Chương 10. Lần thứ hai rút thưởng
Đấu với Tu chân giả Vu gia, lừa ba người Mộ Dung Yên Nhiên, ác chiến cây đào già.
Lâm Phong cày cấy khổ cực hơn nửa ngày, cuối cùng đã tới mùa thu hoạch, nhìn Tiểu bất điểm đi theo sau lưng mình, tâm tình Lâm Phong trước nay chưa từng có khoái trá.
Từ biệt đám người Thạch thôn, hỏi rõ đường đi Ô châu, Lâm Phong liền dẫn Tiểu bất điểm lên đường.
Ở Ô châu, còn có một cái hư hư thực thực chân mệnh thiên tử Tiêu Diễm đang chờ hắn.
Từ Thạch thôn đến Ô châu, phải trãi qua mênh mông quần sơn, đi trong nguyên thuỷ rừng rậm.
Nguyên thủy rừng rậm không phải rừng cây ở xã hội loài người, điểm này, chỉ có người đích thân tới mới cảm nhận được.
Đại thụ che trời, hàng năm đều phải sinh sản một con số rất lớn lá rụng, mà ở nơi địa phương ẩm ướt nóng bức này, lá rụng không có khả năng chuyển hóa thành thổ nhưỡng khô ráo, mà là trãi qua một quá trình hư thối dài, cùng bùn đất ẩm ướt biến thành một bãi ao đầm, trở thành bẫy rập đáng sợ nhất trong rừng rậm.
Mà côn trùng trong rừng, phải lớn hơn rất nhiều lần so với bên ngoài, nhưng con muỗi thành đàn bay lượng, quả thực như một bầy chim ruồi vậy!
Bên cạnh đó, trên cây khô lại treo đầy lão đằng xanh mượt, uyển chuyển dây dưa, từng tầng từng tầng một , có một lần lúc Lâm Phong đi qua, núp ở trong lão đằng, bỗng nhiên thoát ra một cái ổ rắn lục chạy khắp mặt đất!
Lâm Phong phải thừa nhận, để một mình hắn lăn lội trong nguyên thủy rừng rậm, là một chuyện đòi mạng, bất quá bây giờ có Tiểu bất điểm, tất cả lại bất đồng.
Đừng xem Tiểu bất điểm vẫn chưa tới bốn tuổi, nhưng từ nhỏ sống ở trong núi lớn là một tên lão thành đi trong rừng rậm.
Có hắn ở phía trước mở đường, Lâm Phong vừa đi vừa nhàn hạ kiểm tra Siêu Cấp Tổ Sư hệ thống của mình.
Ở sau khi Tiểu bất điểm bái sư, trong hệ thống liền nhiều hơn một Đệ Tử hệ thống.
Đệ Tử hệ thống danh sách bây giờ chỉ có một người Tiểu bất điểm.
"Tính danh: Thạch Thiên Hạo
Tuổi tác: Ba tuổi, bảy tháng
Tu vi hiện tại: Luyện Khí kỳ nhị trọng
Tiềm lực thuộc tính: Căn cốtà10; Ngộ tínhà8; Tâm chíà8; Phúc duyênà8
Ghi chú: Lực lượng thân thể cường hãn, hơn xa tu vi Luyện Khí kỳ nhị trọng Tu chân giả tầm thường.
Đề cử phương án giáo dục: Kiến nghị tu luyện Lôi hệ Đạo pháp, Thần thông phương diện có thể kiêm tu Pháp thuật cùng Võ đạo."
Lâm Phong thoả mãn gật đầu, đúng lúc truyền thụ cho Tiểu bất điểm Cửu Tiêu Thiên Lôi Chính Pháp.
Lần thứ hai hắn vào Rút Thưởng hệ thống, thu Tiểu bất điểm làm đồ đệ, hệ thống thưởng cho một lần cơ hôi rút thưởng.
Xúc xắc hệ thống cùng luân bàn hệ thống, Lâm Phong đều nhìn một chút ngẫu nhiên cho ra vật phẩm rút thưởng, hơi có chút thất vọng, không một cái đồ gì đặc biệt tốt, chỉ có thể gửi hy vọng vào cái rương thần bí.
Trãi qua chuyện Bắc Cực Thiên Từ Kiếm lần trước, Lâm Phong đã biết, cái rương thần bí kỳ thực tương đương với giải thưởng đặc biệt, thường thường có thể lấy ra được vài thứ tốt.
Lần này Lâm Phong lựa chọn luân bàn hệ thống.
Trong hư không, mười tám ô vuông xếp thành một vòng tròn, trong đó có mười lăm vật, cộng thêm một cái rương thần bí mang dấu chấm hỏi, mặt khác còn thừa lại hai khoảng trống.
"Cái rương, cái rương, cái rương... bắt đầu a!"
Ý niệm trong đầu Lâm Phong khẽ động, một quang điểm xuất hiện ở trên luân bàn, luân bàn cũng bắt đầu chuyển động nhanh chóng.
Khoảng chừng hai vòng, tốc độ quang điểm chậm lại, Lâm Phong khẩn trương nhìn chằm chằm quang điểm, trong lòng tính toán vị trí quang điểm dừng lại.
Quang điểm càng chạy càng chậm, cự ly cái rương thần bí cũng càng ngày càng gần.
Kế tiếp ba món, theo thứ tự là Hoả Diễm Đao Pháp thuật, Trấn Tà phù, cùng cái rương thần bí.
Hỏa Diễm Đao so với những Pháp thuật thông thường như Hỏa Cầu Thuật, Chưởng Tâm Lôi,... cao cấp hơn một bậc, đối với Lâm Phong lúc này mới Luyện Khí kỳ mà nói rất thích hợp sử dụng, cấp cao Pháp thuật yêu cầu quá cao, trái lại không có sử dụng tốt được.
Trấn Tà phù là một loại bùa chú có tính thông dụng rất mạnh, chuyên phá tà ma âm quỷ, mặc dù đồ dùng một lần, nhưng sử dụng đúng phương pháp, thậm chí so với Hỏa Diễm Đao còn muốn thực dụng.
Hai loại này đều có trong Hối Đoái hệ thống, cần mấy trăm điểm để đổi.
Nhưng lực hấp dẫn của chúng, hiển nhiên kém so với cái rương thần bí.
Quang điểm đến ô Hỏa Diễm Đao, tựa hồ muốn dừng lại, Lâm Phong ngừng thở, không dám phát sinh chút động tĩnh nào, nhưng trong lòng đang không ngừng hô to: "Qua, qua, qua,...!"
Phảng phất như nghe thấy được âm thanh trong lòng Lâm Phong, quang điểm chậm rãi chạy qua Hỏa Diễm Đao, đi tới chỗ ô vuông chứa Trấn Tà phù.
"Qua tiếp, qua tiếp, qua tiếp!"
Quang điểm cũng không chịu thua kém, lần thứ hai như Lâm Phong mong muốn, đi qua Trấn Tà phù.
Lâm Phong cười tươi như hoa, vận khí chính mình thật không tệ nha, tổng cộng hai lần rút thưởng, đều rút được giải thưởng đặc biệt.
"Lẽ nào Phúc duyên của ta cũng rất cao?" Trong lòng Lâm Phong đắc ý nghĩ, khóe mắt hướng luân bàn nhìn lại, lại suýt nữa sợ đến hồn phi phách tán.
Quang điểm vẫn đang di động, thấy muốn đi qua cái rương thần bí.
Lâm Phong nhất thời quýnh lên: "Dừng! Dừng! Dừng...... đệch!"
Quang điểm rốt cục run rẩy ngừng lại, thế nhưng cũng đã đi qua cái rương thần bí, rơi ở một ô vuông phía sau.
Lâm Phong định thần nhìn lại, không khỏi sửng sốt.
An Hồn thảo.
Có công hiệu trấn định, củng cố thần hồn, là Định Hồn đan tài liệu linh dược chính, số lượng rất thưa thớt, không dễ tìm kiếm.
Lâm Phong nhíu mày, tầm mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm An Hồn thảo ở trong tay mình.
Hắn mới vừa cảm thấy trong đầu có một đạo linh quang hiện lên, tựa hồ An Hồn thảo có công dụng lớn đối với mình.
Nhưng cái ý niệm này rất mơ hồ, Lâm Phong vội vàng tiến nhập Hối Đoái hệ thống, tìm được Định Hồn đan, nhìn thoáng qua thuyết minh.
Định Hồn đan, dùng ở người thường thì vô dụng, nhưng có thể làm cho thần hồn Âm Quỷ mất đi thân thể cố định bản thân hồn thể, đi trong ban ngày, coi như thần du vạn dặm cũng không đến mức thần hồn bị hao tổn mà vỡ tan.
Lâm Phong suy tư chốc lát, dần dần có một chút manh mối, nhưng còn chưa đủ rõ ràng, cần thời gian dài trù tính, vì vậy hắn đem An Hồn thảo cất, tiếp tục lật xem Hối Đoái hệ thống.
Lần này thu Tiểu bất điểm làm đồ đệ, ngoại trừ một lần rút thưởng, còn thưởng 500 điểm, so với tân thủ lễ bao mới cho tài chính còn muốn cao hơn.
Lâm Phong chuẩn bị đổi một môn Pháp thuật Thần thông.
Đạo pháp thì hắn đã có Cửu Tiêu Thiên Lôi Chính Pháp, Pháp khí có Bắc Cực Thiên Từ Kiếm, cũng không có nhu cầu cấp bách, ngược lại thì phương diện Pháp thuật, tuy uy lực Cửu Thiên Động Lôi Dẫn bất phàm, nhưng điều kiện sử dụng hạn chế nhiều lắm, thực chiến cũng chứa nhiều bất tiện.
Nói cho cùng, Cửu Thiên Động Lôi Dẫn thật ra là một môn Trận thuật, người sử dụng trước bày Pháp trận, sau đó mượn Pháp trận dẫn động thiên địa lực lượng.
Nhân lực có hạn, thiên địa chi lực có thể nói là vô cùng vô tận, chỉ nhìn ngươi có thể điều động bao nhiêu, cho nên uy lực của Trận thuật có thể nói là đứng đầu ở Thần thông.
Phàm là sự vật đều có mặt lợi cùng mặt tệ, Trận thuật uy lực lớn, nhưng bố trí không cũng không phải dễ, không nói đến Pháp trận là chết, vị trí không thể di động, muốn bố trí Pháp trận, liền cần nhiều tài liệu cùng thời gian, gặp phải tình huống bất ngờ rất dễ trở tay không kịp.
Cho nên lần này Lâm Phong quyết định đổi một môn Pháp thuật Thần thông, hắn coi trọng một một môn Pháp thuật là Vân Long Độn.
Độn pháp đối với tu sĩ mà nói trọng yếu phi thường, Độn pháp cao minh, đánh không lại đối phương, thì chạy, đánh thắng được đối phương, đối phương chạy thoát, mình có thể đuổi theo.
Vân Long Độn thật ra là chi nhánh của một môn Đại Thần thông, môn Đại Thần thông này tên là Long Độn, trong đó bao gồm Vân Long Độn, Ảnh Long Độn, Thuỷ Long Độn cùng nhiều Độn pháp bất đồng diệu dụng khác nhau.
Chỉ là đổi toàn bộ Long Độn cần rất nhiều điểm, trước mắt Lâm Phong không khả năng gánh được, hắn không thể làm gì khác hơn là thối lui cầu thứ khác, sau khi chăm chú suy xét, rồi lựa chọn cái Vân Long Độn này.
Vân Long Độn Độn pháp, chủ yếu dùng để di động cự ly ngắn cùng né tránh trong không gian nhỏ, Tu luyện giả chân đạp long xà, như đằng vân giá vũ, để cho địch nhân chạm không tới góc áo của ngươi, ở trong thực chiến có giá trị cực lớn.
Ý thức từ trong hệ thống lui ra, lại phát hiện Tiểu bất điểm đang trông mong nhìn hắn:
- Sư phụ, con lúc nào mới cùng ngài học Đạo pháp a?
Lâm Phong mỉm cười, vỗ vỗ đầu của hắn:
- Yên tâm, ngươi là vi sư khai sơn đại đệ tử, vi sư làm sao sẽ quên ngươi?
Đôi mắt đen láy của Tiểu bất điểm chuyển một vòng:
- Sư phụ, con không muốn làm đại đệ tử, con... con nghĩ muốn làm tiểu đệ tử.
Lâm Phong có chút kỳ quái, nhìn Tiểu bất điểm trước mặt môi hồng răng trắng như một búp bê vậy:
- Không cần lo lắng, ngươi tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng nhập môn sớm nhất, làm đại đệ tử không có vấn đề gì, vi sư sau đó thu đệ tử, đều phải thành thật cho ngươi làm sư đệ sư muội.
Tiểu bất điểm bắt đầu nắm tay Lâm Phong lắc lắc:
- Nhưng mà sư phụ, con thực sự muốn làm tiểu đệ tử.
Lâm Phong ngạc nhiên nói:
- Tại sao?
Đầu ngón chân Tiểu bất điểm chỉa xuống đất xoay xoay, rất ngượng ngùng cúi đầu:
- Ở trong thôn chính là như vậy, nhà ai có mấy cái hài tử, đều là tuổi nhỏ nhất được yêu thương... Con ở trong thôn là nhỏ nhất hài tử, mọi người đều thương ta nhất...
Lâm Phong chết lặng nhìn Tiểu bất điểm trước mặt còn nhỏ mà ma mãnh, sau một hồi khá mới vừa bực mình vừa buồn cười nói:
- Tiểu quỷ linh tinh, không biết nên nói ngươi thông minh hay nói ngươi ngốc, đó là ở Thạch thôn các ngươi, cũng không phải tất cả địa phương đều giống nhau. Vừa vặn tương phản, có nhiều chỗ, càng nhỏ nhất, lại càng bị khi dễ.
Lâm Phong tựa cười mà không cười nhìn Tiểu bất điểm:
- Ngươi nên nghĩ rõ, ngươi nếu muốn làm nhỏ nhất, vậy cũng không thành vấn đề, ngày sau lúc các sư huynh sư tỷ sai sử ngươi múc nước rửa chân, chùi bồn cầu, ngươi cũng đừng hối hận.
Con mắt Tiểu bất điểm chuyển một vòng, cười "hì hì" cầm lấy tay Lâm Phong lắc lắc, cười nói:
- Ta cho sư phụ lấy nước rửa chân, chùi bồn cầu, cho ngài đấm lưng, có sư phụ ngài ở, con ngoan như vậy, các sư huynh sư tỷ cũng sẽ không làm khó ta.
Lâm Phong nhìn tiểu quỷ trước mắt, một lát không nói gì, cuối cùng "phốc" một tiếng bật cười, vỗ cái ót tiểu tử kia một cái :
- Ngươi nha, ngươi nha...
Tiểu bất điểm lộ ra dáng tươi cười ngây thơ, "ha ha" vui vẻ.
x\"W
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top