Hoa Cúc Đen
"Khoảng tờ mờ sáng,khi bầu trời có màu như đôi má đào của một cô nàng rặt một nỗi thẹn thùng.Những mảng nắng cố len lỏi qua khe hở nhỏ hẹp nơi khung kính cửa sổ căn phòng tôi,nhuộm những mảnh rèm đã nhờ nhợ vệt ố thành màu đồng nhạt,tựa như làn da nõn nà mà khoẻ khoắn,gợi tình của một người con gái đang mê man một giấc mộng xuân thì. Từ bên dưới lầu truyền tới tiếng giày cồm cộm cọt kẹt gõ lên bậc cầu thang và những tiếng cười gượng gạo cùng tiếng chào hỏi nhau buổi sáng cho có lệ. Có thể điều này sẽ khiến bạn ngạc nhiên hoặc không,thế nhưng từ sớm tinh mơ đã không thiếu những kẻ đến tìm tới để chìm đắm trong tình thú và hoan vui. Những gã đàn ông kệch cỡm,xấu xí,già nua hoặc trẻ măng,thô bạo và chao ôi,nếu bắt tôi phải kể ra một điểm chung của bọn gã thì ấy chính là bọn gã hoàn toàn không có khái niệm về chủ nghĩa lãng mạn và coi đàn bà ở lầu thổ chúng tôi giống như một món đồ chơi tình dục mà bọn gã bỏ tiền để thuê về..." -Trích "Hoa Cúc Đen"…