Tự Ngâm Miên Man (Nhàn Trạch - ver hiện đại)

Tự Ngâm Miên Man (Nhàn Trạch - ver hiện đại)

31 7 1

Tác Giả: An Mệt MỏiPhạm Nhàn sáu tuổi gặp biến cố, lưu lạc từ Hồ Nam đến tận Bắc Kinh, mặt mũi lấm lem, trùng hợp ngất trước tiểu khu Tử Kinh Hoa Uyển. Chủ nhà là Thục Thư Cẩn nhìn thấy dáng vẻ thanh tú trong mục nát của cậu liền cưu mang, tiện thể nhận làm con nuôi. Cô vừa ly hôn với Lý Vân Tiềm, chủ nhân tập đoàn kinh tế Nam Khánh. Họ có một người con trai là Lý Thừa Trạch, hiện đang sống cùng cô tại tiểu khu Tử Kinh Hoa Uyển. Thục Thư Cẩn cứ ung dung nuôi nấng Phạm Nhàn mà không hay biết về tâm tư cậu thiếu niên ấy đang lăm le chùm nho ngọt nhà mình.Phạm Nhàn yêu thầm anh nuôi của mình từ nhỏ, nhưng không dám thổ lộ một lần nào. Rồi một đêm nọ Phạm Nhàn mơ thấy Lý Thừa Trạch mặc cổ phục, mơ màng nằm trên giường, mắt bị che bởi dải lụa đỏ bắt mắt. Mà đầu còn lại của dải lụa kia lại nằm trong tay Phạm Nhàn. Sau khi tỉnh dậy, cậu không thể tiếp tục trong tình cảnh tiến không được mà lùi cũng chẳng xong này nữa, đột nhiên có một người ẩn danh tài trợ xuất du học dành cho Phạm Nhàn. Thuận theo tự nhiên, Phạm Nhàn quyết định tiến về phia trước, bỏ lại tình cảm của mình ở Bắc Kinh.Tám năm sau gặp lại, liệu có còn dũng khí trước đoạn tình cảm này không?---------------------------------Sogi mấy cô vì đã đào hố mới mà chưa lấp xong hố cũ. Nhưng mà tui mắc viết quớ :-;Mà do tui không biết tên thật của Thục quý phi là gì, nên trong fic của tui thì cô ấy tên Thục Thư Cẩn nhen. Tên tui tự đặt chứ hông liên quan đến nguyên tác nhen.…

Đông Ấm Miên Trường (Nhàn Trạch)

Đông Ấm Miên Trường (Nhàn Trạch)

2,560 229 9

Nay thử thể loại ABO + trái cấm nhé ;))Tác giả: An Mệt MỏiLý Thừa Trạch và Diệp Linh Nhi được Khánh Đế ban hôn. Đêm tân hôn Lý Thừa Trạch bị bỏ mặt trong phòng tân hôn, không ai ngó ngàng.Diệp Linh Nhi say mèm trong hôn lễ, nhảy qua tường của biệt viện hoàng gia trèo vào khuê phòng của quận chúa Lâm Uyển Nhi.Trong màn đêm tĩnh lặng, Phạm Nhàn xông vào phòng tân hôn. Dùng gậy như ý vén khăn hỷ của Lý Thừa Trạch lên, gương mặt của Lý Thừa Trạch lấp ló sau lớp khăn đỏ thẫm. Hắn cười một cái, giọng lạnh băng."Điện hạ cũng có ngày này?"Phạm Nhàn ném cây ngọc như ý xuống, thả khăn hỷ che khuất tầm nhìn của Lý Thừa Trạch."Đây là tâm ý của bệ hạ đối với Diệp phủ sao?""Thì ra....cũng chỉ có vậy"Lý Thừa Trạch mặt không biểu cảm, thản nhiên đáp lời hắn."Dù sao cũng không phải vật trong tay ngươi, tiểu Phạm đại nhân có ý kiến thì đã sao?"Tên này dám xông vào tân phòng, vén khăn hỷ của hoàng tử. Chẳng ra gì, thật là một tên điên.----------Sau buổi hôn lễ ấy, Phạm Nhàn vẫn chỉ xa cách gọi Lý Thừa Trạch một tiếng "điện hạ". Về sau cách gọi đáng lẽ nên cung kính đúng chuẩn mực hoàng gia-thần tử này lại dần trở nên càng ngày càng ám muội, mê hoặc. Hắn hết lần này đến lần khác dồn ép Lý Thừa Trạch, ghé sát tai y mà gọi.Vốn chẳng thể chịu đựng được loại quan hệ ám muội này, liên tục đẩy hắn ra nói."Tiểu Phạm đại nhân có thể đừng dây dưa với ta nữa được không?"Phạm Nhàn nắm cổ chân y, hôn lên đó."Không được, điện hạ không muốn dây dưa với ta, chẳng lẽ muốn dây dưa với kẻ khác?"…

Dược Tương Giao (Nhàn Trạch)

Dược Tương Giao (Nhàn Trạch)

4,405 407 13

Kết cục của hai người bọn họ như đã được định sẵn. Đều không nhận được công đạo. Lý Thừa Trạch ngay từ đầu đã là quân cờ trong tay bậc đế vương, là đá mài dao cho thái tử đăng cơ tiếp vị. Từ một người chỉ có hứng thú với văn thơ phong nguyệt, lại biến thành kẻ mưu mô giảo hoạt trong mắt người khác. Nhưng y làm gì được chọn con đường khác, do thân bất do kỷ, cũng do ham muốn được sống và tồn tại của con người quá mãnh liệt. Nếu được lựa chọn, ai lại muốn bước vào con đường làm một hòn đá mài dao định sẵn sẽ vỡ nát?Y từng nghĩ, chỉ cần mình chiến thắng được số phận được sắp đặt bởi Khánh Đế. Thì sẽ thoát khỏi chốn gông xiềng ấy, nhưng lại chẳng có sự giải thoát nào ở đây cả. À không, có lẽ ly rượu độc ấy chính là sự giải thoát cuối cùng.Lý Thừa Trạch vẫn chết, y vẫn không thể bảo toàn mạng sống của mình. Một ly rượu độc, cứ thế mà cướp đi mạng sống y đã cố gắng giành giật trong bao năm qua. Từ ấy, kinh đô mất đi một nhị hoàng tử tâm tư như rắn rết trong lời Khánh Đế, nhưng lại tăng thêm một ánh trăng sáng trong lòng của Phạm Nhàn.___________Tác giả: An mệt mỏi Cp: Phạm Nhàn ~ Lý Thừa Trạch Túm lại là tác giả bữa giờ vã cái cp này lắm rùi, mà kiếm mãi không thấy cái fic nào ưng ý cả nên tự bắt tay vô viết luôn ;))…