[T] Lời tỏ tình thứ hai [One shot | Yoseob,Suzy]
- Haizzzz,mệt quá!
Nó đứng giữa sân trường thở dài. Nó mới xong tiết thể dục nên cơ thể như muốn rã rời ra. Có người thầy nào mà ác như ông Doojoon này hay không? Tự nhiên bắt nó chạy cả 10 vòng sân, nó cũng là người mà, sao lại chạy nổi chứ.
Đang đứng rủa thầm ông thầy thì tự dưng một đứa con gái khều khều nó rồi đưa nó một tờ giấy nhỏ.
- Mình có cái này muốn gửi cho bạn Suzy à
- Cái gì đây?-Nó nhìn bức thư dò xét.
- Bạn cứ đọc đi
- Uhm cũng được
Nó từ từ mở tờ giấy ra nhưng đột nhiên một chàng trai chạy đến ôm chầm lấy từ phía sau. Nó giật nảy mình quăng luôn tờ giấy, còn cái con nhỏ hồi nãy thì chạy biến đi đâu mất.
- Ai vậy?
Nó giận dữ quay người lại thì thấy Yoseob đang ôm nó, nó biết ngay mà, trong cái trường này ngoại trừ Yoseob dám ôm nó thì đâu còn ai dám.
- Suzy có thư tình, ngay cả con gái cũng thích Suzy rùi...-Yoseob chạy xung quanh nó hát nhảm. Nhưng mới đuọc hai câu thì bị ngay một cú highkick lăn quay ra đất.
Nó thật bó tay với cái thằng này luôn, dù gì thì hai đứa nó chuẩn bị tốt nghiệp cấp ba rồi, nó thì cảm thấy mình đã trưởng thành nhưng mà Yoseob vẫn cứ y như một dứa con nít. Nó với Yoseob đã thân nhau từ lúc còn ở trong bụng mẹ cơ, lúc sinh ra cũng nằm cạnh nhau, vào cấp một cũng đi cùng nhau, lên cấp hai với cấp ba thì lại càng thân thiết hơn. Nhưng mà bây giờ nghĩ lại thì nó lại có chút gì đó hối hận, từ lúc mà tụi nó lên cấp ba, lúc nào cũng đi chung nên hai đứa toàn bị gán ghép với nhau và điều đó làm nó khó chịu. Nó cũng biết thích người khác mà nên nó thấy ngại ngại sao ấy, còn cái tên Yoseob kia thì cứ cười cười như không có gì, làm như thích lắm vậy. Đúng là khó hiểu!
- Cái gì đây?-Nó nhặt tờ giấy lên đọc lướt qua- Nhảm nhí
- Đọc với đọc với-Yoseob giật mạnh tờ giấy-Gửi bạn Suzy. Mình biết bạn không biết mình nhưng mình biết rất rõ bạn. Mình dã cảm nắng Yoseob từ rất lâu rồi nhưng khi chứng kiến cảnh bạn và Yoseob ' thân mật ' với nhau thì mình đã hiểu, từ nay mình xin rút lui và mình cầu mong hai người sẽ mãi hạnh phúc bên nhau
-... Một thoáng im lặng rồi đột nhiên bị phá vỡ bởi tràn cười của Yoseob, cậu ta bò lăn ra đất ôm bụng cười nắc nẻ.
Nhìn bộ dạng ' lăn lê bò lết ' của cậu ta càng làm nó thêm xấu hổ Biết vậy không đưa cậu ta.Nó tức mình tiện chân đạp Yoseob mấy phát, vừa đạp vừa la hét om sòm.
- Tội nghiệp...Số cậu ta khổ dài dài rồi-Một đám đông, trai có nữ có, gần đó thở dài trước số phận bất hạnh của Yoseob.
Nó và Yoseob cứ như vậy đó, chọc nhau, đánh nhau nhưng rồi lại làm lành, từ nhỏ đã như vậy rồi. Vừa đánh trống tan học thì nó phải dìu Yoseob lên phòng y tế vì ban nãy nó có hơi ' mạnh chân ' (Hơi mạnh gì mà làm người ta muốn què luôn), rồi hai đứa nó dắt nhau đi về. Trên đường đi hai đứa nó đi với nhau nói đủ chuyện trên trời dưới đất thậm chí con chó đi ngang qua cũng bị đem ra nói. Nhìn dáng đi cà nhắc của Yoseob nó biết cậu ta hẵng còn đau nhưng cậu ta cười nói vui vẻ với nó làm nó tự nhiên cảm thấy có lỗi. Nó bị người khác hiểu lầm đâu phải tại cậu ta đâu, nó đáng nhẽ không nên giận cá chém thớt như vậy dù gì hai đứa đã là bạn thân chục năm nay rồi mà. Không biết Yoseob có sao không ta?
Nó mang theo mặc cảm tội lỗi về tới tận nhà, nó quăng mình lên cái giường yêu dấu, thở dàiYoseob có sao không nhỉ? Đáng lẽ hồi nãy mình nên xin lỗi, Suzy à làm sao bây giờ? Nhưng hồi nãy cậu ta vẫn nói chuyện bình thường mà, chắc không giiận mình đâu. Nó lăn qua lăn lại trên giường rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau nó giật mình tỉnh dậy Hôm nay thứ ba có tiết toán của thầy Soohyun. Nó chuẩn bị mọi thứ đi học thật nhanh, tạm biệt bố mẹ rồi chạy vụt sang nhà Yoseob. Nó hăng hái bấm chuông nhưng đáp lại nó lại là một câu nói của bác Yang "Nó đi học từ sớm rồi, nó không qua rủ con à?". Nó thất vọng bước từng bước nặng nề đến trường, cảm giác đi một mình thật là ghét quá, nó nhớ giọng nói Yoseob khi cậu chọc nó, kể mọi chuyện cho nó. Chắc Yoseob giận mình thật rồi.
Nó ngồi vào bàn nhưng Yoseob không ở trong lớp, khi chuông báo bắt đầu vào học thì cậu ta mới lẽo đẽo vào lớp, nó vẫy vẫy cậu ta nhưng cậu ta lại làm như không trông thấy nó rồi xách ba lô xuống cuối lớp ngồi. Nó nhìn Yoseob khó hiểu, chỗ cậu ta là cạnh nó mà sao lại đi xuống cuối lớp, Muốn chơi chiến trranh lạnh chứ gì? Tôi sẽ chơi với cậu cho tới cùng.
Nó ngồi học mà lòng cứ bức rức không yên, chẳng còn tâm trạng gì ngắm thầy Soohyun của nó nữa. Đến giờ ra chơi, nó lập tức xoay người lại về phía cuối lớp nhưng, Yoseob không có ở đó. Đúng rồi, Yoseob đang tránh mặt nó thì làm sao ngồi yên ở đó được.
Nó buồn bã ngồi học cho hết ngày rồi lủi thủi về nhà một mình, nó chắc chắn cái tên Yoseob đó sẽ không chịu nổi đến ngày mai đâu vì cậu ta là ' Cỗ máy nói mà ', nhất định ngày mai cậu ta sẽ lại bắt chuyện với nó thôi. Nhưng rồi thứ tư, thứ năm trôi qua mà Yoseob vẫn chưa nói chuyện với nó, còn nó thì rất muốn nói chuyện với cậu ta nhưng cậu ta cứ tránh mặt nó suốt ngày. Ngày thứ sáu nó quyết tâm phải rình cậu ta tìm cơ hội bắt chuyện nhưng kế hoạch đó đã mau chóng lụi tàn khi nó tấy cả ngày cậu ta chỉ đi chung với Eunji, cô bạn lớp kế bên.
Giờ ra chơi ngày thứ bảy nó ngồi một mình trong lớp, nó không còn hứng thú làm chuyện gì khác nữa. Nó nằm úp mặt xuống bàn thì...Một bất ngờ đến với nó...
- E hèm, alô alô, xin chào mọi người, tôi là Yang Yoseob-Nó giật mình ngẩng mặt lên, Yoseob làm cái gì trên chương trình phát thanh thế.-Tôi đã mượn giờ phát thanh của trường để nói chuyện với một người đặc biệt. Suzy à, chúng ta đã là bạn thân của nhau từ rất lâu rồi đúng không? Có thể cậu không biết điều này nhưng mình đã yêu cậu từ lâu rồi, mình yêu giọng nói của cậu, mình yêu nụ cười toả sáng của cậu, mình thậm chí còn yêu cái cách cậu đánh mình nữa...Hihi. Cậu có nhớ không? Trước đây mình cũng đã nói rằng mình thích cậu, nhưng lúc đó cậu lại cười lớn và cho rằng đó là một trò đùa. Không phải đâu, hồi đó cũng vậy, bậy giờ cũng vậy, Suzy à, MÌNH THÍCH CẬU SUZY À
-...-Nó im lặng.
- Hôm nay là một ngày rất quan trọng
Đây là lần thứ hai tôi tỏ tình với một cô gái
Tôi sẽ tới bên cô ấy một lần nữa
Cô ấy sẽ chấp nhận trái tim tôi chứ?
Vài lý do khiến tôi thấy ngày hôm nay thật tuyệt
Tôi đã vất bỏ niềm kiêu hãnh cho lời tỏ tình lần thứ hai
Mặc dù có nhiều điều để nói, tôi sẽ chỉ nói ngắn gọn thôi ... Ngày qua ngày, tôi đắm chìm trong làn kí ức về em
Ngày nào đó khi em trở về, sẽ không còn nước mắt (Second confession - BtoB)
Giọng hát trong trẻo của Yoseob vang lên sau lưng nó, nó quay người lại, cậu từ từ tiến lại gần nó, cầm hai tay nó lên và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán nó
- Thấy mình hát hay không? Mình phải tập luyện suốt mấy ngày liền luôn đó, cũng may mà có Eunji chọn bài này dùm mình chứ không mình cũng chẳng biết chọn bài nào,...
Yoseob cứ liên tục nói mà chẳng để ý rằng nó đang nhìn cậu chăm chăm. Cơ mà mình cũng thích Yoseob từ lâu rồi và đến giờ vẫn vậy... ________________________________________THE END__________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top