#61: Sự thật

*Cạch*

Vị bác sĩ áo trắng bước ra với gương mặt nhẹ nhõm khi đèn của phòng cấp cứu vừa chợt tắt,Beomgyu và Hye Eun phút chốc đã ngủ quên trên ghế chờ bệnh viện vì trời bên ngoài cũng sụp tối.Nhưng khi nghe thấy tiếng cửa mở tung thì cơn buồn ngủ như được cô lập một bên để lại trong tâm hồn của hai đứa trẻ một nỗi lo sợ đến hoảng loạn

Beomgyu chạy tới chỗ của bác sĩ,cậu nắm lấy cánh tay của người chạc tuổi mẹ mình giọng run run hỏi

_B-bác sĩ...mẹ của tôi...

_Bệnh của bác nhà vẫn còn chưa kịp điều trị,vậy mà giờ đây còn nhận thêm một cú sốc lớn.Tình huống này thật sự nguy hiểm đến tâm lý của bệnh nhân cao tuổi

_Nhưng không sao,chúng tôi đã vừa kịp sắp xếp mọi thứ ổn thỏa rồi,dự kiến khoảng 1 tuần sau bác nhà đây sẽ có ca phẫu thuật loại bỏ khối u do ung thư gây ra đúng chứ? Nhưng nếu đẩy lên và thực hiện sớm hơn cũng không có vấn đề gì,tôi ra đây chính là muốn xin ý kiến của người nhà bệnh nhân về việc phẫu thuật ngay lúc này.Nếu người nhà đồng ý thì chúng ta cùng đến phòng làm việc của tôi để bàn thêm,còn nếu không khoảng 30 phút nữa bệnh nhân sẽ được chuyển vào phòng bệnh,người nhà có thể vào thăm

_...Nếu...phẫu thuật sớm hơn dự định,bác sĩ chắc chắn là sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

_Tôi đảm bảo,dạo gần đây lịch trình của các bác sĩ ở bệnh viện có hơi bận rộn.Mới đành sắp cho bác đây phẫu thuật vào tuần sau,nhưng hôm nay bác sĩ khoa giải phẫu vừa mới công tác sớm trở về.Thực hiện càng sớm càng tốt,tránh khối u ngày càng phát triển ảnh hưởng xấu tới bệnh nhân

_Vậy...nếu chúng tôi đồng ý,thì khi nào có thể bắt đầu phẫu thuật cho mẹ tôi?

_Hm...trong khoảng tối hôm nay,cùng lắm là trưa ngày mai

_...

-///////////////////////////////////////-

-Tại quán cà phê nọ-

_Yo! Tìm được quán cà phê vào lúc 3-4 giờ sáng thế này,tao cũng nể mày đó Taehyun

_Ngồi đi

Taehyun chọn một bàn tròn cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài rồi thở dài kêu y ngồi xuống

_Ờ,kêu giúp tao ly cà phê

_Dạo này bận lắm à? Muốn gọi mày cũng toàn phải gọi vào đêm khuya mới chịu bắt máy

_Phải đó,sáng thức dậy sớm phụ mẹ bán hàng,ban đầu cứ ngỡ là kinh doanh chơi chơi,ai có ngờ đắt khách lắm,gia đình tao cũng nhờ đó mà vui vẻ hơn.Nên tao cũng phải cố gắng hơn

_Tốt rồi

_...Mày với thằng Beomgyu thế nào?

_Nó bỏ đi biệt tăm biệt tích,số liên lạc tao có gọi nhiêu lần cũng báo rằng thuê bao,Beomgyu nó chặn hết tất cả các tài khoản mạng xã hội của tao mày biết rồi đó.Nói chung,giờ đây tao với nó chính là mất liên lạc

_Mất liên lạc nghe cũng không đúng,chỉ là nó không muốn nhận tin nhắn từ mày thôi

_Nhưng tại sao? Nó bỏ đi mà không nói với tao tiếng nào! Ngày biết điểm đậu đại học vào 3 tháng trước còn chưa kịp ăn mừng thì nó đã lặn mất,bức thư nó để lại cho tao trước cửa phòng trọ nó cũng là thứ duy nhất tao nhận được và cũng là thứ cuối cùng nó dành cho tao.Rốt cuộc là tao đã làm gì sai? Ghét bỏ tao nó có thể nói thẳng,không yêu đương nữa tao cũng chẳng ép,nhưng hà cớ gì nó đột nhiên im lặng rồi biến mất,mày nghĩ xem! Thời gian qua tao khổ cực thế nào,lúc đầu cũng định sẽ buông bỏ,nhưng tao nghĩ là tao không thể chịu được nữa...

Anh kể lại mọi thứ theo góc nhìn của mình với giọng nói run run chứng tỏ bản thân đến bây giờ vẫn chưa chấp nhận được sự thật rằng Beomgyu đã hết yêu mình,cậu rời đi mà không có dù chỉ là một lý do nghe hợp lý.Trong bức thư cậu còn ghi bản thân sẽ đến một nơi rất xinh đẹp và thực hiện một sứ mệnh quan trọng,thật dễ khiến cho người ta hiểu lầm lo lắng càng thêm lo lắng.Taehyun mệt mỏi gục đầu xuống sau khi tuông ra một tràn đầy cảm xúc,Huening Kai lúc này mới lên tiếng

_Thế là giờ đây mày quyết định nhờ tao cùng đi tìm nó?

_Phải! Tao muốn tìm ra mọi thứ,kể cả nguyên nhân nó rời đi,tao không thể tự dưng để vụt mất người mình yêu được...

Nhìn Taehyun thay đổi,Huening Kai cũng đau lòng cho bạn mình.Y thở dài mở điện thoại lên lặng lẽ đưa sang cho Taehyun ngồi đối diện mình hai mắt hoen đỏ mà nói

_Xem đi

Taehyun lúc này mới chú tâm vào điện thoại,thứ anh được xem trên màn hình chính là đoạn tin nhắn cách đây 2 tháng trước giữa Huening Kai và...Choi Beomgyu?

Phải rồi...hóa ra Beomgyu vẫn còn liên lạc với các bạn học cũ,chỉ là ngoại trừ Taehyun mà thôi! Tại sao anh không nghĩ ra chuyện này sớm hơn? Có phải gặp mặt Huening Kai,sau đó hỏi y liệu có còn liên lạc với Beomgyu hay không,sau đó gọi một cuộc,may ra đã có thể kéo hai người về với nhau? Taehyun đúng là ngốc thật,vì cậu mà quên cả trí thông minh và tài suy luận để đâu rồi

2 tháng trước

Huening Kai:
Beomgyu ớii

Choi Beomgyu:
Đây,khỏe không?

Huening Kai:
Vẫn khỏe,mày thế nào?

Choi Beomgyu:
Cũng được
Hôm trước tao đi khám
sức khỏe,quả thực có chuyện lạ

Huening Kai:
Chuyện gì thế? Mày có thai à?
Hahaa

Choi Beomgyu:
Mày...nói đùa phải không?

Huening Kai:
Tất nhiên rồi,tao biết mày là
đàn ông,sao có thể mang thai được

Choi Beomgyu:
Ừ,phải rồi,tao là đàn ông

Huening Kai:
Mẹ mày dạo này thế nào?

Choi Beomgyu:
Còn một thời gian nữa sẽ
phẫu thuật cắt bỏ khối u
Tới lúc đó sẽ ổn cả

Huening Kai:
Ờ,vậy mày có định lên lại
Seoul không?

Choi Beomgyu:
Sao phải lên lại?
Ở Daegu sống vẫn tốt

Huening Kai:
Này này,không định học đại học
thật à? Là Seoul,đại học Seoul đó?

Choi Beomgyu:
Tao không muốn.

Huening Kai:
Nhưng vì lý do gì?
Học muốn bỏ mạng,cuối cùng khi đậu
rồi lại không muốn đi! Mày bị gì thế?

Choi Beomgyu:
Tao cũng không biết

Huening Kai:
Hay tại...
Mày còn vương vấn Taehyun?
Sợ quay lại Seoul sẽ chạm mặt à?

Choi Beomgyu:
Mày biết đó,tình cảm của tao
dành cho nó chưa bao giờ khiến
tao ngừng vương vấn

Huening Kai:
Thế quay lại Seoul đi

Beomgyu không trả lời lại nữa,cậu chỉ xem cho có lệ

_Nó vẫn còn yêu mày,không như những gì trong bức thư nó đã viết trước đó đâu

_...

_Vài lần nhắn trước,nó còn nhắn với tao,nó nói chắc mày hận nó lắm,trách nó nhiều lắm

_Mày biết không Taehyun,nó yêu mày,nhưng không phải tự dưng nó rời đi không lý do.Nó tất cả đều là vì nghĩ cho mày

_Nghĩ cho tao?

Huening Kai gật đầu tiếp chuyện

_Mày có biết...mẹ mày là người gián tiếp ngăn cản chuyện tình giữa mày và Beomgyu hay không?

_Gì cơ!? Mày nói ai!?

_Là mẹ của mày

Taehyun thoáng chốc bất ngờ,anh không tin rằng người chăm sóc mình từ nhỏ đến lớn cũng là người mà bản thân mình tin tưởng,ở bên cạnh than vãn mọi điều nhớ cậu kể từ khi cậu xách vali rời khỏi Seoul cuối cùng lại là người gián tiếp cắt đứt đoạn tình đẹp này...không còn cách nào để khuyên ngăn anh,bà đành lén lút hẹn gặp Beomgyu,bảo cậu hãy rời xa anh cùng với một số tiền không nhỏ

Huening Kai thuật lại mọi chuyện được nghe từ Beomgyu và giờ thì nó đã đến tai Taehyun,anh hụt hẫng ôm mặt xấu hổ...không ngờ mẹ mình lại cư xử như thế.Quả đúng là chẳng thể lường trước,trái tim của anh vốn dĩ đã nhuộm một màu xám đen giờ đây gần như tan vỡ,anh không tin Beomgyu đã thật sự vì thế mà bỏ đi không nói lời nào với anh.Nếu sau khi trở về cậu nói với anh mọi chuyện,có phải cả hai đã đưa ra hướng giải quyết tốt nhất rồi hay không? Suy cho cùng,Beomgyu không có lỗi,Taehyun càng không có lỗi,lỗi là do gia đình anh không chịu chấp nhận sự thật rằng con trai đích tôn của gia đình nhà họ Kang chỉ thích mỗi người tên là Choi Beomgyu,mãi mãi không thể thay đổi

_Trước khi đi,nó bảo tao khi nào mày tìm được người mới rồi,thì nhớ là nói với nó một tiếng,nó cũng sẽ cố gắng chấp nhận,rũ lòng từ bỏ mày

Taehyun nghe xong anh lập tức cười nửa miệng trả lời một cách quyết đoán

_Tao vì nó mà thành ra nông nổi này,nhưng tao không hối hận,bởi vì tao chắc chắn khi nào tao gặp lại được nó,với bộ dạng này,tao sẽ chứng minh được với nó rằng tao vẫn còn yêu nó,yêu tha thiết,yêu đắm say chỉ một mình nó mà thôi!!!

_Ha,nói hay lắm! Theo như tao nhớ,thì giờ hình như nó đang sống ở Daegu cùng với mẹ và em gái,mẹ thì mắc bệnh nặng,nhưng cũng mới là giai đoạn đầu nên vẫn đang trong quá trình điều trị.Chuyện tiền bạc theo nó tâm sự với tao thì cũng có thể nói là khó khăn,mày mau tìm nó càng sớm càng tốt,không thì tiếc lắm,nó còn đòi bỏ học đại học

_Vậy thì còn chờ gì nữa? Tao sẽ về nhà làm rõ mọi chuyện với mẹ,sau đó tìm ra cho bằng được nó! Thứ gì của tao có thể mất,nhưng Choi Beomgyu...thì không thể!

Taehyun khẳng định chắc nịch,Huening Kai cũng mừng thầm vì có lẽ sau hôm nay mọi chuyện sẽ có thể trở về như lúc xưa,ba người họ,1 tình bạn đẹp,1 cặp đôi,và một cuộc sống đại học hạnh phúc...

*Reng...Reng...Reng...*

Là Beomgyu chủ động gọi tới

Trước sự ngỡ ngàng chẳng biết là trùng hợp hay ý trời,mà cuộc gọi điện thoại này Taehyun có lẽ cũng nên được nghe nó.Huening Kai cầm điện thoại,quẹt sang phải rồi ấn nút loa để ở giữa cả hai.Cuộc gọi điện lúc 3-4h sáng,có phải sẽ mang đến một nỗi lo lắng,bất an nào khác hay không?

"_Beomgyu đấy à,tao nghe đây?

_Huening Kai...

Giọng nói run run của Beomgyu vọng qua từ màn hình điện thoại khiến Huening Kai lẫn Taehyun giật mình

_Mày làm sao thế? Có chuyện gì à!?

_Tao...nhớ nó quá...

_Hả? Nhớ ai?

_...Tao nhớ thằng Taehyun...hức...nhớ nó lắm..."

-///////////////////////////////////////-

Sắp chìm rồi bây ơi bây😭😭😭

Đã xem MV mới của mấy anh nhà chuaaa😠💞

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top