Lời Thì Thầm Thứ 13

Lời Thì Thầm Thứ 13

8 3 1

Ngày hôm đó mưa to như trời đang khóc than, Đặng Hồng Sương mặt đối mặt với người đã đẩy cuộc đời mình vào vực thẩm. Nó căm hận vì lẽ ra nó đang phải sống trong nhung lụa, trong một cuộc đời hệt như một cô công chúa. Vậy mà ngày hôm ấy mưa to, sấm chớp đánh xuống ngôi nhà mà nó vẫn thường hay trú. Chỉ một khắc đã đổ vỡ toàn bộ "thành trì" mà gia đình nó đã lấy tất cả xương máu gầy dựng, tạo ra dáng vẻ như bây giờ.Hồng Sương cố nuốt cay đắng vào trong lòng và giờ phải đối mặt với cay đắng mà mình đã cố nuốt suốt bao năm."Ánh Dương!"…

TƯƠNG TƯ.

TƯƠNG TƯ.

313 97 12

Người ta nói mối tình đầu hệt như màu lá đã úa tàn nhạt nhòa, có người quyến luyến giấc mộng xưa cũ khi từng ngủ gật trên bàn học thân thương. Là vài nét vẽ nguệch ngoạc in trong trang giấy, là vài lần trộm nhớ viết tên người mình thầm thương lên chiếc bàn quen thuộc.Thời thanh xuân như một cơn gió mới, dịu dàng phơn phớt chiếc thơm nồng của tuổi xuân xanh. Là đôi ba lời hò hẹn chưa dám ngỏ, là mối tình đơn phương đã giấu giếm ba năm dài.Minh Luân thương nhớ lắm! Thương mái tóc đã dài đến chấm eo. Đã tương tư hoài kể từ cơn mưa đầu mùa thu ấy, là nàng thiếu nữ bây giờ độ tuổi đã đơm bông.Ba năm! Chưa bao giờ cậu dừng nhung nhớ cái tên Nguyễn Ngọc Băng đã dịu dàng gửi gắm cho con tim đã lâu chưa thấy nắng ấm."Mình thương Băng! Chưa bao giờ là ngừng thương nhớ."Chưa bao giờ trái tim lại điên loạn như lúc này, Minh Luân giữ tim mình chẳng được, nó cứ múa mãi trong lồng ngực mà thôi. Ngọc Băng nghe xong cũng chẳng đáp vội, mọi sự im lặng đều gói gọn trong cái cúi đầu của nhỏ. Băng nắm lấy tà áo dài, điều chỉnh giọng nói đã run lên từ khi nào."Mình làm sao có thể tin đây? Khi sự dịu dàng ấy từ đầu đã luôn dành cho tất cả mọi người."Cô hít một hơi sâu, cuối cùng vẫn không thể ngăn được những giọt lệ tràn khỏi khóe mi. Đôi mắt cô đỏ hoe, bờ mi đã trĩu nặng vì thấm đẫm nước mắt mặn chát."Đừng đùa nữa, sau cùng Luân vẫn chưa từng thích mình đâu. Tất cả chỉ là do cậu tự mình dối lòng mà thôi! Xin lỗi."Khi mà Ngọc Băng ngẩng đầu nhìn người mình "từng thích", cô thấy ánh mắt của Minh…

Gửi Lại Cho Em Một Mùa Xuân Ngây Dại

Gửi Lại Cho Em Một Mùa Xuân Ngây Dại

40 27 3

Trích: "Ngày xưa có một nàng công chúa nhỏ, yêu lấy ai lại không yêu. Mà trót dại thương nhầm nàng công chúa nước láng giềng."Mẹ tớ kể ngày xưa ngoài bố ra còn một người yêu mẹ lắm. người ấy không cao to rắn rỏi, cũng chẳng khỏe mạnh, lực điền. Người ấy là một cô gái nhỏ con nhưng lại vô cùng cứng rắn. Người ấy là thiếu nữ, nhưng lại gồng mình che chở cho mẹ.Mẹ kể rằng ngày xưa dưới bóng cây cổ thụ, có hai cô gái ở độ tuổi niên thiếu ngồi trên chiếc xích đu đung đưa qua lại và cười nói nô đùa. Như thể ngày hôm ấy cả thế giới thu nhỏ lại, chỉ để vừa cho hai người có thể bù đắp lại tất cả sao chổi đã qua, có que kem nhỏ từng giọt chảy lên tay bởi vì bị ánh nắng làm cho đến mức say sẩm. Trong từng giọt đó lại chan chứa sự dịu dàng và ân cần của một người thương mẹ, lau đi bất kể dù tà váy trắng có đổi màu do kem, có nhuộm màu bùn đất do đôi tay mẹ dính bẩn.Thuở xuân xanh, có người đã yêu mẹ bất chấp khắc khoải của cuộc đời.…

[ONESHOT] - [BL] NỬA ĐỜI KHÔNG ANH.

[ONESHOT] - [BL] NỬA ĐỜI KHÔNG ANH.

43 18 2

"Bởi vì em là chấp niệm, cả đời này anh có muốn cũng không thể quên được."Vào năm 2006, tán cây phai nhạt theo trời thu đang lụi tàn dần. Năm ấy, có người vì một lần cùng em câu cá mà đem lòng yêu cả một đại dương xanh. Năm ấy, có một người từng cùng em trèo lên ngọn cây xơ xác ủ rũ sót lại trong tuổi thơ khiếm khuyết mà đem lòng yêu cả khu rừng. Và cũng vào năm ấy, có một người vì một cốc nước nhỏ chan chứa một ít nước nước mắt không cố ý mà rơi vào, đem lòng yêu em hơn mười hai năm đằng đẵng.Mùa hạ của ngày xưa, ánh nắng bị cắt thành từng mảnh nhỏ mà vụn vỡ rơi lát đát sau khung cửa sổ. Có cậu thiếu niên nếm một ngụm trà mà bật khóc, không phải vì trà quá đắng, cũng không phải vì trà không hợp khẩu vị. Chỉ là tách trà hôm nay, mãi mãi về sau cũng không thể uống lại dù chỉ một lần. Cậu nhẹ nhàng xoa mái tóc, dòng lệ hoen mi chảy dài trên khuôn mặt thanh tú đã rất lâu không lấy nỗi một giọt lệ, chỉ vì ngày ấy có người nói với cậu rằng "Nếu em khóc, cả đời này sẽ có người vì em mà khốn cùng."Hạ Lục Ninh khóc, khóc như một đứa trẻ bị cướp mất kẹo ngọt. Cậu khóc vì một quá khứ thê lương từng trải qua với chàng trai mà cậu yêu nhất, uất ức mà không kìm nỗi giọt lệ tuôn trào. Ngày đó, có người hứa cùng cậu đi đến cuối con đường dù trời long đất lở, nửa bước cũng không rời.…

| IvanTill | Ánh Sao Trong Tim.

| IvanTill | Ánh Sao Trong Tim.

104 24 2

có tiếng gió văng vẳng bên tai, có tiếng lòng đọng lại trong trang sách, có người tình thấm đẫm nước mưa sa.ngày hôm đó không mưa cũng chẳng nắng, bên hiên nhà lách tách vài hạt bụi vàng tung bay trong cơn gió lộng. tình đôi ta thấm đẫm trong những buổi trưa hè vang vọng hoài bão ngày xưa.tình ta thấm thiết, nào ngờ đứtgãy đôi đoạn tình vứt yêu thương."Ivan, dừng lại thôi."- đừng mà...ngày người đến mang theo bình yên của cuối hạ, ngày người đi gió rít - mây khóc chẳng chịu ngừng."đừng rời đi! xin em"vì Till, cậu bằng lòng nhún nhường đến mức hèn mọn nhất.note:sử dụng lowercase trừ tên riêng.không cố định tuổi tác nhân vật, đôi lúc Till lớn hơn Ivan và ngược lại.maye ooc, viết về thế giới khác.mỗi chương là mỗi câu chuyện khác nhau, nếu có ý định viết series mình sẽ note trên chương.art bìa by VIVINOS | QMENG TEAM.…