1
Oneshot về việc sonny bị chuẩn đoán mắc bệnh trầm cảm và cách b(r)ồ anh ta quan tâm 😭
Sáng ngày thứ ba đầu tuần như mọi hôm, blume cảm giác sonny hôm nay trầm .. à không nói đúng ra là very very trầm , thấy bạn ít nói hơn so với mọi ngày, cứ nằm gục mặt ra bàn kiểu như đang trong trạng thái bị bệnh. Cả buổi sáng hôm đó sonny cứ nằm ườn ra bàn ngoại trừ việc đi vệ sinh thì cứ hết tiết là cậu lại nằm gục xuống bàn chẳng nói năng gì hết. Thấy vậy, em mới xích lại gần và hỏi
- Mày có sao không, sao t thấy mày nay lạ - kèm theo đó là đưa tay sờ trán của sonyy và sờ trán của mình
- Ủa đâu có sốt đâu -blume nhìn sonny . Lúc này sonny mới ngẩng mặt quay sang và lắc đầu nhìn blume.
-Thật sự là không sao chứ- blume gặn hỏi nhưng sony chỉ nhìn và lắc đầu rồi nằm ngục xuống bàn
- Sao mình cứ cảm giác nay nó bị sao í,-vừa lẩm nhẩm vừa lấy sách vở ra để chuẩn bị học. Cả hai chẳng nói câu gì cho đến tiết Tanh, cô giao bước vào lớp và bảo,
- Cả lớp ôn lại bài 5p 5p sau cô gọi lên dò bài. Cả lớp nghe thế thì nháo nhao lấy sách vở ra ôn bài,trong khi cảm lớp ôn bài thì cô đã chọn 2 bạn lên kt trong đó có sonny. Bản thân đang mệt trong người phần cô gọi lên bảng trả bài nên sonny quyết định không lên và nằm ra bàn . Cô giáo kêu liên tục và các bạn xung quanh cũng nhắc nhưng cậu không lên, blume có khều sonny là lên chép nhỏ trên bảng kìa nhưng ẻm ko chịu. Cô bực quá nên đã cho sonny 1₫ vào sổ đầu bài kèm lời phê gv kêu ko chịu lên. Dù lớp trưởng và các bạn trong lớp nói nhưng cậu nhất quyết từ chối ko lên. Nguyên một tiết anh đó sonny cứ nằm gục ra bàn, lâu lâu lại dậy chép bài, tinh tiết cứ thế lập đi lặp lại cho đến hết buổi học.
Đến chiều, 13:45 rồi blume không thấy sonny đi học liền nhắn tin hỏi thăm
@blume18 -------> @sonny27
@blume18
Em ớiii, sonyyyy
A lố, que á diuu
Sao kh đi học, bệnh rùi hảa
@sonny27
Hông á, tui khỏe àa
Cảm ơn nhée
@blume18
thế hả
Nãy thầy mới nhắc mày íi T_T
bảo sao sáng nay sonny 1đ anh?
@sonny27
Chắc ổng chửi
@blume18 Đúng rùii
Kh thuộc bài thì sao không lên lựa lời nói với gv mà lại ngồi dưới đó
Cô phê là gv kêu không lên quy vào tội chống đối gv T_T
Mà t với lớp trưởng có nói đỡ cho mày mà ổng không chịu 😭
@sonny27
cho nhà bả mưa thủy tinh giờ á
@blume18
giang hồ vừa thoi
vậy có đi học được không?
m khôg đi học t buồn lắm ak
@sonny27
gớm, chứ không phải tui nghỉ là ai kia được ngồi thoải mái, không ai réo bên tai hả?
@blume18
*ủa sao nó biết hay dị*
c-có đâu, mày nghỉ t buồn vãi beep T_T
@sonny27
Đang ở biên giới camphuchia nè
*đã gửi 1 ảnh cho bạn*
@blume18
Sang đấy đá gà hay gì?
@sonny27
Bí matt
Thôi lo học đi, nay t không đi nhớ học hanh nghiêm tucc kh có ngu cũng noi chuyẹn nghe chuaa
@blume18
Rồi rồi, em biết rồi thưa anh hai
Bái bai vô tiết rồi t tắt đây 👋🏻
Bái baii
*@sonny27 đã thả 💓tin nhắn này*
@sonny27
Ok, học tốt nha!
*@blume18 đã thả ✨ tin nhắn này*
Cậu nghỉ hết chiều thứ 3, nguyên ngày thứ 4 trong thời gian này blume cảm thấy trống vắng và bứt rứt khó chịu
Đến sáng thứ 5, thấy sonny đi học blume vui cẩng lên
- cái gì?? Mày nói cái gì cơ???
*bốp* - ui da đauu blume ôm lấy canh tay đỏ ửng vừa mới bị sonny đánhh=))
- Mày be bé cái mồm thôi- sonny ra dấu cho blume nhỏ tiếng vì cậu không muốn ảnh hưởng đến mn xung quanh
- Thiệt hả? blume khinh ngạc khi nghe sonny nói điều này. Thực tế thì sonny là một người tốt bụng tuy có hơi mất nết tí nhưng cậu vẫn vui vẻ, hòa đồng với mọi người. Cậu ấy giỏi gần như toàn diện từ học tập đến việc lặt vặt( nhưng đôi khi hơi khờ) , câu hỏi chạy đi chạy lại trong đầu blume lúc này là tại sao sonny lại bị như vậy?? Bề nổi của cậu ấy chứng minh cậu là một người hướng ngoại nhưng tại sao?? Hèn gì bữa thứ 3 mình đã thấy cậu ấy có vẻ gì đó rất khác với những ngày thường, mấy ngày sonny mệt bệnh cũng không tới mức như vậy?
- Gia đinh của mày có nói gì sau khi mày bị vậy không?- Thấy sonny lãng tranh câu hỏi, blume cũng biết ý nên không hỏi về vấn đề này nữa
- Thôi không sao, có gì muốn giải tỏa thì cứ nói với tao, t sẽ luôn kề bên và lắng nghe. Cố lên nha!! – blume vỗ vai cậu
- Umm, cảm on nha
- Không có gì, bạn bè với nhau mà- blume xoa lưng cậu và nhận thấy sonny dạo này gầy đi thì phải, cậu thấy blume xoa lưng thì cũng thấy vơi đi vài phầnn
Cái xoa lưng ấy thay lời muốn nói rằng: có điều gì khó khăn thì hãy nhớ còn tao ở bên
- Thôi đi ông tướng, lo chép bài đi kìa sonny đánh nhẹ vào vai blume
Cả hai cứ thế ngồi học cho đến lúc ra chơi
Reng reng reng
Yeah,yeah,yeah những tiếng hú hồn nhiên của cô cậu học sinh được giải lao sau những tiết học căng thẳng. Blume cũng vậy, quay sang nhìn thì thấy sonny ngủ từ khi nào, em biết ý bật âm lượng điện thoại nhỏ để cho cậu ngủ. Em gõ trên google “ Cách an ủi người bị trầm cảm” ấn tìm kiếm, google đưa ra hàng loạt trang web , thấy thế em ấn nhanh vào trang đầu tiên. Lấy giấy bút ra ghi chép những thứ cần thiết tại một phần trí nhớ em hơi kém ,ngồi nghiên cứu mò mẫn cuối cùng em cũng rút ra được một số ý chính cho việc tìm kiếm của bản thân mình qua những việc như :
+ Thể hiện sự lắng nghe, đồng cảm
+ Thể hiện sự chân thành ấm áp , quan tâm thể hiện qua hành động,..vv…
Em đút kết được và thực hanh ngay và luôn, rời khỏi bàn em đi khắp lớp hỏi ai có 10k không cho mượn và trả qua tài khoản chưa đầu 3p em đã có 10k trên tay nhìn giờ trên điện thoại 8:50 chắc kịp, em lập tức phi xuống căn tin.
- Chú ơi lấy con hộp sữa yomots việt quất không lạnh vừa cầm tiền em vừa hối chú bán căn tin.
- Đây của con đây, tiền chao cháo múc em đưa tiền chú đưa sữa vừa lấy tiền thối chú hỏi – Mua sữa dỗ người yêu hay sao mà gấp thế , em nghe xong xịt keo=))
- D-dạ đâu có đâu con mua cho bạn em quay sang nhìn đồng hồ ui má ơi 54 rồi chết mom rồi em vừa đi vừa chửi.
Reng reng reng chuông reo vừa reo thì em vừa kịp chạy vào lớp
-Mé, mệt thiệt chứ em thở hồng hộc như 1 con cún
- Nè uống đi blume đưa hộp sữa cho sonny
Sonny từ từ ngẩng đầu dậy và nhìn em với ánh mắt khó hiểu?
- Cầm đi, tao thấy mày không xuống căn tin ăn sáng nên t mua cho mày hộp sữa uống lót bụng nè vừa nói em vừa dúi vào tay của sonny.
-Cảm ơn nhiêu nha sonny nhận lấy hộp sữa cậu cảm thấy tâm trạng mình dịu đi được phần nào kiểu như có người quan tâm cậu như vậy kể cả bạn rất thân cũng như gd ( mà gd thì sốp ko biết nhé bịa á)
- Không có gì màa, thôi uống nhanh đi còn vào học, mà t thấy mày dạo này ốm hơn đợt trước đó, có bệnh thì cũng phải ăn uống đầy đủ không bỏ bữa nghe chuaa, em luyên thuyên khiến cậu buồn cười
-thôi dc rồi như ông cụ non vậy, sonny cười cười
- Ý là thôi học đi cô vào rồi kìa, cả hai lấy sách vở ra để tiếp tục chinh chiến với môn tiếp theo những tiết tiếp theo sau đó thì như nào ạ như nào=)) cả hai vẫn nằm ườn ra cụ thể chỉ có mỗi sonny vẫn gượng dậy chép bài chứ còn blume thì ngủ cmnr =)))
Tua nhanh qua sang thứ 6
Sáng thứ 6 cuối tuần, hôm nay cũng như hôm qua sonny lại cứ gục mặt ra bàn nhưng có vẻ tinh thần hôm nay của cậu ấy cỏ vẻ tốt hơn so với hôm qua.
- Thiệt hả, ôi trời bạn của tôi bạn bị vậy thật sao? bạn học chung c2 của sonny thốt lên
- Ừ, hỏi lắm thế sonny đang mệt nên trả lời hơi cọc cằn.
- Ôi bạn tôi bạn ban ấy cứ lặp đi lặp lại kiến sonny khó chịu mà quát lên
- Có thôi đi không thấy cậu quát thì blume cũng thêm dầu vào
- im đi, nói nhiều vậy quay lên học bài đi
- ô ô bạn bè mà vậy đó=)))
Cả hai à không 1 người nằm 1 người ngủ cùng học đến giữa giờ, các bạn trong lớp đùa giỡn nhau có vẻ hơi ồn đánh thức sonny dậy, cậu nhìn quanh và bật cười khúc khích nhìn dễ thương lắm và khoảng khắc đó đã được em lưu vào tâm thức của mình. Nụ cười ấy làm cho tim blume hẫng 1 nhịp, nụ cười tỏa nắng ấy vô tinh soi sáng trai im u ám củ blume. Cả hai cùng nhau học đến hết tuần, tối thứ 6
@blume18 -----> @sonny27
@blume18
Ê hay chiều mai đi biển k?
Dù gì mình nghỉ đến thứ 5
Lâu rồi t cũng không
đi đợt này đi cho khuây khỏa
🥰🙆
@sonny27
Um cũng được, vậy trưa mai đi học
về, nghỉ ngơi tầm 4h mình đi ha
đi giờ đó cho mát
@blume18
Oki để soạn đồ, mình đi 3n2đ he
Mình đi Vũng tàu ha?
@sonny27
Tùy mày chọn t sao cũng đc
@blume18
Okii, để t nói anh t tại anh t làm quản lý khách sạn
ở bển nên có gì giảm giá tiền phòng hehe 😋
*@sonny27 đã thả 🤩 tin nhắn này*
Tua nhanh đến 3h30 chiều thứ bảy
Sonny ớii em đứng trước cổng nhà sonny gọi
- Rồi rồi mẹ của sonny đi ra mở cửa
- Còn tìm sonny hả, nó đang soạn đồ trong phòng đợi nó tí nha con
- Dạ em đứng bấm điện thoại lướt những chỗ để tối nay đi
- Đợi t có lâu không sonny từ trong nhà bước ra
- Chờ mày cả đời còn được
=)))
Cả hai bắt đầu đi từ đây đến Vùng Tàu nếu mà đi xe máy thì 4h đi chắc cũng phải 6h mới tới nơi ê đúng thiệt 6h cả hai đã tới Vùng Tàu, em đã đặt phòng từ trước nên bây giờ chỉ lên nhận phòng rồi đi ăn
- Cho em gửi thẻ phòng chị tiếp tân gửi thẻ phòng cho hai đứa
Đi đường có mệt hong blume hỏi cậu?
- Không mệt lắm
- Vậy vào rửa mặt cho tỉnh đi rồi mình đi ăn
- Umm , cậu vào nhà vệ sinh rửa mặt sạch sẽ nãy giờ em mới để ý rằng phòng em nhìn thẳng ra biển trời má cái viu
Cả hai cùng đi ăn ăn xong lại dắt nhau ra biển đi dạo vài vòng, những đợt sóng dập dìu vỗ vào bờ một cách nhẹ nhàng nhìn khung cảnh thơ mộng lắmmm . Đùa giỡn với nhau một hồi cũng thấm mệt
Ê lên khúc kia ngồi nghỉ tí đi rồi hẵng về , dắt nhau lại chỗ để nghỉ ngơi
-Ê sonny khều tay blume
- Gì á mày blume quay sang nhìn?
- Cho t ôm mày một tí được không?
- Sao vậy, còn vướng mắc à sao mà muốn ôm?
- Hmm, cảm giác hơi mệt thôi
- ừm, đây lại đây tao ôm - em đang tay ôm lấy sonny
Sonny vùi đầu vào lòng ngực blume, Blume thấy cậu im lặng, vội ngước nhìn, vài giây sau khẽ nâng gương mặt, đã thấy nước mắt thấm đẫm.
“Đừng khóc, còn tao bên cạnh mày mà.”
Em thật sự không nỡ nhìn cậu khóc, cậu khóc, em thấy lòng mình gợn sóng. Ngón tay vụng về lau gương mặt, nhưng vài giây sau sonny khẽ đẩy ra, ngước nhìn con người trước mặt. Nước mắt sonny rơi mỗi lúc một nhiều, blume nghe cậu nói, đáy mắt trùng xuống, vội vàng ôm cậu bạn vào trong lòng. Cậu vươn tay lau hàng nước mắt, giọng run run yếu ớt, tâm trạng hết mấy tâm tư đè nén bấy lâu.em khẽ khàng nâng đỡ gương mặt nhỏ thấm đẫm nước mắt, động tác run rẩy như thể sợ cậu sẽ tan biến. Cất giọng trầm thấp.
“không sao cả mọi thứ vẫn ổn”
Sonny khóc rất lâu, không khỏi run rẩy trong lồng ngực blume.cậu đưa tay lau nước mắt, blume ở lặng bên cậu, cũng không biết làm như thế nào mới phải.Đêm đó, sonny khóc đến mắt bị sưng, bao nhiêu ấm ức sự dằn vặt đều nói hết thành lời, nhưng vẫn là thấy không đủ. Vì ảnh hưởng của việc bị trầm cảm, ngủ không yên giấc, nên hôm nay dồn tới, cậu nhanh chóng chìm vào mệt mỏi mà ngủ rất sâu.thanh niên nhìn cậu trai đang ngủ sâu trong lòng mình,bỗng chốc cảm thấy con người của này khó đoán, mang nhiều suy tư cất kín trong lòng. Em ẩm cậu về khách sạn đắp chăn cẩn thận cho cậu , em bước ra ngoài ban công giờ đây không còn những cơn sóng vỗ vào bờ nữa mà giờ rất yên tĩnh Blume nhìn xa xăm đầy suy tư
Thời gian cứ trôi, em luôn ở bên động viên sát kề bên cậu. Từ sau khi biết cậu bị trầm cảm em luôn là người quan tâm dỗ dành một cách nhẹ nhàng thông qua những việc mua bánh, sữa , note cho cậu những lời khích lệ tinh thần. Cũng nhờ sự quan tâm lo lắng của blume mà bệnh tình của sonny cũng có chuyển biến tốt hơn.Cậu không còn thấy khó chịu dằn vặt như đợt trước nữa. Cậu nhận thấy thời gian qua những hành động của blume làm cho trái tim cảm nhận được sự ấm áp, dịu dàng, của em dành cho mình. Một cảm xúc khó nói, len lỏi trong tâm tư của chính bản thân mình mà khó giải thích được
Hoàn nheee
Huhu kịch bản này minh nhảy số khi mà blume biết sonny bị trầm cảm, một oneshot nhẹ nhàng thôii nèe ui kiểu thấy thương sonny quãi íi 😭 mong ẻm sẽ vượt qua dc quãng thời gian nàyyy✨💓
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top