Dương Quang Thái Bình [Huấn Văn/BL]

Dương Quang Thái Bình [Huấn Văn/BL]

17,997 1,475 44

Thể loại: Huấn Văn, 1x1, HE, BL, hiện đại, sủng, đời sống. Dịu dàng cưng chiều, kiểm soát, nghiêm khắc thi thoảng nóng tính, gia trưởng công x Hiền lành ngoan ngoãn bám người overthinking thụ.Kiến trúc sư (sau này kiêm giảng viên) x sinh viên (sau này phiên dịch viên).P/S: Công hơn thụ 5 tuổi, yêu nhau từ lúc thụ còn vị thành niên!...Tựa như một cơn gió không biết từ đâu thổi tới, thổi rơi những tia sáng vàng trong mắt cậu, rồi tất cả rơi vào cánh hồng hoang dại trong trái tim tôi. Hai ánh sáng bọc lấy bình yên vụn vặt trong đời nhau....Đường anh chở em về mùi hoa sữa phảng phất, những ánh đèn đường vàng vọt le lói rọi đường đôi ta, Dương không nói, chỉ sung sướng, anh cười không khép được miệng, anh thấy những ngón tay thon đang sờ sờ vạt áo mình. Sao mà thương đến thế, nhát đến nỗi giữa phố phường hoa lệ, em chẳng cho anh nhìn em âu yếm lấy một cái công khai, vậy mà giờ lại lén lút nắm chặt lấy một chút yêu dấu mặn nồng...."Anh ơi...""Ơi anh đây.""Anh thương Bình...Bình ngoan rồi...""Ừ anh thương, nhưng phải hôn một cái vào môi mới thương tiếp."…

Cà Phê Rang Cháy Và Chai Rượu Dở [Huấn/BL/r18]

Cà Phê Rang Cháy Và Chai Rượu Dở [Huấn/BL/r18]

5,588 513 11

Thể loại: Huấn Văn, BL, 1x1, hiện đại, đời sống, sủng ngọt, HE, 18+, H+, sp.Ôn nhu dịu dàng chung thủy thê nô công x giang hồ ngang ngược cọc tính độc mồm bạo lực thụ.Công cưng chiều thụ vô điều kiện, yêu thương chăm sóc hơn cả con, lo lắng từng ly từng tý, thụ độc mồm nóng nảy nhưng bản chất tốt bụng, dễ nổi cọc nhưng dựa dẫm vào công.....Trần Đoàn Đức có một tuổi thơ kinh hoàng nhất trong các loại tuổi thơ. Hắn cũng là sự kinh hoàng nhất trong cuộc đời của những kẻ từng tiếp xúc với hắn trong quãng thời gian tăm tối. Vật lộn mà sống cực khổ, ngày nọ được ông chủ quán bar nhận nuôi, sau khi ông chủ chết hắn kế nghiệp, trở thành ông chủ quán bar, qua nhiều năm rốt cuộc cũng có cuộc sống tử tế đôi chút.Một ngày khi đám đàn em cũ đi thu tiền bảo kê ở một quán cafe mới mở, hắn vô tình bắt gặp một người đàn ông. Anh ta dáng vẻ điềm đạm, rõ ràng thừa sức đánh trả nhưng lại ngoan ngoãn giao tiền. Thời gian sau anh ta tới đúng quán của hắn uống rượu giải sầu, hắn lại thêm một lần vô tình bị thu hút bởi người đàn ông này. Hắn cứ vậy mà sống, đâu biết mình vô tình đã có được một mái ấm, một nơi để trở về. Một kẻ hiền lành yêu hắn đến tận xương tủy, sẵn sàng dang tay ôm lấy hắn, ôm lấy đứa trẻ đầy thương tổn trong hắn. Một kẻ chăm lo cho hắn từng bữa ăn giấc ngủ, dạy dỗ hắn những gì mà tuổi thơ chưa từng được dạy. Có lẽ, anh ta là giấc mơ mà cả đời Trần Đoàn Đức mơ về, một món quà của cuộc đời tặng hắn để bù đắp những khốn nạn hắn đã phải nếm trải.…