Chap 1

    Một buổi sáng như mọi ngày...Nắng chiếu vào cửa số nơi có cô gái xinh xắn đang cuộn tròn trong chiếc chăn ấm nhưng đã sờn màu..

      "Con gái...dậy đi học nào!.Mau mau! ..."-Một thanh âm làm cô tỉnh giấc

      "Mẹ....Cho con nướng tí thôi..Tối qua con làm ca đêm mà..cho con nghỉ tí nha??.."-Jennifer than thở rồi lăn ra phía khác

      "Con bé này!..Còn có ngày hôm nay nữa thôi là nghỉ học rồi..Mai con ngủ thoải mái..nhé??"-Mẹ cô giục cô dậy thật mau vì không muốn cô trễ học..

      Bỗng dưng cô bật dậy làm mẹ cô giật  mình :"Mẹ!..Lão ta hôm qua có quấy mẹ không??"

     "Gì?Ý con nói là bố con đó hả?Sao con nói vậy với bố con chứ??Nói lại đàng hoàng cho mẹ.."-Mẹ cô không đồng ý điều đó

     "Lão ta không còn đáng để con gọi là bố nữa...Nói chung lão có quấy mẹ không??Có đánh mẹ không??"-Cô nôn nóng không đợi được

     "Kh...không có đâu!!..Thôi mẹ xuống chuẩn bị bữa sáng cho con đây..con tỉnh rồi thì mau mà dậy chuẩn bị đi"-Mẹ cô nói rồi đi xuống nhà,bà không muốn bị con gái chất vấn lâu và cũng không muốn cô lo lắng

     "Mẹ lại giấu mình...."-Cô nàng nhận ra mẹ lại giấu và thậm chí lo lắng cho bà

     Lúc nhỏ,vốn nhà cô không phải cực khổ lắm đâu..,mọi thứ rất ổn định..Nhưng rồi,bố cô bị dẫn dắt vào những cái tệ nạn như cờ bạc và rượu bia be bét..Thế là lão say mê đến mức nợ nần chồng chất..Lão ta không những không chịu ngừng cờ bạc mà thậm chí còn không gánh vác số nợ đó..Đi đùn đẩy tất cả cho cả hai mẹ con cô gánh vác thay..Có những lần lão trốn để mẹ con cô bị bọn đòi nợ ức hiếp..Cô thấy khiếp sợ đến nhường nào!Về nhà lão cũng không thèm hỏi thăm,thậm chí còn mắng mẹ con cô,đánh đập hành hạ..Không lo gầy dựng lại sự nghiệp,bỏ bê công ty.. rồi cứ thế công ty bị phá sản luôn.Và lão cũng thất nghiệp dài dài,chỉ biết lấy tiền làm thêm của cô mà đi chơi.Mẹ cô vì hiền nên mới không nói lão,nhưng cô thì ngược lại! Lão không còn là người bố yêu quý năm xưa vì bị cám dỗ,nếu lão chịu thay đổi sau đống đổ nát..thì chí ít cô sẽ tha thứ..nhưng lão đã thế,thì.. cô sẽ không bao giờ để lão xen vào cuộc sống của mình nữa! Lão đã lấy đi quá nhiều thứ của cô...tình thương,hạnh phúc và cuộc sống của cô...Vì thế cô sẽ không để lão đụng chạm mình,kể cả mẹ!....

       Nghĩ đến đấy,cô không nghĩ đến nữa.. vội đứng dậy đi chuẩn bị cho một ngày đi học cuối tuần của mình..

       Chuẩn bị chỉ trong 10 phút,cô nhanh nhẹn bước xuống nhà..

         "Mẹ,con đi học nhé..con không ăn sáng đâu.."- Jen nói với mẹ rồi chạy ngay ra cửa

         "Khoan đã!....Con cầm lát bánh mì bơ đậu phộng theo mà ăn trên đường đi..đừng nhịn đói.Không thôi mất sức học đấy!"-Mẹ cô vội vã chạy theo sau cô

         "Vâng..con biết rồi ạ!Con sẽ ăn thật ngon..cảm ơn mẹ."-Nói rồi cô dịu dàng hôn lên mẹ cô vào má rồi quay ra cửa

          "Này Jennifer...khoan đi đã.."-Một giọng nói khàn đặc quen thuộc..chẳng ai khác người bố của cô

          "Vâng?"-Cô trả lời lạnh lùng

          "Nói chuyện với bố mày kiểu gì thế hả??..Mà thôi kệ...cho tao ít tiền đi chơi nào!."-Lão xin tiền cô theo một cách sai khiến cô,và cô cảm thấy chán ghét nó

          "Xin lỗi...bố! Tôi hết tiền để đưa cho bố rồi!"-Cô dứt khoát một mực từ chối

          "Này này..mày tưởng tao ngốc à??Mày mới lãnh lương mà..đưa mau!.."-Lão một mực không chịu và nhất quyết phải moi được tiền của cô

          "Tôi không thích!..Trước hết,xin lỗi ông trước..Tôi có thể hơi quá lời với ông nhiều đó! Trước khi mắng,chửi hay thậm chí là đánh tôi..thì xin ông lắng nghe!...Vì nể tình ông là ông bố yêu quý của quá khứ,tuy ngắn ngủi nhưng tôi cho qua..và cho ông tiền..NHƯNG..Bây giờ thì ông tự kiếm mà sử dụng!..Đừng hỏi lý do vì sao,nhìn lại những gì ông làm cho chúng tôi đi...Trước đây,ông thật sự là bố của tôi vì ông đã chăm lo cho gia đình đầy đủ,khi đó ông đâu biết cái gì là cờ bạc và bia rượu..Và tới khi tôi 11 tuổi,ông đã thay đổi cả rồi! Và ông đã phá hoại mọi thứ ông đã gầy dựng từ trước đến giờ chỉ trong 1 năm! Nghiện rượu và cả cờ bạc vẫn cứ thế làm ông biến thành một con người không còn biết trời đất là gì nữa...Thậm chí còn nợ nần người ta..Ông có nhớ những ngày ông bỏ mẹ con tôi để cho đám đòi nợ ức hiếp??..Ông chẳng thèm quan tâm gì đến chúng tôi...Tôi hỏi ông...Vậy thì tại sao tôi phải cho tiền ông?Để ông lấy đi tiền chúng tôi dành dụm bao lâu...Bản thân ông không cảm thấy nhục nhã khi đi lấy tiền của con gái mà trong khi chính ông là người đã làm hoàn cảnh trở nên tệ hại thế sao?..Lời cuối cùng cho ông...ĐỪNG QUẤY RẦY CHÚNG TÔI NỮA! VÀ ÔNG MUỐN CÓ TIỀN THÌ HÃY TỰ MÌNH MÀ LÀM RA CHÚNG ĐI!!"-Jen không chịu nổi được lão nên đã nói ra mọi thứ,sau tất cả là một cảm giác nhẹ nhõm

         "Mày dám mắng bố mày à!!Mắng bố này!Cho mày chừa này!!Mắng bố mày hả..."-Sau một đoạn trả treo lão của cô,thứ cô nhận lại là sự giân dữ của lão..mỗi câu của lão là mấy cái dúi đầu lão 'tặng' cho cô.. Mẹ cô vào ngăn lão lại...Nhưng..

         Cô đã tóm được tay của lão,bẻ ngang rồi đẩy lão một cái mạnh làm lão ngã xuống đất

        "M...Mày không phải con tao!!..Mày là con điếm!!.."-Lão do cú ngã mà hoảng hồn..

       "Đúng..Ông cũng chẳng phải bố tôi!.."-Nói rồi cô nhếch mép cười

       "Con...kẻo bố con bị chấn thương thì tốn tiền lắm đấy!"-Mẹ cô lo lắng

       "Lão chẳng sao cả mẹ ạ...Con đảm bảo! Đó chỉ là té thường thôi..không lo tốn kém gì cả..Thôi con đi nhé..trễ rồi mẹ ạ!..Nếu lão có đau ở tay thì có thuốc thoa của mình hay thoa ở trong tủ đó mẹ,con có mua 2 hủ rồi..Để dành xài nhé mẹ..Con đi đây.."-Nói rồi cô không quên hôn mẹ vào má rồi chạy đi..

       Cuối cùng thì cũng chạy tới trường...Thời gian cũng còn khá sớm..May cho cô

      Nếu không đụng chuyện với lão thì cô có thể vào lớp sớm hơn cả..Tuy không đụng chuyện với lão nhưng cô vẫn gặp trắc trở ở trường..Cô tránh tiếp  xúc với bọn nổi tiếng trong trường vì không muốn gặp phiền phức với chúng..Đó cũng là lý do vì sao,cô luôn muốn đến sớm,khi mà trời còn hơi tối.Nhưng có lẽ hôm nay thì không thể,..vì cô đã thấy một số nàng hot bimbo đang ở đằng kia...cách cô không xa... Nhưng cô cứ thế bước đi..mong chúng nó sẽ không để tâm đến cô

      Trong khi cô đang sải bước vào trường...có lẽ ai đó đã nhắm tầm ngắm vào cô rồi...

      "Mary (tên vắng tắt của Maria,chỉ dành cho người thân thiết),mày xem ai đang đến trường kìa..."-Emma chính là người đã đem tầm ngắm của cô ta vào Jen,vì nét đẹp của Jen chính là thứ làm cô ta ngứa mắt,dù cô ta ăn mặc lòe loẹt tới đâu,vẫn thua nét đẹp tự nhiên của Jen...và cô ta đã đem Jen ra để làm thú vui..bằng cách cho Maria ăn hiếp Jen

       "Gì??Sao không lo tô lại son của mày đi!Để tao dặm phấn lại đã...Oh!..Cái con đó kìa!.."-Maria đang mải trang điểm..rồi bỗng dưng bị Jen làm cho 'nhức mắt',đúng như Emma nghĩ..

       "Ewww,con nhỏ gì mà nhà quê thế!...Bộ hai đứa mày biết nó à?.."-Katy cũng cứ thế quay sang..

       "À..tao nghe nói con đó hình như là học sinh giỏi may mắn làm học sinh danh dự vào đây..Chứ chẳng có tiền gì cả!.."-Maria liền nói ngay về thanh danh của Jen

       "Mà nhìn con này cũng xinh...nhưng không bằng mình đâu ha?.."-Emma dường như đang cố châm dầu vào lửa..

        "Mà tao muốn kick nó ra khỏi trường,đỡ chật đất trong trường..Ngôi trường cũng sạch sẽ hơn,không có những đứa nhà quê như nó!..Để chuẩn bị xong đi rồi ra đón đầu nó..Có thú vui rồi đây.."-Maria dường như đã có tinh thần ức hiến nữa rồi..cô nhếch mép cười
" Có trò vui rồi đây...Chúng ta sẽ cho nó biết đau khổ là gì...hahaha.."-Ba cô nàng đều cùng nhau đắc chí..

Sẽ có gì xảy ra với Jennifer đây?? Đón xem chap 2 nhé!!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top