5.
Hanbin khi trở về tiệm mặt chẳng thể nào vui nổi
Cho dù cậu phụ việc có hỏi anh ra sao chỉ nhận cái lắc đầu..
Cậu trai cũng lo lắng vì đôi mắt anh đã sưng bụp lên dần rồi
Chẳng biết tên khốn nào đã làm ra như thế
Chủ tiệm nhà meo đáng yêu như thế cơ mà ? Sao lại để con người ta thành ra thế ??
Còn chưa kể lúc đến đây gặp khuôn mặt anh cứ thẫn thờ ngơ ngơ như mất đi thứ gì đó..
Việc gì cũng vụng về hơn trước.
Lo lắng thì không thể đứng nhìn nhẫn nhịn được
Cứ im mãi cũng chẳng phải là cách
Cậu phụ việc thử hỏi thẳng lần cuối..
" Anh Hưng à..cứ vậy thì sao em có thể làm tiếp việc đây ? "
" ......xin lỗi.."
" Anh cứ một cảm xúc như thế em không yên tâm..có chuyện gì sao ? Nói đi lỡ như em giúp được thì sao ? "
"......"
" Haizzz hay lại do tên khốn anh quen đó ? Lại gọi đến và bảo không có gì sao !"
" Anh chia tay rồi "
Câu nói thoáng chốc của anh cất lên nó lại nhẹ nhàng mà trông cứ hiu quạnh...nó vắng vẻ sự tích cực thường ngày của anh.
Cậu trai nhân viên cũng chủ biết tròn mắt, vật tạo khuôn hình cho bánh trên tay cũng rớt xuống nền đất
Âm thanh leng keng của nó khiến một không khí đang trong bình lắng bỗng chốc lại trầm xuống hơn.
Thoáng chốc đâu đó trong không khí nghe tiếng nhỏ giọt của nước mắt..
" Anh Hưng à..em xin lỗi
Em..em thật sự không biết.."
Cậu trai bối rối nhìn bóng lưng của anh đang rung lên
Có vẻ anh đang nước mắt
" Anh ghét hắn...hức thật sự
Anh ghét hắn..đúng là tên khốn mà "
Đôi mắt ướt át của anh nhìn lấy cậu trai, nước mắt lem luốc trên khuôn mặt mộc mạc đó...
Thêm cái mũi lại đỏ dần
Anh uất ức lắm..
Anh chẳng biết bản thân có đi đúng với điều mình chọn không..
" Sao mắt anh lại chảy không ngừng thế...anh ghét điều đó...
Anh không muốn đâu..hức..anh - "
Anh càng nghĩ nhiều lại càng mau nước mắt, đôi tay nhỏ khó chịu mà lau đi những giọt lệ đáng ghét..
Càng thế lại càng ghét hơn khi để một người nhìn thấy vẻ đuối bản thân chôn giấu lâu nay..
Nhưng chỉ khi lúc này nước mắt mới làm anh ổn hơn thôi..
Nó là thứ cảm xúc thật mà..
" Anh Hưng, anh đừng lau nữa sẽ làm đau khuôn mặt này đấy...
Anh cứ khóc đi, yếu đuối một lần đi..hắn tồi thế cơ mà ? Tại sao phải tỏ ra rằng anh đang ổn trong chuyện này chứ ? "
Cậu trai trong vẻ lo lắng lại thêm bối rối , thứ phản xạ vụng về bây giờ chỉ là đành giữ lấy ôm anh vỗ về
Tạo sự đồng cảm..cho anh cảm giác vẫn còn người bên cạnh anh thay vì rời bỏ như cách thế giới bỏ rơi chúng ta..
Một cái ôm giữ sự bình tĩnh cho một con người đang lạc lối trong đống tiêu cực được tích trữ quá nhiều...cái ôm là thứ họ cần nhất lúc này
Và cậu trai cũng làm thế, vì cậu cũng từng có một cảm giác giống như anh..
" Anh là anh..họ là họ
Anh không nên để bản thân chịu thiệt vì họ..anh hiểu chứ ?
Giờ ngay cả cảm xúc chân thật của bản thân anh cũng chối bỏ thì cuộc sống còn gì ý nghĩa chứ...
Chẳng phải anh đã từng nói với em như thế sao ?..Anh từng cứu rỗi em lúc em cũng như thế chẳng phải sao ? "
Bỗng chốc bờ vai cậu trai có chút ướt đẫm, có lẽ vì anh lại tiếp tục khóc
" Anh..anh không muốn như thế đâu Phong à..hức..
Anh...anh thật sự ghét phải mạnh mẽ mãi..."
Câu nói nấc lên vì sự bức bối..
Anh không muốn anh cứ mãi chịu đựng vì quá khứ của tên đó
Giờ đây anh lại khóc to hơn
Hanbin cứ khóc một ngày nhiều
Khóc cho trôi đi những mệt mỏi bủa vây
Khóc vì bản thân đã chịu những điều chẳng đáng..
Phong chỉ biết đứng xoa nhẹ tấm lưng run rẩy nhưng trong lòng lại thoải mái đến mỉm cười nhẹ nhàng..
Có lẽ là cảm thấy mừng cho anh..
Phong đã từng lo cho Hanbin vì trong một mối quan hệ toxic, không lành mạnh cũng như người chịu thiệt nhiều lại là anh chủ của cậu.
Giờ đây khi anh nhận ra điều đó cậu cũng thấy nhẹ nhõm đi rất nhiều vì cậu biết sau kẻ tồi này anh vẫn còn một người thật lòng yêu anh...chỉ là chỉ sợ anh ngốc nghếch không nhận ra cũng như vương vấn điều cũ.
____________________________________
" Ni-ki em có muốn cùng Jay đẹp trai này đi đến chỗ tiệm của Hanbin hyung không ?
Anh đây sẽ bao chú em hahaa "
Có chút tự luyến nhưng không sao vì anh trai này cũng đẹp trai thật..
Nhưng có điều vừa tập xong khá mệt nên cậu em có chút lười đi
" Anh bị lay Sunghoon hyung à ? Đừng tự luyến như thế..em mới đẹp trai nhất !!
Nhưng mà em hơi..mệt
Anh lôi Sunoo hyung đi cho vui, trông anh ấy có vẻ buồn bực với chiếc điện thoại kìa !! "
Ni-ki vừa thì thầm lại vừa chỉ đến cậu
Jay thuận thế mà quan sát
Vẻ mặt buồn thiu thiu như nhớ nhung điều gì đó, cứ vài phút là kiểm tra điện thoại
Sunoo mang danh là nụ cười tươi của nhóm giờ đây lại có vẻ mặt đó..
Tuy ít khi cậu cũng có thể hiện khuôn mặt đó, nhưng dạo này lại thường xuyên thấy..Đôi mắt trông như thiếu đi sức lực...có vẻ ai đó hoặc điều gì đã làm Sunoo nhớ nhung rồi..
Chú bé sồi cứ vậy mà ủ rũ trầm ngâm một mình ở một góc
Jay quan sát thì cũng chỉ trầm ngâm vỗ vai tạm biệt mà tiến đến cậu
Có lẽ Jay nhận ra sự đặc biệt gần đây
" Sunoo, đi mua nước với anh Jay đẹp trai này không ? Ở tiệm Hanbin hyung ấy..
Mấy nay bận rộn cũng không gặp anh ấy.. "
Nghe đến chữ ' Hanbin hyung ' phát giác bỗng chốc đôi mắt cậu như lấy lại thứ sức sống mãnh liệt
Đôi mắt biết cười trở lại, nhìn vào chiếc điện thoại lần cuối rồi cậu mang cất nó đi
" Em đi chứ...em cũng nhớ hyung ấy..thật sự../ rất nhớ / "
Đôi môi mỉm cười bỗng mím nhẹ lại nhưng lại rất trông chờ đến nơi cần đi..
" Ha..biết mà em yêu quý Hanbin hyung ra sao mà..không cần phải ngại đâu "
Cậu bỗng ngại...vì điều gì thì không biết nhưng có lẽ đàn anh đúng một phần..
Jay chỉ phì cười..điều Jay nhận ra có lẽ khá đúng..
Cậu nhóc này luôn yêu quý và nhớ nhung đến bóng hình của người ấy.
Cũng giống như Jay thôi..
Jay cũng quý Hanbin nhưng có lẽ có cậu nhóc yêu quý anh hơn Jay rồi..
" Đi nào đừng nghĩ nhiều
Đi gặp anh trai Việt đáng yêu ~~ "
____________________________________
Như tôi từng cảm nhận thấy Sunoo thật sự yêu quý anh nó..
Và có lẽ nếu khi Hanbin người có mệnh hệ gì xảy ra kẻ xót nhiều hơn chính chủ lại là chính nó...
" Anh Hanbin hyung..sao..sao mắt ?
Anh khóc sao ? Có chuyện gì
Ai làm anh khóc thế ? Anh có đau không ?
Nó thật sự sưng..."
Cậu liên tục hỏi..sốt sắng khiến Jay bên cạnh cũng bất ngờ..
" A..mắt chỉ là anh dụi nhiều nên nó sưng..không sao.. "
Một lời biện minh chẳng trùng khớp với hiện thực..
Sunoo bỗng lại im lặng...không phải vì cậu ngưng loạn mà do cậu khó chịu..
Quá khó chịu..
" Anh lại nói dối.. "
/ còn tiếp /
____________________________________
chẳng hiểu sau tớ luôn nhớ đến họ..tớ luôn nhớ Sunbin
Tuy tớ biết họ sẽ chẳng thể quay lại như thời I_land nhưng tớ vẫn cứ viết vì tình yêu tớ đối với Sunbin luôn nằm mãi trong tâm trí tớ..
Tớ vẫn còn hi vọng nhưng không còn quá nhiều..tuy thế tớ vẫn mong rằng vào một ngày nào đó sẽ thấy họ cùng nhau vui đùa trên sân khấu...
Buổi tối vui vẻ..🌷
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top