Có Vũ, có anh Huấn
Iu đương thôi mà=)) làm thêm quả nữa end vẫn chưa muộn.
19.
Vũ nhìn cái màn hình điện thoại đang sáng, sau đó rơi vào suy ngẫm một lúc lâu. Môi có chút trề ra, mắt nheo lại trông rất đăm chiêu. Ngồi như thế gần cả chục phút.
Thành Huấn có đang ngồi cắm mặt vô máy chạy deadline thì cũng phải chú ý đến em, Thành Huấn vì vậy mà cũng đơ ra cả chục phút. Cuối cùng nghe cái đoạn nhạc được replay lại gần chục lần cũng mất kiên nhẫn. Anh đứng dậy, bước lại gần phía Vũ, ngồi xuống bên cạnh Vũ. Xoa xoa đầu em nhỏ.
"Em sao đấy ? Có chuyện gì mà đờ người ra nãy giờ rồi."- Huấn xoa xoa hai bên má của Vũ, Vũ nó nhìn anh, xong lại nhìn điện thoại. Tính nói gì đó rồi lại không nói gì nữa, bàn tay còn tính tắt điện thoại.
Huấn nghiêng đầu xem trên màn hình điện thoại có gì.
Vũ có lẽ không muốn anh thấy, tính dơ điện thoại qua chỗ khác, tiếc là Huấn thấy rồi. Theo như nhìn được lướt qua, chữ có chữ không thì anh cũng nôm na đọc được dòng kia.
Bạn trai bạn thuờng hôn theo kiểu nào dưới đây.
Hả- Thiện Vũ tính dơ điện thoại, tay đã bị Thành Huấn kéo vào, một phát đè lên giường. Vũ nhăn mặt, trông em nhỏ khó chịu vô cùng. Thành Huấn khẽ lấy bàn tay miết nhẹ lên gò má em.
À ra là nghĩ cái vụ này nãy giờ á hả ?
Thành Huấn cũng im lặng một lát, Vũ thấy người kia không có động tĩnh gì thì tính ngồi dậy, lập tức bị người kia đè lại không cho chống cự. Vũ thở dài, ừa biết sớm vậy sẽ tắt điện thoại. Mà đã một lúc trôi qua, Vũ lần này mới ngước mắt lên nhìn Huấn.
Mà chắc Huấn thấy rồi, bàn tay kia vạch cổ áo Vũ. Cúi xuống hôn lên xương quai một cái chóc. Sau đó là hõm cổ, kéo áo một chút nữa là vai, cằm, chóp mũi, khoé mắt.
Đến lúc đối diện với đôi môi nãy giờ còn chừa lại, Huấn cúi đầu nhẹ nhàng đặt lên một nụ hôn. Rồi kéo thẳng người kia vào một nụ hôn sâu. Từng kẽ răng, cả lưỡi đều quấn lấy, mút mát đến sưng tấy. Sau đó người kia mới ngồi dậy.
"Những gì khó chọn quá mình làm hết là xong, anh hứa là từ nay sẽ làm đủ bước như ban nãy."- Thành Huấn dơ ngón cái, cười uy tín ( trông không hề uy tín ) sau đó phủi mông bỏ lại Vũ quần áo xộc xệch trên giường.
Vũ giờ mặt đã méo, la lớn.
" Anh nằm mơ á cái đồ vô liêm sỉ!"
Thành Huấn cười hề hề la lớn đáp lại.
"Em cũng khoái mà hay ra giá quá !"
Câu chuyện này không có hồi kết.
20.
Kì thực để mà nói thì Thành Huấn rất thích dáng người của Thiện Vũ.
Nhất là như bây giờ.
Con mắt dán chặt vào cái eo lấp ló sau cái áo sơ mi trắng cùng người đang ngân nga theo vài điệu nhạc kia. Huấn xoa xoa trán, lắc đầu. Rồi lại nhìn không thể rời mắt.
Hẹn hò bốn năm, sống chung hai năm. Chưa một lúc nào Vũ thất bại trong việc làm Huấn chú ý tới mình, ẻm thở cũng là một sự thành công rồi. Chỉ là...
Thành Huấn nhìn người nhỏ hơn chồng mình trong cái áo sơ mi Thành Huấn mới mua mấy ngày trước, gãi gãi mặt, Vũ hay thường mặc đồ vậy như một thủ tục lưu mùi ( thề thì Thành Huấn thích điều đó.) nhưng sẽ phát sinh ra rất nhiều suy nghĩ không đúng đắn.
Thành Huấn lại tiếp tục thở dài, quá nan giải.
Cuối cùng Thành Huấn lựa chọn con đường Thiện Vũ không mặc gì trên người. ( Kèm một ngón cái uy tín.)
Thiện Vũ nhìn người kia đăm chiêu nhìn mình, khó hiểu vô cùng.
21.
Huấn nhìn điện thoại, chữ Phác Thành Huấn to đùng, rồi lại nhìn điện thoại mình trên dòng danh bạ ghi tên là Ddeonu vô cùng đáng yêu, tủi thân giận dỗi.
Tại sao hẹn hò sống chung rồi mà không lưu danh bạ bằng biệt danh vậy ? Ứ chịu đâu.
Vũ vẫn nhìn Huấn giãy đành đạch trên nền nhà, có lẽ Vũ chắc chắn với việc mình trưởng thành hơn ổng nhiều ( hồi mới yêu thì Vũ đã tin ổng là người trưởng thành chín chắn ). Thật ra không phải vì Vũ không thích đặt biệt danh gì đó cho anh, Vũ nghĩ tên anh rất đẹp.
Vũ vẫn hay gọi tên anh, gọi khi Vũ thấy anh, trước khi đi ngủ, khi cả hai cùng một nhịp ( dù lúc đó gọi tên anh là cả một vấn đề ), Vũ thích tên của anh lắm.
Vũ lay lay người Huấn cuộn một cục trên giường. Nói với anh là Vũ vẫn thích tên anh hơn. Huấn ngước lên nhìn, gật gật. Sau đó mượn điện thoại của Vũ.
"Chồng của em... Anh đặt cái gì đây?"
Đẹp mà đúng không ?
22.
Vũ rất thích ngồi trong lòng Thành Huấn.
Dĩ nhiên không phải là tự nhiên mà có, mỗi lúc xem phim Huấn hay thường kéo em vào lòng, lúc Vũ chơi game Huấn cũng sẽ lặng lẽ đặt người kia vào lòng của mình. Cũng có lúc mệt quá sẽ dang tay, đợi người kia chui vào lòng của mình.
Huấn sẽ cọ mũi vào người Vũ, làm Vũ nhột đến cười không ra tiếng nữa mới thôi.
Vũ cũng vì việc này mà quen với việc ngồi trong lòng ai kia.
Lúc Huấn thức khuya làm việc cũng cảm thấy thiếu, sẽ tìm người để ôm, nằm trong đó đến khi Thành Huấn xong xuôi việc. Cũng có lúc vì rất quen chân, dù ở quán cà phê trước mặt bao anh em, cái ghế quen nhất vẫn là đùi Huấn. (Trọng và Hi Thừa bên lề là Lực đã đánh giá điều này rất nhiều.)
Vũ hay ngại lắm, cơ mà lần này lại không thể ngại nữa.
Huấn vui vẻ nhìn người kia cọ cọ vào người mình, tay vẫn bấm điện thoại, vui vẻ hôn Thiện Vũ mấy cái.
23.
Huấn nghĩ Vũ hợp với rất nhiều loại phụ kiện. Mỗi lần có dịp ghé ngang mấy cửa hàng đều sẽ nán lại mua một ít rồi về.
Từ đồ cột tóc, bờm, bông tai, lắc tay, mũ đều chất đầy một đống trong nhà. Hình thù màu sắc đều đa dạng, mục đích chính là vì Huấn thấy nó quá hợp với Vũ.
Nhân viên nữ ở chỗ bán phụ kiện cũng đã quen mặt Huấn. Mỗi lần đến đều ở lại lựa rất lâu, cuối cùng thì mua hết, lần nào cũng vậy. Cô có hơi lo ngại với cách chi tiêu tiền bạc này, sau này mới biết thì ra không phải mua về để bán lại mà là để mua cho bạn trai nhỏ nhà người ta.
Cô ấy chỉ nghĩ thế này, ôi tình yêu.
Vũ nhìn Huấn đang vui vẻ đeo lắc lên tay của mình, sau đó nâng niu tay Vũ lên ngắm nghía, cười đến má lúm cũng lộ ra.
Dĩ nhiên Vũ sẽ không đề cập tới việc Huấn thích mua mấy bộ đồ cosplay thế nào đâu.
24.
So với việc thích hôn của Thành Huấn, Vũ là kiểu người thích ôm hơn.
Vũ hay bám trên người anh khi họ ở nhà, sẽ ôm lấy Thành Huấn bất kì lúc nào. Ôm anh khi anh rời khỏi nhà, ôm anh khi họ đi cùng nhau. Ngay cả khi anh lo lắng, mỏi mệt Vũ chỉ đơn giản là dang tay ra để ôm lấy Huấn.
Mặc dù không phải kiểu người sẽ thể hiện tình cảm nhiều như Huấn nhưng Vũ vẫn luôn cố gắng ôm lấy anh chặt nhất để thể hiện rằng Vũ yêu anh hơn bất cứ ai.
25.
Ngày trước Thành Huấn rất hay chọc Vũ. Còn có lúc Huấn coi như hình thức giải stress của mình.
Giờ thì Vũ mới là người chọc Thành Huấn. Mà kiểu chọc này, ranh ma hơn nhiều.
Khi họ đi ra đường và bất kì lúc nào đó, Thiện Vũ thường liếm liếm môi, sau đó lại khẽ miết môi Thành Huấn. Bước cuối là bỏ chạy.
Khi họ ở cùng nhau, mấy lúc đi tắm sẽ chọc chọc mở hé hé cửa, đợi Thành Huấn thấy xong liền đóng cửa.
Khi họ cùng nhau đi trên đường, sẽ rất tự nhiên ghé vào tai anh nói vài câu, xong xách quần qua nhà anh Luân với em Nguyên để lánh nạn.
Thành Huấn chính là bị kiểu đùa này bức cho phát điên.
Nhưng Thành Huấn lại bất khả kháng trong mấy trường hợp này.
Thành Huấn chừa.
_____________
=))) bỗng nhiên có ý tưởng nên vô viết ít ít nữa👉🏽👈🏻
Không biết mọi người thấy thế nào về series yêu đương kiểu này, nếu hợp thì mình sẽ cân nhắc viết thêm ấy.
Tối vui nhaaaa <3333
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top