Nhặt lại những mảnh vỡ - kỉ niệm 🙇🏻
Đến một lúc nào đó, trong thành phố rộng lớn này, anh sẽ nhận ra em từng tồn tại ở đó, từng hít thở khí trời êm ả mà anh và cô gái nào ấy đang chung thân cuộc đời này....🙇🏻🙇🏻🙇🏻#ngườithươngđơnphươngngườikhác…
Đến một lúc nào đó, trong thành phố rộng lớn này, anh sẽ nhận ra em từng tồn tại ở đó, từng hít thở khí trời êm ả mà anh và cô gái nào ấy đang chung thân cuộc đời này....🙇🏻🙇🏻🙇🏻#ngườithươngđơnphươngngườikhác…
Nhặt nhạnh những ý nhỏ, suy nghĩ sâu xa hơn ta thấy câu nói đó đáng-để-suy-ngẫm-lại-cuộc-đời... Ta thấy chính ta trong câu nói vừa nhắc đến! Chỉ mong là trùng hợp chứ không phải là viết cho ta. _Phạm Thị Anh Thơ_…
Phải chăng từ bỏ là thứ sẽ khiến cho anh và em hạnh phúc hơn. Tay em nhỏ bé lắm không thể ra sức buộc cơn gió. Và càng không thể ôm chặt được anh mỗi khi anh đau vì người đó. Cho em lặng một chút thôi em sẽ ổn mà. Nhưng phải hứa là anh cũng vậy và thêm một điều là: "Không được biến mất vào lúc sáng mai khi bình minh em mở mắt. Đừng để em phải tự trách bản thân khi bàn tay em nắm không chặt". Một lần mất anh là quá đủ không muốn lặp lại lần thứ hai. Chỉ cần nhìn thấy đôi mắt anh cười dù "gió" đang bên cạnh ai. Không thể đem cho anh hạnh phúc thì để em lùi về phía sau. Để họ tiến bước ở bên cạnh anh lên phía trước ta nhìn nhau...??????#khongthebuocthibuong!!!…
Cảm ơn anh đã cho em những cảm xúc đau-một-mình-mình...…
Em xin lỗi, vì thời gian qua em tỏ ra rất ổn...…
Nắng bỏ đi không không trở về nữa,Dốc cạn lòng chỉ thấy những cơn mưa...🌧_________________________ Phạm Thị Anh Thơ…