#26: Lộ diện?

~2 tháng sau~

-Buổi tối ở cửa hàng tiện lợi-

Hôm nay là thứ sáu,cũng là ngày Beomgyu có ca làm đêm ở cửa hàng.Lấy một cái ghế có sẵn ở quầy tính tiền,cậu ngồi yên đó tập trung làm nốt đống bài ôn tập môn anh văn để luyện thêm cho kì thi tốt nghiệp đại học sắp tới,khổ nổi sáng nay ở trường có tiết thể dục,Beomgyu phải chơi bóng rổ cùng với các bạn cùng lớp,do lâu rồi không vận động nên bắp chân lẫn phần đùi đều trở nên đau nhức,đoán chắc sáng mai sẽ phải đi như một đứa mới tập đi.Nên hạn chế đi lại từ bây giờ sẽ tốt hơn!

Cũng vì lí do chơi bóng rổ,mà lúc đập bóng vào rổ lòng bàn tay của Beomgyu vô tình quẹt phải một mảnh thép không rõ nguyên do xuất hiện,giờ thì bị xước một đường vừa dài lại vừa to,chắc là vì thời gian dài nhà trường không thay đạo cụ mới nên mới xảy ra chuyện này đây mà.Ban nãy lúc đi làm còn quên đem theo cả bảng tên để gắn ngoài áo,đúng là xui xẻo!!!

Beomgyu ban đầu cũng định tới phòng y tế để kiểm tra thử,nhưng thấy không tới nỗi nghiêm trọng,không cần làm phiền tới giáo viên,nhà cậu có thuốc sát trùng,cũng có băng cá nhân,thôi thì về nhà tự làm cũng được.

Nhớ lại chuyện bị thương thì thời gian qua,cánh tay và phần cổ của Taehyun cũng xuất hiện một số vết thương không rõ nguyên do,Beomgyu cũng đang rất lo lắng vì chuyện đó đây,nhưng cũng không biết phải làm thế nào,chỉ biết dặn dò anh những thứ cần thiết nhất đừng để bị thương và luôn luôn quan sát anh ở trường học hạn chế để anh bị thương,nó cũng không xuất hiện thường xuyên,Taehyun cũng chỉ nói là do va chạm đâu đó mà bản thân không để ý nên Beomgyu cũng dần tập quen bớt lo lắng đi.Cảm giác về ánh mắt kì lạ kia cũng ít dần,chỉ là đôi khi làm cho Beomgyu thấy lạnh sống lưng,đến giờ cậu vẫn chưa biết rốt cuộc ánh mắt đó là do ai dòm ngó,hay do bản thân áp lực học hành mà tưởng tượng này kia

Beomgyu luôn thở dài suy ngẫm về chuyện từ khi nào Taehyun lại vụng về như thế này,cả chuyện ánh mắt kì lạ kia,bởi vậy cậu càng muốn ở bên anh,quan tâm chăm sóc anh,cùng anh trò chuyện nhiều hơn,vì khi ở bên anh thật sự Beomgyu mới có thể yếu ớt một chút mà dựa dẫm anh nhiều hơn...Tiếc là vì không có thời gian,họ cũng có những công việc,lý do cho riêng mình,đâu thể cứ mãi ở bên nhau

*Cạch*

_Xin chào quý khách

Beomgyu cố gắng đứng lên với đôi chân nhức mỏi cẩn thận cúi chào khách hàng

_Beomgyu à!!!

Giọng nói này...

_Là Hwa Jong sao?

Cô gái tóc màu nâu hạt dẻ ấy,tới tận hai tháng nay ở trường học vẫn luôn âm thầm dõi theo Beomgyu,nào là đưa nước cho cậu mỗi khi chơi bóng xong,trong giờ kiểm tra thì lẳng lặng quay sang đưa đáp án cho cậu,có lần thì xém bị giáo viên bắt,mấy ngày nay cũng thường xuyên nhắn tin cho cậu.Nhưng nói thật thì thời gian học Beomgyu đôi khi còn cảm thấy thiếu vì mất khá nhiều gốc,thời gian đi làm kiếm tiền,nhắn tin cho Taehyun cũng không quá 10 câu,nói chi là trả lời tin nhắn của Hwa Jong

_Phải đó!!! Cậu làm việc ở đây à!?

_Ừm,cậu tới đây cần mua gì thế?

_À...tớ...tớ muốn mua băng gạc,miếng dán giảm đau,còn có...thuốc giảm đau nữa!

_Hở? Cậu bị thương à?

_Không không! Cứ lấy cho mình đi,những thứ đó chắc là ở đây có bán mà phải không?

_Ừ thì...

5 phút sau

*Ting!*

_Của cậu tổng ***,Hwa Jong cậu muốn quẹt thẻ hay là đưa tiền mặt?

_Tớ đưa tiền mặt!

Sau khi thanh toán,Hwa Jong ngập ngừng một chút rồi quyết định nắm lấy tay của Beomgyu dúi bịch đồ mình vừa mua rồi ấp a ấp úng nói

_Cái này...mình mua cho cậu!

_H-hả?! Hwa Jong à cậu...

_Tớ định sáng thứ hai mới đưa cho cậu,nhưng giờ gặp rồi thì đưa luôn,hì hì

Chắc là cô đã thấy biểu hiện đi chân trước chân sau của Beomgyu vào sáng nay với cả lòng bàn tay bị xước rớm máu nên mới làm thế này

Hôm nay Hwa Jong tết tóc hai bên,cô mặc một chiếc váy hai dây khoác áo khoác len bên ngoài không rất đáng yêu,trang điểm nhẹ nhàng càng tôn lên những đường nét mộc mạc đơn giản vốn có.Beomgyu đoán có lẽ cô sắp đi chơi với bạn nhưng vô tình đi ngang qua đây nên ghé vào mua đồ cho mình...quả là cô rất thích cậu

_Tớ...không nhận đâu Hwa Jong à

_Kh-không sao đâu mà!! Tớ cũng không cần tới,lỡ mua rồi thì-

_Tớ có thể hoàn tiền cho cậu,tớ không nhận đâu

_Nhưng Beomgyu à!!! Tớ...tớ...

_Hwa Jong cậu nhìn xem,tớ đã băng bó rồi,không sao đâu,nếu cậu không cần dùng nữa thì tớ sẽ hoàn lại tiền cho cậu

Beomgyu đưa lòng bàn tay của mình ra cho Hwa Jong tận mắt xem qua

_Nhưng...tớ vẫn muốn mua cho cậu...

_Hwa Jong,tớ có người mình thích rồi

_Người đó...là ai vậy? Cậu ấy...chắc là xinh đẹp hơn tớ nhỉ? Hai người chắc là xứng đôi lắm

Beomgyu mỉm cười

_Cậu ấy là con trai

_H-hả!!???

*PHỊCH!*

_Cô gái gì đó ơi? Cô tính tiền xong chưa? Tới lượt tôi!

Người đàn ông với giọng nói nam tính trầm đoán bao phủ kính người bằng một màu đen kì dị đặt mạnh một sấp miếng dán giảm đau,băng urgo miếng loại lớn nhỏ có đủ lên quầy tính tiền,theo mắt nhìn của Beomgyu thì hình như là cái người lần trước ghé qua mua một hộp thuốc lá với giá đắt nhất của cửa hàng đây mà.Sau lần có thì còn có mấy lần khác đến đây nữa,nhưng theo lời các nhân viên khác của cửa hàng thì người này chỉ xuất hiện vào những ngày có ca làm của Beomgyu mà thôi,kì lạ thật nhỉ?

Nhớ lại lần gần đây nhất,anh ta đến đây vào lúc cửa hàng sắp đóng cửa để dọa một cô gái đang cố gắng nài nỉ xin số liên lạc của Beomgyu bằng mọi giá,lần trước nữa thì có dọa một số người đàn ông với khuôn mặt không mấy thiện lành liên tục hút thuốc lá trong cửa hàng tiện lợi dù Beomgyu đã đi theo và bảo là không được hút thuốc ở nơi này

Tính ra người đàn ông này không xấu,dù anh ta cũng thường tới đây mua thuốc lá,những vật dụng y tế,hay bia rượu.Nhưng không hiểu sao Beomgyu vẫn không thể ưa được con người này,thoắt ẩn thoắt hiện,trùm kín mít rất đáng ngờ,lần trước cũng từng gạ gẫm cậu.Ấn tượng đầu tiên còn không được tốt,bảo sao không ưa nổi!

Hwa Jong ngay sau đó lập tức bị dọa đến mức hồn vía lên mây khi được chứng kiến diện mạo của người đàn ông đứng phía sau lưng mình.Hoảng loạn tới mức dường như nhìn thấy một tràn sát khí tỏa ra xung quanh anh ta,Beomgyu thay đổi biểu cảm gương mặt từ vẻ vui tươi,hòa đồng trở thành lạnh lùng,xa lánh.Nhìn Hwa Jong,cậu mỉm cười nói

_Cảm ơn cậu,nhưng mình không nhận đâu,thứ hai chúng ta gặp lại nhé

Nhìn nụ cười điển trai của Beomgyu,trái tim Hwa Jong như tan chảy.Nhưng tiếc là cô dù có cố gắng theo đuổi thế nào cũng không thể,bởi chỉ mới ngay giờ phút này thôi cô đã biết được một bí mật được bật mí tận miệng của cậu...Beomgyu thích con trai

Nỗi lòng buồn bã,cũng có chút sợ hãi trước người đàn ông kì lạ,Hwa Jong nhanh chóng cầm lấy túi đồ luyến tiếc rời đi

Beomgyu sau đó với giọng điệu không mấy dễ chịu hỏi

_Quý khách còn muốn mua thêm gì hay không?

_Không

*Tít...*

_À...có...ở đây có bán thuốc kháng sinh hay không? Thuốc mỡ cũng được

"Cái cửa hàng tiện lợi chứ không phải cái quầy thuốc!!!"_Beomgyu

_Chỉ có thuốc kháng sinh thôi ạ

_Lấy cho tôi cái đó đi,à là hai cái

*Tít...tít...*

_Tổng là ***

_Anh muốn thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt?

_...Thẻ

Người đàn ông đó lấy trong túi quần ra một chiếc thẻ đen,anh ta chìa tay đưa cho cậu,ngay khi bàn tay được đưa tới trước mặt,Beomgyu cũng đã nhanh chóng bị doạ một phen! Trên mu bàn tay vị trí cạnh ngón cái có một vết bầm rất lớn,phần da trên các khớp gian đốt ngón tay đều trong trạng thái rỉ máu,đỏ ửng,bàn tay ấy lúc chìa tay đưa thẻ cho cậu đã trở nên run rẩy tới kì lạ.Không giống như cố tình run rẩy,nó giống như là vô lực không thể cầm nổi thì đúng hơn

Tình trạng này...không phải là có chút quen thuộc hay sao?

_Xin lỗi nhưng...

_A-à...tôi...tôi có một chút tiền lẻ,có vẻ là đủ

Anh ta nhét lại cái thẻ vào túi quần,tay bên kia moi từ trong túi quần ra vài ba tờ tiền rồi đặt lên quầy hất mặt ngỏ ý muốn Beomgyu đếm thử xem đã đủ hay từ.Những hành động từ nãy tới giờ của anh ta ngay chóc làm cậu suy nghĩ tới một người...

_Kang Taehyun?

-///////////////////////////////////////-

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top