Em Đẹp Nhất
Thiên Sở yêu Hạ Mộc đến chết đi sống lại , tình cảm ấy dày vò anh đến tan nát tim gan , là lưỡi dao sắc nhọm đâm vào tim anh . Anh hận anh yêu cô . Căm ghét chính bản thân mình . Trái tim cô làm bằng gì chứ , bằng sắt đá sao ? Cô lạnh lùng tuyệt tình như vậy , sau 7 năm không gặp cô vẫn tàn nhẫn như ngày đó , vẫn làm anh đau khổ đến cùng cực . Hạ Mộc yêu Thiên Sở như vậy , liệu anh có thấy , có hiểu . Anh và cô vốn không cùng một thế giới . Họ như hai đường thẳng song song , mãi mãi sẽ chẳng có điểm chung . Cô không đủ can đảm để vượt qua ranh giới ấy , cô không dám đối mặt với thứ tình cảm biết sẽ không có kết quả của mình Tàn nhẫn hơn , cô ích kỷ rời đi , để anh ở lại với đau khổ và tuyệt vọng . Sau 7 năm gặp lại cô biết mình vẫn chưa quên được anh , nhưng phải làm sao đây ? Cô vẫn nghèo hèn như ngày nào , anh không còn bồng bột của tuổi niên thiếu , thay vào đó là sự trưởng thành điềm đạm . Anh đã tự mình lập nghiệp mà không cần đến sự hỗ trợ của gia đình . Anh vẫn sẽ là ánh sao lấp lánh trong thanh xuân của cô . Nhưng nó thật sự rất cao , cô sao có thể với tới đây . Sau bao năm gặp lại liệu cô có hiểu thấu thứ tình cảm dằn vặt đó của anh , liệu cô có quay đầu lại mà nhìn anh , khắc ghi hình bóng anh trong tâm trí . Liệu Hạ Mộc của hôm nay có đủ dũng cảm mà vượt qua rào cản , vượt qua sự tự ti mà đến với anh . Ràng buộc không phải là tình yêu . Nhưng tình yêu lại là sợi chỉ đỏ xuyên suốt thời gian và không gian , vượt qua khoảng cách địa lý m…