Taehyunie dận Choi Beomgyu rồi!
"Neee!Sao tự nhiên dận anh vậy?"-Beomgyu hỏi em người yêu từ xa nhưng nội lực của giọng nói này khiến hắn nghe muốn điếc.
"Kang Tyuniee!Bé không trả lời anh hả?"-Beomgyu lại gần hắn, chạm vào bờ vai to to mà em thường dựa vào.
Hắn cứ im im như vậy từ hồi chiều qua rồi, chẳng hiểu sao mới về nhà đã bị hắn cho ăn bơ hẳn một ngày làm cho em có chút buồn.
Beomgyu dựa vào vai hắn nhõng nhẽo hỏi"Bé hết thương anh rùi đúng không?"-Từ khi yêu nhau tới bây giờ cũng được 2 năm rồi nhưng chưa 1 lần nào hắn dám dận dỗi như vậy với em cả...Và thật sự gấu ngốc cũng chưa từng thấy Kang Taehyun-Một cậu trai luôn luôn lạnh lùng với lòng tự tôn vô cùng cao lại đi dận em kiểu này.
Hắn chỉ im lặng, chăm chăm nhìn vào cuốn sách dầy cộp em luôn chán ghét mỗi khi nhìn thấy"Bé không trả lời nghĩa là không thương anh nữa thật hả..."-Beomgyu tủi thân thật rồi, em thề!Chưa bao giờ hắn để em phải tìm cách dỗ mình, mà có dận bao giờ đâu mà dỗi.
Em ít khi thấy ánh mắt lạnh băng như này nhìn em...Vì hắn biết mỗi khi nhìn em bằng ánh mắt đó, chỉ tổ làm em bé của hắn khóc to hơn...Nhưng, hắn lại nhìn em như vậy...Chẳng phải đã hết thương Choi Beomgyu rồi sao?
"Nghĩ nào tùy anh"-Taehyun nói, hắn chẳng thèm để ý cảm xúc của gấu nhỏ bên cạnh.
Hắn làm như vậy cũng chỉ muốn em đừng chơi với những loại người kia nữa...Tối hôm qua, hắn thấy em cùng đám bạn 'ăn chơi' của mình đi vào quán bar làm hắn lo lắng gọi điện cũng chẳng bắt máy.Giờ thì mới biết em đi chơi với hội bạn của mình.
"Kang Taehyun...bé nói thiệt hả...hic"-Taehyun giật mình nhìn sang em, hắn chẳng nghĩ vì câu nói bâng quơ của mình mà làm em khóc...
"Này, mới thế đã khóc rồi sao?"-Nghe thấy tiếng em nấc cụt làm hắn rối hết cả lên, Taehyun là con người chẳng bao giờ dỗ người khác khóc, hắn rất dở mấy việc đó,dỗ dành chỉ làm người ta khóc to hơn.
"Hic...bé biết anh..hic...không chịu được mà...ưm..hic"-Beomgyu khóc nhè, em mếu máo đánh vào vai hắn, nhẹ như mèo vờn.
"Biết rồi"-Hắn suy nghĩ rồi nói nhỏ, chưa muốn mình gục nhanh như vậy...dỗ nhẹ là được thôi không thể để gấu ngốc lại đi đàn đúm với tụi Yaejin được.
"Bé đừng dận anh..đừng im lặng như vậy.hic...ư.hic"-Beomgyu gục nhẹ vào bàn tay to đang quệt đi nước mắt mình, em muốn được hắn ôm vào lòng, muốn được hắn an ủi.
"Chẳng ai dận,mà có dận thì anh cũng đi mà tìm lý do đi"-Hắn tự nhiên nóng máu, vội rụt tay lại làm em giật mình xém cộc đầu vào sofa đang ngồi.
"Em nói đi...sao lại dận anh?...anh không nhớ..."-Beomgyu ngồi tận 30p cũng chưa nghĩ ra lý do..Hắn sao lại dỗi em chứ?Chẳng lẽ vì hôm qua em lỡ ăn kem không rủ hắn?Hay tuần trước bị ốm mà không nói hắn?Còn cả mấy vụ lặt vặt như tim ảnh gái?nhắn tin vơi người yêu cũ?Hoặc có thể là lỡ hẹn đi chơi với hắn còn lỡ lơ hắn cả tiếng?Mấy vụ này Beomgyu cũng chẳng nghĩ hắn sẽ biết,vì nếu biết hắn đã kẹp cổ em bằng cơ tay to thù lù kia rồi...Em sợ lắm...
_____________________________
Suốt 2 ngày liền chẳng thèm nói gì với nhau, đi học về cũng chỉ chạm mặt xong là ai làm việc người nấy, có lúc gặp nhau ở ngoài còn ngại ngùng chẳng thèm bắt chuyện như trước...
"Anh có làm gì sai bé phải nói anh sửa ngay chứuu!"-Beomgyu lắc lắc tay hắn..
"Cứ ngại nhau như này thì khác nào mình chia tay?"-Beomgyu nói nhỏ,em đuối quá, chẳng muốn dỗ dành con người cứng như đá này nữa đâu!
Em bực bội đá nhẹ chân hắn quát" 1 tiếng nữa là anh dận ngược em lại nha!"-Hắn quay mặt lạnh nhìn em,thờ ơ nói"Tùy"-AAAAAAAAaaaa!!Đúng là muốn chọc giận em mà!
"Xí!Không có em anh cũng sống được!"-Beomgyu nói xong liền quay đít chạy ngược vào phòng.
__________________________________
"Không tính ngủ à?"-Taehyun nhìn lên đồng hồ rồi lại nhìn con gấu nhỏ đang nằm lăn chiếm 2/3 chiếc giường rộng"2 tiếng nữa, anh quay tít tóc đã"-Nói xong liền bật dậy cười tủm tỉm"Nhắn tin với ai đấy?"-Taehyun hỏi, hắn tò mò gấu ngốc đang nhắn tin với ai mà cười muốn rách cái môi nhỏ mà hắn thường nâng niu vào mỗi tối.
"Với ai là việc của anh mò,em đi ngủ trước đi"-Hắn nghe xong thì cũng gật đầu, ngượng ngùng nằm xuống giường đắp chăn lên cao.
Tận gần 1 tiếng sau mới thấy gấu nhỏ của hắn chui vào chăn, lưng thì xoay qua đối lại với mặt hắn..Làm hắn có chút thất vọng, cuối cùng thì vẫn chẳng thể nào ngừng nhớ mùi người yêu rồi"Choi Beomgyu"-Hắn nói nhỏ.
"Sao?"
"Anh biết vì sao tôi lại dận anh không?"
Beomgyu nghe xong cùng cười thầm, tên nhóc kia của em đúng là biết điều mà..
"Không"
"Muốn biết không?"
"Nếu anh trả lời không muốn thì sao?"-Boemgyu nghĩ thầm, em muốn biết kết cục của câu trả lời ngu ngu đó.
"Thì tôi vẫn nói"-Vậy mới là người yêu của Choi Beomgyu chứ, biết em dỗi toàn nói ngược lại với suy nghỉ của mình nên hắn cũng quen rồi, nói thật ra thì người yêu của hắn mỗi kì dận dỗi là như ăn cua vậy, ngang như con cua của ông Soobin hàng xóm nhà đối diện.
"Vậy nói đi"
"Tại anh toàn đi chơi với hội yeajin,anh biết tôi chẳng hề thích nhóm đó, dù là anh em song sinh của yeonjun hyung thì vẫn ghét, ghét cay ghét đắng!"-Hắn lại nói tiếp.
"Đã vậy còn rủ nhau đi quán bar, gấu nhỏ của em làm sao mà có thể làm quen với mấy quán bar quán bủng đó chứ, lỡ đâu có người ăn hiếp gấu của em thì sao?"-Beomgyu nghe xong thì tim liền mềm nhũn,gì mà gấu nhỏ của em?còn ăn hiếp gấu của em nữa chứuuu!!
Đúng là tuy con người của hắn có lạnh lùng tới đâu nhưng mỗi khi cần thì hắn luôn nói những lời ngọt ngào theo cách của riêng hắn,như cách hắn yêu em vậy...
"Gấu nhỏ gì chứ!"-Beomgyu phồng má, em quay sang đối diện với ánh mắt đó, ánh mắt mà em luôn mong chờ.
"Gấu nhỏ của em"-Hắn chẳng ngần ngại gì mà nói thẳng, tay thì ôm chặt eo em.
"Củ-của em...hết..."-Beomgyu đây chẳng còn cọng giá nào từ khi hắn tỏ tình em rồi, nên đừng hỏi giá của em đâu!
Đôi má của em đã phớt hồng, tai thì đỏ ửng nhuốm màu như loại quả mà em ghét cay ghét đắng.
"Ngoan~"-Hắn nói xong liền tự cười chính bản thân, cười hỏi ngu sao mình có thể hạ cái tôi của mình xuống một cách dễ dàng khi nhớ em?khi yêu em?
"Môi nè, hôn đi"-Beomgyu chu chu môi đỏ của mình ra, em muốn được hôn...
Môi đỏ bị hắn ngấu nghiến vô cùng mạnh bạo, nhưng em lại rất thích...Thích cái vị ngòn ngọt của môi hòa quyện với vị đăng đắng như rượu từ môi hắn, vừa đắng vừa ngọt...Khiến người khác mê muội chẳng thể rời.
tận 5p sau em mới cảm thấy mình sắp chết tới nơi, đành đập đập ngực hắn. Taehyun cảm nhận được thân hình gấu nhỏ bên trong lòng mình đang run run lại còn đánh hắn nên đành luyến tiếc buông ra, trước khi buông còn tinh nghịch cắn mút nhẹ cánh môi đỏ hồng.
"Ghét em"-Beomgyu xoa xoa môi mình, em chẳng nghĩ là hắn lại hăng hái mút mạnh tới vậy.
"Uh,em yêu anh là được"-Nói xong liền chui rúc vào hõm cổ người nọ, tham lam hít hà mùi hương từ đó.
'giống em bé'
'em bé của em...'
"Được gì chứuu!Anh cũng yêu em..."
___END___
VĂN PHẠM TUI VIẾT CHÁN QUÁ=(((
MONG KO BỊ GẠCH ĐÁ NE=))
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top