Chương 55: Em không chỉ có mông lung và phiền muộn
Sunoo vốn dĩ đang căng thẳng vô cùng, lại bị một tiếng "xía" của Sunghoon chọc cho vui vẻ.
"Khó mà tưởng tượng nổi, Park Sunghoon lúc nói xía trông như thế nào?" Trong nhóm chat thế mà lại có fangirl của Sunghoon, ở bên trong cười haha nói, "Park Sunghoon "xía" người ta cũng sẽ phun nước miếng sao?"
Jieun hỏi: "Cưng là fan của Park Sunghoon?"
"Em là fan sắc đẹp của Sunghoon." Em gái nói, "Nếu đi battle vì Sunghoon, em có thể còn điên hơn fan Mèo nữa."
"Fan Mèo đã hết điên rồi." Một người khác cập nhật diễn biến trực tiếp, "Cảm giác Park Sunghoon vừa xuất hiện liền bị dọa chạy đi hết......"
"Không chỉ là Park Sunghoon." Jieun nhìn lướt qua, chặc lưỡi nói, "Úi chà, bên kia sốt ruột thế, tua nhanh tám lần đến đoạn xếp hàng luôn rồi."
Di động của Sunoo không ngừng hiện lên các loại tin tức. Trên WeChat liên tục có người kéo đến hỏi chuyện gì xảy ra. Có người đến ăn dưa, có thành phần hóng hớt cho vui, cũng có những người quan hệ không tồi với Jungwon đến đảm đương vai trò thuyết khách.
Sunoo rất ít khi đi ra ngoài xã giao, đối với những người này tuy rằng duy trì liên lạc, lại cũng chỉ là giao lưu hời hợt, lúc này chính mình đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, trả lời hơi có chỗ sơ sẩy là sẽ bị người nắm thóp ngay.
Vì thế cậu chỉ để lại tin nhắn cho Sunghoon, sau đó lại tiếp tục vùi đầu biên soạn bài đăng của chính mình.
"Em cứ đăng lên như thế này đi." Sunoo lại suy nghĩ một lát, cuối cùng xóa xóa sửa sửa, đăng nội dung mình viết vào trong nhóm chat, "Như vầy được không ạ?"
"Được! Cậu đăng đi." Jieun nói.
Sunoo hít một hơi thật sâu, lại kiểm tra một lượt dấu ngắt câu và lỗi chính tả, lúc này mới chuyển qua tài khoản chính.
Chỉ có điều cậu hiển nhiên chậm hơn một bước, trên mạng đã có tài khoản marketing bắt đầu vận chuyển weibo minh tinh. Thủy quân của hai bên tiếp tục cấu xé lẫn nhau.
"Bữa nay là sự kiện cấu xé tưng bừng ở trong làng giải trí à? Đây là cái ngày thần tiên gì vậy? [ăn dưa]"
"Yang Jungwon gặp phải sự cố gây tranh cãi, các minh tinh dốc lòng tiếp sức, Yang Jungwon cố lên!!"
"Làm sai mà không nhận sai, gọi hội tới tẩy trắng? Đám minh tinh này đứng xếp hàng từ sớm rồi chứ gì?"
Sunoo nhìn thoáng qua ảnh chụp màn hình của mọi người, buồn cười phát hiện tuy rằng mọi người có lập trường bất đồng, nhưng ảnh đính kèm sử dụng thì lại là nhất trí.
YJ: "Những người tin tưởng cậu ắt sẽ tin tưởng, ôm ôm Jungwon Thiên Thần Nhỏ của chúng ta, sau cơn mưa trời lại nắng" // @Jungwon: "suỵt - [trật tự]"
HS: Pháp luật là giới hạn cuối, không phải tiêu chuẩn. // @Park Sunghoon:......
Tôi Là Trần Vinh Diệu: "Thời gian sẽ trả lại trong sạch cho cậu." // @Jungwon...
OCT Tạ: "Đoạn guitar này rất êm tai" //@ Taehyung:......
Lương Du: "Lần đầu tiên gặp được Yang Jungwon, là trong một show diễn thời trang ở nước ngoài, lúc ấy người đại diện không ở bên cạnh, tôi lại không hiểu tiếng Pháp, may mắn thay Jungwon nhìn ra tôi là nghệ sĩ đến từ Hàn Quốc, nơi nơi đều chiếu cố tôi rất nhiều. Hai năm nay cậu ấy càng ngày càng nổi, tự nhiên sẽ xuất hiện các loại điều tiếng nghi ngờ, nhưng cậu ấy trước sau vẫn luôn mỉm cười đối mặt, mong các bạn che chở cho cậu ấy." // @ Trần Vinh Diệu......//@ Jungwon......
Riki: "Đúng thế, che chở hắn bắt nạt người khác, che chở hắn trộm đồ [nhe răng] // @Lương Du:......//@Trần...
Sunoo: "......"
Sunoo không nghĩ tới Riki thế mà lại cấp tốc chạy ra tiền tuyến hóng hớt, còn đích thân ra trận sát phạt, lúc này có chút dở khóc dở cười, lại thấy cảm động, lúc này mới cẩn thận dè dặt mà đăng lên phát ngôn đầu tiên của chính mình.
"Tôi là Kim Sunoo, ở trong buổi concert của nhóm nhạc En năm XX, tôi đã từng chơi một đoạn guitar ngẫu hứng, là đoạn nhạc ở trong video.
Đây là sáng tác của tôi.
Linh cảm của đoạn nhạc này, đến từ sân khấu của chính ngày hôm đó, các bạn chung nhóm tán gẫu cùng với mọi người ở phân đoạn talk. Ngày đó ánh đèn rất đẹp, như là cả bầu trời được lấp kín bởi những vì sao. Trên sân khấu mỗi một thành viên phát biểu đều sẽ gặt hái được những tiếng hoan hô và tiếng thét gào của mọi người. Tôi ở phía sau sân khấu, giống như các fan ẩn mình trong bóng tối, bỗng nhiên lại suy nghĩ, không biết fan của tôi đang ở đâu?
Tôi không được bố trí cho phát biểu, nhưng lại muốn chào hỏi với fan của mình, cho nên đành dùng phong cách fingerstyle jazz mới học được mà solo một đoạn.
Tôi hy vọng các bạn nghe được, cũng mong rằng các bạn sẽ thích.
Đoạn nhạc này cũng không phải để biểu đạt tình yêu. Nó là một lời chào thầm lặng, là tiếng chuông trên mặt sông trong màn đêm tăm tối, và đang âm thầm chờ đợi đến một lời hồi đáp.
Tôi không nghĩ tới ở nhiều năm sau đó, nó sẽ lấy phương thức như vậy, bị người thay tên đổi họ, xuất hiện ở trong tầm mắt của công chúng.
Nó không hề "crazy" một chút nào, nó tùy hứng, mông lung, có một chút thương cảm.
Nó là cảm xúc của tôi, là thứ hoàn toàn trọn vẹn, thuộc về tôi.
......"
Sunoo nghĩ một lát, lại xóa đi đoạn công khai lên án ở bên dưới.
Khi ấy thiết lập thành viên của En là bảy người, mà Sunoo từng có biệt hiệu, gọi là "sáu phẩy năm", lý do là mọi người cho rằng cậu ở trong nhóm không tính là một người, chỉ có thể tính một nửa.
Loại danh xưng này tổn thương lòng người vô cùng, Sunoo debut với tư cách quán quân của cuộc thi tuyển chọn tài năng, lại có thể nào không có dã tâm?
Thế nhưng cậu cơ bản là không có đất sử dụng tài năng. Công ty sắp đặt như thế, thời lượng lên sóng của cậu đã ít, cơ hội thể hiện cũng ít. Các thành viên trước khi debut đều đã tích lũy một lượng fan, độ nổi tiếng vốn dĩ đã có ưu thế. Cậu là phương án tuyển lính nhảy dù*, lại không có quyền lên tiếng... Vòng qua vòng lại, chỉ có thể trở thành một nhân vật thêm vào cho đủ quân số ở trong nhóm.
Mà fan của cậu cũng là thành phần yếu nhất trong số các fan của nhóm nhạc, đặc biệt là kể từ sau sự kiện tranh giành tiếp ứng, fan Cáo bị áp chế trên mọi mặt trận, fan lớn nhỏ không muốn chịu nhục nhã dần dần rời đi.
Về sau có lần tổ chức concert, các fan được cho phép mang bảng đèn vào trong sân, Sunoo ở hậu đài nhìn quanh nửa ngày, rốt cuộc ở trong mấy nghìn người, phát hiện một nhúm nhỏ những người ủng hộ giơ bảng tên của mình.
Cho dù chỉ là đối với một nhúm người nhỏ bé này, cậu cũng nhịn không được muốn đặc biệt cảm tạ. Không có cơ hội nói chuyện, vậy thì bèn đánh đàn để biểu đạt tâm tình của chính mình, vui sướng, ưu thương...
Cậu xem đây như là một đoạn đối thoại, bởi vì sáng tác quá nhiều, đàn qua rồi liền quên. Nếu không phải fan của CP SunSun đào ra một đoạn này, cậu trong lúc xem video khắc sâu ấn tượng, nhớ tới nguyên do ban đầu, có lẽ cũng sẽ không phát giác.
"Hóa ra cậu thảm đến như vậy sao?" Jieun hỏi ở trong nhóm chat, "Lẽ ra độ nổi tiếng của cậu không nên thấp chứ?"
Sau khi bài viết weibo của Sunoo được đăng lên, bị mọi người chuyển tới chuyển lui, rất chóng bị đẩy lên đầu đề.
Các tài khoản marketing lại vội vàng bê đoạn này đi, hỏi dân tình hóng hớt thấy thế nào.
Bên dưới hot search #Kim Sunoo đáp trả#, các thể loại phe phái lên tiếng loạn thành một mớ hỗn độn. Các fan CP nhắn lại nhiều nhất, hoan hô "Sunghoon cứng phết, Sunoo đáng thương ghê". Nhóm fan Cáo vội vàng đau lòng "đào mộ" những bài đăng cũ, fan Mèo thì mắng cậu "bú fame", nhất định phải đợi cho đến khi bài hát này hot lên rồi mới tiến hành cái gọi là "bảo toàn bản quyền".
Mấy tài khoản câu view vội vàng mở cuộc bình chọn, bắt đầu lợi dụng từ khóa để marketing, chia sẻ đường dẫn web sex, xem bói, sôi nổi đăng ảnh selfie.
Nhưng có thể thấy rất rõ, fan và thủy quân của phe Jungwon đã bắt đầu rút lui. Cho đến nửa đêm, hot search của Sunoo và Jungwon mới từ từ hạ nhiệt, rơi lại phía sau.
Mục đích của Jieun đã đạt được, lại cho thuỷ quân đóng giả làm fan Mèo, ngay sau đó đăng weibo mắng chửi fan chị đại của Jungwon chẳng được tích sự gì, lên diễn đàn dùng acc clone đăng bài "thoát fan", thậm chí còn tiện thể thò chân làm cho đủ một quy trình "quay lại giẫm".
"Thật đúng là đồ thừa tỷ tỷ chơi chán rồi vứt lại." Jieun một mặt chỉ huy người khác đi làm, một mặt tấm tắc ra tiếng, "Cũng đã lâu rồi không làm ba cái trò hạ cấp bôi đen lẫn nhau này, quả thật ô uế đôi bàn tay của tỷ tỷ."
Sunoo: "......"
Một ngày này trôi qua, Jungwon từ marketing "đa cấp" cho đến "lật xe", bị đưa ra bằng chứng đanh thép buộc tội, lại đến hai bên đánh nhau, minh tinh kéo bè kéo phái, đương sự tự mình "bổ dưa*"... Rùm beng ì xèo cho đến nửa đêm, quần chúng ăn dưa mới nghỉ ngơi hẳn.
*Từ "ăn dưa" giống như hóng hớt, hóng chuyện í, thì ở đây ý là người trong cuộc bổ dưa ra cho mọi người ăn luôn =))
"Bảo toàn bản quyền còn cần thời gian, sóng gió hôm nay về cơ bản là ổn định rồi. Cậu yên tâm chuẩn bị cho buổi biểu diễn đi. Qua năm mới xin mấy ngày phép mà nghỉ ngơi." Jieun đặt chuyện đăng đàn bêu riếu nhau sang một bên, cười cười, lại đột nhiên nói, "Cậu ưu tú hơn nhiều so với cậu nghĩ, tự tin lên một chút, Sunoo."
Sunoo "a" lên một tiếng đầy ngạc nhiên, theo bản năng mà muốn khách khí, nhưng ngay sau đó lại ý thức được Jieun cũng sẽ không muốn nghe mấy lời này.
"Album của cậu có phương hướng chưa?" Jieun quả thật hỏi tiếp, "Tôi tự dưng lại rất muốn nghe cậu tâm sự."
Sunoo đứng hình một lát, không hề giấu diếm.
"Đại khái có một chút ạ."
"Ồ? Là tiếng chuông lúc nửa đêm sao?"
"Có một phần này ạ. Nhưng càng chủ yếu hơn... là cái khác." Sunoo dần dần hình dung được khung sườn khái quát, cậu cúi đầu lật xem tin nhắn của Sunghoon, lại đi xem những lời xỉa xói điên cuồng của Riki, còn có lời động viên của mọi người ở trong đoàn phim, rồi lại mỉm cười, "Em không chỉ có mông lung và phiền muộn, cũng có tự do, lãng mạn và mộng mơ."
Những ngày cuối cùng của tháng mười hai lặng lẽ đến gần.
Ngày 30, Sunoo lại một lần nữa xuất phát từ đoàn phim, chạy đến nơi ghi hình. Mà lần này ở khách sạn chờ đợi cậu, ngoại trừ Jieun ra, còn có Seokjin cùng với ê-kip nòng cốt nhất của Belift Lab.
Từ ẩm thực đến quần áo, trang sức, cho đến kiểu tóc, lại đến nhà sản xuất âm nhạc, thầy giáo thanh nhạc, ca sĩ hát bè...
Tiết mục biểu diễn của Sunoo là hợp xướng một ca khúc rock and roll cùng với Seokjin, vốn dĩ trong lòng có chút lo lắng, nhưng lần này, cậu rốt cuộc cảm nhận được cái gì gọi là cảm giác chuyên nghiệp và an toàn. Có các thầy hướng dẫn cho bọn họ về phát âm và thanh nhạc, Seokjin lại dạy cho cậu rất nhiều công việc cần làm trên sân khấu phát sóng trực tiếp.
Ngày 31, Đêm Hội Tất Niên được ghi hình phát sóng trực tiếp.
Tiết mục biểu diễn của Sunoo nằm ở đoạn giữa. Seokjin được yêu cầu đơn ca hai bài liên tiếp, sau đó mới có thể nối tiếp sang đến tiết mục song ca của bọn họ.
Cậu an tĩnh mà chờ ở hậu trường, trên người là một bộ trang phục biểu diễn màu đen tuyền, trang trí rất ít, chỉ có tua rua màu vàng ánh kim trên bả vai. Nhân viên tạo hình đang vuốt tóc mái của cậu về phía sau, cố định lại một lần nữa.
Sunoo khẽ cúi đầu, vừa tùy ý để bọn họ xử lý kiểu tóc, vừa nhìn về phía hàng vạn khán giả trong sân vận động, một loại cảm xúc rung động đã mất từ lâu, giờ đây cuồn cuộn mà đến.
Tiết mục đơn ca của Seokjin ôn thuận nhu hòa càng khiến cho khán giả hoàn toàn đắm chìm trong đó. Mãi cho đến khi ca khúc kết thúc, nhịp trống của "Hall of Fame" đột ngột vang lên, mọi người mới chợt bừng tỉnh, trở về thực tại.
Ánh sáng bốn bề đều tối sầm xuống, ngay sau đó một chùm đèn truy quang từ trên trời giáng xuống, chiếu vào một góc. Sunoo bước ra từ trong bóng đêm, khoảnh khắc cậu mở miệng, âm sắc tròn đầy đã hoàn toàn biểu hiện ra được sức chấn động của bài hát này.
"Yeah, you could be the greatest, you can be the best......"
Nhịp trống mạnh mẽ uy lực đập dữ dội vào trong lòng của mỗi người. Theo sau, Seokjin trái ngược với vẻ nhu tình như nước vừa rồi, cũng dùng chất giọng rất giàu nội lực mà lập tức tiếp nối theo, "...you could beat the world......"
Sunoo đi đến trước sân khấu, hai người đứng nhìn nhau, sau đó cụng nắm đấm.
Ánh đèn được bố trí trên dưới sân khấu dần dần sáng lên, hình ảnh điển trai của Sunoo chiếm trọn màn hình lớn, khán giả vừa hưng phấn lại si mê mà ngẩng đầu nhìn.
"Quá tuyệt vời!" Jieun ở sau sân khấu, cầm di động phát sóng trực tiếp ở cự ly gần cho Sunghoon, lắc đầu khen, "Sunoo thật sự rất giỏi, lúc này tựa như tắm trong ánh sao trời."
"Hẳn rồi." Sunghoon ở bên kia hiện rõ hai quầng thâm mắt, nhìn người trên sân khấu không hề chớp mắt, một lát sau, lại nở nụ cười, "Không phải giống, bản thân em ấy chính là ánh sao trời."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top