18 + 19 + 20
Chương 18
Bài tập nghỉ hè sớm đã được làm xong, sách giáo khoa cũng đã ôn tập một lần, cậu cũng đã đi hiệu sách cũ mua sách giáo khoa cũ người khác không cần để chuẩn bị chương trình học học kỳ sau một lần, thậm chí còn mua một ít tư liệu phụ đạo học sinh mua được lại chưa bao giờ dùng qua cuối cùng vứt bỏ làm chút đề mục. Nghỉ hè chỉ còn lại có bảy ngày, buổi sáng mỗi ngày Quý Trạch An đi làm kẻ chạy cờ, buổi tối trở về bắt đầu cân nhắc nhân vật Khổng Ngọc Tiêu, mỗi ngày cậu đều cầm kịch bản đầy đủ được phát mà bắt đầu ôn lời kịch, nghiêm túc luyện tập, cũng dưới chỉ đạo của TV cũ kĩ nhà cậu chậm rãi tiến bộ ...
'_(:з" ∠)_ tiểu An, mặt ngươi sẽ không bị chứng cứng ngắc đi, cười tà là dạng gì , nhìn xem Lý mỗ mỗ của "Cửu thai" cười như thế nào, học đi a...
Quý Trạch An đột nhiên nhìn thấy phụ đề trên TV phát ra, nụ cười trên mặt càng thêm cứng ngắc , cậu thu hồi cười tà bán thành phẩm của mình, quyết định nghỉ ngơi trong chốc lát. Vì thế cậu đứng dậy, đi nước uống, chuẩn bị thả lỏng. Cậu biết rõ tiến bộ là phải có , nhưng đây là một quá trình tiến dần, nóng lòng cầu thành là không đúng .
'= ̄ω ̄= An An âu ba (oppa?), uống miếng nước giải khát, không nên gấp gáp ha ~'
"Cám ơn." Quý Trạch An nói lời cảm tạ với chén thủy tinh, sau đó nhìn bộ dáng nó thẹn thùng, bưng nó lên uống nước. Nước lạnh lẽo chảy vào yết hầu, cảm giác ấm áp kia rất thoải mái, làm cậu càng thêm thanh tỉnh. Quý Trạch An cũng muốn học cái bàn nhà cậu cười một cái như vậy.
'Không cần gấp, An An ( ̄ˇ ̄).'
"Ân, ta hiểu ." Thời điểm buông cái chén xuống nhìn thấy tươi cười chiêu bài của cái bàn, Quý Trạch An hồi phục, động tác buông cái chén xuống cũng càng nhẹ.
Văn tự biểu cảm tựa như sẽ lây bệnh, tất cả vật phẩm trong nhà đều bắt đầu dùng. Thời điểm mới đầu không phải tất cả vật phẩm đều sẽ dùng văn tự biểu cảm, bất quá thời gian lâu, đây tựa hồ trở thành thuỷ triều trong cái vòng nhỏ hẹp của bọn họ, tất cả mọi người bắt đầu sử dụng văn tự biểu cảm, làm đối thoại chúng nó nhìn qua càng thêm sinh động . Rất nhiều thời điểm, không cần thông qua phương thức hoặc là một từ bọn họ nói chuyện, mà chỉ cần một cái biểu tình là có thể nhìn ra tâm tình chúng nó hiện tại. Loại thời điểm này, Quý Trạch An ngược lại cảm tạ có người phát minh văn tự biểu cảm, làm chúng nó này đã đáng yêu lại càng thêm sinh động.
Quý Trạch An uống xong nước lại ngồi xuống ghế sa lông, mở TV chuyển đến "Cửu thai', cậu muốn nhìn cái gọi là Lý mỗ mỗ rốt cuộc là cười như thế nào, học tập là rất tất yếu .
Thanh âm TV vừa vang lên, Quý Trạch An liền hoàn toàn đầu nhập vào, thẳng đến chuông điện thoại di động vang lên...
***
"Ngươi muốn xin phép đi làm công?" Chủ nhiệm lớp nhìn Quý Trạch An qua một cái nghỉ hè đã thay đổi rất nhiều hỏi.
Quý Trạch An gật đầu, tuy rằng tình huống hiện tại không phải thiếu tiền, nhưng cậu cũng không tưởng buông tha tiếp tục tham diễn 《 đăng tiên 》, huống chi hợp đồng cậu cũng ký xong, khi rời khỏi phải trả tiền vi phạm. Mấy ngày nay là giai đoạn trù bị trước khi quay, hình của cậu cũng đã chụp xong , nghe người đoàn phim nói ảnh chụp tương quan đều là chụp tóc, hiện tại rời khỏi, cậu cảm thấy về sau cậu liền không cần lăn lộn, một không bối cảnh hai không công ty kinh tế, không ai sẽ giúp cậu chùi đít, đắc tội đạo diễn chính lớn như vậy là tiết tấu chắc chắn bị phong sát (ai cũng hiểu ha?). Quan trọng nhất là cơ hội trăm năm khó gặp, Quý Trạch An phi thường coi trọng, nếu một bước này thành công, như vậy đại môn cho cậu tiến vào cái vòng luẩn quẩn này cứ như vậy mở ra.
Lữ Thiến biết tình huống gia đình Quý Trạch An, mỗi lần họp phụ huynh đều là một mình cậu đến, nghe nói cậu ở một mình, quan hệ cùng người giám hộ cũng không tốt. Nghe nói người giám hộ là thân thích bên mẫu thân cậu, chính mình cũng có hai hài tử muốn đi học, không có khả năng tiêu phí nhiều tâm huyết như vậy tại trên người Quý Trạch An hắn cũng có thể lý giải, Lữ Thiến biết Quý Trạch An lúc nghỉ đều sẽ đi ra ngoài làm công, thời điểm cuối tuần cũng sẽ có các loại hoạt động kiêm chức. Học kỳ này bọn họ đã tiến vào cao tam , là một năm rất trọng yếu, cố tình thời gian này cậu muốn thỉnh một tháng ngày nghỉ đi làm công, nàng dạy cậu từ lúc cao nhất , chưa từng có qua loại tình huống này.
"Một năm cao tam này rất trọng yếu, mới khai giảng ngươi đã xin một tháng nghỉ." Lữ Thiến thực khó xử, trường học cũng không đồng ý học sinh đi làm công, chính là tình huống Quý Trạch An đặc biệt. Cậu công tác ở bên ngoài trường học không có tác dụng giám thị, huống chi Lữ Thiến lo lắng cậu bị người xấu mê hoặc, "Ngươi nếu thiếu tiền nói cô cô có thể cho ngươi mượn trước, cái học kỳ này ngươi liền an tâm đọc sách thi một cái đại học tốt, thời gian đại học thực tự do, đến lúc đó ngươi muốn làm công lão sư cũng sẽ không ngăn ngươi."
"Cám ơn Lữ lão sư, chính là ta đã ký hợp đồng, rời khỏi phải trả tiền vi phạm ." Quý Trạch An nguyên bản không muốn nói làm việc gì với cô giáo ở trường học mình, nhưng tình huống hiện tại giống như không dễ dàng từ được đồng ý như vậy, cách lâu như vậy, cậu mới biết cái chủ nhiệm lớp mình này kỳ thật là đối cậu không tồi , đáng tiếc trước kia cậu chưa từng chú ý, một lòng sống ở trong thế giới nhỏ bi thương của chính mình.
Lữ Thiến vừa nghe, nhăn mi lại, "Tiền vi phạm? Ngươi làm công còn ký hợp đồng? Không đi còn phải trả tiền vi phạm?"
Nàng hiện tại càng lo lắng đứa bé này bị cái người không chính đáng gì lừa dạt!
"Ân."
"Lão sư có thể biết rốt cuộc ngươi làm công ở địa phương nào sao?" Lữ Thiến biết thái độ của mình không cường ngạnh thể quá phận, tâm lý hài tử bị vây thời kỳ phản loạn trưởng thành rất cường , nếu là kích thích đến cậu để cậu làm ra cái việc ngốc gì sẽ không tốt. Quý Trạch An đứa nhỏ này tuy rằng không thích nói chuyện, tính cách có chút quái gở, chính là thành tích cậu không tồi, nếu tiếp tục bảo trì, từng bước vững chắc , tiền đồ cậu có khả năng bởi vì thi đậu một cái đại học trọng điểm mà càng vững vàng, tương lai cậu liền không cần vì tiền mà bôn ba chung quanh.
"Đoàn phim. Cụ thể là bộ diễn đoàn phim nào ta không thể nói, ta ký hiệp nghị giữ bí mật." Quý Trạch An lo lắng cô giáo sẽ càng thêm hoài nghi liền giải thích, "Nghỉ hè ta luôn luôn tại căn cứ điện ảnh và truyền hình Giang Thành làm kẻ chạy cờ, nơi đó một ngày cho hai trăm còn cơm tháng, sau một cái đạo diễn trong đó giới thiệu ta đi tham gia thử vai của một cái đạo diễn, trúng cử , đoàn phim bên kia cho ta biết phải chuẩn bị chụp ảnh-quay phim , đi nơi khác chụp ảnh-quay phim, cho nên cần xin phép thời gian tương đối dài."
Lữ Thiến ngược lại chưa bao giờ nghĩ qua cái học sinh vẫn luôn không thích nói chuyện này cư nhiên làm kẻ chạy cờ toàn bộ mùa hè, một bên lý giải cậu cư nhiên biến hóa lớn như vậy, bên kia vừa sợ cậu cư nhiên được một đạo diễn tuyển làm nhân vật. Chính là nàng vẫn lo lắng Quý Trạch An bị những người chuyên môn đi lừa gạt trong vòng luẩn quẩn kia lừa đi, dù sao cái vòng luẩn quẩn kia phức tạp hơn trường học nhiều , Quý Trạch An rốt cuộc còn là cái hài tử, lại không có người lớn giúp đỡ. Giới giải trí quá mức phù hoa, nói không chừng Quý Trạch An cũng có thể sơ xuất bị mê loạn mắt, trong lòng Lữ Thiến vẫn cảm thấy không yên.
"Quý Trạch An, cô nhìn ra ngươi rất muốn đi, chính là cô thực lo lắng ngươi có thể bị người lừa hay không."
Quý Trạch An cười cười với Lữ Thiến, nói: "Lữ lão sư, ngươi không cần lo lắng, thật sự, Giang Khâm Dật hắn là nam nhân vật chính đoàn phim chúng ta, thời điểm thử vai hắn cũng là trọng tài."
Cậu chân chính muốn nói cho Lữ Thiến chính là không có âm mưu nào sẽ thỉnh một Đại minh tinh đến tọa trấn, làm ảnh đế nhân vật công chúng cũng sẽ không làm cho mình lâm vào gièm pha như vậy, cậu nói như vậy càng nhiều là hy vọng làm Lữ Thiến yên tâm, sau đó phê nghỉ cho cậu, cậu không muốn tại một năm cuối cùng bởi vì trốn học một năm mà bị ghi tội, thậm chí bị khuyên nghỉ học.
Lữ Thiến mở to hai mắt nhìn, Giang Khâm Dật rất có danh, nàng rất rõ ràng, chính là không nghĩ tới học sinh của nàng lại có cái kỳ ngộ này.
Quý Trạch An nhìn về phía máy tính bản của Lữ Thiến, nhãn tình sáng lên, còn nói: "Đạo diễn là Hoàng Dật Dương, là đại đạo diễn nổi danh trong vòng luẩn quẩn, cô ngươi có thể điều tra trên mạng."
...
Lữ Thiến vẫn là nể mặt Quý Trạch An tại trên mạng tìm tòi Hoàng Dật Dương một chút, nàng cũng nhìn kỹ qua tư liệu, sau khi thấy thật có một người như vậy, nàng vẫn không thể không nói: "Cô tin tưởng lời ngươi nói là sự thật, nhưng là chuyện này vẫn là cần người giám hộ của ngươi lại đây một chuyến cô mới có thể phê chuẩn."
Quý Trạch An trầm mặc , người giám hộ của cậu là đại cữu cữu, đại cữu cữu có một đôi song sinh, hơn nữa cùng tuổi cậu, năm nay bọn họ đều là học sinh cao tam. Mỗi ngày đại cữu cữu rất bận công tác bên ngoài Quý Trạch An không có khả năng đi quấy rầy hắn, đại cữu mẫu vì hài tử mà thuê phòng ở phụ cận trường học ở bồi họ, quan hệ giữa Quý Trạch An cùng hai người bọn họ đều không thân mật, thậm chí quan hệ với hài tử bọn họ có thể nói là ác liệt, cậu thật không muốn đi cầu hắn, còn nữa nếu nói cậu vì tiền đi ra ngoài làm công cũng là ở bên ngoài tát cho người giám hộ bọn họ một bàn tay.
Lữ Thiến biết mình nói như vậy thực khó xử Quý Trạch An, nàng rõ ràng quan hệ của cậu cùng một nhà người giám hộ cũng không tốt, thậm chí cùng tất cả thân thích bên mẫu thân đều không tốt, chính là đây là quy định của trường học, nàng cũng không có cách nào thay đổi.
"Lúc nào thì phải đi?" Lữ Thiến nhìn Quý Trạch An cúi đầu không nói lời nào chủ động hỏi.
"Một tuần sau." Quý Trạch An dựa theo thực tế trả lời.
Nói cách khác tại một tuần này cậu phải giải quyết vấn đề xin phép trường học. Không phải cậu cố chấp, cậu chân chính không muốn đi gọi đại cữu hoặc là đại cữu mẫu lại đây, còn không nói đến cậu đi người ta cũng chưa chắc có lại đây hay không, nếu Quý Trạch An lý giải với bọn họ đến lúc đó bọn họ khẳng định sẽ nói để cậu an tâm đọc sách, mẫu thân lưu lại đầy đủ học phí để cậu tại sinh hoạt cùng đọc sách , kêu cậu không cần suy nghĩ một ít thứ có hoa không quả ... Quý Trạch An càng suy nghĩ vấn đề này mày lại càng nhăn lại.
"Như vậy đi, nếu ngươi có thể gọi một người phụ trách bên đoàn phim cùng cô gặp mặt, ta cũng có thể phê cho ngươi nghỉ." Lữ Thiến nghĩ phải gặp qua người nàng mới có khả năng yên tâm, nàng không có khả năng cứ như vậy mặc kệ Quý Trạch An xin một tháng nghỉ mà không biết tung tích .
"Được, cám ơn cô." Quý Trạch An biết Lữ Thiến sẽ không lại thỏa hiệp , cậu gật đầu đáp, sau đó ly khai văn phòng.
Trở lại phòng học, mở ra sách giáo khoa qua vài ngày cũng vẫn mới tinh, Quý Trạch An có chút thất thần nhìn văn tự trên mặt.
Trên sách giáo khoa mới đã có các loại bút ký , từ sáng tới tối cậu sẽ dành thời gian một giờ ôn tập sách giáo khoa, mà cũng sẽ cố gắng hoàn thành bài tập ở trong trường học, thời gian còn lại mới dùng để luyện tập nhân vật, từ sáng tới tối đúng mười hai giờ rưỡi đi ngủ, buổi sáng sáu giờ rưỡi lại đúng giờ rời giường. Lời kịch đã thuộc không sai biệt lắm , lý giải của cậu với cái nhân vật Khổng Ngọc Tiêu kia cũng càng ngày càng sâu, điện thoại nhận được thông báo 《 đăng tiên 》 lập tức chụp ảnh-quay phim, một tuần sau bọn họ phải chạy tới nơi khác mà quay phim, chính là vấn đề xin phép trường học bên này lại làm khó cậu ...
Không có mụ mụ, lại không thân cùng người giám hộ hiện tại, Quý Trạch An đột nhiên nhớ tới phụ thân vẫn luôn không có tác dụng. Bất quá cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, thực nhanh cậu liền bỏ qua người này, nghĩ có biện pháp nào có thể thỉnh người hỗ trợ bên đoàn phim không, 《 đăng tiên 》 đang lúc chụp ảnh-quay phim, người đoàn phim đều vội giống như con quay, huống chi toàn bộ đều là người mới gặp, cậu không biết phải thỉnh người ta như thế nào bọn họ mới có thể đồng ý hỗ trợ. Hai con đường cô giáo Lữ đưa ra đều làm cậu thực khó xử, hiện tại Quý Trạch An đã bị vây bó tay không biện pháp.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: ~\(≧▽≦)/~ ta là tồn cảo tương, đại gia buổi sáng tốt lành!
Tồn cảo tương hết sức nghiêm túc đại biểu xuẩn tác giả tiếp tục cầu cất chứa cùng nhắn lại, sao sao đát ~
Chương 19
Thời điểm lên lớp Quý Trạch An có chút thất thần, khóa này vừa lúc là giáo khóa hóa học của Lữ Thiến, nàng cũng nhìn thấu tâm của cậu không yên, bất quá nàng ngược lại không có cố ý gọi Quý Trạch An đứng lên trả lời vấn đề, mà thông cảm cho cậu một cái kỳ giảm xóc. Tại thời điểm học sinh khác chỉ cần cố tăng lên thành tích Quý Trạch An không thể không suy xét càng nhiều, tăng thêm cả vật chất, Lữ Thiến có chút đau lòng người học sinh này , chính là làm cô giáo nàng cũng không thể thiên vị, có chút phương diện có thể giúp một phen nàng đều nguyện ý yên lặng giúp một phen, nhưng là chuyện này nàng thật không thể dễ dàng gật đầu.
Tiếng chuông tan học vang lên, Quý Trạch An ngồi tại trên ghế nửa ngày không đứng lên. Bất quá hành động này của cậu cũng không có kỳ quái, dù sao trước khóa một chút cậu cũng ngồi tại trên ghế viết bài tập hoặc là nhìn sách giáo khoa, trừ bỏ này đó cậu tựa hồ đều không có hứng thú gì với cái khác, đương nhiên, hiện tại cậu đương nhiên không phải như vậy, vì khỏe mạnh, thời điểm tan học Quý Trạch An đều sẽ tại đi đi trên hành lang. Tuy rằng khai giảng mấy ngày nay đồng học đều cảm thấy hứng thú với việc Quý Trạch An thay đổi, bất quá bọn hắn là trung học trọng điểm, ban bọn họ cũng là ban khoa học tự nhiên trọng điểm, kỳ thật mọi người đều rất coi trọng thành tích, thời điểm tan học hơn phân nửa học sinh đều thích ngồi tại trên ghế làm bài, Quý Trạch An cũng không có đột ngột.
Nếu hỏi thay đổi nghỉ hè mang đến thay đổi gì thì chính là nhiều người thích hỏi cậu đề mục, vô luận nam nữ, tạo hình mới làm cậu nhìn qua dễ ở chung hơn nhiều, không có cảm giác tối tăm dĩ vãng, càng nhiều người nguyện ý nói với cậu, hỏi cậu đề mục.
"Quý Trạch An!" Thấy Quý Trạch An không để ý tới hắn, thanh âm hắn lớn vài phần, bất quá hắn vẫn thực khắc chế , dù sao có không ít đồng học đang đọc sách, Vệ Lăng còn vỗ vỗ bả vai Quý Trạch An.
Quý Trạch An lập tức hồi thần, ngẩng đầu tầm mắt nhìn Vệ Lăng có một tia mờ mịt, sau khi nhìn trên mặt hắn viết chữ '(? ? ˇ? ˇ? ? ) không cao hứng, gọi ngươi đã lâu đều không phản ứng với ta', cậu lập tức bật người xin lỗi nói: "Xin lỗi, vừa mới đang suy nghĩ sự tình không có nghe thấy, có chuyện gì không?"
"A..." Quý Trạch An nói như vậy, Vệ Lăng ngược lại lại có chút ngại ngùng , "Thời điểm khóa hóa học bút ký ta không có chép đủ, muốn mượn bút ký ngươi sao lại."
Vệ Lăng gãi đầu nhìn Quý Trạch An, hắn may mắn thấy qua bút ký của Quý Trạch An, trình độ kỹ càng tỉ mỉ cùng tinh tế vẫn luôn câu dẫn hắn mượn xem a, chính là trước đây vẫn luôn ngại tính tình cậu.
Quý Trạch An cúi đầu, nhìn về phía bản bút kí trống rỗng của mình, "Xin lỗi, ta trong khóa thất thần , cũng không có làm bút ký..."
"Không có việc gì không có việc gì." Thời điểm Vệ Lăng nhìn thấy Quý Trạch An cúi đầu nhìn chằm chằm bản bút kí sạch sẽ vội vàng nói, hắn nghĩ nhất định là Quý Trạch An chuyện gì xảy ra, không phải như vậy thì sao một người yêu học tập như cậu khi đi học lại cư nhiên không tập trung, kỳ thật đồng học trong ban đều có chút hiểu biết với việc trong nhà cậu. Trước kia chính là nhìn thấy tính tình kia của cậu cũng không tiện an ủi, càng không biết phải trợ giúp như thế nào, dần dà liền cùng cậu càng ngày càng mới lạ, hiện tại thấy cậu thay đổi, kỳ thật bọn họ vẫn rất cao hứng , dù sao không ai hy vọng đồng học mình sống không tốt, tất cả mọi người là đồng học có thể có bao nhiêu cừu hận? Bình thường cãi nhau cũng chính là không cao hứng trong lúc nhất thời mà thôi, ngày hôm sau tất cả mọi người có thể tốt như lúc ban đầu
Vệ Lăng đứng ở nơi đó nhìn thấy Quý Trạch An trầm mặc cũng không sốt ruột rời đi tìm người khác mượn, hắn nghĩ nghĩ rồi thập phần cẩn thận hỏi: "Quý Trạch An, không phải ngươi đã xảy ra chuyện gì đi?"
Quý Trạch An nghe Vệ Lăng nói ngẩn ra, trước kia cậu luôn cảm thấy các bạn học không hiểu cậu, không nguyện ý quan tâm cậu, hiện tại cậu mới biết được cậu sai cỡ nào lợi hại. Không có ai nhất định phải quan tâm ai, tại đời trước cuối cùng cậu cũng ngộ ra đạo lý này, cậu biết mình đã từng có bao nhiêu buồn cười. Hiện tại đột nhiên cảm nhận được thiện ý của Vệ Lăng, trong lòng cậu rối rắm, cười cười với hắn, "Ân, một chút chuyện nhỏ, ta có thể giải quyết , cám ơn quan tâm."
Kỳ thật hiện tại cậu cũng không biết giải quyết như thế nào , chuyện này đồng học cũng không giúp được cậu cái gì, cho nên cậu cũng không muốn để cho người khác phiền não theo cậu ...
"Ân, nếu có thể giải quyết liền không cần lo lắng, lên lớp vẫn là nghiêm túc nghe giảng, cao tam rất trọng yếu , chờ ta hoàn thiện bút ký liền cho ngươi mượn."
Quý Trạch An lần thứ hai cười với Vệ Lăng nói: "Được , cám ơn ngươi."
...
Sau khi giáo viên giảng xong bài, Quý Trạch An thanh lý túi sách liền chuẩn bị rời đi, hôm nay không phải đến phiên tiểu tổ bọn họ quét tước vệ sinh, cậu cũng không tính toán ở lại phòng học làm bài tập . Ngay tại thời điểm cậu chuẩn bị đi, Vệ Lăng gọi cậu lại, Quý Trạch An quay đầu, nhìn hắn.
"Quý Trạch An, vài người chúng ta chuẩn bị cùng đi một tiệm bánh ngọt phụ cận làm học tập, nơi đó thực an tĩnh, lão bản cũng thực tốt, muốn đi cùng hay không?" Vệ Lăng quơ quơ bút ký hóa học trong tay, "Vừa lúc ta đem bút ký hóa học cho ngươi mượn sao."
Quý Trạch An nhìn về phía bút ký hóa học, sau đó nhìn về phía Vệ Lăng cầm bút ký hóa học, giật mình. Cậu giống như chưa từng cùng làm bài tập với đồng học, thậm chí cả cùng đi về nhà cũng không có, cậu giống như vẫn luôn quái gở như vậy, luôn là một người, thẳng đến Nghiêm Cẩm mang theo mục đích xâm nhập sinh hoạt của cậu. Vừa nghĩ tới sự tình xin phép còn có vài ngày giảm xóc, hiện tại cậu sốt ruột cũng không giải quyết được vấn đề, vấn đề này hoàn toàn có thể trước khi đi ngủ lại chậm rãi nghĩ, cậu liền gật gật đầu đáp ứng.
"Kia tốt, ngươi chờ tại phòng học chút, hôm nay đến phiên tổ Đậu Nghiên bọn họ làm vệ sinh, chờ nàng quét dọn xong chúng ta cùng đi thì tốt rồi." Vệ Lăng tuy rằng ngoài ý muốn Quý Trạch An đáp ứng , nhưng hắn là thật tâm thực lòng mời cậu , cho nên vẫn rất cao hứng cậu nể tình như vậy, dù sao đây là lần đầu tiên thành công mời Quý Trạch An tham gia tiểu tổ học tập của bọn họ, Quý Trạch An tuy rằng quái gở, nhưng cậu vẫn luôn bảo trì tại top 3, kỳ thật chỉ là hướng về phía thành tích của cậu, mọi người vẫn rất là thích ý cùng cậu giao hảo , dù sao ai cũng hy vọng có một học bá làm bằng hữu tốt, đáng tiếc trước đây tính cách của cậu rất âm trầm , bọn họ hold không được.
Quý Trạch An vừa nghe, liền gỡ túi sách xuống, đặt ở bên trong ghế, sau đó cũng đi lấy công cụ vệ sinh, hỗ trợ quét tước.
***
Tiệm bánh ngọt này rất có danh, chỉ là nhìn trang hoàng đã cảm thấy đủ cao lớn, lại có TV, tiêu phí tự nhiên cũng không thấp. Quý Trạch An ngược lại có chút ngoài ý muốn đoàn người Vệ Lăng sẽ dẫn cậu tới nơi này, kỳ thật cậu rất rõ ràng người trong ban là biết tình huống trong nhà mình, tuy rằng hiện tại không thiếu tiền , nhưng là cậu cho là bọn họ sẽ bận tâm đến cậu , dù sao Quý Trạch An cảm thấy hiện tại các bạn học tuy rằng còn non nớt nhưng đều không ngốc.
Mấy người mang theo cậu đi vào, sau đó quen thuộc tìm được một cái ngăn cách ngồi xuống, mới vừa ngồi xuống Đậu Nghiên liền cười đem menu đưa qua, "Quý Trạch An, muốn ăn cái gì liền chọn, cám ơn ngươi giúp ta quét tước vệ sinh, không nên khách khí, cửa hàng nhà này là thúc thúc ta mở , hắn sẽ miễn toàn bộ cho chúng ta, hắc hắc."
Quý Trạch An không có già mồm cãi láo từ chối, tiếp nhận liền thoải mái nhìn. Cậu không biết là nam hài ăn ngọt có cái gì khó, thời điểm nghỉ hè cậu liền phát hiện mình còn thích ăn đồ vật ngọt ngọt mềm mềm này hơn so với trong tưởng tượng. Về phần vấn đề bị nữ sinh mời khách, bọn họ là đồng học, vốn là ngang hàng , lần sau cậu mời lại thì tốt rồi, cho nên cậu thực tự nhiên liền chọt một cái hương dụ nãi tích. (???)
Mấy người ở đây, trừ bỏ Đậu Nghiên đều là nam sinh, thêm cậu bất quá năm người, mọi người tựa hồ cũng thích ăn ngọt, đều là không chút khách khí liền chọn thứ chính mình muốn ăn . Thực nhanh, người bán hàng liền mang theo mỉm cười lễ phép đem đồ vật bọn họ chọn nhất nhất đưa lên, bọn họ nói chuyện phiếm một hồi, sau đó liền không hẹn mà cùng bắt đầu làm bài tập hoặc là ôn tập, Quý Trạch An lúc này cũng cầm bản bút kí của Vệ Lăng bắt đầu cuồng sao. Giáo viên ban trọng điểm bọn họ tốc độ giảng bài cũng không chậm, bút ký một khóa cũng là rất nhiều , huống chi trước đó bọn họ là hai khóa hóa học liên tiếp.
Trong tiệm thực an tĩnh, chung quanh phiếm hương hoa quả thản nhiên, không khí rất là không tồi.
Không có người quấy rầy hài tử cố gắng học tập trong phòng ngăn cách này, người bán hàng đi ngang qua đều sẽ tự giác mà phóng nhẹ cước bộ, đè thấp âm lượng.
Lúc này, một cái nam tử mang theo kính râm đi qua bên cạnh ngăn cách bọn họ, thời điểm đi ngang qua cách gian bọn họ này tốc độ cũng không có thả chậm. Đột nhiên, cái chân dài kia lại lui trở về, dừng lại đứng ở cửa cách gian bọn họ. Quý Trạch An nhìn về phía một cái bóng ma che khuất bản bút kí của mình thời gian lâu, nhu nhu ánh mắt, buông bút xuống, lúc này mới xem qua phương hướng bóng ma.
"Hi, tiểu an." Giang Khâm Dật nhìn Quý Trạch An ngửa đầu nhỏ lên, vội vàng chào hỏi.
Hắn vừa lên tiếng, bốn người khác đang làm bài thi cũng dừng lại, sau đó ngẩng đầu nhìn lại đây.
Quý Trạch An chớp mắt vài cái, kịp phản ứng là ai, liền mở miệng kêu lên: "Dật ca."
Lúc này, Đậu Nghiên đột nhiên ý thức được nam tử kính râm là ai kích động đứng lên, bút trong tay cũng xoạch một chút đến trên bàn, tại bài thi nàng chọc một cái lỗ nhỏ, "Ngươi, ngươi là..."
"Hư!" Miệng Giang Khâm Dật gợi lên mỉm cười, sau đó đem ngón tay đặt ở môi của mình ý bảo nàng không cần kêu tên của mình lên.
Đậu Nghiên là một cái nữ hài tử thông minh, bật người biết hắn là muốn tránh đi cái gọi là chó săn, lần thứ hai ngồi xuống tại trong bao lấy ra một quyển vở mới, từ trong túi văn phòng phẩm lấy ra một cái bút đưa qua, nhỏ giọng hỏi: "Có thể ký tên cho ta sao?"
"Đương nhiên." Giang Khâm Dật tiếp nhận, tay vừa động, một bút liền hoàn thành kí tên, sau đó đưa tới.
"Dật ca một mình lại đây ăn điểm tâm ngọt?" Quý Trạch An thấy Đậu Nghiên hưng phấn trảo bản vở bị Giang Khâm Dật kí tên kia, sau đó nhìn ba người còn lại cũng lập lại hành động của Đậu Nghiên, nghiêng đầu đi nhìn Giang Khâm Dật đang kí tên.
"Ta không thích ăn ngọt , người đại diện thích, tiệm bánh ngọt này nổi danh nhất Giang Thành, nàng xuống phi cơ liền thẳng đến nơi này, muốn ta tới nơi này gặp mặt nàng." Giang Khâm Dật lại nói tiếp bộ dáng có chút bất đắc dĩ, lập tức hỏi ngược lại lại Quý Trạch An, "Tiểu An gần đây đều có chưa gặp qua Tiểu Việt?"
"Tiểu Việt?" Vẻ mặt Quý Trạch An không rõ, cậu không nhớ rõ chính mình nhận thức người có tên này.
Giang Khâm Dật ngẩng ra, tựa hồ nhớ tới đệ đệ đối ngoại đều không dùng tên trước kia, nội tâm có chút chua sót, chính là ở mặt ngoài vẫn là treo bộ dáng ảnh đế mỉm cười ôn nhu, "Chính là Du Dịch, gần đây có gặp qua sao?"
Từ sau khi sự kiện lần trước kia, luôn nghĩ hắn sẽ không tìm tới mình, mà chính mình lại tìm không thấy hắn ... Lập tức lại về tới hình thức ở chung trước kia, Giang Khâm Dật có chút ảo não, cố gắng trước kia của hắn đều bị một phen lời nói lúc ấy phủ định , hắn cũng hiểu được chính mình có chút xúc động , chính là tìm không thấy người cũng không có cách nào thay đổi, chính là hắn biết rõ hắn sẽ không dễ dàng buông tha tiểu An , cho nên gặp người liền không để ý bị phát hiện tiến đến chào hỏi.
"Du tiên sinh? Sau khi ta khai giảng liền chưa từng thấy qua ..." Nguyên lai hắn còn có cái tên gọi Tiểu Việt a...
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: nơi này là tồn cảo tương (^ ^*), đại gia buổi sáng tốt lành nha!
Về trước đổ thạch vấn đề, tất cả mọi người cảm thấy tô quá đầu , vì thế ta đổi thành bốn ngàn vạn , liền giá cả biến động một cái, cùng hai triệu nói bai bai ...
_(:з" ∠)_ hy vọng đại gia tiếp tục duy trì, cầu cất chứa cùng nhắn lại, sao sao đát ~
Chương 20
Giang Khâm Dật vừa ly khai, bốn người được kí tên trong lúc nhất thời cũng không có tâm tư học tập. Đứng mũi chịu sào chính là Đậu Nghiên, nàng mỹ tư tư ôm lấy quyển vở nhìn về phía Quý Trạch An, "Quý Trạch An, ngươi tại sao biết nam thần đại nhân của chúng ta?"
Quý Trạch An biết nam thần đại nhân trong miệng Đậu Nghiên chính là Giang Khâm Dật, cũng không có che giấu , ăn ngay nói thật: "Thời điểm nghỉ hè ta tại đoàn phim làm kẻ chạy cờ, vừa lúc có một đoàn phim có Dật ca, duyên phận đưa đẩy liền nhận thức , hắn thực bình dị gần gũi."
"Kẻ chạy cờ?" Đậu Nghiên ngược lại thật không ngờ có thể thông qua cơ hội này tiếp cận nam thần, thời điểm nghỉ hè nàng lập tức liền muốn đi vào học tập khẩn trương cho cao tam, tại cuối mùa hè này liền cùng người trong nhà cùng đi ra ngoài du lịch thả lỏng, "Thật tốt a! Sớm biết vậy ta cũng đi làm kẻ chạy cờ , không cần tiền đều được, ta tựa như tiến qua khoảng cách tiếp xúc nam thần nhà của ta một chút a..."
Quý Trạch An cười cười, ngược lại chưa nói cái gì.
Đậu Nghiên nhìn Quý Trạch An, sau đó nhìn về phía Vệ Lăng ngồi ở bên cạnh Quý Trạch An, "Uy, Vệ Lăng, ta nhớ rõ không thích nam thần nhà của ta, như thế nào cũng muốn kí tên ? Cho ta đi, ta lấy về cất, dù sao ngươi cầm cũng vô dụng."
"Không được, mẹ của ta là Fan cuồng Giang ảnh đế, ta muốn sẽ cho cho nàng." Vệ Lăng vừa thấy Đậu Nghiên cư nhiên đánh chủ ý lên một phần kí tên của hắn, vội vàng cự tuyệt.
Đậu Nghiên liếc mắt trừng Vệ Lăng một cái, sau đó thập phần khó chịu "Sách" một tiếng. Sau đó hắn lại nhìn về phía Đường Bạch Bân cùng Dương Khúc Cừ đồng dạng có kí tên, "Tiểu Bạch ngươi cùng Khúc Khúc muốn kí tên làm gì , có phải trộm thầm mến nam thần nhà của ta hay không."
Trong mắt Đậu Nghiên viết lớn không cần liền cho ta đi. Đã sớm biết Đậu Nghiên sẽ có một chiêu này Đường Bạch Bân đã sớm cất kỹ kí tên ở trong túi sách, nếu là đại tỷ nhà hắn biết hắn nhìn thấy Giang Khâm Dật cầm kí tên cuối cùng đưa cho người khác, hắn khẳng định sẽ bị giết chết. Ngược lại Dương Khúc Cừ nhìn Đậu Nghiên nghiêm trang chững chạc nói: "Như thế nào gọi là thầm mến , ta là minh luyến (thích quang minh chính đại)! Xích. Lỏa. Lỏa. Minh luyến, ta cũng muốn biến thành nam nhân như vậy."
"Liền ngươi..." Ánh mắt Đậu Nghiên nhìn về phía Dương Khúc Cừ mang theo khinh bỉ thản nhiên, "Ta nhớ rõ a di không ủng hộ ngươi đi chỉnh dung."
Dương Khúc Cừ bị Đậu Nghiên kích thích liền bật người nhảy dựng lên, cùng nàng đỏ mắt gân cổ cãi nhau.
Quý Trạch An uống một phần hương dụ nãi tích hòa tan, sau đó nhìn hai người có sức sống, có một loại tâm tình xác thực về tới thời trung học. Cậu chưa bao giờ nghĩ qua chính mình còn có thể trải qua một lần, lần thứ hai này có thể tránh đi kết cục bi thảm kia. Cậu cũng có thể cùng đồng học cùng học cùng về, cũng có cơ hội có thể dựa theo tâm ý chính mình đi đọc đại học. Hết thảy đều thay đổi, sinh hoạt của cậu thay đổi long trời lỡ đất, cậu sẽ hảo hảo quý trọng, cũng sẽ cảm ơn.
"Ta đi toilet." Quý Trạch An nói một tiếng cùng Vệ Lăng bên cạnh, sau đó liền để cây viết trong tay xuống, đứng dậy đi qua phía phương hướng toilet Vệ Lăng chỉ.
***
Trong phòng rửa tay, Giang Khâm Dật mới vừa gọi điện thoại vừa ra khỏi cửa liền gặp Quý Trạch An, cười chào hỏi, liền nghiêng thân, để cậu tiến vào. Quý Trạch An vào toilet, đầu tiên là tẩy tay, sau đó vào một buồng vệ sinh giải quyết vấn đề sinh lý, thời điểm ra tới lần thứ hai tẩy tay. Cậu mới vừa chuẩn bị trở về đến cách gian chính mình tiếp tục học tập, đã bị Giang Khâm Dật đứng chờ ở một bên gọi lại.
Quý Trạch An nhìn chữ trên mặt Giang Khâm Dật, biết hắn có việc muốn tìm mình hỗ trợ, chính là cậu không biết mình có thể giúp hắn cái gì, chính là nhìn bộ dáng hắn cho dù cười muốn che dấu ưu sầu lại bị chữ lớn trên mặt phá tan, cậu cũng không có sốt ruột cự tuyệt, tính toán trước hết nghe nghe là sự tình như thế nào lại cự tuyệt.
Hai người cũng không có tại cửa buồng vệ sinh nói nói, Quý Trạch An đi theo Giang Khâm Dật đến ghế lô của hắn, người đại diện hắn vừa mới không ở, chỉ có hai người bọn họ, Giang Khâm Dật cũng sẽ không cố kỵ, "Tiểu An, có thể phiền ngươi giúp ta liên hệ Tiểu Việt một chút hay không?"
'Tiểu Việt giận ta , không nguyện ý nói với ta .'
Quý Trạch An nhìn về phía một đoạn chữ trồi lên trên mặt Giang Khâm Dật, sau đó thập phần không hiểu hỏi: "Dật ca gọi điện thoại cho Du tiên sinh là được không phải sao?"
Cậu cũng có chỉ có thể thông qua gọi điện thoại liên hệ Du Dịch, Giang Khâm Dật vì sao làm điều thừa, tìm cậu liên hệ? Hắn muốn xin lỗi, tự mình gọi điện thoại không phải càng có thành ý? Tuy rằng trong khoảng thời gian này cậu cùng Du tiên sinh tốt không ít, chính là thực rõ ràng Giang Khâm Dật nhận thức hắn sớm hơn, hai người hẳn là càng thânkêu cậu nhúng tay chuyện này rất không phù hợp lẽ thường .
Giang Khâm Dật rũ mắt xuống, không có sốt ruột trả lời, đột nhiên ý thức được chính mình quá mức lỗ mãng tìm Quý Trạch An hỗ trợ, nói không chừng sẽ tạo thành phản hiệu quả, làm Tiểu Việt càng thêm không thích hắn.
Quý Trạch An nhìn chữ trên mặt Giang Khâm Dật lại thay đổi, một chuỗi càng thêm lớn 'Hắn không tiếp điện thoại của ta' rất dễ dẫn nhân chú mục , khóe miệng Quý Trạch An nhịn không được co rút. Trước kia thời điểm nhìn Giang Khâm Dật diễn kịch, trên mặt hắn đều là tình cảm nhân vật, thông qua quan sát, Quý Trạch An xác định chỉ có diễn viên diễn xuất thập phần tốt mới có thể làm được điểm ấy, đổi làm diễn viên diễn xuất thực tệ, các loại văn tự trên mặt liền sẽ bại lộ trạng huống không tốt của hắn. Mấy lần thời điểm không diễn trò nhìn thấy Giang Khâm Dật hắn cũng là vẻ mặt thong dong, văn tự trên mặt bộc lộ ra rất ít tin tức, hiện tại hai người lén lút giao lưu, Quý Trạch An cảm thấy không ngờ khi lén lút Giang đại ảnh đế lại có thể nhị như vậy, ít nhất văn tự trên mặt hắn làm hắn nhìn qua thực nhị...(nhị = ngu =)))
"Tiểu An ngươi có người mình thích sao?" Giang Khâm Dật đột nhiên nhìn về phía Quý Trạch An dời đi đề tài, không tiếp tục muốn Quý Trạch An hỗ trợ , hắn chính là cầm lấy di động phát một cái tin tức cho Du Dịch, tuy rằng nội dung có chút tính chất bức bách, nhưng tình huống hiện tại hắn không thể không ra hạ sách này, hai người nếu cảmặt cũng không thấy quan hệ sẽ vẫn luôn cứng ngắc, tuy rằng hắn như vậy làm cho giữa bọn họ đóng băng càng sâu, nhưng cùng lúc đó hắn cũng đạt được một lần cơ hội phá băng.
"Ta?" Quý Trạch An ngược lại ngoài ý muốn đề tài lại chuyển đến cái này, "Không có."
Đáp án là như đinh đóng cột .
Câu tiếp theo Giang Khâm Dật muốn hỏi chính là ngươi cảm thấy nam hài tử tốt hay là nữ hài tử tốt, nhưng là lại cảm thấy vấn đề này quá mức bại lộ mục đích của hắn , liền dừng một chút hỏi: "Ngươi cảm thấy Tiểu Việt thế nào?"
Thục không biết Quý Trạch An đã thông qua chữ trên mặt hắn biết được vấn đề nguyên bản hắn muốn hỏi, Quý Trạch An lại nghe hắn hỏi vấn đề đồng dạng bại lộ ý tưởng hắn, thực nhanh liền liên tưởng, sau đó lập tức trầm mặc. Cậu hiện tại có chút không rõ Giang ảnh đế rốt cuộc tìm cậu tới làm cái gì ... Đây là đang quan tâm vấn đề tình cảm của Du Dịch? Tại sao lại xả ra ở chỗ cậu?
"Tiểu Việt hắn, cũng chính là Du Dịch đã sắp ba mươi tuổi , trong nhà hy vọng hắn mau chóng kết hôn sinh con." Giang Khâm Dật cảm thấy vẫn là chặt đứt ý muốn luyến ái của Du Dịch từ một đầu thì mới tốt với tiểu hài tử, cho nên hắn ra vẻ vô ý có ý nói, "Làm ca ca ta cũng thực lo lắng chung thân đại sự của hắn, trong nhà thay hắn sắp đặt không ít nữ nhân, nhưng hắn liền vì cái này cáu kỉnh với ta, tuy rằng hắn không cao hứng, nhưng là chúng ta thủy chung là người một nhà, hôn nhân đại sự cũng không chỉ là chuyện một mình hắn, đúng không."
"..." Trong lúc nhất thời Quý Trạch An không hiểu nói tiếp như thế nào, hướng gió đổi quá nhanh. Hơn nữa cậu cảm thấy Giang ảnh đế đang hữu ý vô ý nói cho cậu biết để cậu rời xa Du Dịch.
Giang Khâm Dật bại lộ rất nhiều tin tức, Quý Trạch An mới biết được cái nam nhân lạnh lùng kia cư nhiên sắp ba mươi , bộ dáng hắn nhìn cũng tựa như mới hai mươi, quả nhiên kẻ có tiền đều thực chú trọng bảo dưỡng? Hơn nữa cậu cũng là mới biết được Giang Khâm Dật cùng Du Dịch cư nhiên là huynh đệ, hơn nữa là cái loại quan hệ huyết thống này, hai người bọn họ, Quý Trạch An một chút đều nhìn không ra địa phương giống nhau của bọn họ, vô luận là từ bề ngoài hay là tính cách, người bình thường cũng sẽ không cảm thấy hai người bọn họ là thân sinh huynh đệ.
"Tiểu An, đợi lát nữa Tiểu Việt lại đây, ngươi cũng giúp ta khuyên khuyên hắn." Giang Khâm Dật kỳ thật cũng không ghét hai nam nhân cùng một chỗ, tại trong giới giải trí như vậy nhiều lắm, chính là vừa nghĩ tới người kia là đệ đệ mình hắn liền có chút không tiếp thụ được, huống chi tình huống nhà bọn họ cũng không đồng ý. Nếu Du Dịch thật sự cùng một nam nhân ở bên nhau, đến lúc đó hắn sẽ gặp phải bao nhiêu áp lực, cuối cùng có khả năng nhất chính là đối tượng của hắn sẽ bị trong nhà dùng các loại thủ đoạn giết đi, đến lúc đó hai người vẫn phải tách ra, nếu như như vậy còn không bằng ngay từ đầu liền không cùng một chỗ. Cứ như vậy tìm một cái nữ nhân phổ thông kết hôn sinh con, trong nhà cũng không miễn cưỡng hắn nhất định phải tìm một cái nữ nhân môn đăng hộ đối, chỉ cần là nữ bọn họ cũng sẽ không nói cái gì...
Quý Trạch An nhìn về phía Giang Khâm Dật càng ngày càng cảm thấy mạc danh kỳ diệu , cậu không biết mình muốn dùng cái thân phận gì đi khuyên nhủ Du Dịch sớm kết hôn sinh con một chút.
"Dật ca, nếu là không có sự tình khác ta ly khai trước, hôm nay ta còn chưa có làm xong bài tập." Quý Trạch An nghĩ nghĩ, việc này nghe một chút là được, không cần phải để ở trong lòng, có lẽ hôm nay hắn chỉ là muốn tìm người trò chuyện, cậu không thể vứt sắc mặt cho hắn, cũng không thể chọc hắn không cao hứng, bất quá hắn nói những lời này không chỉ làm cậu mạc danh kỳ diệu, Quý Trạch An cảm thấy Giang Khâm Dật là ám chỉ cậu cái gì, hơn nữa hắn vẫn không thể nói thẳng. Cậu không thích mặt sau lời còn có một tầng ý tứ như thế, cùng một người như vậy nói chuyện phiếm quá mệt mỏi , tuy rằng biết mình muốn đi vào trong cái vòng luẩn quẩn kia sẽ gặp nhiều người như vậy, cậu vẫn là hy vọng có thể dưới tình huống không đắc tội người khác tránh đi.
Giang Khâm Dật vừa nghe Quý Trạch An còn muốn chạy, liền biết mình nói làm tiểu hài tử không cao hứng , hắn phỏng chừng Du Dịch đã trên đường tới, hắn cũng không sáng tạo cơ hội ở chung cho hai người, liền gật gật đầu, "Xin lỗi, quấy rầy ngươi , này ... Ngươi coi như không nghe thấy thì tốt rồi, ta gần đây cảm thấy áp lực có chút lớn, cho nên nói không lựa từ ..."
Chỉ cần Quý Trạch An nhớ rõ những lời hắn nói qua này thì tốt rồi, để lại một cái ấn tượng như vậy trong lòng cậu, tương lai đối mặt Du Dịch cậu liền sẽ không thoải mái tiếp thu hắn như vậy, Giang Khâm Dật đều nghĩ hết tahyr rất rõ ràng, hắn sẽ không nói những lời này lại không mang mục đích, tuy rằng rất nhảy nhót, nhưng hắn có ý tứ của hắn ở bên trong.
Nghe Giang Khâm Dật không lưu cậu, Quý Trạch An thở ra một hơi, tạm biệt, cũng rất nhanh rời đi.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: tồn cảo tương đúng giờ đưa tin nha!
(*  ̄3)(ε ̄ *) cầu cất chứa cầu nhắn lại nha ~
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top