Chương 11. Làm sư phụ phải tự cường

Từ chưởng môn đại đệ tử, rơi xuống tiểu sư đệ, Tiểu bất điểm cười đến không tim không phổi, giống như lượm được một đại tiện nghi.

Trong lòng Lâm Phong cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, bất kể là vô tình hay cố ý, Tiểu bất điểm làm như vậy là thay hắn giải quyết một đại phiền toái.

Bằng không sau này thu đồ đệ nữa, hắn ta biết trên đầu mình tiểu hài từ xấu xa không được bốn tuổi làm đại sư huynh, khó tránh sẽ có băn khoăn.

Lâm Phong cười híp mắt nhìn Tiểu bất điểm, thầm nghĩ: "Tiểu tử tốt, ngươi không nói như vậy, vi sư cũng sẽ bảo bọc ngươi."

Bất kể là chưởng môn đại đệ tử, hay tiểu sư đệ, Lâm Phong lúc này đều chỉ có một đồ đệ là Tiểu bất điểm, chỉ có thể ở trên người hắn lĩnh hội niềm vui làm lão sư.

Nhưng Lâm Phong rất nhanh buồn bực, bởi vì hắn phát hiện lực lĩnh ngộ của Tiểu bất điểm đối với việc tu đạo rất mạnh, gặp là biết, suy một ra ba, Cửu Tiêu Thiên Lôi Chính Pháp cấp bậc Đạo pháp cao như vậy, Tiểu bất điểm cũng học không tốn sức chút nào.

Vân Long Độn Độn pháp Thần thông, học lại càng không tốn sức.

Trái lại với Căn cốt mãn giá trị 10, Ngộ tính của Tiểu bất điểm đạt được 8 điểm giống như không chói mắt vậy.

Nhưng trên thực tế đây?

Ngộ tính 8 điểm, đó cũng là cấp bậc siêu cấp thiên tài, ngàn dặm mới tìm được một người.

Lâm Phong thậm chí không cần chỉ đạo gì, đem toàn bộ mọi thứ như nhồi cho vịt ăn dạy cho Tiểu bất điểm, sau đó chính hắn lĩnh ngộ là được.

Đối mặt với một đệ tử như vậy, Lâm Phong cảm thán vầng sáng trên người chân mệnh thiên tử không giống bình thường, và cũng cảm thấy áp lực như núi a.

Hắn nhất định phải mau chóng đề thăng thực lực của mình, bằng không tùy tiện một tên đồ đệ so với sư phụ là hắn còn mạnh hơn, vậy cũng quá mất mặt a.

Thế nhưng Lâm Phong rất rõ, bất kể là Tiểu bất điểm trước mắt, hay là Tiêu Diễm đang ở Ô Châu thành, những chân mệnh thiên tử này, ngày sau đều nhất định bước trên con đường cường giả đầy chông gai cùng nhiệt huyết.

Bọn hắn như một khối nam châm cực lớn vậy, hấp dẫn trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng đủ loại địch nhân hoặc là hung tàn, hoặc gian xảo, hoặc cường đại, hoặc âm hiểm như thiêu thân lao đầu vào lửa, khóc lóc cùng la hét đánh về bọn hắn.

Dĩ nhiên, sau đại chiến liên tiếp kinh tâm động phách, kinh thiên động địa, bọn Tiểu bất điểm đã định trước đạt được thắng lợi, viết về mình truyền kỳ, vấn đề là Lâm Phong hắn, sẽ ở trong đó sắm vai gì?

Gần trước mắt mà xem, chỉ có thể coi như là một sư phụ dạy vỡ lòng.

Mà loại sư phụ vỡ lòng này, thường thường chỉ có hai loại kết quả.

Thứ nhất, là một nhân vật trọng yếu trong tâm linh của chân mệnh thiên tử, người thầy trong cuộc đời thậm chí trụ cột của tâm hồn, một ngày bỏ mạng, thường sẽ kích phát tiểu vũ trụ trong chân mệnh thiên tử, thúc đẩy bọn hắn đại sát tứ phương.

Lão gia gia điều không phải vạn năng, vừa vặn tương phản, lão gia gia thường thường đều là hổ lạc đồng bằng, mới có thể gặp được chân mệnh thiên từ lúc bé nhỏ và chưa bạo phát quật khởi, lão gia gia cho dù không chết, cũng có thể bị chân địch nhân của chân mệnh thiên tử bắt đi, nghiêm hình bức cung, nhận hết đau khổ, chờ chân mệnh thiên tử tới giải cứu.

Thứ hai, là làm lão sư nhập môn (vỡ lòng), chỉ là một người có tác dụng dẫn đường, phụ trách đem chân mệnh thiên tử gia nhập thế giới của cường giả, sau đó sẽ không phải chuyện của lão sư nhập môn nữa, tự nhiên sẽ có đại năng tầng thứ cao hơn hoặc là hàng loạt tông môn đưa chân mệnh thiên tử tiếp nhận, bọn họ mới là chân chính phụ trách giáo dục chân mệnh thiên tử.

Một là làm con cờ thí, một là đi bán muối.

Hiển nhiên, bất kể là người nào, đều không phải Lâm Phong có thể tiếp nhận.

Muốn tránh rơi vào hai trường hợp đó, chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là để mình cường đại lên.

Tuy rằng một đường chạy tới Ô châu, nhưng Lâm Phong cũng nắm chặt thời gian vừa đi vưa tu luyện, đề thăng thực lực của mình.

Thiên Lôi Ngọc Phách đối với Lâm Phong thời khắc này mà nói chí bảo vô cùng quý giá, thu nạp tinh thuần lôi điện Linh khí bên trong, tốc độ tu luyện của Lâm Phong còn hơn bình thường nhanh gấp mấy lần.

Nếu không phải bởi vì Thiên Lôi Ngọc Phách còn là nguồn năng lượng bổ sung cho Bắc Cực Thiên Từ Kiếm, Lâm Phong sẽ hút sạch lôi điện Linh khí trong đó.

Tiểu bất điểm cũng rất dụng tâm tu luyện, bất quá cùng với tu luyện, Tiểu bất điểm còn có niệm tưởng khác.

Lâm Phong nhìn Tiểu bất điểm trước mặt ra vẻ thẹn thùng, không khỏi có chút ngây ra:


- Ngươi xác định?

Tiểu bất điểm ngượng ngùng cúi đầu:


- Ê a, người ta cũng không phải không thể không uống, chỉ là thích uống, tựa như...tựa như thôn trường gia gia thích uống rượu vậy!

Dường như nghĩ ra một lý do không tệ, Tiểu bất điểm lập tức tinh thần, một đôi mắt to đen nhánh phát sáng, vẻ mặt chờ đợi nhìn Lâm Phong.

Lâm Phong cũng nhức đầu từng đợt, hắn dù thế nào cũng không ngờ, thân là cấp bậc chân mệnh thiên tử như Tiểu bất điểm, dĩ nhiên ba tuổi rưỡi rồi mà còn không cai sữa.

Bất quá nghĩ đến trên Địa cầu kiếp trước, có vài người trưởng thành cũng uống sữa tươi, Lâm Phong liền thoải mái: "Mà thôi, uống nhiều sữa cho thân thể khỏe mạnh."

Độ khó săn thú đề cao rất nhiều, phải là mẫu thú đang có sữa, còn muốn bắt sống mới được.

Sau mấy ngày dài lùng bắt, Lâm Phong rốt cục bắt được một con Ngũ Trảo Tử Kim Báo vừa mới sinh con.

Đây là trời sinh dị chủng, so với tầm thường báo hoang, dưới bụng loài này sinh ra thêm một cái chân, chạy trốn như bay, leo vách núi như trên đất bằng, trong miệng phụt ra lôi hỏa, tính tình cực kỳ táo bạo.

Lâm Phong giết đầu mẫu báo này cũng không khó, nhưng muốn hàng phục nó, để nó cung cấp sữa cho Tiểu bất điểm, là một việc không đơn giản a.

Cuối cùng, Lâm Phong thiếu kiên nhẫn cùng nó dây dưa, trực tiếp bắt con của nó, ở dưới sự áp chế hèn hạ của Lâm Phong, đầu mẫu báo rốt cục khuất phục.

Vì vậy thầy trò hai người Lâm Phong cũng nhiều ra một vật cưỡi, khi đi thì ngồi ngũ trên Ngũ Trảo Tử Kim Báo, lúc dừng lại nghỉ ngơi, thì Tiểu bất điểm liền đắc ý chui vào dưới bụng mẫu báo.

Vài ngày sau, mẹ con Ngũ Trảo Tử Kim Báo được thả, không phải là Lâm Phong có lòng từ bi, mà là Tiểu bất điểm muốn đổi khẩu vị.

Tiểu tử kia phấn khởi nói:


- Bách thú sữa mới là ngon nhất, so với mùi vị của một loại sữa thú ngon hơn.

Lâm Phong gõ ót hắn:


- Tiểu tử thúi, miệng ngươi không chỉ tham, mà còn rất kén chọn, bách thú sữa bây giờ không có, chỉ có thể đổi một loại khác thôi.

Hắn không khỏi cảm thán, ngoại trừ làm sư phụ, còn muốn làm vú em a.

Hai thầy trò một đường trèo đèo lội suối, rất nhanh đi qua đại sơn, ra khỏi sơn mạch cùng bình nguyên, Ô Châu thành liền gần trong gang tấc.

Thời gian hơn một tháng, dựa vào Thiên Lôi Ngọc Phách đích giúp đỡ, Lâm Phong đã từ Luyện Khí tứ trọng tăng tới Luyện Khí lục trọng đỉnh phong, đã có thể trùng kích cảnh giới Luyện Khí thất trọng.

Bất quá người so với người muốn chết, hàng so với hàng muốn ném, đồng dạng thời gian một tháng, đồng dạng tu luyện Cửu Tiêu Thiên Lôi Chính Pháp, Tiểu bất điểm cũng từ Luyện Khí nhị trọng tăng lên tới Luyện Khí tứ trọng.

Lâm Phong có chút không nói gì, chính mình có Thiên Lôi Ngọc Phách trợ giúp nha...

"Hiện tại đã đến ngoại vi sơn mạch, phỏng chừng không được vài ngày sẽ ra núi." Lâm Phong thu thập tâm tình, tâm thần đắm chìm trong tu luyện: "Tranh thủ trước khi ra núi đạt được Luyện Khí thất trọng."

Lâm Phong lẳng lặng thổ nạp, không ngừng hấp thu Linh khí bên ngoài, đưa vào trong cơ thể của mình.

Linh khí được chứa đựng trong đan điền không ngừng bị luyện hóa, tinh luyện, sau đó ở giữa kinh mạch của Lâm Phong di chuyển, tẩm bổ thần hồn của hắn, cải tạo thân thể của hắn.

Linh khí ở trong kinh mạch di chuyển ba mươi sáu chu thiên xong, ánh mắt Lâm Phong bỗng nhiên mở, dưới sự thúc đẩy của Pháp lực ở sáu huyệt khiếu phía trước, tất cả Linh khí tập trung lại cùng hướng về phía thứ bảy huyệt khiếu trùng kích.

Theo thời gian liên tục trôi qua, Lâm Phong dần dần cảm thấy kiệt sức, mà thứ bảy huyệt khiếu vẫn không có động tĩnh, đây là một tín hiệu nguy hiểm, ý nghĩa là việc đột phá của Lâm Phong, rất có khả năng thất bại mà kết thúc.

Lúc này thất bại, liền phải làm lại tất cả.

"Thắng hay thua, làm một cú!". Tuy rằng trên đầu đã dần dần bốc lên một tầng tầng mồ hôi mịn, thế nhưng sắc mặt Lâm Phong kiên định, tâm niệm câu thông Thiên Lôi Ngọc Phách, từ đó thu nạp lôi điện Linh khí, giúp hắn tiếp tục đột phá.

Lâm Phong không cậy mạnh, mà đem Pháp lực trong cơ thể biến Linh khí thành trạng thái giống đinh ốc trùng kích về phía huyệt khiếu.

Cùng lúc với Linh khí dạng đinh ốc làm chủ lực trực tiếp trùng kích, Lâm Phong thận trọng hút ra vài đạo Linh khí hơi yếu, lấy phương thức di chuyển quanh co ở bên cạnh, đối với huyệt khiếu tiến hành chậm rãi xoa bóp, từng giọt từng giọt thẩm thấu vào trong, không ngừng buông lỏng.

Trực tiếp trùng kích cùng quanh co thẩm thấu hai bút cùng vẽ, rốt cục ở trước khi Lâm Phong kiệt sức lần nữa, cái thứ bảy huyệt khiếu rốt cục phát sinh biến hóa!

Hàng rào vô hình làm trở ngại Pháp lực cùng Linh khí vận hành trước kia, giống như đê đập ngăn sông, rốt cục bị nước sông không ngừng trùng kích mà sụp đổ, Linh khí trong cơ thể Lâm Phong "ầm" vang trút xuống, rót vào trong thứ bảy huyệt khiếu.

Linh khi tràn đầy xoay quanh trong huyệt khiếu, giống như một quần tinh vũ trụ tự vận chuyển, ở nơi này, Linh khí không ngừng bị chuyển hóa thành Pháp lực của bản thân Lâm Phong.

Luyện Khí thất trọng, thành.

Trên mặt Lâm Phong lộ ra tươi cười, thở ra một cái thật dài, đem trọc khí không chưa linh lực tống ra bên ngoài cơ thể.

Lại thổ nạp mấy lần, ôn dưỡng huyệt khiếu mới mở, Lâm Phong đứng lên, duỗi người: "Lần này cũng không dễ dàng a! Hắc hắc, bất quá vẫn thành công."

Đang cảm thấy mừng rỡ, nhưng lại không thấy Tiểu bất điểm, Lâm Phong bất đắc dĩ thở dài, Tiểu bất điểm vẫn chưa tới tứ tuổi nhưng đã thể hiện cá tính của một hùng hài tử, nhảy nhót tưng bừng không có một khắc an tĩnh, lúc này lại không biết chạy đi đâu chơi đây.

Sau khi luyện thành Vân Long Độn Thần thông, khắp nơi chim thú đều gặp tai ương.

Lần này, lúc Lâm Phong đang toàn lực trùng kích cái thứ bảy huyệt khiếu thì, Tiểu bất điểm bị một con Hoàng Tước xinh đẹp câu đi tâm tư.

Tiểu tử kia đuổi theo con Hoàng Tước vào sâu trong rừng, đừng xem Hoàng Tước không lớn, nhưng là dị chủng, tốc độ bay nhanh như thiểm điện, Luyện Khí tứ trọng như Tiểu bất điểm nhào vài lần nhưng chưa bắt được nó.

Tiểu bất điểm cũng không nản lòng, nhớ lại Lâm Phong giáo huấn:


- Lỗ mãng vội vã xao động không có chút tác dụng nào, cẩn thận tỉ mỉ thăm dò lai lịch mục tiêu, tự nhiên sẽ dễ như trở bàn tay.

Nghĩ tới đây, Tiểu bất điểm không hề mù quáng tấn công, mà là kiên trì quan sát quỹ tích bay của Hoàng Tước, một lát sau, Tiểu bất điểm đột nhiên nhảy lên một cái, Pháp lực Luyện Khí tứ trọng khuấy động, trong thời gian ngắn đã đến trước mặt Hoàng Tước.

Hoàng Tước lúc này còn muốn chạy, lại không còn kịp rồi, bị Tiểu bất điểm bắt lại.

Tiểu bất điểm cười vui vẻ, đùa nghịch canh chim Hoàng Tước, vui đến đắc ý, đột nhiên trong lòng có cảm giác, vừa quay đầu lại, chỉ thấy trước mặt có một thanh niên mặc hồng bào đang kinh sợ nhìn hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #huyền