Lạc...Lạc lối giữa phố phường đông đúcLạc...Lạc lõng giữa tháng ngày đằng đẳngVà rồi...Lạc mất luôn cả tâm hồn và niềm tinNgười tin tưởng nhất hoá ra lại là kẻ đáng hận nhấtKẻ căm thù nhất, chẳng ngờ lại là người quan trọng nhất trong tim.…
Đây là một đoản tính viết dựa trên nền của ca khúc Vấn Họa - Tiếu Phu.Chỉ là mình nghe nhạc rồi cảm hứng tự dưng chạy về giữa đêm nên gõ bậy vài dòng. Hy vọng mọi người không chê, bản dịch ca khúc Vấn Họa mình cop từ Diendanlequydon : http://diendanlequydon.com/music_listen.php?c=2&m=111075Xin lỗi người dịch vì mình đã cop mà chưa xin phép, dẫn link dưới đây kèm theo lời xin lỗi và cảm ơn chân thành. * cúi đầu *…
Tôi viết ra chỉ để thoả lòng YY của mình. Hy vọng các vị ở đây đừng chê cười. * ngại ngùng, cuối đầu *Lần đầu chấp bút nên vẫn còn rất nhiều sai xót nhưng vẫn cố chấp viết ra để có 1 đoạn hồi ức mà xem lại, ở thời điểm 20 tuổi mình đã non nớt thế nào.…