Chap 6
Buổi dã ngoại kết thúc tốt đẹp để lại một kỉ niệm đáng nhớ cho tất cả mọi người...ngoại trừ Beomgyu. Chuyến dã ngoại này chính là một bước ngoặc tồi tệ nhất trong sự nghiệp giấu thân của cậu.
Sau khi trở về cậu chính thức trở thành một tên chạy việc vặt cho Taehyun.
"Beomgyu đi mua cho tôi bịch bánh."
"Beomgyu mua cho tôi 2 phần cơm."
"Beomgyu..."
"Beomgyu...."
Taehyun suốt ngày tìm đủ thứ chuyện bắt cậu làm cho hắn. Cậu tức nhưng không làm gì được. Mọi người cũng lấy làm lạ khi thấy sự thay đổi chóng mặt này của cậu. Trước giờ họ chưa từng thấy cậu vật vã chạy tới chạy lui làm theo yêu cầu của Taehyun như vậy. Đúng là cuộc sống đầy sự bất ngờ mà.
"Taehyun à~ anh làm vậy có quá đáng với cậu ta quá không."
Cô nàng hoa khôi-JangMi ôm lấy cánh tay hắn cọ cọ mặt vào áo hắn. Xung quanh có không ít ánh mắt ghen tị nhìn 2 người. Trai xinh gái đẹp cũng đẹp đôi đấy.
"Không sao, mấy việc này so với một Alpha như cậu ta thì có là gì."
Hắn đặc biệt nhấn mạnh chữ Alpha một cách quái dị nhưng JangMi cũng không để ý tiểu tiết đó. Cô ta chỉ biết rằng từ giờ có một tên chạy việc vặt cho bọn họ như vậy thôi.
"Vậy em cũng được quyền sai khiến cậu ta đúng không?"
Nghe câu đó Taehyun đanh mặt lại, liếc nhìn thân hình nhỏ nhắn kia đang chen chúc trong dòng người mua cơm kia.
"Không, cô không có quyền đó"
"Taehyun à~ tại sao chứ? Em là người yêu của anh mà."
Cô ta bị từ chối một cách thẳng thắn liền giở trò nũng nịu với hắn lại bị hắn gạt ra.
"Vậy thì sao, cậu ta là chân sai vặt của tôi chứ không phải của cô."
Thấy hắn có vẻ tức giận, cô ta có chút bất ngờ, hậm hực giận dỗi ngược lại hắn. Nhưng hắn nào thèm quan tâm đến cô ta, trước giờ vẫn vậy, chưa bao giờ hắn xuống nước dỗ dành cô dù cho cô có giận mấy ngày liền cũng không quan tâm. Cô thì lo sợ hắn vì thế mà đá mình nên cũng không dám giận dỗi lâu. Gì chứ cô đường đường chính chính là một hoa khôi, một Omega nữ vạn người mê mà nếu bị đá sẽ mất mặt biết nhường nào. Nhiều lúc cô cũng muốn chia tay hắn cho xong nhưng suy đi nghĩ lại vẫn không nỡ. Đá đi rồi kiếm đâu một tên vừa đẹp trai vừa tài giỏi như hắn chứ. Vẫn là chịu ủy khuất chút còn có thể đi khoe khoang đó đây.
Beomgyu cuối cùng cũng thoát khỏi đám người bon chen mua cơm kia, thật kinh khủng mà. Cậu đột nhiên cảm thấy có lỗi với HueningKai khi suốt ngày để cậu ấy mua cơm cho mình như vậy. Về phải hẹn cậu ấy một chầu tạ lỗi mới được. Cậu đặt 2 khay cơm xuống bàn rồi rời đi, cậu không muốn ở cùng một chỗ với cái tên đào hoa này thêm chút nào nữa.
Một tuần vật vã như vậy cuối cùng cũng đến ngày nghỉ. Chưa bao giờ cậu cảm thấy yêu ngày cuối tuần đến như vậy. Cứ tưởng sẽ có một ngày thảnh thơi nhàn nhã nghỉ ngơi nhưng không, cái tên Kang Taehyun ấy một mực bắt cậu đi công viên giải trí cùng bọn họ. Bọn họ là ai thì mọi người cũng biết đấy, chính là đi chung với đôi cẩu nam cẩu nữ kia. Hắn đúng là điên thật mà, đi hẹn hò lại bắt cậu đi chung ư?
Bất mãn ngập trời là thế nhưng cậu đâu thể nào từ chối được, cậu bị nắm điểm yếu mà.
•
Sáng sớm hôm đó Beomgyu đành miễn cưỡng rời giường để sửa soạn đến chỗ hẹn với bọn họ. Cậu xuất hiện với chiếc quần jeans cùng áo thun đơn giản, thoạt nhìn như một cậu học sinh cấp 3 với chiều cao vượt trội vậy.
"Ấy chết, tôi quên mang ví tiền rồi. Hay hai người vào chơi đi tôi về lấy tiền rồi vào sau nhé."
"Tôi trả tiền cho cậu"
"Nhưng tôi còn muốn mua đồ ăn, mua quà lưu niệm nữa, tôi tiêu nhiều lắm."
"Tôi trả tiền"
Beomgyu:....
Cậu cứ nghĩ bảo không mang tiền thì sẽ thành công thoát thân nhưng không, mọi chuyện không như cậu dự tính. Thôi thì lỡ bảo vậy rồi thì hôm nay cứ chơi sạch ví của hắn đi cho bõ tức.
Ba người hai nam một nữ cùng nhau tiến vào khu vui chơi. JangMi vừa vào liền đề nghị chơi vòng quay ngựa gỗ, trong đầu cô hiện lên bao nhiêu là cảnh tượng lãng mạn giống như trong phim truyền hình vậy. Nhưng đời không như mơ, sự chú ý lúc này của Taehyun đang dồn hết lên Beomgyu-con người đang vô cùng thích thú mà làm đủ trò với đám nhóc xung quanh. JangMi vừa ghen tị vừa tức giận nhìn Beomgyu...nhưng mà có phải là cậu ta đang quá đáng yêu rồi không? Đó không nên là một dáng vẻ của một Alpha chứ?
Kết thúc trò khởi động nhẹ nhàng đó Beomgyu đã thoải mái hơn phần nào. Mục tiêu hôm nay của cậu là chơi cạn ví tiền của tên đáng ghét Kang TaeHyun kia.
"Bây giờ mình chơi gì tiếp đây Taehyun~"
JangMi ôm lấy cánh tay Taehyun lại bị hắn đẩy ra.
"Nóng đừng dính vào người tôi như thế."
JangMi ủy khuất buông ra, cô cũng muốn được bạn trai cưng chiều như những cặp đôi xung quanh nha. Sao bạn trai cô lại đối với cô lạnh lùng như thế chứ.
"Này, chơi tàu lượn siêu tốc đi."
Beomgyu vừa nói vừa chỉ tay về mấy đường ray ngoằn ngoèo phía trước. Tiếng la hét từ bên đó vọng lại khiến JangMi sợ hãi không ít nhưng lại khiến Beomgyu thích thú vô cùng.
"Được thôi". Taehyun ngay lập tức đáp ứng đề nghị của cậu.
"Hay...hay là hai người chơi đi. Mình sợ lắm."
"Ok". Taehyun cũng ngay lập tức đáp ứng đề nghị của JangMi khiến cô ngẩn người ra.
Hai người bỏ lại JangMi ở dưới đợi rồi leo lên tàu. Con tàu chầm chậm đi lên cao rồi vun vút lao xuống, uốn lượn vài vòng khiến hai người vừa sợ vừa thích. Tiếng la hét cũng kịch liệt vang lên. Lúc kết thúc rồi lại có cảm giác tiếc nuối. Thế là lại chơi thêm lượt nữa mới chịu rời đi.
"Oa thú vị thật đấy. Ruột gan mình muốn lộn tùng phèo lên luôn ấy."
Sau đó Beomgyu nhiệt tình miêu tả lại cảm giác khi chơi còn không quên diễn lại vài động tác mô phỏng. Hôm nay cậu nói đặc biệt nhiều nha, bất quá Taehyun lại cảm thấy rất đáng yêu.
"Đói quá hay ăn chút gì đi ha."
Nói một hồi sau cuối cùng cậu cũng nhận ra cái dạ dày đáng thương bị cậu bỏ rỗng từ sáng đến giờ. Vậy là Taehyun phải mua vài món ăn nhanh lót dạ trước khi tiếp tục cuộc vui. JangMi từ nãy giờ vẫn im lặng không lên tiếng, cô nàng có vẻ không được vui nhưng hai người kia lại không để ý đến biểu hiện đó của cô.
"Aishhh trong hamburger có cà chua."
Beomgyu với vẻ mặt ghét bỏ nhìn miếng hamburger trên tay. Biểu cảm đó đã lọt vào mắt Taehyun, hắn với tay lấy cái bánh của cậu rồi cẩn thận rút miếng cà chua bỏ ra ngoài.
"Đây, được chưa?"
Hành động của hắn khiến cậu rất ngạc nhiên, cái tên đáng ghét đó vậy mà lại giúp cậu bỏ cà chua đi. Cậu ngơ ra một lúc mới lấy lại ý thức, nhanh chóng nhận lại cái bánh cũng không quên nói lời cảm ơn với hắn. Mọi hành động, biểu cảm của hai người đều được JangMi thu vào mắt. Cô quen hắn cả tháng nay rồi vẫn chưa bao giờ thấy hắn ôn nhu như vậy.
Sau khi lấp đầy cái bụng, Beomgyu lại tràn đầy năng lượng như trước. Cậu rủ hắn chơi đủ loại trò cảm giác mạnh và đương nhiên JangMi đều không thể tham gia với họ vì cô sợ mấy trò này lắm. Cứ tưởng hôm nay sẽ là một ngày đi công viên giải trí lãng mạn với người yêu nhưng giờ lại như biến thành bóng đèn nhìn 2 người họ cười nói vui vẻ.
Beomgyu chơi rất nhiệt tình, không để ý đến biểu hiện bất mãn đó của JangMi. Cậu hết chơi rồi lại ăn rồi uống rồi lại chơi. Vốn dĩ cậu không nghĩ hôm nay lại thoải mái đến vậy, hắn không những không bắt cậu làm cái gì còn sẵn lòng chi tiền theo ý cậu. Nhưng Beomgyu ngốc xít đương nhiên chỉ nghĩ rằng Taehyun hôm nay bị chập mạch nên mới đáp ứng cậu nhiều đến vậy. Cậu ăn uống chơi bời chán chê bằng tiền của hắn xong còn vô tư mang về vài món đồ lưu niệm. Phải nói là hôm nay Beomgyu thích thú đến nhường nào, cậu cảm thấy hôm nay mình lãi to.
"Mình chụp vài tấm ảnh đi ha Taehyun."
Cả buổi trời bây giờ JangMi mới lên tiếng. Cô đi theo 2 người đến rã cả chân rồi ít ra cũng nên có tấm ảnh thân thiết để còn khoe ân ái với bạn bè chứ.
"Được á, ở đây view đẹp nè đây tôi chụp cho hai người." Beomgyu vui vẻ chỉ chỏ xung quanh.
"Ừm vậy phiền cậu..."
JangMi chưa kịp nói xong thì Taehyun đã ngắt lời cô. Hắn kéo Beomgyu vào giữa 2 người rồi đưa điện thoại lên nháy vài bức. JangMi đơ người ra, não nàng chưa kịp load thì mọi thứ đã xong xuôi.
"Nhanh gọn lẹ, đi thôi vào khu trò điện tử bên kia đi."
Hắn trả điện thoại lại cho JangMi rồi lôi Beomgyu về phía khu trò chơi.
"Há há cậu sẵn sàng thua đi. Tôi là vua mấy trò này đó."
Beomgyu thích thú liến thoắng một tràng. Nào là cậu chơi giỏi lắm giỏi vừa nào là trò này hay trò kia dở. Cậu trông cứ như một đứa trẻ thích thú khi được dẫn đi chơi vậy.
JangMi cảm thấy cậu thật chướng mắt, sự có mặt của cậu khiến cô có cảm giác như mình là người thừa thãi, là bóng đèn đi theo 2 người họ vậy. Nhưng ngược lại Taehyun lại không thể giấu nổi sự ôn nhu trong ánh mắt hắn nhìn cậu. Điều này làm cô có chút bất an, lẽ nào Taehyun thích cậu ta ư? Không thế nào, cậu ta là Alpha mà. Cô luôn tự nhủ như vậy để trấn an bản thân.
Trong lúc cô bận bịu với mớ suy nghĩ lung tung trong đầu thì Beomgyu và Taehyun đã làm xong mấy ván đọ sức. Phần lớn đều là cậu thắng hắn, học tập có thể đứng nhì nhưng chơi game phải đứng nhất nha.
"Há há Taehyun cậu lại thua tôi rồi nhá."
"Arghhhhh"
Tiếng cười khi thắng hay tiếng hét lúc thua của cậu khiến không ít người xung quanh phải chú ý đến.
Chơi mãi đến khi trời chạng vạng tối, ánh nắng yếu ớt dần bọn họ mới rời đi. Taehyun đưa bọn họ đến một nhà hàng thịt nướng để ăn tối.
Cả buổi JangMi chả ăn được bao nhiêu vì cô sợ ăn nhiều sẽ lên cân mất dáng nên 3 người mà họ chỉ gọi suất 2 người ăn. Taehyun phụ trách nướng Beomgyu phụ trách ăn. Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ cậu Alpha này chăm người yêu thật tốt chỉ tiếc cho cô bạn xinh đẹp kế bên phải ăn cẩu lương trừ thịt rồi.
Ăn xong trời cũng đã tối, JangMi cả ngày tâm trạng không có chút vui vẻ nào, cô còn đang hi vọng chút thời gian cuối cùng này sẽ được Taehyun đưa về rồi cùng nhau trao chiếc hôn nồng thắm. Nhưng tiếc là hy vọng càng cao thì thất vọng càng nhiều.
"Xe đến rồi kìa, lên đi." Taehyun nhướn mày về chiếc taxi trước mặt nói với JangMi.
"Ơ anh không về cùng em à?"
"Tôi đưa phải Beomgyu về. Cô đi trước đi."
Câu trả lời của hắn khiến Beomgyu giật mình, cậu vội xua tay từ chối.
"Không cần đâu. Người cần được đưa về là người yêu cậu kia kìa."
JangMi không nói gì, ánh mắt đầy phẫn nộ nhìn cậu rồi leo lên taxi nhanh chóng rời đi. Beomgyu còn đang ngơ ngác nhìn theo thì đã bị Taehyun kéo lên một chiếc taxi khác.
Chơi cả ngày dài khiến cậu mệt mỏi không ít. Sau khi nêu địa chỉ khu nhà cậu thì cậu cũng ngủ thiếp đi. Đầu cậu nghiêng qua tựa lên vai hắn, hắn cứng đơ người cúi xuống nhìn rồi chỉnh lại tư thế giúp cậu thoải mái hơn.
Lúc đến nơi cũng đã muộn, trời trở gió có chút se lạnh. Vì không muốn hắn biết nhà nên cậu chỉ nêu địa chỉ khái quát của khu dân cư nên phải mất thêm vài phút đi bộ nữa.
Vừa bước xuống xe cơn gió đã khiến cậu rùng mình một cái. Ngay lập tức từ phía sau có một cái áo khoác choàng lên người cậu.
"A! Không cần đâu." Cậu ngại ngùng nhìn Taehyun.
"Đừng nhiều lời, không nên để bị cảm."
Cậu ậm ừ gật đầu vài cái rồi quay lưng bước vào khu nhà. Hắn ngồi trong xe nhìn cậu một lúc lâu đến khi bóng dáng cậu đã khuất mới chịu rời đi.
————————————————
#2921
Mình định ra một fic về Yeonbin á. Không biết mọi người có hóng không ha😅
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top