40.Chúng ta như hai thế giới khác nhau
Bữa cơm ba người được diễn ra một cách yên ổn, nhưng bầu không khí của rất kỳ lạ và gượng gạo khó tả. Nếu nói là bữa cơm gia đình thì bọn họ chính là kiểu gia đình gì đây. Trong khi Kim Taehyung và Lee Seungjae luôn cẩn trọng quan sát từ hành động, cử chỉ của nhau, Min Yoongi thì nhận ra nhưng cũng chẳng quan tâm. Nếu như hai người này mà có lộn xộn gì thì omega sẽ sẵn sàng đuổi về không thương tiếc.
Sau khi ăn xong, Yoongi nhìn Taehyung rồi lên tiếng. "Taehyung, cậu biết rửa chén không? Hôm nay anh Seungjae đã trả công bữa ăn này bằng việc xách đồ và phụ tôi nấu ăn rồi."
"Biết…" Taehyung nhìn Yoongi, đột nhiên lại không có khí thế gì phản kháng hết. Phận ăn ké cũng đâu có nói gì thêm được. Yoongi giúp Taehyung thu dọn chén bát rồi để alpha cam bergamot đứng ở bồn rửa chén.
Kim Taehyung lại một lần nữa thấy mình đang ở riêng một thế giới trong bếp, còn Yoongi và Seungjae đang ở riêng một thế giới khác ở ngoài phòng khách. Taehyung tức giận, tại sao mình lại phải nhẫn nhịn như này, nếu Min Yoongi không cho ăn thì về nhà ăn cũng được mà. Taehyung nghiến răng, nhưng mà tại sao bản thân lại không muốn về nhà, lại muốn ở đây cùng với Yoongi.
Mãi lo suy nghĩ trong bực tức, cái dĩa đang cầm trên tay của Taehyung rơi xuống đất, kêu lên một cái choang thật to. Yoongi đang ngồi ở phòng khách vội vàng chạy vào, nhìn thấy Kim Taehyung cúi xuống định nhặt lên thì lật đật cản lại, rốt cuộc bản thân bản thân lại bị mảnh vỡ cứa vào tay chảy máu.
"Anh-"
"Yoongi! Em có sao không?" Seungjae nhào tới, nắm cổ tay Yoongi kéo omega đứng lên, xem xét ngón tay của đang chảy máu. Kim Taehyung đứng như trời trồng nhìn cảnh tượng trước mắt, rồi nhìn đến hai tay còn đeo găng dính đầy bọt của mình vừa đứng khựng lại giữa không trung. Alpha nuốt nước bọt căng thẳng nhìn ngón tay thon dài xinh đẹp bị chảy máu của Yoongi, trong lòng vừa đau lòng vừa lo sợ rằng Min Yoongi sẽ giận mình.
Taehyung lần đầu tiên cảm thấy mình vô dụng, vô dụng trước Yoongi. Alpha nhận ra, mình đối với Yoongi chính là hai thế giới khác nhau.
"Em không sao." Yoongi thở dài rụt tay ra khỏi tay Seungjae, lại nhìn đến Taehyung nhẹ giọng. "Cậu có sao không?"
Đầu óc Kim Taehyung hiện giờ trống rỗng, một lát sau mới giật mình lắc đầu.
"Cậu để đó đi, không cần rửa nữa. Cậu ra chơi với Minjae đi, thằng bé vẫn chưa nhìn thấy cậu."
"Nhưng mà-"
Thấy cái cau mày của Yoongi, Kim Taehyung cũng không còn khí thế phản bác lại, đành cởi găng, rửa tay rồi đi ra phòng khách với Minjae.
Lee Seungjae ở trong bếp với Yoongi, lên tiếng nói. "Tay em bị thương rồi, để anh dọn cho."
"Không cần." Yoongi mím môi, nhìn Seungjae rồi nói.
"Dù gì tay em cũng bị thương-"
"Em nói là không cần."
Yoongi thở dài, nhíu mày nhìn Seungjae rồi đi ra khỏi nhà bếp, một đường về phòng xử lý vết thương trên tay.
Kim Taehyung ngồi nhìn Minjae đang nằm chơi đồ chơi của mình, trong lòng cảm thấy không yên. Lee Seungjae cũng nghe theo lời Yoongi, không dọn dẹp bên trong bếp, bởi vì alpha biết, một khi Yoongi nói không cần thì chính là không cần thật. Seungjae không muốn Yoongi không để ý đến mình một lần nữa.
Yoongi từ trong phòng đi ra, nhìn hai alpha đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế liền cảm thấy buồn cười. Khí thế alpha cường ngạnh, mạnh mẽ đâu hết rồi, tại sao lại thu lại như thỏ con nhút nhát hết vậy.
"Tôi có việc phải đi ra ngoài rồi."
"Vậy sẵn anh chở em đi luôn nhé?" Seungjae nói.
"Kim Seokjin tới đón em rồi." Yoongi mỉm cười nói với Seungjae rồi quay sang Taehyung. "Cậu trông Minjae nhé?"
Taehyung gật đầu, cũng không biết nói gì thêm.
Sau khi hai alpha kia đi về, Yoongi thở ra một hơi rồi đi vào bếp đeo găng tay dọn dẹp đống chén dĩa kia, vừa nghĩ đến vẻ mặt buồn bã của Taehyung lúc nãy.
Đi ra ngoài là cái cớ để đuổi khéo hai người kia về.
—----------------------
Kim Taehyung nằm trên giường, vừa chơi với Minjae vừa suy nghĩ. Alpha đưa ngón tay cho Minjae cầm lấy chơi đùa, nhìn tới đôi mắt của con trai lại nhớ đến Min Yoongi.
"Minjae à, con nói xem ba như thế này là sao chứ? Ba cứ có cảm giác như mình đang yêu vậy đó…"
"Có phải ba đã yêu rồi không?"
"Mà là yêu ba nhỏ của con nữa."
"Con xem có phải ba điên rồi không? Điên rồ thế này chắc không phải yêu đâu nhỉ?"
"Chắc là không phải rồi…"
"Vậy Minjae có thích ba nhỏ của con có người khác không?"
Trong căn phòng ngủ rộng lớn chỉ có tiếng nói của Kim Taehyung cùng với tiếng ê a non nớt không rõ ràng của Minjae. Thế nhưng Taehyung hình như lại xem đây đúng nghĩa là cuộc trò chuyện của hai người đàn ông.
Kim Taehyung nhìn Minjae đang nhìn chằm chằm vào mình liền thở dài.
"Con không được thích Lee Seungjae đó nha. Cả những tên theo đuổi ba nhỏ con cũng vậy. Con chỉ được thích ba lớn Kim Taehyung thôi."
Alpha gác tay lên trán thở dài. "Mẹ nó điên rồi, đột nhiên lại có cảm giác với bạn đời cũ vậy chứ?"
Kim Taehyung thừa nhận, khi nhìn thấy Yoongi ở cùng một chỗ với Lee Seungjae thì khó chịu thật, trong lòng nổi lên ghen tức mới gây chuyện với Min Yoongi như thế. Đến khi thấy Yoongi bị thương thì lại lo lắng muốn đến xem. Nhiêu đó thôi cũng đủ hiểu, Kim Taehyung đã có tình cảm với Min Yoongi rồi.
"Nhưng mà hình như Yoongi ghét ba lắm hay sao ấy? Nếu vậy thì chết chắc rồi…"
Alpha nghiến răng, vò đầu bứt tai tức tối, khóc không ra nước mắt. "Làm sao bây giờ?"
Min Yoongi đẹp đẽ, giỏi giang như vậy, người như Lee Seungjae chính là lựa chọn tuyệt vời nhất rồi còn gì. Rồi còn bao nhiêu vệ tinh xoay quanh đang chực chờ muốn tiếp cận đến Yoongi nữa.
Kim Taehyung trước giờ rất tự tin nhưng đột nhiên bây giờ lại thấy bản thân mình không có cửa.
"Không biết mẫu người lý tưởng của Yoongi là như thế nào?"
—--------------------
"Vậy là Choi Inwoo tới tìm em?" Kim Seokjin nhìn Yoongi ngồi lặng thinh liền hỏi.
Omega gật đầu. Mấy hôm nay Ivor gặp chuyện, Yoongi cũng chẳng có thời gian nghỉ ngơi, sắp xếp được một tí ở cùng Minjae vào buổi đêm đã là nhiều rồi.
Phó chủ tịch Choi Inwoo của tập đoàn Phoebe vì để bụng chuyện lúc trước nên giờ tìm mọi cách muốn chặn hết đường làm ăn của Ivor để trả thù Yoongi. Những hợp đồng mà Ivor đang dùng hết sức để mời chào lại bị Choi Inwoo thẳng thừng cướp lấy với những điều kiện béo bở và nhiều lợi thế hơn.
Yoongi mới đầu thấy trùng hợp chỉ hơi nghi ngờ nhưng Choi Inwoo đã chủ động tìm đến Yoongi nói hết mọi chuyện rồi ra điều kiện.
Omega nhớ lại cuộc trò chuyện đó, trong lòng vẫn còn thấy sợ hãi và khinh bỉ. Min Yoongi không ngờ, cũng đã lâu như thế, bị Taehyung đánh cho thế kia nhưng Choi Inwoo vẫn còn có ý với mình.
Điều kiện đó là Choi Inwoo muốn Yoongi trở thành người của gã.
"Cái thằng khốn đó." Kim Seokjin tức giận nghiến răng, hàng mày đẹp đẽ nhíu lại. "Yoongi, em phải cẩn thận với nó."
"Dạ, em biết."
Jung Hoseok im lặng nãy giờ liền lên tiếng. "Anh Yoongi, hay là…em nói với ông nội nhé?"
"Không được. Hoseok, em biết anh không muốn nhận sự giúp đỡ nào từ bọn họ mà." Yoongi mỉm cười nói với em họ mình. Đối với thế lực của ông Jung, việc này chắc chắn sẽ được xử lý dễ dàng. Ivor vẫn còn quá nhỏ bé để có thể đấu đá với tập đoàn lớn như Phoebe. Nhưng Yoongi vốn dĩ chỉ muốn Ivor phát triển, không muốn công ty của mình bị cuốn vào mấy cái chuyện đấu đá mưu mô trong giới thượng lưu.
"Anh cũng không làm trong thương trường nên anh không thể giúp gì được cho mấy đứa. Nhưng nếu cần tiền thì nói anh." Kim Seokjin vốn là giảng viên thanh nhạc của một trường dạy về nghệ thuật, là người thừa kế tương lai cho chức viện trưởng học viện lớn nhất thành phố của gia đình, lâu lâu thì lấn sân đi chụp mẫu ảnh, mở nhà hàng để thoả đam mê.
"Yoongi, ba em cũng nghe chuyện công ty gặp khó khăn, ba kêu nếu anh cần gì thì nói cho ông ấy." Hoseok cũng theo Seokjin nói.
Yoongi ậm ừ gật đầu, cũng không nói gì nữa. Lúc trước ở Audrey, mấy chuyện đấu đá giành hợp đồng như này xảy ra cũng chẳng bị dồn vào bước đường khó khăn bởi vì thế lực của nhà họ Min to lớn. Việc lúc trước Choi Inwoo bị đánh cũng là Kim Taehyung lấy danh nghĩa bạn đời ra bảo vệ. Còn Yoongi và Ivor bây giờ chỉ là một cành cây nhỏ, không thể bì được với quý tử nhà họ Choi kia.
Chuyện này đã làm Yoongi rất phiền lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top