Nốt ruồi ở mung

Thật vất vả chịu đựng qua đợt huấn luyện quân sự, cuộc sống đại học của bọn họ mới bắt đầu bước vào quỹ đạo.

Nói về Taehyung thì anh không nói nhiều, đại đa số thời gian còn lạnh nhạt với cậu, ở trên lớp cũng chẳng nói với cậu được mấy câu.

Nếu không phải mỗi ngày anh đều đưa cậu đi học, chắn chắn cậu sẽ luôn hoài nghi rằng liệu khi xưa mình thật sự từng có thanh mai trúc mã là anh không nữa.

Nhưng đôi lúc Yoongi lại cảm thấy, thật ra thì Taehyung có để ý tới tới mình.

Có lần đến tiết thể dục, Taehyung chơi bóng rổ, còn Yoongi thì không vận động, chỉ ngồi yên dưới bóng cây nhìn anh chơi bóng.

Một lúc sau, có nam sinh alpha nọ cùng lớp bước tới bắt chuyện với cậu.

Đang trò chuyện bỗng quả bóng rổ lăn tới bên chân, cậu ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy Taehyung chạy tới đuổi theo bóng.

Taehyung ôm lấy quả bóng bên chân cậu, đứng thẳng người, nhìn lướt qua nam sinh đang ngồi cạnh, nói với cậu: "Cũng bởi vì luôn nói chuyện mà không chịu vận động nên cậu mới không cao được đấy, nào đi, ra chơi bóng rổ với tớ!"

Yoongi hoài nghi: 'Không phải chính cậu khiến tớ trở nên cởi mở và hoà đồng hơn sao (ò_ó) thiệt là khó hiểu mà.'

Sau đó Yoongi hướng ánh mắt nhìn một cái, cột bóng rổ còn cao gấp đôi người cậu nữa, không nghĩ ngợi gì nhanh chóng cự tuyệt.

"Tớ không biết chơi."

"Tớ dạy cậu." Taehyung nói, sau đó một tay ôm bóng một tay xách Yoongi đứng dậy.

...

Buổi tối Yoongi về đến nhà, mẹ Min đã kéo cậu qua hỏi chuyện.

"Yoonie à, gần đây ở trường con không xảy ra chuyện gì chứ?"

Khuôn mặt Yoongi sau khi nghe câu hỏi khó hiểu của mẹ Min thì hiển hiện đầy dấu chấm hỏi: "Sao thế ạ?"

"Hôm nay Taehyung nói với mẹ, trong lớp có nam sinh alpha nọ không đứng đắn quấy rầy con, con phải chú ý một chút, mẹ không cho phép con qua lại với mấy người như vậy. Hơn nữa, con còn nhỏ, đừng vội vã nói chuyện yêu đương làm gì."

Khóe miệng Yoongi liền giật giật vài cái.

'Cậu không cách nào nhìn ra được Taehyung vốn mang vẻ ngoài lạnh lùng kia lại có sở thích xen vào chuyện của người khác cơ đấy!'

Cậu phải giải thích một lúc lâu mẹ Min mới tin tưởng cậu cùng nam sinh alpha kia chỉ là quan hệ bạn học bình thường. Rồi mẹ Min lại nói: "Con cũng ở cái tuổi này rồi, dù ba mẹ không đồng ý thì con vẫn sẽ có suy nghĩ đi tìm đối tượng cho mình. Những người khác thì mẹ không yên tâm, nhưng đứa nhỏ Taehyung này mẹ nhìn thằng bé từ khi lọt lòng tới lúc lớn lên, mặc dù có mấy năm xa cách không nhìn được, nhưng chung quy lại thì vẫn khiến mẹ yên tâm hơn so với người ngoài. Nếu con muốn tìm bạn trai thì tìm Taehyung đi!"

Cậu nghe thế thì liền phản bác lại: "Mẹ, trước kia mẹ cũng nói thỏ không ăn cỏ gần hang rồi còn gì. Hơn nữa, con thích người ta nhưng người ta sẽ thích con sao? Cậu ấy cao như vậy, còn con lùn như thế này."

"Thỏ không ăn cỏ gần hang, câu này nhằm vào mấy cọng cỏ không tốt đẹp, nhưng nếu là cây cỏ tốt như Taehyung thì con phải nắm thật chặt vào!"

Yoongi nghe thế thì đành bất lực dạ dạ mấy câu cho qua, sau đó liền chạy vào phòng.

...

Sáng hôm sau đi học, đụng phải Taehyung, nhớ tới lời hôm qua mẹ dặn, đột nhiên trở nên lúng túng. Nhưng tên đầu sỏ là Taehyung thì lại bình tĩnh vô cùng, hoàn toàn không giống như kẻ vừa đi bép xép với người ta.

Không biết vì sao biệt danh của Yoongi là "Mèo con" lại được lan truyền trong lớp, hội chị em omega thân thiết trong nhóm cũng đã sớm gọi như vậy.

Lâu dần, có mấy nam sinh alpha khác cũng gọi cậu như thế. Có một lần trong giờ tự học, có một nam sinh ngồi ở hàng phía trên quay đầu xuống.

"Mèo con, cho tớ mượn bút với."

Yoongi còn chưa kịp trả lời, Taehyung ngồi bên cạnh đã trầm mặt: "Mèo con mà cậu cũng được gọi?"

Yoongi vì thế nên cảm thấy rằng Taehyung có ý với mình.

Nhưng cậu lại không dám xác nhận.

'Dẫu sao thì quan hệ giữa mình và anh như thế này thì chắc chắn là mình đoán sai rồi, lúng túng quá đi mất thôi!'

...

Trong trường vốn có rất nhiều người theo đuổi Taehyung, trong đó có hoa khôi của khoa nghệ thuật. Là một omega có gương mặt thiên thần, thân hình "ma quỷ".

Ở trước mặt cô ấy, Yoongi thật sự là một Mèo con chính hiệu.

Tuy rằng là như vậy nhưng Taehyung lại tỏ ra không hứng thú chút nào với hoa khôi, mặc cho hoa khôi lấy lòng bằng cách nào, anh cũng chỉ nói ra mấy câu.

"Không muốn."

"Không cần."

"Tôi không có thời gian."

Yoongi vì thế thì cảm thấy thoải mái trong lòng, ngay cả khi đi ngang qua hoa khôi cũng trở nên tự tin hơn, đầu ngẩng cao.

Có lẽ là vì cậu quá đắc ý nên có lần đi qua hoa khôi đã bị cô ấy kéo vào một góc nhỏ.

Hoa khôi dùng ánh mắt không thân thiện dò xét cậu một vòng, sau đó nói: "Hình như Taehyung đối xử vô cùng tốt với cậu, ngày ngày đều thấy hai người đi học chung với nhau. Hôm tập quân sự anh ấy còn đánh nhau với thầy huấn luyện cũng là vì cậu đi!"

Cô ấy khuôn mặt đầy sự tức giận mà gằng giọng với cậu: "Rốt cuộc cậu và anh ấy rốt cuộc là quan hệ như thế nào?"

Yoongi đảo mắt, tựa như đang suy nghĩ nên dùng từ như thế nào để diễn tả mối quan hệ của cậu và Taehyung một cách thích hợp.

Cậu suy nghĩ một lúc lâu, cẩn thận nói: "Mông bên trái của cậu ấy có một cái nốt ruồi."

"..."

*Phụt (-'_'-) quá trời quá đấc thẳng thắn=)))*

Hoa khôi cảm thấy có sấm sét xẹt qua ót mình, cô vốn cho rằng mình không cần mất công tốn sức đã có thể bài trừ tình địch tiềm tàng này, lại không nghĩ tới mình sẽ bị chiếu tướng ngược lại.

Chỉ một câu nói đã đủ để cho quân lính của cô tan rã.

...

Taehyung ngồi trong thư viện đọc sách, ở vị trí đối diện đột nhiên xuất hiện một người, anh ngẩng đầu, là hoa khôi.

Anh tỉnh bơ cự tuyệt nói: "Hôm nay tôi không rảnh."

"Không không, cậu hiểu nhầm rồi. Hôm nay tớ tới đây không phải vì chuyện này." Hoa khôi dừng một chút, cúi đầu, có chút xấu hổ nói: "Trước đây không biết rằng cậu đã có người yêu, còn quấy rầy cậu nhiều như vậy, thật sự xin lỗi."

Người yêu? Taehyung cau mày: "Cậu nghe ai nói là tôi có người yêu?"

"Cái bạn nam omega dáng vẻ nhỏ nhắn luôn ở bên cậu đó, tới hôm nay tớ mới biết đó là người yêu cậu, trước kia tớ còn nghĩ rằng hai người là anh em."

"Cậu ấy nói như thế nào?"

"Cậu ấy nói..." Hoa khôi có chút ngượng ngùng, ấp úng hồi lâu mới nói ra: "Cậu ấy nói mông trái của cậu có nốt ruồi."

Khóe miệng Taehyung giật một cái.

...

Chờ đến khi tan học về nhà, Yoongi hồn nhiên tung tăng chạy đến bên Taehyung nhưng lại phát hiện anh có gì không đúng. Đến khi ngồi lên xe, cậu không nhịn được, hỏi: "Cậu sao thế?"

Nghe Yoongi hỏi như vậy, Taehyung lại càng không tự nhiên hơn.

Từ vị trí của Yoongi nhìn sang, lại phát hiện bên tai anh đỏ lên.

Anh ho nhẹ một tiếng, sau đó mới nói: "Hôm nay cậu nói với người khác mấy điều về tớ đúng không?"

Đầu óc của Yoongi hiện tại bỗng nhiên chập mạch: "Cái gì cơ?"

"Thì... Có phải cậu nói với người khác, bên mông trái của tớ có nốt ruồi đúng không?"

Taehyung khi nói ra câu vừa rồi tất nhiên cảm giác như sự ngượng ngùng chợt bùng nổ.

Bản thân còn cảm nhận được cả khuôn mặt mình đều rực lửa, cũng may nhờ có gió mới để cho mặt anh không bị nóng lên.

"À..."

Cậu vốn cũng chỉ thuận miệng nói ra, sao Taehyung lại biết được cơ chứ.

Cậu đột nhiên cảm thấy hơi chột dạ, liền cười khan ha ha một tiếng: "Chẳng lẽ tớ nói không đúng sao?"

Cậu đây là không đánh đã khai, Taehyung có chút dở khóc dở cười.

"Thì không đúng thật mà."

Cậu với khuôn mặt ngây thơ vô tội mà đáp lời: "Không thể nào, hồi bé tớ nhìn thấy rõ ràng mà."

"Cậu còn bé bên trái là đâu cậu còn chẳng phân biệt được."

...

Dọc đường đi, hai người chỉ thảo luận cái chủ đề cấm trẻ em dưới 18 tuổi này.

To be continued...

Được viết và đăng vào 22:26pm thứ 4, ngày 10/8/2022

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top