đó là luân đôn đầy mù sương;
"nếu hai ta không khổ sở thế này, nếu đôi mình chẳng hề là những kẻ bị xã hội này bác bỏ, thì sẽ thế nào hả em ơi?"thì tình mình sẽ chẳng là thật.…
"nếu hai ta không khổ sở thế này, nếu đôi mình chẳng hề là những kẻ bị xã hội này bác bỏ, thì sẽ thế nào hả em ơi?"thì tình mình sẽ chẳng là thật.…
Hỡi cô tát nước bên đàngSao cô múc ánh trăng tàn đổ đi?…