7
Theo như cảm nhận của Beomgyu thì kì thi diễn ra khá ổn, nhưng cậu cũng không dám chắc kết quả sẽ ở mức khá. Taehyun thi xong còn thoải mái chán, căn bản hắn không có dự định thi Đại học, mấy lần hắn nói cậu cứ vào Đại học nếu muốn, hắn sẽ lo tiền học phí, Beomgyu ngay lập tức từ chối. Làm sao mà cậu có thể mãi nương nhờ tiền của hắn được, với lại cậu cũng tính sẽ đi làm khi tốt nghiệp xong cấp ba, và phản ứng của Taehyun thì...
"Không! Nói nghe hay nhỉ, người thì bé có một mẩu, mày làm được gì? Đừng cố chấp nữa, ở nhà đợi tao đi làm về là được."
Beomgyu bất lực tới nỗi không thể thốt được câu nào, rõ ràng hắn quá bao bọc cậu trong khi cậu đã mười tám, mười chín rồi, cậu hoàn toàn đủ khả năng có thể tự mình kiếm tiền mà không cần dựa dẫm vào hắn mãi.
"Muốn đi chơi ở đâu?"
Beomgyu khiêm tốn đáp "Đi ăn bình thường thôi được không, em thấy đi chơi giờ tốn kém lắm, dù sao đấy cũng không phải tiền chúng ta làm ra, chúng ta nên biết tiết kiệm một chút."
Hắn nhăn nhó "Tiền của tao tao tiêu kiểu nào còn đợi mày dạy chắc?", dứt lời liền dịu dàng ngồi xuống cạnh cậu "Tiền đi chơi là anh trai tao muốn chu cấp, anh ta cũng quý mày nên..."
"Anh trai anh ?"
"Ừ, tao nhớ tao bảo với mày tao có anh trai mà nhỉ ?"
Beomgyu giãy nảy, "Nhưng anh đâu có nói với em là anh trai anh chu cấp tiền..."
"Nói chung là tiền học, tiền các thứ của mày từ trước tới giờ là anh ta lo đó, không phải tiền bố mẹ."
Beomgyu nghe thấy thế có chút ngại, thì ra suốt bấy lâu toàn là anh trai hắn 'nuôi' mình, cậu cũng không ngờ lại nhận được sự yêu quý như vậy từ anh ấy.
"Anh trai anh tốt quá !"
"Ờ, anh ta quý mày mà, nếu sau này ra mắt anh ta sẽ nói giúp vài câu."
Nhắc tới hai từ 'ra mắt' đột nhiên cậu thấy áp lực không chịu nổi, tháng trước mẹ Kang đã tới đây, nói gì, làm gì thì cậu vẫn còn nhớ như in, giờ nhắc tới chuyện phải về gặp gia đình hắn khiến cậu thấp thỏm không yên. Mà Taehyun không phải không biết cậu nghĩ gì, vội nói, "Căng thẳng làm gì, rồi từ từ mẹ sẽ hiểu."
Beomgyu hiểu chuyện từ nhỏ chứ chẳng phải chẳng biết gì, cậu biết thừa mối quan hệ giữa cậu và hắn là tình yêu đồng tính, làm gì có bậc phụ huynh nào lại chấp nhận nổi cái kiểu qua lại này của con họ, cậu thì không sao, nhưng Taehyun, hắn còn cả dòng tộc trông chờ, không thể tuỳ tiện muốn làm gì thì làm. Đó giờ cậu chỉ là chưa nghĩ đến, chứ nếu mà nghĩ đến chắc hôm nào cũng choáng váng đầu óc. Hắn nói hắn lo được nhưng hắn có biết phải xử lý thế nào không, hay chỉ đơn thuần bực tức thì lên cơn mấy hồi xong thôi ? Đúng là từ trước tới nay Taehyun không nói nhiều, chỉ toàn hành động để chứng minh, nhưng đối diện với phụ huynh của hắn thì thế nào, hắn sẽ làm gì ?
"Thế muốn đi chơi ở đâu, đã có anh ta trợ cấp, chúng ta cũng không thể phụ lòng tốt của anh ta...", hắn vẫn chăm chú xem TV, miệng hỏi cậu.
"Anh nghĩ chúng ta đi đâu được ?"
Choi Beomgyu cười khổ, kết quả thi thì chưa biết đã lên kế hoạch đi chơi.
"Đi biển được không ?"
Beomgyu chưa đi biển lần nào, đơn giản là cậu không có thời gian, lúc trước thì còn thêm cái vấn đề không đủ tài chính nữa. Nghe nói biển rất tuyệt, vô cùng mát mẻ, cát vàng, biển xanh, mây trắng, không khí lại trong lành, chỉ cần nghĩ thôi liền muốn chìm đắm trong lòng biển dập dìu, cảm giác như đang hoà mình vào thiên nhiên vậy... Cậu đọc trong tiểu thuyết có những cảnh nam chính và nữ chính cùng dạo bước bên nhau, đi chân trần trên cát mịn vào buổi tối, gió từ biển thổi vào càng lộng hơn, lại còn rất lãng mạn nữa, tưởng tượng cảnh cậu và hắn cùng nhau như thế thật trữ tình làm sao !
"Em cũng thích biển, nhưng chưa được đi."
"Thế giờ đi."
"Là bao giờ ?"
"Cuối tuần."
Còn ba ngày nữa là cuối tuần. Khoan, ba ngày nữa ?
"Như thế có gấp lắm không ? Chưa kể kết quả thi còn chưa biết...", cậu không muốn phải nói thẳng ra là cậu sợ kết quả kém đâu, như thế hắn sẽ kí đầu cậu mất.
"Lắm trò, mày làm như trước tới nay mày học giỏi lắm mà bây giờ còn rảnh hơi lo chuyện kết quả thi cử, dốt sẵn thì lo làm gì?"
Beomgyu lườm hắn một cái, an ủi còn không nổi một câu, lúc nào cũng chỉ chăm chăm hạ thấp cậu là giỏi. Mà hắn có giỏi hơn cậu bao nhiêu đâu, tưởng có chút thông thạo ngoại ngữ là mặt vênh lên tận trời đòi chê cậu học dốt hả? Mơ !
"Đi biển ba ngày, về tính sau."
Choi Beomgyu nghĩ thôi đã thấy sướng, cậu muốn ngay lập tức cảm nhận những hạt cát phủ đầy chân mình, rồi bên tai là tiếng gió rít từ biển lùa tới, rồi nơi chóp mũi là mùi nước biển, chỉ cần tưởng tượng đã thấy khoan khoái thoải mái, không biết tới lúc cậu thật sự cảm nhận bằng tất cả các giác quan thì nó sẽ thế nào.
Taehyun hiểu thằng nhóc này nôn nóng được đi chơi thế nào, bằng chứng là cậu không ngừng nhắc tới việc sắp được xây lâu đài cát rồi thuê phao kì lân tắm biển gì đó. Hắn thì không hứng thú mấy cái này, chủ yếu muốn cậu đi đây đi đó cho thư giãn.
"Beomgyu thế nào? vui đúng không ?"
Hắn nhíu mày, như có như không trả lời qua điện thoại, "Ừ."
Anh trai hắn bên kia cũng không lấy làm lạ với thái độ đó của hắn, trái lại còn tiếp tục nói chuyện vui vẻ, "Thằng bé vui là tốt rồi."
Quên không kể, lúc Taehyun với Beomgyu bắt đầu qua lại thì anh trai hắn là người biết đầu tiên, hắn tưởng anh ta phải nổi giận một trận rồi ngăn cản giống mẹ hắn, nhưng không, anh ta quý Beomgyu hơn cả hắn. Suốt gần hai mươi năm tồn tại với nhiều tư cách khác nhau trong đó có tư cách là em trai của anh ta, hắn chưa bao giờ được anh ta cho tiền đóng học phí, đi du lịch, rồi các loại tiền trên đời. Vậy mà Beomgyu vừa xuất hiện đã được anh ta hết mực quan tâm, hắn xưa nay chưa có một khắc hẹp hòi nào đối với anh trai nhưng bây giờ thì lại tự hỏi mình và người này có phải anh em ruột hay không?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, anh ta như vậy cũng khiến hắn và cậu dễ thở, tức là cửa ải lấy lòng anh ta để được chấp nhận không cần phải lo lắng nữa, anh ta tự mở cửa cho cả hai bước vào rồi !
"Cảm ơn anh."
Anh trai hắn bên này hơi kinh ngạc, xong lại cười cười, "Vì trai lạ mà thay đổi tính khí luôn rồi sao?"
"Không muốn thì thôi, lắm chuyện, mà ba mẹ sao rồi?"
"Mẹ có vẻ giận mày, ba thì hình như chưa biết, nhưng cứ yên tâm, hậu phương đã có anh mày hỗ trợ. Nếu sau này bất quá ba mẹ không chu cấp tiền tiêu vặt cho mày nữa, anh có thể lo."
Kang Taehyun nổi da gà, "Anh thôi đi cho tôi, nói gì mà thấy ớn.", chính là cái lý do này mà hắn không cho anh trai hắn ra mặt gặp Beomgyu, anh ta quá kì quái đi.
"Thế không nói nữa, tao đi làm đây !"
So với tính cách cục cằn của Taehyun thì anh trai hắn còn dịu dàng chán. Anh ta nói đẹp thì không bằng hắn nhưng về cái mức độ bạn trai ngôn tình trong mơ của các chị em thì khỏi phải bàn, anh ta là số hai hắn cũng không chen chân nổi lên số một.
Anh ta vừa có sự nghiệp, cũng có nhan sắc, lại chu đáo hiểu chuyện, mà đối đãi với con gái cũng nhẹ nhàng tình ý hơn, không như hắn, hàng ngày mắng Beomgyu cả trăm lần, hở tí là doạ đá đít, nói một câu ngọt ngào còn khó hơn cả lên trời. Nhưng hắn thấy hắn làm vậy hoàn toàn đúng mà, hắn quan tâm, yêu thương Beomgyu theo cách riêng của mình, không ai có thể giống hắn được đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top