của Choi Beomgyu.
"không phải, là Taehyun nhặt được đấy"
"Nhặt được?"
"Hai người nói xấu gì tôi đấy" Kang Taehyun nhàn nhạt đẩy cửa bước vào, phía sau là người anh họ Choi lững thững đến nơi bàn ghế cả ba ngồi nói chuyện.
Choi Beomgyu nghe được thanh âm quen thuộc thì để con mèo tam thể đang nằm thiu thiu sang bên cạnh, rồi tuột xuống ghế chạy đến ôm chầm Taehyun, như thể đây là một thói quen của em. Em quý Taehyun, từ cái lúc anh đem của nợ là em về đều quý Taehyun, mặc dù chỉ là người lạ nhưng Beomgyu có lẽ cảm thấy cái ngoài lạnh trong nóng này của anh giống như người anh trai thuở bé của mình.
Hơn thế Kang Taehyun có một mùi hương rất đặc biệt so với những người khác. Choi Beomgyu không biết đó là tin tức tố của họ Kang, em cũng chẳng nề hà gì cái mùi hương cherry trên tuyến thể của bản thân.
"Này nhé! tụi anh mới là người mấy năm không gặp nha Beomgyu" Soobin bĩu môi nhìn người nhỏ hơn ôm ấp Taehyun trong cái mùa tuyết rơi bên ngoài, còn hắn và Choi Yeonjun sau bốn năm mùi mẫn không gặp vẫn phải kìm chế để không va vào nhau như tưởng tượng.
Choi Beomgyu không hiểu ý thâm sâu của Soobin, em vùi mặt vào cơ thể ấm áp của Taehyun rồi quay sang hắn người khúc khích, Soobin thở dài trong điệu bộ bất lực với đứa nhóc rồi choàng tay ôm lấy bả vai Yeonjun.
Kang Taehyun không phản kháng, đứng yên để người nhỏ hơn ôm, hơn thế còn vòng tay ra sau xoa tấm lưng dọc nhỏ của em. anh thấy Beomgyu quay sang cười ngốc với hắn, lại dâng lên thêm một chút cảm giác muốn giữ người ở lại, đây đúng thực sự là cái nét cười anh muốn thấy ở Choi Beomgyu thường xuyên.
______________
cập nhật vào 5 tháng 12 năm 2023
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top