Chương 12
" Này cậu trai trẻ à, ta có thể ngồi đây với cháu được không?" Vì bây giờ quán cũng vắng khách nên ông mới muốn nói chuyện với cậu
Taehyung ngước mặt lên nhìn bác chủ quán một hồi rồi cúi mặt xuống bàn cậu không nói gì tay tiếp tục nâng Soju lên uống. Bác chủ quán không nghe cậu lên tiếng chắc là ngầm đồng ý nên ông mới ngồi xuống ghế đối diện Taehyung.
" Cậu có chuyện buồn phải không? Có thể nói cho ta biết không?"
" Sao bác biết cháu có chuyện buồn" Taehyung nghe câu này mới lên tiếng
" Ta cũng là người đã từng trải mà, có gì nói ta nghe ta có thể chia sẽ với cậu"
" Cháu thích một người, nhưng người ấy không thích cháu" Taehyung không biết làm sao nữa bây giờ cậu rất cần một người lắng nghe mình
" Cậu có nói cho người đó biết là mình thích họ không?"
" Cháu chưa nói mà cũng không dám nói, cháu rất sợ người ấy từ chối cháu"
" Cậu không thử một lần thì làm sao biết là người ấy sẽ từ chối"
" Cháu......." Taehyung lại cúi mặt câu không biết nói gì chỉ biết uống đễ giải khuây thôi
" Đừng uống nữa. Vậy để ta kể cho cậu nghe một chuyện: Hồi đó ta khoảng cở cậu cũng như cậu sợ hãi rất nhiều, sợ họ không chấp nhận, sợ họ xa lánh đến nỗi gần như là mất đi người mình yêu thương thật sự rất hèn nhát. Lần đó cô ấy sắp đi ra nước ngoài cùng gia đình và đó cũng là lần cuối chúng ta có thể gặp nhau, ta không biết sao nhưng trái tim cứ thôi thúc ta phải chạy phải chạy đến sân bay đễ giữ cô ấy lại. Cũng thật may mắn là cô ấy vẫn chưa đi, ta lúc đó dùng hết can đảm sống của mình thốt lên là ta yêu cô ấy muốn cô ấy ở lại nhờ vậy mà bây giờ chúng ta mới có thể được ở bên nhau như cậu thấy đấy" Chủ quán kể lại cậu chuyện của mình cho cậu nghe mong là cậu sẽ hiểu ra vấn đề của mình
" Vậy nếu cháu không nói ra thì sẽ mất người ấy sao bác" Taehyung ngơ ngẩn hỏi
" Đúng vậy đấy chàng trai" bác chủ quán mĩm cười
" Cháu trả tiền, cháu xin phép" nghe được câu nói của bác chủ quán làm cho Taehyung ý thức được chuyện mình nên làm
" Cẩn thận đấy, chúc may mắn cậu bé"
Taehyung lấy xe đạp chạy về kí túc xá. Cậu muốn đứng trước mặt hỏi trực tiếp anh lắm chứ nhưng...... Vậy thì giả vờ một chút dù sao cũng là lấy được câu trả lời mà cách nào không quan trọng. Taehyung dừng xe trước cửa chạy vào nhà lên đến phòng của anh, chỉnh trang một chút rồi mới gõ cửa
" Yoongi Hyung à aaaaaa, Yoongi Hyung ơi,......" Tay cậu đập cửa
" Có chuyện gì thế, đợi chút" anh đang xem tin tức thì có người gõ cửa, không chần chừ anh bước ra.
Cánh cửa vừa được mở có một vật thể lạ ngã lên người anh còn ôm anh nữa chứ. Vật thể gì mà khôn quá vậy
Vật thể lạ này ngã xuống làm anh hoảng hồn tay loạn đẩy ra nhưng nó có tay nữa ôm chặc quá anh không đẩy ra được mà hình như mặt nó đang ở trên cổ anh, aaaaaa ghê quá đi. Đang loạn thì vật thể lạ bổng lên tiếng
" Yoongi Hyung à...., Yoongi Hyung ơi...." Taehyung mệt nheo kêu tên anh . Đầu cậu đặt lên vai anh, tay ôm siết lấy eo anh.
" Là cậu sao, làm anh mày xuýt nữa thì cho một trận rồi, mà sao......." Vì Taehyung cứ thế mà ngã lên người anh còn sát nhau đến như vậy Yoongi Hyung của chúng ta mới ngửi được trên người cậu có mùi rượu.
" Em lạnh, Yoongi Hyung....." Tay không buông, miệng ca thán.
" Lúc nãy đi đâu, sao trên người lại có mùi rượu nồng nặc thế hả?" Mùi rượu làm anh muốn ngộp luôn rồi.
" Yoongi Hyung ơi em muốn ngủ..." Vẫn như con koala treo lên người anh.
" Cái thằng nhóc này uống say làm loạn sao" Anh mệt rồi đấy hỏi không trả lời toàn nói đâu đâu không
"........"
" Haizzzz, coi như anh mày rũ lòng thương giúp người gặp hoạn nạn một lần vậy." Thế là cả anh và koala kia khó nhọc đi vào phòng. Tiện tay anh chốt cửa lại
Hai người lôi kéo một hồi cũng đều đến cạnh giường ngủ. Còn việc cuối cùng là quăng con koala này xuống thôi.
" Buông tay Taehyung, lên giường mà ngủ" Yoongi gỡ tay cậu
" Em không buông đâu, buông rồi anh sẽ đi với người đó không quan tâm Taehyung nữa" nói xong Taehyung dùng lực kéo làm cả hai người cùng ngã xuống chiếc giường êm ái.
Mọi người nghĩ như trong phim sao té xuống rồi môi chạm môi nhưng đây là truyện không phải vậy đâu.
Té xuống rồi Taehyung lại rút vào người anh
" Đau quá Taehyung" Yoongi bị ăn đau la lên lên
Taehyung lúc này muốn xem anh làm sao lắm chứ nhưng mà cậu không thể, một phần cũng là do tác dụng của men vì hồi nãy cậu uống khá nhiều mà, lúc chạy về còn hăng hái lắm còn bây giờ có lẽ chất cồn đã ngắm vào người rồi chỉ biết người kia là ai thôi .
" Hyung trả lời em đi người đó là ai, hyung thích hắn sao? " Taehyung kề môi sát tai anh hỏi.
" Hắn nào?" Anh thấy lạ rồi đấy
" Là cái người hồi chiều" Taehyung tốt bụng nhắc cho anh nhớ.
" À, thì người đó chỉ là bạn thôi chưa tới mức thích đâu" anh trả lời
"Sao người ấy lại chở anh về" Taehyung không buông tha hỏi
" Bạn chở nhau về có là gì?"
" Tại sao anh lại cười với hắn?"
" À....mà sao nay chú nói lắm thế?? Nói nhiều như vậy là tỉnh rượu rồi phải không" Yoongi muốn lôi cái con người kia ra khỏi mình xem thử
" Yoongi Hyung đừng giận Taehyungie mà, em buồn lắm." Taehyung thấy anh kéo mình ra lại ôm chặc hơn giọng nói ngày một nhỏ
" Ok, anh mày không việc gì phải giận" chắc cũng là do thói quen từ kiếp trước mà Taehyung hỏi câu nào anh liền đáp câu đấy
" Hyung có thương Taehyungie không?" Cậu buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn muốn biết
" Đương nhiên là..... , à ......thật ra là cậu tỉnh chưa vậy....."
" Taehyung, Taehyung này......" Anh lay người Taehyung thì nhìn thấy cậu đã ngủ rồi. Thiệt là làm phiền người ta mà
Taehyung lấy được đáp án cũng là một kì tích rồi, cơn buồn ngủ ập đến làm Taehyung không thể mở mắt ra nổi nữa. Mặc dù thế cậu vẫn một mực ôm lấy anh " Taehyungie rất thương anh" rồi ngủ thiếp đi. Đã chìm vào mộng đẹp nhưng cậu vẫn vui lắm vì Yoongi Hyung của cậu không thích người kia, Taehyung vẫn còn cơ hội nhỉ?
Bất lực nằm đấy, anh phải làm sao đây, hôm nay Taehyung bị gì vậy ta? Mà kệ đi giữa người giúp cho chót lỡ rồi phải hoàn thành thôi. Yoongi nhẹ việc tay Taehyung không đễ Taehyung cứ đễ một thân nồng nặc mà ngủ như vậy được. Người này của kiếp trước và kiếp này thật không khác chút nào, chỉ khắc là kiếp này cứ bám lấy anh thôi. Yoongi vào nhà tắm lấy một cái khăn ướt ra lau tay chân cho cậu, thay áo cho Taehyung, chỉnh lại cách nằm chăn gối cho cậu. Làm xong cũng đã thấm mệt rồi Yoongi cất khăn định là ngủ dưới sàn nhưng mà mùa này lạnh với anh không thích ngược thân mà Taehyung thì có cái tính là say rồi thì sáng mai chẳng nhớ gì cả nên anh mới dám lau người cho cậu chứ mà nhớ thì đừng hòng anh làm cho cũng như lúc này Yoongi leo lên giường tự nhủ
" Dù sao khi tỉnh dậy cũng sẽ không nhớ gì thôi thì mình cứ ngủ vậy ít kỉ một lần chiếm lấy hơi ấm của em ấy coi như Taehyung trả công cho mình cũng được mà dù sao hôm nay trời cũng hơi lạnh, rồi sẽ trả lại như vậy đâu mất mát gì, ngày mai ủy khuất một chút dậy sớm là được" Thế là anh nằm xuống giường tắt đèn kéo chăn đắp chăn cho hai người xong xoay lưng về phía cậu ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top