13.

Sau khi cúp máy với Beomgyu thì hắn tựa lưng vào bức tường sau lưng. Haemin đã được anh em đưa vào bệnh viện, nó bị thương khá nặng. Tự dưng nghĩ đến nó làm hắn thấy mình thật tội lỗi khi kéo nó theo vào vụ này.

Còn bản thân hắn thì thấy bản thân không bị thương gì quá nghiêm trọng nên đã từ chối đề nghị của anh em. Giờ hắn lại ngồi lại nơi tàn chiến này một mình, như một tên điên.

*reng reng

Bỗng điện thoại hắn lại rung lên báo rằng có cuộc điện thoại đến. Hắn vội mở điện thoại lên xem thì thấy là Beomgyu gọi.

"alo ạ-"

"um..tôi xin lỗi, chỉ là do tôi không ngủ được. Nên tôi muốn nghe giọng cậu thôi.."

"ỏ, anh nhớ em hả?"

"đồ tự luyến! Ai thèm nhớ cậu"

"thế mà có người nói muốn nghe giọng em cơ đấy"

"cậu thật là.."

"mà sao anh không ngủ được thế ạ? Anh mệt sao?"

"không hẳn..kiểu tôi cứ cảm thấy khó chịu, trước đó tôi còn gặp ác mộng.."

"ác mộng?"

"ừm.. Tôi mơ thấy một người thân của tôi rời xa tôi, nói đúng hơn là họ xảy ra chuyện. Nhưng khổ nỗi là tôi không nhớ người đó là ai.."

"ồ.."

"Taehyun này..cậu có đang giấu tôi cái gì không đấy?"

"g-giấu? Giấu gì cơ ạ??" Taehyun hoảng hốt trả lời em.

Ờm hơi bị nhiều đấy nha..chẳng hạn như việc hiện tại hắn vừa bị đánh. Rồi đến việc lần đầu gặp nhau, hắn đã nói dối là bọn người kia có ý định xúc phạm anh chứ không hề nói là bọn chúng định giở trò xấu với anh. Còn một thứ nữa..

"phản ứng căng thế? Là có giấu đúng không~" Beomgyu ngồi dậy, lấy tay uốn uốn tóc mình.

"có đâu..anh nghĩ nhiều quá đấy"

"không đâu! Tôi không biết tại sao, nhưng tôi có thể cảm nhận rõ ràng là cậu đang bị thương đấy!"

"vâng?"

Biết là Beomgyu có khả năng biết được cảm xúc của người khác qua việc nhìn vào mắt và chạm vào người đó. Nhưng vấn đề là bây giờ cả hai chỉ gọi điện cho nhau mà thôi.

Hay hắn đặc biệt với em đến mức..

Thôi bỏ đi, hắn nghĩ quá xa rồi.

"cậu đó, không có gì có thể qua mắt tôi đâu. Mốt là tôi về, để tôi thấy trên người cậu có vết thương là cậu chết với tôi!"

"em không hứa đâu nhé, ai chắc được chứ. Em đã bước vào con đường này rồi, không thể tránh khỏi việc bản thân bị thương được"

"cậu.. Tôi đã quan tâm cậu vậy mà.."

"anh à.. Em xin lỗi, em rất muốn nghe lời anh, muốn xem lời anh nói như một mệnh lệnh ban xuống. Nhưng nếu là việc này thì em không thể, cho đến khi em giải quyết mọi chuyện êm xuôi, em sẽ luôn nghe theo lời anh nói"

"được rồi..tôi xin lỗi, có lẽ nãy tôi đã nói điều khó nghe rồi nhỉ"

"dạ không, em phải cảm ơn anh nữa là"

"hửm?"

Cảm ơn anh vì đã luôn quan tâm em như những ngày đó, tuy lời nói không còn phần dịu dàng và nũng nịu như xưa. Nhưng chỉ cần là anh, em luôn chấp nhận mọi điều.

"Beomgyu này.."

"tôi nghe, sao đấy?"

"em..t-thích anh.."

"h-hả?.."

Biết tuy không phải là thời điểm thích hợp, nhưng hắn không thể đợi được nữa rồi. Mong muốn được chạm vào gò má mềm mại kia, cảm giác được xoa cái đầu nhỏ bông bông ấy, cả cái môi đỏ hồng ngọt ngào nữa.

"t-tôi.."

"bỏ đi..coi như là anh vừa bị ảo giác đi ha. Cũng khuya rồi, anh mau ngủ sớm kẻo bệnh"

Không để Beomgyu có thể nói câu nào, Taehyun liền cúp luôn máy. Em giận dữ nhìn vào màn hình tối đen, tên dở hơi này còn chả thèm để em nói gì vậy mà cúp ngang.

Nhưng cúp cũng đúng, vì em vẫn chưa thể nào rõ được tình cảm của mình dành cho Taehyun là gì. Nói trắng ra là thế này, từ lần đầu gặp Taehyun, em luôn có cảm giác rằng hắn là một người đặc biệt với em, là một người mà em đã từng gặp trước đó. Thậm chí, cả hai chẳng phải là mối quan hệ bạn bè bình thường.

.

"Taehyun ơi?"

"ơi dạ?"

"hôm nay em rảnh không ấy? Anh muốn đi chơi!" em hào hứng nói với hắn, nhưng em lại nhận lại gương mặt buồn chán của hắn.

"tiếc quá, hôm nay em lại bận mất rồi, thế Beomgyu đợi em chút nhé? Em sẽ hoàn thành xong sớm rồi đi chơi với anh"

"um..thôi, em bận thì thôi vậy" Beomgyu xị mặt vì không được đi chơi, tuy ngoài mặt tỏ ra là thế nhưng hắn biết rằng Beomgyu đang rất thất vọng.

"thôi gấu ngoan, em hứa sẽ hoàn thành xong rồi đi chơi với anh, anh ra kia đợi em chút nhé?"

"um..được thoai!"

Taehyun mỉm cười rồi đưa tay lên xoa đầu bông của em, hắn rất thích được xoa cái đầu nhỏ này.

"sướng nhất Taehyun rồi nhá, có anh người yêu là hot boy trường luôn mà"

"..."

"sao im lặng thế? Ồ, thì ra đang cố xong việc để về với anh người yêu đây mà" cậu bạn kia vẫn cứ luôn miệng trêu chọc hắn, nhưng hắn không quan tâm, việc hắn quan tâm đó là Beomgyu đang đợi hắn ngoài kia thôi.

"này Kang Taehyun"

"gì?"

"tôi thấy Choi Beomgyu nhà cậu chạy đi đâu rồi kìa,  trước đó tôi thấy tên Kim Minhyuk nói gì đó với anh ta, nghe xong anh ta liền chạy đi rồi"

Taehyun nghe đến tên Kim Minhyuk đó thì liền bỏ mọi việc mình đang làm để chạy đuổi theo em. Khi vừa bước ra khỏi lớp, hắn đã bắt gặp gương mặt đắc thắng của tên Minhyuk đó. Taehyun không quan tâm nữa mà chạy đi cho kịp.

Vừa chạy ra sân trước, hắn liền bắt gặp thân ảnh nhỏ bé đang chạy vội ra cổng trường. Chưa kịp vui mừng thì..

"Beomgyu!!"

*ầm..

"T-Taehyun ah..ch-chúc mừng sinh nhật em, tiếc quá..năm nay anh không thể- cùng em đ-đón sinh nhật rồi.."

Taehyun giật mình khỏi dòng hồi tưởng, quá kinh khủng. Nó là một cơn ác mộng, một cơn ác mộng cứ bua vây hắn. Người hắn yêu nhất, từ từ mất đi hơi thở ngay trước mặt hắn. Nhiều lúc nhớ lại, hắn đã ước gì năm đó hắn không bỏ rơi em ngay lúc đó, không để anh tiếp xúc với Minhyuk.. Nhưng cuối cùng vẫn chỉ là ước mà thôi.

Chợt hắn nghĩ lại, tại sao năm đó hắn lại bồng bột đến vậy, có phải là nếu hắn không tỏ tình với em chỉ là một cảm xúc nhất thời, thì đâu có cái cớ sự này?

Nhưng nếu bây giờ anh đồng ý thì sao? Liệu hắn của bây giờ có đủ mạnh mẽ để bảo vệ em hay không? Hắn sợ.. Sợ một ngày nào đó Beomgyu lại bỏ hắn đi.

'mày nên nhớ lưu ý của tao, trong cuộc cá cược này mày tuyệt đối không được thích Beomgyu, nhiệm vụ của mày chỉ là trêu đùa nó thôi, hiểu chứ? Kang Taehyun?"

Xin lỗi..hắn không làm được, được thấy em vẫn còn vui vẻ sống tiếp là hắn vui lắm rồi. Taehyun hắn không muốn Beomgyu nhớ lại cái ngày sinh nhật rồi tệ đó của hắn. Bây giờ bắt hắn trêu đùa tình cảm của em, có khác hắn đang tự đánh mình đâu?

Taehyun không thể nào ngừng nhớ về Beomgyu, một khắc cũng không. Điều gì Taehyun này cũng có thể làm, nhưng lừa dối em thì không.

Bạn gấu:
Taehyun ah, em cũng đi ngủ đi nhé.
Còn câu trả lời, khi nào đi học lại, anh sẽ nói cho em nghe.

_______________

Tôi tệ quá huhuh

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top