Ngẫu Hứng_Như Mộc Xuân Phong
Kể chuyện đủ thứ trên đời, tưởng tượng giấc mộng đã kề bên nhưng không thể phát hiện ra.Một bản nhạc cao trào đánh thức cảm hứng.Đoản văn trong ngày vào thời điểm tự dưng muốn viết…
Kể chuyện đủ thứ trên đời, tưởng tượng giấc mộng đã kề bên nhưng không thể phát hiện ra.Một bản nhạc cao trào đánh thức cảm hứng.Đoản văn trong ngày vào thời điểm tự dưng muốn viết…
Song tính, mỹ công, tráng thụ, cao h, HE.Mới là mới, cũ vẫn hoàn cũ…
đam, 1×1, cổ trang , ngược, HE Hắn một đời ngu muội, quẩn quanh bên vòng tròn của ái tình không thể dứt , đến cuối cùng vì sự cố chấp của bản thân mình mà không nhận ra rằng tâm can của hắn là người nam nhân đã nhuốm đầy bụi trần . Người đã chết, dù cho ta đánh lừa thâm tâm mình đến cỡ nào đi chăng nữa, dằn vặt mình mong người vẫn như xưa chạy đến bên cạnh, thì vẫn chỉ là một điều không thể thay đổi....y đã đi rồi. - Vương gia, duyên phận của chúng đã kết thúc rồi, xin người hãy buông tha ta! Xin người,...hãy buông tha đi mà ...! y một thân lấm lem , khuôn mặt không còn nhưng hốc mắt vẫn đang trào ra những giọt lệ hòa cùng máu rơi xuống mặt đất tạo nên bức họa hoa mai nở rộ , thật đẹp nhưng lại thương tâm. Trong mắt y lúc này tràn ngập bao hy vọng nhìn vị vương gia cao thượng đang tọa trên ghế , có phải vương gia sẽ buông tha y, để y đi không ? - Lăng Thiên Phi, ta yêu em , em phải để ta nói bao nhiêu lần mới chịu hiểu đây. Sở Tại Phong ta , dù cho em chết, em vẫn phải hòa vào một thể với ta , em đừng tưởng lấy lí do âm dương cách biệt mà rời xa ta , em có là ma là quỷ đi chăng nữa , em vẫn là của ta ! Hắn gần như hét ầm lên, tức giận đi ra ngoài khóa cửa lại rồi lấy trong tay áo một tấm bùa dán lên cửa. Hắn một lần nữa đã tước đoạt sự tự do của y. Mặc kệ cho người bên trong gào khóc , muốn kéo cánh cửa ra để thoát thân thì cũng đã quá muộn rồi. Hắn quay lưng lại, hai tay siết chặt thành quyền, hắn phải nhẫn tâm hơn nữa thì y mới không thể bỏ hắn mà đi, hắn làm đúng, phải không?…
Đồ nhi cắp tay nải nằng nặc đòi xuống núi, nước mắt ngắn nước mắt dài nằm trong lòng ta nức nở. Nhìn đứa con trai đầu tiên lắc đầu chép miệng ngoài cửa, ta xoa phần bụng đã lớn của đồ nhi, nhẹ nhàng khuyên bảo. Nghe hai tiếng chép miệng sau lưng, ta quay ra sau đã thấy hai đứa con song sinh đứng cách một đoạn thở dài, ở bên trái thì con gái thứ tư ngán ngẩm rót trà, bên phải con gái thứ năm ngồi ghế lắc trống bỏi không theo nhịp điệu nào, cứ loạn xạ kêu cha dạy con luyện kiếm. Ta ôm đồ nhi dụ dỗ sẽ làm điểm tâm cho nhưng đồ nhi không nghe khóc nấc cả lên, ta xót quá mới buột miệng hứa khi nào sinh xong ta liền đưa đồ nhi xuống đó ở một năm. Song đồ nhi vẫn không nghe đòi phải ở hẳn. Bỗng, ba đứa hài tử bảy tuổi giống y như nhau nhào vào ôm chân ta lớn tiếng muốn ăn bánh. Rồi nay được ngày tốt, bằng hữu, lứa đồ đệ trước kia đến đây bảo là thăm ta cùng với mấy đứa con của ta tuôn ra một câu." Già không nên nết"…
Sư tôn ham "học hỏi". Sư tôn sở thích đốt nhà người. Sư tôn đã già đầu mà tính nết vô cùng xấu. Cần rao bán gấp.…
Đam mỹ, đoản, ngọt, HE…
Đam mỹ, h, ngọt, sủng.Riêng công là chúa đùa dai, chuyên nghịch dại. Việc thụ giận dỗi thường xuyên là chuyện vô cùng bình thường. Kể về cuộc tình giữa nơi làng quê thanh bình. Nhỏ bé với thế giới nhưng với hai người họ là cả một quá quá trình đi cùng nhau đến cuối đời......Mùa sen, mùa gợi nhớ. Mùa hoa tiếp nối mối tình chúng mình, anh nhớ ngày sen nở là khoảnh khắc em ngại ngùng nắm lấy tay anh. Dẫu cho nắng chói, mưa dầm cảm xúc anh và em vẫn đậm như đóa hoa này. Gửi emNgười anh thương.…
Đam, Mỹ công cường thụ, Sinh tử, HE Núi Mộng Cảnh, núi như tên , cảnh như mộng, đẹp khôn siết.Tương truyền lên núi là gặp được ái nhân trong mộng nhưng núi khó tìm, ai nguyện vì thứ mộng viển vông mà bỏ công sức. Hơn nữa Bạch liên thần tiên đang ở đó tu luyện ai dám kinh động đến ngài. Duy chỉ, kẻ phàm tục đầu óc có chút mơ hồ.…
cổ trang , HE , ngược ,mỹ công cường thụ, sinh tử…