Mù Quáng Và Lệch Lạc [Kafstel]
Kẻ cầm xiềng, kẻ đeo xích. Tình yêu ta trao cho ả là thứ méo mó và vặn vẹo. Một thứ ô uế và kinh tởm... Nhưng ta khao khát chúng còn hơn cả vị ngọt của những viên kẹo... Như liều thuốc phiện dành riêng cho ta vậy... Ta điên rồi... Điên mất thôi...…