chương một

"TRỊNH THÀNH XÁN CỐ LÊN"

giọng nữ sinh từ trên khán đài vang vọng khắp mặt sân không chỉ thu hút sự chú ý của mọi người, ngay cả trịnh thành xán cũng ấn tượng.

giải vô địch bóng đá cấp thành phố diễn ra tại sân vận động cạnh trường trung học x1 quận gangnam. trịnh thành xán theo quán tính quay đầu về phía phát ra tiếng hét. khán đài hình tròn mấy nghìn người, đâu đâu cũng là nữ sinh chen lấn, nam sinh bị đùn đẩy dạt xuống cả mặt sân thừa bên ngoài, cảnh tượng vô cùng lộn xộn.

cho đến khi cả đội hắn khởi động xong, giọng bình luận viên phát ra từ loa lớn vọng xuống, không khí xung quanh từ ồn ào chuyển sang hừng hực khí thế. đội cổ vũ trường trịnh thành xán trên sân khấu khai mạc múa may quay cuồng, bạn nữ nào cũng trong trẻo xinh đẹp. ngược lại với sự hào nhoáng ấy, trung học x2 chào đón đối thủ bằng màn biểu diễn võ thuật taekwondo, động tác đá chân và nhào lộn vô cùng thu hút.

trịnh thành xán không mảy may quan tâm, hắn khởi động xong, khuỵu gối thắt chặt dây giày, sau đó cởi chiếc áo khoác cổ lọ khỏi đầu, ném cho quản lý. khoảnh khắc trịnh thành xán hơi ngẩng đầu vô tư nhìn chung quanh, đội taekwondo cũng vừa vặn thực hiện một cú nhào lộn liên hoàn thành công. âm thanh đánh võ hùng hồn lấn át tiếng cổ vũ tứ phía, khiến cho trịnh thành xán sao nhãng nhìn về phía đội taekwondo trường x2.

đội bọn họ có nam có nữ, động tác ra đòn vô cùng chuyên nghiệp. trịnh thành xán thẳng lưng để nhìn rõ, từ trong đội hình hai mươi người, có một thanh thiếu niên với dáng vấp khá gầy gò nhưng chiều cao lại vượt trội so với các thành viên còn lại. cậu ta chạy tầm ba mét, rồi lấy đà, nương theo lực tay của thành viên khác đẩy mình lên, lộn nhào một vòng trên không đá vỡ miếng ván gỗ, sau đó như đại bàng sà cánh đáp xuống.

mọi động tác chỉ vọn vẹn chưa tới ba mươi giây. thiếu niên kia nói lớn thì không quá lớn, nhưng lại rất cao, phỏng chừng cao nhất đội, so với trịnh thành xán thì lại thấp hơn một xíu. gương mặt nhỏ nhắn chỉ chừng lòng bàn tay hắn lọt vào ống kính máy quay hiện rõ trên màn hình lớn, cặp mắt hai mí to tròn rất có hồn, cánh mũi thẳng tắp, khuôn miệng cũng thon gọn mỏng tang. những thứ này cứ như vậy mà cướp đi sự chú ý của trịnh thành xán, báo hại hắn thất thần cả buổi.

thời điểm trịnh thành xán nhận ra bản thân mất tập trung nhất là khi tiếng còi khép lại hiệp một giữa hai đội vang lên. đội hắn bị dẫn trước một quả, nguyên nhân là tiền vệ chạy cánh dâng lên quá sâu ở phần sân khách, còn phạm lỗi kéo đội bạn, bị ăn một quả phạt đền ngay phút thứ bốn mươi ba.

thân là đội trưởng, trịnh thành xán không dẫn dắt tốt đội mình, đã vậy còn không tập trung vào trận đấu. nếu nói lỗi này nguyên nhân gián tiếp là trịnh thành xán, hắn cũng không phản bác.

chỉ là một thiếu niên thấp hơn mình nửa cái đầu múa vài đường taekwondo thôi, có gì lạ lẫm đến vậy!?

"xán, em chưa đủ tập trung, có vấn đề gì về đầu gối à?"

"không có thưa thầy. em xin lỗi. em sẽ quan sát cả đội kĩ hơn"

huấn luyện viên trưởng cũng chính là thầy giám thị dạy bộ môn thể dục thể thao của trường. bình thường không gì có thể dời lực chú ý của trịnh thành xán, hôm nay không rõ vì lý do nào đó mà hắn bị phân tâm, huấn luyện viên trưởng nhìn hắn đầy quan ngại. không sợ đội thua, chỉ sợ hắn bị chấn thương mà thôi.

"được rồi. cả đội tập trung, đến giờ rồi, cố lên cố lên"

"1, 2, 3 FIGHTING"

trịnh thành xán hớp một ngụm nước trong miệng rồi phun ra. lúc đi ra sân chuẩn bị cho hiệp hai, hắn cố tình đi chậm rãi, ánh mắt liếc ngang liếc dọc. dường như phát hiện ra điều gì đó, dương quang bỗng phát sáng, xẹt qua một tia lửa điện.

trong đám đông đứng hàng đầu của sân, kế bên khung thành trường x2, cả đội taekwondo lúc nãy đang ngồi ở đó, có cả thiếu niên kia nữa.

hắn vừa đi vừa nhìn mũi giày, có phải đối phương không? trịnh thành xán đang tìm người này đúng chứ?

chỉ là vừa vặn nhìn thấy, vừa vặn gặp mặt, vừa vặn ấn tượng, tất cả những thứ còn lại hắn chẳng biết gì về người đó cả. liệu có phải hắn đang tìm bóng dáng thiếu niên đó không? ý là, trịnh thành xán muốn nhìn thấy đối phương ở đây, muốn người nọ xem mình thi đấu, muốn thiếu niên nhỏ biết đến sự hiện diện của hắn.

có phải thế không? và tại sao hắn lại muốn cảm giác đó!?

trịnh thành xán không biết nữa.

một người trong vạn người được hắn nhìn thấy. một cảm xúc đặc biệt trong cõi lòng vốn dĩ rất lạnh của trịnh thành xán như được nhóm lên một ánh lửa nhỏ, nói sáng thì không sáng tốt, nhưng lại chân thành và ngọt ngào.

còi được thổi.

trịnh thành xán cướp bóng chạy rất nhanh, hết chuyền rồi chạy, có mấy lúc bị đối thủ chơi xấu, ngã trên sân sõng soài vô cùng đau đớn và khó chịu. cứ mỗi lần như thế, trịnh thành xán lại ngẩng đầu nhìn về phía khung thành trường x2, lúc đó tâm mới giãn ra được đôi chút, vì hắn phát hiện người nọ vẫn ở đó, điềm tĩnh theo dõi trận đấu.

ánh mắt nhiệt huyết của trịnh thành xán làm cho huấn luyện viên trưởng cứ tưởng hắn đang rất quyết tâm phá lưới, lúc nào cũng chằm chằm vào khung thành đối thủ. cả đội dự bị ở ngoài cũng vì vậy mà đứng ngồi không yên. một khi trịnh thành xán trở nên như vậy, hắn thực sự rất đáng sợ.

"VÀOOOOOOOO"

một cú sút xoáy với quỹ đạo cong, đáp thẳng vào cầu gôn góc trái. bình luận viên thất thanh hét trên loa, cả khán đài vỡ oà ở phút bảy mươi. trịnh thành xán đắc thắng ăn mừng bằng cách nhảy cẫng lên, đấm tay vào không trung, cười một cái đầy tự tin, ánh mắt bắn thẳng vào thiếu niên ngồi sau biển quảng cáo bằng màn hình led, được coi như một ranh giới giữa sân cầu thủ và khán đài.

người nọ ngồi trên ghế xem bóng vẫn bất động không phản ứng, cũng không nở nụ cười, có lẽ chỉ đơn giản nghĩ trịnh thành xán đang ăn mừng trong vô thức. đây là lẽ hiển nhiên và là tâm thế của kẻ ghi bàn.

không dừng lại ở đó, đội trịnh thành xán được hưởng một quả phạt góc, người thực hiện quả phạt này là chung thần lạc.

trọng tài chính thổi còi.

trịnh thành xán nhếch mép, hắn bị ba tên kèm ở ngoài vòng cấm. thế nhưng với khí thế đang nóng lên, trịnh thành xán vọt thẳng vào trong vòng, canh thời gian thực sự chuẩn xác để tránh bị việt vị. bóng tới trên đỉnh đầu của tiền vệ đội hắn, cậu ta nhảy cẫng đội đầu, bóng bắt đầu tâng lên rồi từ từ rơi xuống, giữa lúc ai cũng nôn nóng đón đường bóng, trịnh thành xán cắn chặt môi, hai tay đưa ra sau lưng nắm chặt, phòng ngừa việc tay chạm bóng. sau đó ai cũng thấy hắn cong người, hất vai, làm một cú lộn nhào móc vô lê trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

"VÀ TỈ SỐ CHUNG CUỘC LÀ 2-1 NGHIÊNG VỀ TRUNG HỌC X1. SẼ KHÔNG CÓ PHÚT BÙ GIỜ NÀO Ở ĐÂY CŨNG NHƯ MỌI HI VỌNG ĐÃ PHẢI KHÉP LẠI CHO TRUNG HỌC X2..."

"nói cái gì đi? một bàn thắng đẹp mắt trông thấy khi mà x1 bị dẫn trước, bắt buộc trịnh đội trưởng phải ghi bàn liên tiếp nếu không muốn gục đầu trước trung học x2, một trường trung học mang danh là chi nhánh của x1 tạo ra nhưng lại mạnh mẽ vươn lên dẫn đầu trong mọi hoạt động thể thao..."

nét cười trên khoé môi nồng đậm. cả đội vỡ oà từ trong chạy vù ra, ôm chầm lấy nhau ăn mừng chiến thắng. tiếng nhạc vang lên, pháo hoa bay ngập trời. trịnh thành xán vui mừng khôn xiết, cùng với đồng đội và ban huấn luyện hò reo. hắn cũng không quên kêu gọi cả đội tiến về phía cầu gôn đối thủ bắt tay. một phép lịch sự tối thiểu của tất cả những ai chơi bộ môn này.

đội cổ vũ cũng xuống chung vui, trịnh thành xán bị năm sáu bạn nữ sinh vây quanh ôm lấy, vòi vĩnh vài bức chụp chung. theo bản năng của một thằng con trai, trịnh thành xán không thể từ chối, chỉ là khi ấy hắn đã ngóng trông dáng vẻ kia cũng xuống sân.

trịnh thành xán đang đứng cùng đội trưởng đội đối thủ. hai người nhìn ống kính, tạo chung một kiểu dáng, nở một nụ cười thiện chí.

"tôi có thể chụp cùng một tấm với tuyển taekwondo nhà cậu không? bọn họ biểu diễn trông ngầu thật..."

"dĩ nhiên!"

một bức ảnh định mệnh ra đời. trong hình là đội cổ vũ trường x1 và tuyển taekwondo trung học x2. hai vị đội trưởng hai đội bóng đứng ở giữa khung hình nhưng vị trí hoàn toàn hoán đổi cho nhau. trịnh thành xán đứng chung với đội taekwondo và ngược lại, đội trưởng bên kia đứng cùng các mỹ nhân trung học. mà dẫn đầu tuyển taekwondo là đội trưởng tống ân thích. hai dáng vấp cao lớn đứng cạnh nhau, một trầm tĩnh điềm đạm mang theo hương vị mùa đông ấm áp, một lại nhiệt huyết và tràn đầy năng lượng tuổi trẻ của mùa hè. vậy mà tạo nên một khung cảnh hài hoà đến kì lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #syongseok