Chương 2. Làm lão gia gia cho người ta
Chủ ý đã quyết định, Lâm Phong nhìn về phía Lão thôn trưởng bên cạnh, cao nhân phong phạm không chê vào đâu được xuất hiện lần nữa.
Lâm Phong thản nhiên nói:
- Ngày hôm trước, bản tọa tâm huyết dâng trào, đột nhiên cảm thấy một người cùng ta có duyên tại trong núi này, vì vậy liền tới tìm kiếm hỏi thăm, không nghĩ rằng, lại gặp phải trong một tiểu sơn thôn như vậy.
Nói, Lâm Phong tầm mắt chuyển hướng Tiểu bất điểm đang kéo đuôi chó nhưng một mặt mờ mịt ở cửa thôn, trong lòng thầm than: "Người ta làm vai chính, lại mang lão gia gia theo bên mình, mà ta lại phải đi làm lão gia gia cho người khác".
Bất quá, nghĩ đến một đám nghịch thiên vai chính cho mình làm đồ đệ, ngày sau có việc, để đám nghịch thiên đồ đệ này đi đại sát tứ phương, Lâm Phong tâm tình nhất thời tốt hơn nhiều.
"Trước mắt cái này là người thứ nhất."
Lão thôn trưởng sửng sốt một chút, cũng nhìn về phía Tiểu bất điểm:
- Đạo trưởng nói, là ... hắn ?
Lâm Phong nhàn nhạt gật đầu:
- Bản tọa trước kia còn khó hiểu ở đâu ra người hữu duyên, hiện tại thấy hắn, mới hiểu được ngọn nguồn sự tình .
Hắn xúc động thở dài, đem một cố sự đã chuẩn bị xong nói liên tục.
Ở trong cố sự này, Lâm Phong đã từng có một đệ tử đắc ý, nhưng bởi vì nhìn không ra tâm ma tình quan, thế cho nên độ kiếp thất bại, binh giải chuyển thế.
Lâm Phong vẫn tìm kiếm đệ tử sau chuyển thế, mong muốn có thể lại nối tiếp duyên sư đồ, kết quả trăm năm lâu, hôm nay rốt cục tìm được.
Lão thôn trưởng bị hắn nói đến sửng sốt, khó có thể tin nhìn về phía Tiểu bất điểm:
- Tiểu bất điểm, là đệ tử của ngài chuyển thế ?
Lâm Phong khẽ gật đầu, nhìn về phía Tiểu bất điểm trong ánh mắt toát ra một phần không dễ nhận ra quan ái.
Diễn kịch phải làm nguyên bộ, bản thân Lâm Phong chỉ cố gắng tốt nhất, nhưng trong lòng không lạc quan.
Bởi vì hắn chú ý đến, Lão thôn trưởng thần sắc kinh ngạc hạ xuống, rõ ràng cất dấu một cổ cảnh giác nồng nặc.
Lão nhân thậm chí một tay để phía sau lưng, hướng về phía Tiểu bất điểm khẻ lắc.
Lâm Phong ngầm nhíu mày, ở lão nhân trên người hắn cảm nhận được một cổ khí tức ba động quen thuộc.
Tu chân giả Pháp lực ba động.
Lão nhân trong cái tiểu sơn thôn này, dĩ nhiên là một Tu chân giả, tuy rằng chỉ có Luyện Khí tam trọng, nhưng là thứ thiệt Tu chân giả.
Tu chân giả cùng Võ giả bất đồng, muốn trở thành Tu chân giả, phải dẫn đạo Thiên Địa Linh khí vào cơ thể luyện thành Pháp lực, nhất định phải tu luyện Đạo pháp, cái này vượt qua không dễ.
Lang thôn Lang Phong, cũng coi như có thiên phú tu luyện, nhưng vẫn là Võ giả, không coi là Tu chân giả.
Lão thôn trưởng trước kia cố ý ẩn dấu tự thân khí tức, Lâm Phong còn không có chú ý tới, hiện tại bởi vì đối với Lâm Phong nổi lên đề phòng, trong cơ thể một cách tự nhiên nổi lên ba động Pháp lực, lập tức liền bị Lâm Phong phát hiện.
Lâm Phong thầm than một tiếng, tuy rằng lão nhân chưa chắc là đối thủ của hắn, nhưng hắn là muốn cho Tiểu bất điểm làm sư phụ, làm trong truyền thuyết lão gia gia, mà không phải làm bọn buôn người lừa bán, mạnh mẽ cướp người hiển nhiên là không được.
Lâm Phong nhìn Tiểu bất điểm, thản nhiên hỏi:
- Thanh Phong, hôm nay ngươi có nguyện quay về vi sư môn hạ?
Lão thôn trưởng trên mặt thần sắc bất biến, nhưng tay gác ở sau lưng đều nhanh muốn đứt.
Tiểu bất điểm mơ hồ gãi đầu, nhìn Lâm Phong, nhìn lại Lão thôn trưởng, có chút xấu hổ nói:
- Ê a, ta ... ta không gọi là Thanh Phong, ta cũng không muốn ly khai thôn.
Lâm Phong trầm mặc không nói, bầu không khí trong lúc nhất thời trở nên cứng ngắc, Lão thôn trưởng khẩn trương nhìn chăm chú vào hắn, một thân Pháp lực ba động càng ngày càng rõ ràng, tùy thời chuẩn bị động thủ.
- Mà thôi, ngươi túc trí chưa mở, không nhớ rõ việc kiếp trước, vi sư cũng không bắt buộc.
Ngay lúc Lão thôn trưởng đã gần hỏng mất, Lâm Phong than nhẹ một tiếng, rốt cục mở miệng:
- Bất quá vi sư tính đến duyên phận ta và ngươi chưa hết, hôm nay từ biệt, cuối cùng cũng có ngày gặp lại
Lâm Phong từ trong ngực lấy ra một quả tử sắc hộ mệnh phù đưa cho Tiểu bất điểm:
- Miếng hộ mệnh phù này, vi sư lưu cho ngươi phòng thân, nếu gặp phải nguy hiểm, liền cầm hộ mệnh phù ném hướng địch nhân, có thể hộ ngươi chu toàn, ta và ngươi hữu duyên gặp lại.
Dứt lời, không dây dưa nữa, Lâm Phong xoay người rời đi, đi ngang qua bên người Lão thôn trưởng, Lâm Phong hời hợt quét mắt nhìn hắn một cái, bên khóe miệng lộ ra như cười như không thần sắc, nhưng không nói lời nào, trực tiếp rời đi.
Mồ hôi lạnh cả người Lão thôn trưởng đều bị dọa ra, biết Lâm Phong đã nhìn thấu lai lịch của hắn, nhưng hắn lại nhìn không ra tu vi Lâm Phong sâu cạn, điều này làm cho hắn nghĩ đến mà sợ, trực giác Lâm Phong tu vi cao hơn hắn nhiều lắm, sợ không phải Trúc Cơ kỳ thậm chí cũng là Kim Đan kỳ Đại tu sĩ?
Tu chân giả bình thường có thể đem khí tức nội liễm, nhưng hơi có ba động cũng sẽ bị cùng tầng thứ hoặc cao hơn Tu chân giả phát hiện, bất quá Lâm Phong là một ngoại lệ.
Đây có lẽ là hệ thống quyền lợi hạng nhất ẩn tính, dựa theo hệ thống thuyết minh, chỉ cần Lâm Phong không tự mình ra tay, hắn và một người thường không khác nhau chút nào, dù là tu vi cao hơn hắn Tu chân giả cũng không nhìn thấu.
Coi như phi thường có lợi cho Lâm Phong trang bức .
Ly khai Tiểu bất điểm cùng Lão thôn trưởng tầm mắt, Lâm Phong lập tức sử dụng Tiềm Hành thuật, lại len lén chạy về Thạch thôn.
Đổi trong hệ thống tiểu Pháp thuật tiện nghi nhất đều phải một trăm điểm, Lâm Phong tỉ mỉ cân nhắc sau khi cũng không có lựa chọn công kích cùng phòng ngự Pháp thuật, mà là đổi Tiềm Hành thuật.
Có khả năng ẩn dấu thân hình của mình, chỉ cần không làm những chuyện khác liền sẽ không hiện hình, ở Lâm Phong nhận thấy, môn này Pháp thuật nếu sử dụng đúng phương pháp, tính thực dụng rất mạnh.
Phản ứng của Lão thôn trưởng có chút lạ, khiến Lâm Phong nổi lên lòng nghi ngờ.
Lâm Phong lặng yên không tiếng động lẻn vào Thạch thôn, hoàn cảnh cùng Lang thôn không sai biệt lắm, chỉ bất quá so với Lang thôn lúc này một mảnh ảm đạm, thạch thôn lại phi thường vui vẻ.
Chính giữa thôn, trên đất trống bày đầy các loại các dạng mãnh thú thi thể, thôn dân cùng lão nhân đến hài tử đều vui vẻ ra mặt.
Lâm Phong tìm được nhà đá chỗ thôn trưởng ở, mới vừa vào sân, đã nhìn thấy Tiểu bất điểm chính là đang cầm một cái chén sứ nhỏ, dùng cái muỗng gỗ nhỏ múc uống.
Hài tử có ở cửa sân kêu to:
- Oa a, Tiểu bất điểm ngươi lại đang bú sữa mẹ, hiện tại đã ba tuổi rưỡi rồi !
- Ê a.... Tiểu bất điểm quýnh lên, ôm chén nhỏ, dùng tay nhỏ trắng nộn che đậy, không cho đám hài tử lớn xem, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, lông mi thật dài khẽ run, bất lực giải thích:
- Các ngươi nhìn lầm rồi, ta... kỳ thực... đang uống nước.
- Ha ha...
Một đám hài tử cười to.
Lâm Phong cũng bị Tiểu bất điểm khả ái này chọc cho mỉm cười, không để ý tới những hài tử ầm ỉ này, hắn trực tiếp đi qua sân tới nhà đá bên cạnh, lỗ tai giật giật, chợt nghe thấy Lão thôn trưởng trong thạch phòng nói rằng:
- Đảo mắt ba năm trôi qua, Tiểu bất điểm cũng ba tuổi rưỡi.
Trong phòng vang lên âm thanh của một lão phụ, chắc là vợ thôn trưởng:
- Ngươi để Tiểu bất điểm cự tuyệt vị đạo trưởng kia, có hay không phiền phức a? Ngươi nói Tiểu bất điểm có thể hay không thực sự là vị đạo trưởng kia đệ tử chuyển thế?
Lão thôn trưởng trầm ngâm nói:
- Ta vốn có cho rằng đạo nhân kia là người của Thạch gia giúp đỡ Thạch Thiên Nghị, hoặc người Vu gia là ngoại công Thạch Thiên Nghị, tới tìm Tiểu bất điểm trảm thảo trừ căn, nhưng hiện tại xem ra cũng không giống, về phần đệ tử chuyển thế vừa nói...
Lão thôn trưởng do dự một chút:
- Ngươi cũng biết, Tiểu bất điểm sinh ra đã bất phàm, đây chính là trời sinh Trúc Cơ kỳ! Hơn nữa còn là trong truyền thuyết Chí Tôn Đạo cơ vang dội cổ kim, muốn nói là Đại tu sĩ chuyển thế, ngược lại dường như cũng nói xuôi được.
Vợ thôn trường thở dài nói:
- Đáng tiếc Chí Tôn Đạo cơ của hắn lại bị Thạch Thiên Nghị cướp đi, đây chính là đồng tộc huynh đệ a, có thể nào như vậy nhẫn tâm? Tiểu bất điểm khi đó vẫn chưa tới nữa tuổi, thật là số khổ hài tử.
Lão thôn trưởng nghiêm túc nói rằng:
- Tóm lại, ta đã đáp ứng cha hắn, nhất định phải chiếu cố Tiểu bất điểm kỹ lưỡng, đạo nhân kia chung quy không rõ lai lịch, cẩn thận là hơn. Thân thế Tiểu bất điểm giới hạn ta ngươi hai người biết, tuyệt không thể để lọt tiếng, bằng không Tiểu bất điểm liền nguy hiểm.
Ngoài phòng, Lâm Phong nghe được thì mở cờ trong bụng, Tiểu bất điểm, mười thành chín thành là chân mệnh thiên tử cấp nhân vật chính.
Về phần Thạch Thiên Nghị kia cướp đoạt hắn Chí Tôn Đạo cơ, là thuộc về loại hình túc địch nhân vật phản diện.
Thảo nào tiểu tử này căn cốt có thể đạt được 10 điểm mãn giá trị, trời sinh Trúc Cơ kỳ, hơn nữa còn là cao cấp nhất Chí Tôn Đạo cơ, thiên phú như vậy điều không phải mãn giá trị, vậy không ai có thể là mãn.
Bất quá hắn Đạo cơ đã bị người cướp đi, nhất hạng Căn cốt vì sao là 10 ni?
Chẳng lẽ, Đạo cơ của hắn còn có thể tái sinh? Hay là sau khi hắn tu luyện Đạo pháp, tấn chức Trúc Cơ kỳ thì vẫn có thể thành tựu Chí Tôn Đạo cơ?
Lâm Phong vừa nghĩ, một bên lặng lẽ rời khỏi Thạch thôn, đi tới sơn đạo cách cửa thôn không xa.
Từ trong túi lấy ra chín miếng tử sắc tinh thạch óng ánh, dựa theo quy luật nhất định bố trí ở trên sơn đạo, Lâm Phong thở dài, làm lão gia gia cũng không phải tốt như vậy làm.
Tân thủ lễ bao phát ra 300 điểm hối đoái, Lâm Phong dùng 50 điểm thay đổi một thân trang phục, 100 điểm đổi một môn Tiềm Hành thuật, còn dư lại 150 điểm, toàn bộ đầu tư tại tử sắc tinh thạch này.
Tầm mắt nhìn về Lang thôn phương hướng, Lâm Phong sờ sờ cái mũi của mình:
- Lang thôn nếu muốn tiến công Thạch thôn, đường này chắc là tất phải đi qua.
Chuẩn bị sẵn sàng, Lâm Phong bắt đầu cân nhắc bước tiếp theo hành động, đang nghĩ ngợi, thâm thẳm núi rừng đột nhiên bộc phát ra một trận to lớn tiếng động, dường như tiếng sấm trên đất bằng nổ vang.
Trong rừng sâu núi thẳm, một đạo tử quang phóng lên cao, vừa nhìn nhất định là bảo vật phi phàm, nghĩ đến người Lang thôn nhắc tới sơn bảo xuất thế, Lâm Phong trợn mắt hốc mồm:
- Đây là cấp Tiểu bất điểm chuẩn bị đi? 8 - Phúc duyên, tuy rằng không phải mãn giá trị, cũng không có thể coi thường a.
Con ngươi đảo một vòng, Lâm Phong trên mặt lần thứ hai hiện ra dáng tươi cười ấm áp như mặt trời, nhanh hướng địa phương sơn bảo xuất thế chạy đ
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top