Chap 1

"Chuyến bay mang số hiệu TT04053 của hãng hàng không Korean Air, sẽ khởi hành từ Hàn Quốc đến Hawaii, Hoa Kỳ trong 5 phút nữa. Rất mong quý hành khách ổn định chỗ ngồi, thắt dây an toàn và tắt các thiết bị điện tử. Chúc quý hành khách có một chuyến bay an toàn và thoải mái nhất. Xin cảm ơn"

Âm giọng trầm đục vang lên từ buồng lái. Vị cơ trưởng người Anh với khả năng tiếng Hàn thông thạo. Các tiếp viên trên chuyến bay một lượt nhắc nhở các hành khách thắt dây an toàn và ổn định chỗ ngồi.

Ở khoang hạng thương gia. Chàng trai trẻ với cuốn tiểu thuyết yêu thích trên tay. Áo sơ mi trắng, quần Âu cùng mái tóc đen rẽ ngôi, gương mặt góc cạnh tuấn tú. Điểm nhấn là chiếc kính cận màu be, làm tôn lên vẻ thanh lịch, thư sinh, nho nhã.

Kang Taehyun đắm chìm trong một thế giới riêng biệt, để mặc mọi sự xung quanh. Thứ cậu để tâm bấy giờ là những dòng chữ như mang cả linh hồn kia. Tiểu thuyết của nhà văn Do Jaemoon, đặc biệt được yêu thích và săn đón ở Đại Hàn trong nhiều năm gần đây. Nội dung xoay quanh những câu chuyện tình yêu màu hồng, đầy mãnh liệt rồi tiến đến hôn nhân. Ngoài ra, những chia sẻ về quan niệm sống, triết lí nhân sinh đầy thú vị cũng là thứ đặc biệt thu hút người khác. Cứ ngỡ là những bộ tiểu thuyết ngọt ngào, hóa ra kết cục lại thập phần tang thương. Sự đổ vỡ trong hôn nhân, hết thảy những bi kịch thường thấy trong các gia đình thời hiện đại bấy giờ, nguồn cơn của những sự đổ vỡ. Tất cả những điều đó được Do Jaemoon tái hiện một cách chân thực trong các tác phẩm của mình.

Kang Taehyun ngưỡng mộ về tài năng của nhà văn ấy và luôn mong được một lần gặp mặt. Trong hơn 5 năm qua, cậu đã đọc hết tất cả các tiểu thuyết lớn nhỏ của Do Jaemoon. Đã dõi theo ngần ấy năm, nhưng thứ Taehyun biết về con người tài hoa kia vỏn vẹn chỉ vài điều nhỏ nhặt. Do Jaemoon là một nhà văn nữ gốc Hàn, từ nhỏ sinh sống tại Hawaii Mỹ, có lẽ là lớn hơn Taehyun một vài tuổi.

*

Máy bay hạ cánh khi kim đồng hồ điểm 12 giờ đêm. Kang Taehyun một tay kéo chiếc vali, tay còn lại vẫn giữ chặt cuốn tiểu thuyết, nâng niu như báu vật. Không vội vàng, cậu chậm rãi rời khỏi sân bay, đưa mắt ngắm nhìn bầu trời đêm ở đất nước Mỹ xinh đẹp. Tự bắt cho mình một chuyến xe, đến khách sạn đã đặt phòng từ trước.

Khách sạn chỗ cậu ở nằm gần ngôi trường Đại học nổi tiếng tại Hawaii. Sau một đêm nghỉ ngơi, Taehyun trong bộ dạng chỉn chu, outfit vẫn quen với tông màu be nhạt, hòa nhã. Đi bộ một đoạn đã đến ngôi trường sắp tới cậu sẽ học.

Ngôi trường xa hoa, tráng lệ không ngoài dự đoán của Taehyun, không khí trang hoà, không ồn ã. Cậu khá ưng ý với sự trật tự, yên tĩnh của nơi đây. Không hổ danh là một trường Đại học danh giá. Cổng chính chỉ mới vừa đi qua, bất ngờ một lực đập mạnh từ phía sau. Kang Taehyun vì bất ngờ, cuốn sách trên tay cũng rơi xuống. Không gấp gáp nhìn xem dung mạo của kẻ vô ý vừa va vào mình kia, Taehyun lo lắng nhặt lấy cuốn sách đáng thương. Phủi bỏ bụi bẩn bám trên trang bìa, cậu bấy giờ mới ngước nhìn người trước mặt đang cuống cuồng xin lỗi mình.

"Thật sự xin lỗi, tôi vô ý quá, anh có..."

Bốn mắt nhìn nhau, sự quen mặt bất ngờ làm hai người có chút đơ ra.

"Kang Taehyun? Sao cậu lại ở đây?"

Trái lại vẻ bất ngờ, ngơ ngác của người kia, Taehyun lại bình thản như không có gì. Đến Hawaii cậu chắc chắn sẽ gặp được người này, chỉ là không ngờ lại nhanh đến vậy.

"James cậu vẫn bất cẩn như ngày nào"

Người vừa xuất hiện là James Christopher, người gốc Hoa Kỳ, lớn lên tại Hàn Quốc, là bạn thân thời cao trung của Taehyun. Cháu trai của tập đoàn Christopher danh tiếng. Cuối cấp cao trung, dưới sức ép của gia đình James đã phải quay về Mỹ để sinh sống và học tập.

"Ayza, nhờ cái sự bất cẩn trời phú đó mà đã mang đến cho tớ rất nhiều mối quan hệ. Chẳng hạn như việc gặp được con người khó tính như Kang Taehyun cậu. Và cả..."

"Và cả cho cậu cơ hội tương tư cô giáo sư xinh đẹp nào đó ở khoa Tự Nhiên ấy" Không để James hết lời, Taehyun đã ngầm đoán được lời cậu ta sắp sửa nói ra. Làm bạn với James nhiều năm, Taehyun tự tin cậu có thể hiểu rõ cả tâm cơ của người này.

James bị nói trúng tim đen liền ấp úng khó xử, làm cho Taehyun một phen bật cười. Con người này từ bao giờ da mặt lại mỏng như vậy.

"Cậu nói đúng nhưng chỉ một nửa thôi. Tạm gác chuyện đó qua một bên đã, tại sao cậu lại ở đây? Đến Hawaii còn không báo cho tớ? Hay là vì..."

James phần nào hiểu rõ tận tường con người trầm lặng của Taehyun, liền đưa mắt đến cuốn sách trên tay cậu đang cầm. Kang Taehyun bạn thân cậu, rõ là đã tương tư nhà tiểu thuyết trẻ kia ngần ấy năm. Bấy giờ lại gặp gỡ ở nơi đây, sao có thể không nghĩ Kang Taehyun là vì người ta mà đến.

Chán ngán cái bộ đang đa nghi của James, Taehyun thở dài bước đi, vừa đi vừa giãi bày một chút tâm sự. James đi theo ngay bên cạnh cậu, chăm chăm nghe xem ngọn gió độc nào đã đưa người bạn đại tài này của cậu ấy đến đây.

"Công ty muốn tớ đến đây du học 6 tháng để trau dồi thêm vốn văn thơ. Giúp ích cho việc sáng tác, cũng là để tìm cảm hứng mới ở đất nước xinh đẹp này"

James nghe Taehyun nói xong liền bật cười khanh khách. Nhìn thái độ hồ hởi, phóng túng kia, Taehyun khó khăn nhíu cặp lông mày của mình lại. Chẳng hiểu sao, hai thái cực trái ngược như James và Taehyun lại có thể làm bạn thân của nhau suốt gần 7 năm. Có lẽ trong tất cả các mối quan hệ. Sự nhẫn nại, lắng nghe, cảm thông luôn là mấu chốt để duy trì cho mối quan hệ ấy bền lâu.

"Nhạc sĩ thiên tài Kang Taehyun. Bắt đầu sáng tác nhạc từ năm 16 tuổi, tốt nghiệp đại học trước 3 năm. Được hàng chục công ty giải trí hàng đầu mời về làm biên đạo âm nhạc. Tuổi còn trẻ nhưng đã có cho mình những tác phẩm để đời. Nói xem, Kang Taehyun cậu lại còn cần học cái gì chứ?"

Một bài ca ngợi quen thuộc, Taehyun nghe đến độ nhàm chán. James quả là tự hào khi có người bạn như cậu nhỉ?

"Cũng không thể cứ dậm chân tại chỗ mãi được. Tớ cần học hỏi để có thêm nhiều bứt phá mới trong âm nhạc"
"James cậu, có thôi mấy lời ca ngợi hoa mĩ ấy đi, nghe thật chướng tai"

"Ha...tớ là một trong số rất rất ít người biết được dung mạo tuyệt thế của nhạc sĩ thiên tài Kang Taehyun. Không ngợi ca một chút thì thật phí cho tài năng của cậu"

Taehyun bất lực buông xuôi, cuộc đối thoại nên dừng lại tại đây. Tông giọng chói tai kia của James chẳng may một sinh viên nào đó nghe hiểu được, công sức che đậy bao năm qua của cậu có phải là vứt đi rồi không?

"Này, cùng tên Kang Taehyun, tại sao cậu có thể yên ổn sống như người bình thường thế. Hàng chục triệu con người trên thế giới hàng ngày vẫn nghe nhạc của cậu, chẳng lẽ không ai phát hiện ra sao?"

James tò mò theo sau Taehyun mà thì thầm. Câu hỏi này cậu ta vẫn thắc mắc từ bao giờ, hôm nay nhất định phải đòi được câu trả lời.

Taehyun bất lực không thôi, chân cũng đã dừng lại, xoay mặt nhìn cái con người ngốc nghếch kia.

"Cả Đại Hàn chỉ có tớ được phép tên là Kang Taehyun nhỉ?"

James ngờ ngợ ngẫm nghĩ câu nói của cậu: "Không..."

"Như cậu nói. Vì thế hãy giữ kín cái miệng của mình, đừng để hình ảnh tớ tràn lan khắp trên mặt báo chỉ vì những lời ngợi ca sến sẩm thái quá của cậu James!"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top