Trích Dẫn... 💛
Tỗng hợp nhìu nguồn Bla Bla... 🤗🤗🤗…
Tỗng hợp nhìu nguồn Bla Bla... 🤗🤗🤗…
NÓi chung là một nôi lâu thap cẩm...…
......…
Những câu chuyện chỉ xoay quanh MarkJin . . . SE . . . HE…
..................... %gdfgfdggfdg% ^^…
......…
Đọc đi từ từ rồi biết nhá chứ au không giới thiệu đâu :v…
.................…
......................…
...................…
................…
Jinyoung (17t) : Là 1 cậu bé bình thường , siêu dễ xương , siêu nhí nhảnh , siêu quậy , là 1 cậu bé rất tốt . Đáng yêu tính tình cởi mở hài hòa , ai củng có thể nói chuyện được , nhưng một khi bị chọc giận thì , khó để mo tả được 'Rất thảm' Mark (18t) : Là 1 chàng trai nổi tiếng và là ca sĩ Mark cừ đó nhoa :) Tính cách trầm lặng ít nói . Không thích làm bạn với người khác và là con trai của 1 gia đình giàu có . Jackson (17t) : Là bạn của Mark , tính cách dễ thương , hài hòa , học giỏi , vui tính , tốt bụng . Nhưng trong tình yêu Jackson rất ích kỉ .Bambam (...) : Cậu trai này đã iu thầm Jackson từ cái nhìn đầu tiên , tính cách Bambam hiền lành , tốt bụng , sẳn lòng giúp đỡ mọi ng . Sẳn sàng vì người mình iu làm tất cảVà còn nhiều diễn viên khác trong truyện tớ sẽ giớ thiệu từ từ nhoa :-*…
Fic Tổng hợp ^^…
............................…
Mark ngồi trên chiếc băng trước một cửa hàng thức ăn nhanh với vẻ mặt tức tối. Anh vốn là con trai của một gia đình thuộc hàng thượng đẳng thế mà giờ cái bụng lại hoàn toàn trống rỗng. Đã vậy trong túi không còn một xu để có thể bước chân vào cửa hàng ăn nhanh mà trước đây anh chẳng cần phải ngó tới. Mark đứng dậy kéo chiếc vali và bước nhanh, lòng vẫn hậm hực bởi không hiểu vì sao, bố anh lại đuổi anh ra khỏi nhà mà không cho một xu chỉ vì ông ấy đã bắt gặp anh quát lớn và quăng tiền cho một tên hầu trong nhà. Mark lang thang mãi mà không biết mình đang đi đâu nhưng hình như anh đã kiệt sức vì đói và mệt. Mark gục ngã và thiếp đi lúc nào không biết….!!!Mặt trời lên cao, ánh nắng chói chang rọi vào mắt Mark làm anh tỉnh giấc. Anh phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường nhỏ trải ga màu trắng ở cạnh cửa sổ. Trên trán anh chuồm một tấm khăn nóng. Anh còn bàng hoàng vì chưa hiểu mình đang ở đâu thì tiếng một cậu bé vang lên khiến anh giật mình:- Cháo còn nóng, anh ăn đi để ngụi, mà này sao anh lại ngất ở trước nhà tôi thế kia? Anh không có nhà à?Mark không nói gì cả chỉ đưa tay ra đón lấy bát cháo và không một lời cảm ơn. Mark ăn cháo một cách ngon lành trước ánh nhìn không mấy thiện cảm của Junior.- Trông anh đâu giống kẻ thất học, sao lại không biết lễ nghĩa gì hết vậy? Không một tiếng cảm ơn tôi! Anh có biết tôi đã rất vất vã mới có thể dìu anh vào nhà và tôi đã tốn không ít tiền để mua cháo cho anh, tôi còn phải….…