Bãi sao

Bãi sao

124 14 1

Sau hôm ấy, Nga trở lại bãi sao, nhìn sóng biển tấp vào bờ cát trắng phau. Trên trời là trời sao, phía sông nước là sông sao và dưới chân nàng là bãi cao trần thế. Nga nhìn xuống chân mình. Nơi nàng đứng là dấu tích của hằng hà sa số những mảnh sao rơi xuống trần, là mồ chôn những dấu chân ước nguyện. Những đóa hoa nở rồi tàn trên sa mạc, chỉ có đá còn trơ mãi với thời gian. Nàng cứ tiếp tục bước về phía trước, bước hoài, bước mãi, ngoảnh lại chẳng thấy một ai.Đến đến đi đi, bao lớp người. Bao nhiêu ngôi sao đã sa xuống, bao nhiêu ánh sao đã lụi tàn. Vậy tại sao, tại sao chỉ riêng nàng vẫn kẹt lại bãi sao thuở ấy?…

NGƯỜI DIỄN HỌA TINH VÂN

NGƯỜI DIỄN HỌA TINH VÂN

448 26 5

Trong những tháng ngày bôn ba làm hoa tiêu vũ trụ, Minh Huy đã băng qua hàng ngàn tuyến đường, ghi nhớ hàng vạn tọa độ và vẽ nên hàng trăm tấm bản đồ tinh vân. Tấm bản đồ dài nhất anh từng vẽ chỉ mất hơn một nghìn ngày. Nhưng ở đầu bên kia, thời gian đã tước đoạt tất cả của người anh thương.Những năm tháng anh đơn độc giữa biển sao cũng là những tháng năm cậu chơ vơ lạc lối về. Anh đi qua muôn hành tinh chết, từng bao phen thoát cảnh ngàn cân treo sợi tóc, vậy mà lại chẳng vẽ nổi đường về thuở xuân xanh của cậu thiếu niên năm nào.Đến khi nhận ra tất cả đều đã vụn vỡ, Minh Huy hỏi em trai. Minh Lân này, điều em tìm kiếm suốt đời là gì?Em trai anh đáp, cậu chỉ cần một ngôi nhà. Ngôi nhà của cậu mãi mãi là anh.Ôm cậu trong vòng tay, Minh Huy ôn tồn nói. Cứ nhìn về phía trước, em sẽ thấy con đường về nhà anh vẽ cho em.…

CÒN TRÊN NHÂN THẾ

CÒN TRÊN NHÂN THẾ

7,540 739 52

Nhân từng cảm thấy cậu đã phải đánh đổi hai mươi mấy năm cuộc đời u tối để được một lần gặp Huỳnh Thịnh Thế. Cậu từng cảm thấy hắn như mảnh ghép hoàn mỹ của cuộc đời mình, là lần trúng số độc đắc kéo cậu khỏi bể khổ. Cậu từng ngây thơ nghĩ rằng mình có thể cảm hóa được con người sắt đá kia bằng tấm lòng nhiệt thành, si dại.Đoàn Thế Nhân đã từng ôm thứ mộng tưởng nực cười ấy cho đến khi cậu nhận ra cái sự thật bẽ bàng, rằng đối với hắn, cậu chỉ vỏn vẹn là một con cừu Dolly rẻ mạt.Hắn có thể khởi sinh cậu, cũng có thể hủy diệt cậu.…

TRÁI GIÓ TRỞ TRỜI

TRÁI GIÓ TRỞ TRỜI

930 80 9

Trên đời này có quá nhiều kẻ đạo đức giả. Bản thân mày cũng chẳng là ngoại lệ. Dù sao, kẻ đạo đức giả nhất mày từng biết đã bảo mày: quân tử là phải sống thẳng lưng ngẩng đầu. Cái tên của mày ý chỉ vươn mình tới trời cao, lòng ôm thiên hạ. Cũng chính kẻ đạo đức giả đó lại hèn nhát bỏ chạy khi gia đình cần ông ta nhất.Lớn lên, mày nhận ra một chân lý còn lố bịch hơn. Đạo lý quân tử, để mà nói, chưa bao giờ dành cho người bần cùng mạt hạng cả. Cách duy nhất để mày bảo vệ chút lương thiện bé bỏng còn sót lại trong mình chính là phải khom lưng, cúi gối và diễn vai thằng hèn cho người ta xem. Mày khắc ghi điều đó và coi nó là chân lý cuộc đời cho đến khi, có một người lạnh lùng nhìn mày và nói, "Đứng lên."Đứng lên. Tiếp tục đứng lên. Có chết cũng phải đứng lên.Nực cười thay, đó lại là mệnh lệnh đến từ loại người mày ghét nhất trần đời.…

NGUYÊN TỐ KHÔNG GHÉP CẶP

NGUYÊN TỐ KHÔNG GHÉP CẶP

4,115 368 28

Khôi Nguyên nói: Số nguyên tố là con số cô đơn. Nó chỉ có thể chia hết cho một và chính nó.Tường Minh nói: Số nguyên tố không cô đơn. Chúng có những số nguyên tố khác bầu bạn.Hay là; chuyện đơn phương thư giãn của những chàng trai xuất chúng.…

MADEMOISELLE

MADEMOISELLE

7,798 753 15

Họ gọi mọi người đàn bà như vậy là Kiều. Và họ bảo:"Kiều lố bịch, Kiều lăng loàn, Kiều bỏ rơi tam tòng tứ đức, bỏ rơi lễ tiết. Kiều kệch cỡm, Kiều mông muội, bởi vì Kiều là đàn bà." Là đàn bà nhưng lại ham thích tự do. Tự do yêu đương, tự do trốn chạy, tự do quyên sinh. Kiều là tất cả những tội nghiệp đáng trách, bởi nàng là đàn bà mà lại khao khát làm chủ cuộc đời mình. Khao khát, nhưng không thể. Nên Kiều bất hủ.Tôi ao ước mình có thể trở thành Joan de Arc, người ta bảo tôi chẳng khác gì Kiều.…

nơi xanh xao hoang dại.

nơi xanh xao hoang dại.

1,373 99 5

Tôi siết lấy tấm rèm lụa là, vò nó nhăn nheo. Màu xanh hoang dại của những tán cây trong sân tràn vào đáy mắt, đâm chồi qua động mạch, cắm rễ xuống con tim thoi thóp của tôi. Cả trái tim tôi hóa thành sắc xanh đắng nghét. Tôi muốn nôn thứ màu xanh lở loét ấy ra để mỗi lần cha và anh trở về, tôi lại có thể mỉm cười chạy xuống, nhào vào lòng cha như xưa. Nhưng xưa đã xa lắm rồi. Chẳng gì của thuở miên viễn kia còn lại nữa. Trong thế giới rộng lớn của cha đã hiện hữu một người đồng hành khác - người có thể cùng cha bước dưới ánh trời chói lọi và giúp cha che mưa chắn gió. Theo thời gian, đứa con lầm lũi không thể tiếp xúc với mặt trời sẽ dần nhạt phai trong tâm tưởng cha và trở thành một con búp bê vứt xó nhà. Phần nho nhỏ của tôi trong cuộc sống bộn bề của cha rồi sẽ bị những kỷ niệm về anh thay thế.Dần dà, anh sẽ chiếm hết những gì vốn dĩ thuộc về tôi.…

Quá độ

Quá độ

82 10 1

Câu chuyện này là một tác phẩm hư cấu, mang tính biểu tượng và nhân hóa các đơn vị hành chính dưới góc nhìn sáng tạo. Mọi nhân vật, tình tiết và đối thoại trong truyện không phản ánh chính xác các quyết định, sự kiện hoặc quan điểm chính trị - hành chính thực tế. Tác phẩm không mang mục đích chính trị, không đại diện cho bất kỳ tổ chức, cá nhân hay cơ quan nào và không nhằm phán xét hay định hướng quan điểm. Mọi tham chiếu đến các địa danh, mốc lịch sử hay tên gọi đều nhằm mục đích nghệ thuật.…

Ký hiệu đảo chiều

Ký hiệu đảo chiều

498 49 4

Thuở ấy, em chẳng hề nhận ra sự bực tức và thầm so đo của mình đâu chỉ đến từ lòng kiêu hãnh. Em mặc định rằng đó là phức cảm dành cho người em xem là tấm gương. Mãi đến khi biết tin anh hẹn hò, em mới muộn màng phát hiện: cảm xúc của mình chẳng phải ngưỡng mộ, mà là ái mộ.Là yêu.Đó là lần đầu tiên em thực sự nhận ra pheromone của mình. Trước đây, nó luôn thoảng nhẹ, chẳng có gì đáng để tâm. Nhưng vào kỳ phát tình lần ấy, mùi hương kia bỗng trở nên nồng đậm hơn. Em ngửi thấy mùi cam chanh chua gắt và não nề của tình đầu chết trẻ.…

MỘNG TRONG RỪNG

MỘNG TRONG RỪNG

334 38 3

Lịch sử của đất nước này là lịch sử của chiến tranh. Từ thuở hồng hoang, thiên nhiên đã theo chân con người đối chọi lại những cuộc xâm lăng giết chóc từ bốn phương. Tuy nhiên, mỗi khi Xương Cuồng thức giấc đều sẽ tạo ra loạn lạc. Hắn nói rằng chính con người là ngọn nguồn gây ra tội lỗi, vì thế nhân danh vua của núi rừng trừng phạt loài người. Đất nước này có ba phần tư là đồi núi, cậu có tưởng tượng được nếu tất cả cây cối đều nổi dậy thì sẽ là khung cảnh thế nào không?…

MỘNG GIẤC NGÀN THU

MỘNG GIẤC NGÀN THU

158 21 1

Chúng tôi ngủ một giấc đến ngàn thu, nắm tay nhau chu du đến miền đất hứa.…