sleep
Người khác dựa vào thuốc ngủ để ngủ. Còn tớ chỉ có thể dựa vào sự mệt mỏi của mình để chìm vào giấc ngủ. Từ lâu tớ đã k thể ngủ đúng giờ, đi ngủ vào 12r-1h r thức dậy vào 5r sáng để cbi đi học, thức nguyên như thế cả ngày r lại lặp như vậy, chỉ khi nào quá mệt tớ sẽ đi ngủ trưa mà thôi. Khoảng thời gian ôn thi tớ đã có thể đi ngủ sớm hơn và dễ ngủ hơn. Bh trong môi trường đại học k phải học quá nhiều, thời gian cũng rảnh hơn lại k phải đến trường nên tớ cũng ỷ lại. Nhưng gần đây tớ lại quay trở lại như trước, có khi còn tệ hơn rất nhiều. Ngủ vào lúc 3r-4h hôm nào đỡ thì 2h, chỉ có thể ngủ ngon vào ban ngày, những cơn ác mộng liên tục khiến tớ chả thể say giấc. Gương mặt lúc nào cũng mệt mỏi nhưng vẫn tỏ ra bth để k 1 ai biết. Tớ k bt phải nói với ai cả, sự cô đơn bao quanh tớ. Đừng hỏi tại sao tớ k tìm ai để nói ra đi, có chứ tớ đã từng nói cho ny tớ nghe là tớ k ngủ đc nhưng thứ tớ nhận lại là sự trách mắng, tức giận và mọi thứ là do tớ mà ra. Gia đình nhận ra tớ ngủ nhiều hơn vào ban ngày và hỏi tớ tại sao lại ngủ nhiều thế nhưng r cũng thôi. Đặc biệt tớ chả thể chìm vào giấc ngủ nếu thiếu đi chú gấu bông của mình, nghe trẻ con thật chứ. Nma tớ thấy mình thật thảm hại đó.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top