3; tất cả chỉ là giấc mơ?

huening kai đứng trước cổng nhà choi, em không dám vào mà cứ đứng ở ngoài đợi cậu. vì ở nhà có phụ huynh của cậu, bản tính em vốn nhút nhát nên em không vào hay cũng không gọi ai ra mở cửa.

nói chứ do em sượng với bà choi thôi. hôm qua lại bỏ về mà không chào hỏi bà. nên em chỉ ngoan ngoãn dứng đó đợi beomgyu ngủ dậy thôi.

bỗng từ đâu, tiếng hét trên tầng 2 vang dội xuống tai kai, là phòng của beomgyu đó. chắc lại có chuyện gì không hay rồi, đúng là cuộc đời của beomgyu rắc rối chết đi được.

"KHÔNG!!!!!!!!!!!!!" -cậu bật dậy khỏi giường hét lớn lên như đã gặp chuyện gì đó động trời rồi.

hiện tại cơ thể của beomgyu trần như nhộng. lộ rõ da thịt trắng nỏn nà, cái cổ của cậu bỗng dưng xuất hiện những vết cắn chuyển qua bầm tím. cậu thắc mắc tại sao mình lại thành ra như vậy.

trong trí nhớ của cậu, tối qua cậu đã khóa cửa rồi đi ngủ rồi mà? ai là người thay đồ cho cậu? rồi ai là người cắn lên cổ cậu chứ?!.

"l-là tên nào!! là tên nào đã làm cái điều kinh khủng này với mình vậy..." -cậu run rẩy, lưng cậu đau nhói, hai chân cũng yếu ớt khiến việc di chuyển rất khó khăn. cậu sợ hãi bật khóc...vì cậu nghĩ đêm qua có kẻ nào đột nhập để hại đời cậu rồi.

*cốc cốc

(...) beomgyu hoảng sợ nín khóc một lúc xem ai bên ngoài gõ cửa.

"beomie, con sao vậy? mới sáng sớm đã la hét lên rồi" -là bà choi, bà nghe rõ tiếng hét của cậu, nên lo lắng lên xem cậu bị gì. nhưng đáp lại câu hỏi là sự thờ ơ và im lặng, do chuyện tối hôm qua cậu còn giận mẹ mình lắm.

chịu thôi, beomgyu là người giận rất dai là đằng khác.

"beomie, con nghe mẹ nói chứ?"

(...)

"thôi được, muốn nghe hay không cũng được. mau xuống ăn sáng đi rồi đi học" -bà ủ rủ bỏ xuống nhà để cậu ở trong căn phòng đó. beomgyu gục mặt xuống hai đầu gối, cậu khóc thút thít không dám ra ngoài, giờ có ra ngoài cũng khó khăn nữa, vì hai chân của beomgyu hiện tại đang rất yếu ớt.

cậu chợt nhớ ra hôm nay huening sẽ đến đi học với cậu. đưa mắt ra cửa sổ bên cạnh giường nhìn xem có ai ở ngoài không. là em, em đi qua đi lại, có lúc nhảy chân sáo hay chạy bộ để chờ đợi beomgyu xuống nhà, nhìn em trong thương chưa kìa.

cậu không còn cách nào khác đành vệ sinh cá nhân cho nhanh rồi lê lếch cái thân mình đau nhứt xuống phòng bếp.

đứng trước gương, cậu nhìn thấy cơ thể mình xuất hiện thêm nhiều vết cắn và vết thương nhỏ. khiến cho beomgyu càng khóc thét hơn, chuyện này cậu nhất định phải tìm cho ra sự thật mới được, yên tâm, chỉ cần mặt đồ vào là không thấy nữa, có thể che được. còn vài vết cắn trên cổ không thể che được đâu.

"mẹ nó, tôi sẽ không để chuyện này qua đâu!"

nhìn những vết thương trên cơ thể ngọc ngà này của cậu mà cậu càng ghét bỏ thêm thôi.

beomgyu cố đi xuống nhà. nhưng cậu không vào nhà bếp mà đi thẳng xuống phòng khách. đơn giản vì cậu không muốn gặp hai khuôn mặt đang vui vẻ cười tưoi với nhau kia. lại càng không muốn để thằng em trời đánh kia chờ.

"beomgyu nó làm gì gấp vậy?" -taehyun ngồi trên bàn ăn sáng thấy một bóng nhỏ chạy đùng đùng ra khỏi nhà, ôm cái lưng đau nhứt không thèm chào hỏi phụ huynh một tiếng.

"mặc kệ nó đi, anh ăn đi rồi đi học, em chuẩn bị đi làm rồi đây"

-"ừm, giờ anh đi. em đi làm đi" -hắn xách cặp ra bỏ đi theo sau beomgyu. cậu bước ra ngoài nhìn thấy em mà mừng rỡ chạy đến ôm em.

nước mắt nước mũi của beomgyu chèm nhem trên vai của huening. em muốn đẩy cậu ra lắm rồi. cậu lải nhải kể hết mọi chuyện cho em nghe, em chỉ lắc đầu ngán ngẩm nghĩ rằng cậu chỉ bị mớ thôi.

"Aaaaaa...huc...huening...--anh mày bị người ta ăn rồi...ucc"

"à ừ...anh bị ăn rồi..."

-"mẹ nó...dm, tao mà biết thằng nào...hic tao bẻ gãy thằng em của nó...ditme" -cậu đập vào vai em cứ như em là ngưòi làm vậy ấy. khi không bị đau ngang hà.

"hai người làm cái gì mà ồn ào buổi sáng vậy..."

taehyun đứng đó, huening đối diện mặt hắn, em ngại ngùng gãi đầu chào hắn do hiểu chuyện gđ của cậu rồi.

taehyun vẫn tỏ ra bth thôi, nhưng mà beomgyu lại ghét bỏ quay qua nhìn hắn, đôi mắt sưng húp đỏ hoe, cau mày nhìn taehyun.

cậu chợt nhìn đến cái cổ taehyun có vết cắn kia, mặt chợt ửng đỏ...nhưng beomgyu ngốc đến mức trắng trợn, cậu suy nghĩ hắn đêm qua đã làm gì với mẹ cậu rồi.

"aha...chào taehyun..." -em ngại mà không bt nên xưng hô thế nào với hắn, gương mặt của hắn còn non chẹt, gọi là bác nó lại càng kì.

"chào, cứ tự nhiên đi, mày có cần ngại ngùng với tao không vậy?" -hai ngưòi cũng đã từng đi chơi với nhau, cũng từng nch với nhau hầu như là thân mà bây giờ em cư xử với hắn không khác gì ngưòi lạ mới quen làm hắn không mấy vui.

còn vị beomgyu này vẫn liếc hắn nhưng mặt vẫn đỏ như trái cà, đôi mắt cứ chăm chăm vào cổ của người kia, hắn mặc áo thun trắng và khoác cái áo hoodie. thế mới lộ ra cái cổ đó.

"ờ ờ, xin lỗi đi. mà này con của mày khóc nấc lên rồi đây này" -em chỉ tay xuống beomgyu rụt rè kia. nhưng mà beomgyu lại không phản ứng hay chửi mắng em vì câu nói này. cậu chỉ chăm chú tới hắn mà thôi.

"vì sao?" -hắn nghiêng đầu, ghé sát gần mặt của cậu. huening đứng sau nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.

"gyu, anh sao vậy?"

ể?? tên này không xưng hô dượng con với mình sao? rõ là đêm qua mình...

ê khoan??...

"taehyun, tối qua, cậu không qua phòng tôi đúng chứ?"

-"ai rảnh? tôi trong phòng ôn bài đến khuya rồi đi ngủ, anh cũng khóa cửa rồi còn đâu?"

"c-cậu thề đi..."

-"bớt trẻ con, đi đến trường đi." -hắn cau mày khó hiểu bỏ đi trước.

lúc này beomgyi mới chợt nhận ra, đêm qua, lúc cậu giận mẹ cậu bỏ lên phòng, cậu khóc nức nở sau đó ngủ thíp đi đến sáng, không hề có chuyện cậu coi phim đen rồi taehyun qua phòng.

mọi chuyện chỉ là giấc mơ và điều kiện xưng hô cũng không xảy ra...

cậu mới thở phào nhẹ nhỏm, nhưng vẫn còn một chút dây dứt thắc mắc rằng tại sao không ai vào phòng, cậu cũng ngủ sớm từ 19h thì làm sao trên ngưòi lại có vết thương, cổ cũng có vết cắn trùng hợp với taehyun như vậy?

"haiz, chắc do anh mày mớ thật kai a, làm sao có ai mà ăn anh được"

"đúng đúng đúng, ông gớm chết mẹ ai thèm ăn--"

-"mày biết tiếp theo anh có dự định gì trong tương lai không em?"

"không? ông mà cũng có dự định sao?"

-"có, tao sẽ đá vào mông mày vì tội xúc phạm tao!" -thế là cậu rượt em đến trường. cũng quên đi sự thắc mắc đó, chắc do beomgyu mơ thôi.

nhưng hai đứa trẻ ngây thơ nào bt rằng trong chuyện này có liên quan đến kang taehyun đâu chứ, hắn bảo hắn không vào phòng cậu, nhưng hắn có dám thề không? hắn có chắc chắn không.

beomgyu quá tin hắn đi, ngưòi tri thức nói gì cậu cũng tin hết đó. nhưng người tri thức này nên né chứ đừng tin. hắn đáng sợ lắm. kể là thủ đoạn từ a đến z của hắn chưa chắc ai hiểu được đâu.

nhưng cái chuyện mà hắn lợi dụng bà choi để vào căn nhà đó là có ý định hết, và ý định đó không ai biết hết. cậu con trai của bà thì nghĩ hắn mê tiền của bà, còn bà nghĩ rằng hắn đến với bà do tình yêu đích thực...


+×+

tiết đầu tiên, taehyun xách cặp cùng soobin chạy qua khu B, còn huening đi với yeonjun đến khu A để học khóa của các cậu ấy. mỗi beomgyu, cậu lười lắm. cậu ở yên tại khu B để học thôi...

beomgyu nghĩ tới cái bản mặt của hắn đến ngồi cạnh cậu thì cậu suy sụp hoàn toàn...cậu vừa suy sụp mà vừa tuyệt vọng nữa, thường thường hắn ngồi cạnh là chuyện đương nhiên, cậu lại rất vui và cũng rất thích điều đó do hắn trước lúc leo lên đầu của cậu làm dượng:) thì hắn vui tính và học giỏi hay chỉ bài cậu, với lại cùng cậu làm những trò con bò.

bây giờ nghĩ đến hắn sẽ đến, beomgyu lại muốn đá hắn đi cho vừa bụng thôi.

nhưng rồi cậu lại nghĩ đến soobin, crush chính hiệu. nếu nói về chuyện crush, beomgyu chỉ crush huening 70% thôi, còn soobin tận 700% luôn đấy. anh ấy là một thứ gì đó rất cuốn và tuyệt vời đối với cậu.

cơ mà soobin ngồi ở dưới bàn của beomgyu và taehyun cơ mà...lớp học là từng bàn như một bậc thang vậy, chúng trồng lên nhau nhưng vẫn có chỗ ngồi. người ngồi cuối cùng sẽ có vị trí ngồi cao hơn những người khác. điều đặc biệt là beomgyu và taehyun ngồi ở trên cao nhất. cũng là nơi kín nhất không thể phát hiện điều kì lạ, đó là lí do anh cứ ngủ gật mãi mà không bị ai phát hiện.

mà cậu lo lắng làm gì? hắn có làm gì cậu đâu, toàn suy nghĩ thoái hóa. độ ảo tưởng không đáng kể.

"bye, em đi đây" -huening khoác vai yeonjun (người bạn thân của soobin, huening, beomgyu và taehyun).

"này, mày có chắc là không đi với tụi tao không đấy?"

"hyung với hyuka đi đi, em bảo rồi, qua tận khu A có nước què. với lại nay chân với lưng em đau lắm..." -cậu uể oải nằm dài trên bàn, phủi tay đuổi hai người này. -yeonjun lớn tuổi hơn beomgyu 2 tuổi, lớn hơn soobin 1 nữa. lẽ ra Y phải ra trường rồi chứ? là do Y đúp 1 năm chứ gì nữa...

-"huening này, nay nó sao vậy em?"

"đi đi, em kể cho hyung nghe một chuyện động trời."

-"vậy...tụi tao đi nhá"

"biến đi cho đẹp trời..."

(...)

"làm sao?" -hai anh em ngồi vào bàn ở khu A. yeonjun hóng hớt hỏi chuyện.

"anh có nhìn thấy beomgyu hyung lạ lẫm gì không?"

-"làm đâu ai dduj nó thì phải mà nó đau lưng đau chân"

-"lại còn có vài vết cắn trên cổ nữa"

"thì đó, ổng bảo ổng bị ai chơi trong đêm qua mà ổng không nhớ. ổng còn nghi thêm là taehyun làm ra điều đó nữa"

-"tyun nó liên quan gì chứ?" -y cau mày thắc mắc. hóa ra y chưa biết đến chuyện của taehyun rồi.

"ờ thì...t-t-taehyun...nó đi quen người nhà của beomgyu đó!"

-"có thể cho tao hiểu thêm được không? mày và beomgyu khó hiểu như nhau ý"

"nó quen mẹ của beomgyu đó. bà choi đó"

-"AHHHHHH---"

"ông nín đi! dm la lớn thế!" -nhiều ánh mắt khó hiểu dòm ngó tới yeonjun và huening. y không thể tin vào tai mình, cũng không tin vào cái mỏ của huening nữa.

-"m-mày xạo đúng không?...làm sao có thể?"

"em nói thật, sau đó taehyun chuyển qua làm dượng của beomgyu mất rồi, bây giờ ở chung một nhà luôn rồi!!"

-"umm, tao hiểu tính của taehyun, trước giờ nó đa tình thật, nhma sao nó lại quen một người hơn nó hẳn ba mươi mấy tuổi?"

-"mày có nghe lộn là nó quen beomyu nên về chung nhà không vậy?"

"đó đó, cái mỏ của ông còn thối hơn tui. hqua tui qua nhà beomgyu chơi chứng kiến hết cơ mà"

-"đành chịu thôi, tình cảm của nó mà, taehyun thích bà ấy thì cứ thích thôi"

*chát

y bị em tát thẳng vô mỏ. sau đó em mới nói ra cái mà em suy nghi, tuy nó hơi vớ vẩn nhưng có tính thuyết phục yeonjun cao.

"tui hiểu sao ông đúp rồi! làm ơn suy nghĩ lên"

(...)

-"thật ra, em suy nghĩ, taehyun nó thích beomgyu hyung đó!"

"mày chuẩn bị đúp giống anh rồi đó em!"

-"khoan khoan, nghe học sinh giỏi suy luận này, dõng tai lên nghe!"

mẹ nó, riết rồi không biết ai anh ai em!

"rồi, nghe!"

-"đa số những thằng khác chỉ đến với mẹ của beomgyu vì tiền thôi. nhưng lần này, taehyun nhà nó vốn giàu, cơ mà nó lại đến với mẹ beomgyu vậy nó chỉ có ý định là thích beomgyu sau đó vào đây để cua ổng thôi!"

-"tin tui đi, taehyun thích beomgyu lắm!"

"suy luận lạt nhách mà bày đặt nói, lỡ đâu taehyun thích mẹ beomgyu luôn thì sao?"

-"ai biết:)..."

"mẹ, vậy tại sao mày biết taehyun thích beomgyu?"

-"tui đoán:)..."

"ditme, chuẩn bị đúp đi là vừa"

-"để xem, rồi anh sẽ phải nể phục lời em nói cho coi"

"khỏi, tao tin!"

-"ủa...là sao nữa vậy ông nội?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #taegyu#txt