Chương 8: Thành thân (H+)
Dù sao thì từ sau ngày hôm ấy, mọi chuyện dường như đã êm xuôi.
Lục Khắc Vũ và Lưu Kỳ Linh ở bên nhau không còn ai dám quấy rầy nữa, và đồ đệ của y cũng hầu như đều ủng hộ bọn họ. Chúng nói rằng thật ra Lục Khắc Vũ dưới thân phận Lưu Phúc chưa từng làm gì xấu, lại còn có vẻ cũng rất quan tâm đến chúng nữa. Miễn sao sư phụ vui thì chúng cũng vui.
Đã hai tháng trôi qua kể từ khi Lưu Kỳ Linh tỉnh lại. Cơ thể y đã hồi phục đáng kể dưới sự chăm sóc tận tình của Lục Khắc Vũ, hắn luôn ở bên cạnh y từng phút từng giây, cưng chìu hết mực. Mọi chuyện lẽ ra phải rất tốt, nhưng lại có một điều khiến y vô cùng không vui.
Hắn không chịu làm gì y hết!
... Không phải y ham muốn gì đâu nha, nhưng ít nhất! Ít nhất cũng phải... phải... đụng chạm gì đó chứ... Còn đằng này hắn đối với y lại thành kính quá mức, giống như Lưu Kỳ Linh là thứ đồ mỏng manh dễ vỡ vậy.
Nhưng mà gạ tên này chắc chắn không được! Hắn cứng như sắt, chỉ cần nhìn dáng vẻ khi bị y ép đến điên mà vẫn kiên quyết bảo không yêu là hiểu.
Làm sao giờ nhỉ...?
Hưm...
... Mà tại sao y lại trở thành người vì dục cầu mà lao tâm khổ tứ như vậy hả!!!
___
Lưu Kỳ Linh khoanh tay nhìn ma tôn đang chìm vào giấc ngủ do mê dược mình chuẩn bị, thầm đánh giá bản thân.
Thủ đoạn vô biên. Mưu hèn kế bẩn.
Cái tình cảnh cưỡng ép này sao có chút quen quen. Rõ ràng là cặp tình nhân, vì cớ gì y cứ luôn phải sắm vai kẻ bức ép hắn thế này kia chứ.
Thôi kệ, xấu chút mà sướng thì cũng chịu.
Lưu Kỳ Linh bắt đầu tiến tới hôn lên môi ma tôn, vươn đầu lưỡi vẽ một vòng quanh môi hắn rồi khẽ đẩy vào trong. Có lẽ vì hắn đang mất ý thức nên việc tách mở môi hắn cũng dễ dàng hơn, y rất nhanh đã bắt được đầu lưỡi ẩm ướt mà liếm nhẹ như mèo con liếm sữa.
Nụ hôn này khiến Lưu Kỳ Linh say mê không nỡ dứt ra, hình như đã rất lâu rồi y mới được nếm lại vị ngọt của đôi môi hắn. Mặc dù không cuồng nhiệt quấn quýt bằng khi hắn chủ động hôn y, nhưng mở đầu như vậy cũng tạm ổn rồi.
Mới chỉ hôn thôi mà y đã thấy người mình dâng lên luồng nhiệt nóng. Môi y trượt dần lên má, mi mắt rồi tới vầng trán cao, hôn lên cả mái tóc đen dài, cuối cùng dời xuống vành tai gặm mút. Ma tôn đang ngủ vẫn có phản ứng, người khẽ giật nhẹ, nơi nào đó cũng rục rịch động đậy.
"Hê... Hóa ra ngươi cũng cảm nhận được..."
Lưu Kỳ Linh cười khẽ, tự cởi áo mình ra. Đầu vú hồng hào đã thức dậy được một nửa, y vòng tay ôm lấy cổ hắn, áp sát ngực mình vào vòm ngực săn chắc. Đầu vú được ma sát trên da thịt đem lại cảm giác rất thoải mái, Lưu Kỳ Linh thở dốc, điều chỉnh góc độ để vú cả hai cọ vào nhau. Khi điểm thịt của y lướt qua đầu ti nhỏ của ma tôn, miệng y bật ra tiếng rên thích thú.
Làm như vậy rất thích, nhưng lại cũng hứng thêm. Cơn ngứa râm ran truyền từ đầu vú thẳng xuống bên dưới khiến y đứng ngồi không yên, liếc xuống thấy cặc hắn đã bán cương, y liền không do dự mà dời sự tấn công đến nơi đó.
Vừa mở ra, thứ hùng dũng ấy đã ngay lập tức làm y choáng váng. Mặc dù y biết hắn rất khủng, nhưng chắc do cũng khá lâu không gặp, y đã quên mất nó khủng thế nào. Chưa cương hết mà đã thế này, bảo sao mỗi lần hắn dập vào đều khiến y sống dở chết dở.
"Ờ... Đã lâu không gặp..."
"Ta chạm vào ngươi nhé."
Chào hỏi xong xuôi, Lưu Kỳ Linh chờ hết nổi mà vùi đầu vào liếm mút. Y dùng hết tất cả những kinh nghiệm mình có để phục vụ con cặc lâu rồi mới gặp, khoang miệng ấm nóng ra sức mở to để ngậm hết phần quy đầu khủng bố. Y vừa bú vừa phát ra tiếng ngâm nga từ cuống họng, bàn tay mềm mại nắm lấy thân cặc gân guốc vuốt dọc theo đường gồ lên dữ tợn, xoa đến hai túi bi nặng như chì.
Đầu lưỡi đánh vòng quanh đầu khấc, liếm dọc liếm ngang rồi tìm đến đỉnh đầu nhạy cảm đè ấn lỗ nhỏ, nghịch ngợm ngoáy vào. Lục Khắc Vũ theo bản năng gầm khẽ một tiếng, phản ứng này giúp Lưu Kỳ Linh biết y đang làm hắn sướng nên càng có thêm tự tin.
Y bắt đầu ngậm vào sâu hơn, từng chút từng chút nuốt trọn lấy thứ khổng lồ ấy vào miệng mình. Đợi khi bản thân thích ứng được rồi, đầu y khẽ chuyển động nhấp nhô lên xuống, chủ động để cho cặc bự đụ sâu đến tận cuống họng mình. Lưu Kỳ Linh vừa ngậm cặc vừa xoa bóp hai hòn chứa đầy tinh, càng làm lại càng hăng hái.
"Ưm... Ưm..." Bú cu thôi không hiểu sao cũng có thể khiến người y rạo rực hết cả lên, mông ngoe nguẩy, hai chân vô thức dang rộng ra, lỗ lồn trống vắng mong chờ sẽ có người chạm vào mình.
Mùi hương quen thuộc chỉ thuộc về riêng hắn làm y nứng không chịu nổi. Mặc dù là y tự mình hạ mê dược cho hắn nhưng giờ phút này y lại mong hắn mau tỉnh lại để chịch mình đi.
Lưu Kỳ Linh vòng tay xuống chạm vào nơi hư hỏng đã chảy nước kia, tuy đã lâu không làm nhưng cơ thể y, đặc biệt là chỗ đó, vẫn luôn phản ứng rất mạnh mẽ với Lục Khắc Vũ. Hai ngón tay ấn mép lồn xuống banh rộng sang hai bên, khí lạnh ùa vào khiến lỗ nhỏ khẽ run rẩy.
"Ha... a..."
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ... Y không muốn mình tự an ủi chính mình đâu, y muốn bị ngón tay điêu luyện của hắn đâm vào cơ...!
Nhưng cái tên này ngủ ngon thật đấy! Ma tôn cái quái gì mà bị hạ mê dược một phát là ngủ thẳng giấc vậy chứ!? Giỡn mặt hả!?
Lưu Kỳ Linh đắn đo loay hoay mãi, cuối cùng y quyết định thay đổi tư thế, chổng lồn ngay sát mặt hắn. Hơi thở nóng hổi phả vào lồn sướng rơn làm y cứ lắc mông mãi, cảm giác như chỉ cần hắn thở tiếp cũng có thể khiến cho y bắn ra ngay lập tức.
"Hư... Lục Khắc Vũ..." Lưu Kỳ Linh rên rỉ gọi tên hắn, "Mau tỉnh dậy đi... Xin ngươi đó..."
Hay là cứ tự mình mở rộng trước đi đã vậy.
Lưu Kỳ Linh hết chịu nổi, chấp nhận dùng tay mình mon men nhấn vào lỗ lồn đang nhiễu nước. Đã lâu không làm nên nơi đó đã trở lại khít khao, lúc tiến vào dù có nước lồn bôi trơn nhưng vẫn hơi đau một chút. Y cố gắng chịu đựng, hơi hạ eo xuống, đầu ngón tay đã vào được hơn một đốt.
Tiếng nước lép nhép khi ngón tay ngoáy trong vách thịt vang lên vô cùng rõ ràng, y tự mình tìm được điểm dâm thăm dò ấn nhẹ. Một cơn ớn lạnh bỗng truyền khắp toàn thân làm y giật mình hô lên, cánh tay đang chống trên nệm cũng bủn rủn suýt thì không trụ nổi.
"A... A... Ưm..."
Lưu Kỳ Linh ấn liên tục vào điểm sướng của mình, đây là lần đầu y tự mình làm đến mức này, không ngờ cũng có thể sướng đến vậy. Tuy không thể nào so được với khi hắn làm cho mình, nhưng nếu chỉ để chuẩn bị thì quá đủ.
Rất nhanh, ngón thứ hai đã tiến vào. Lưu Kỳ Linh hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm, người giật lên theo mỗi nhịp ấn ép, nửa người trên không biết từ khi nào đã đổ sụp xuống giường. Y cứ thế kề lồn vào mặt hắn mà thủ dâm, nước lồn tí tách trào ra, cùng với tiếng kêu dài, y bị chính ngón tay mình đưa lên đỉnh.
"Ha... Ha... a..."
Y khép hờ mắt, thở hổn hển cảm nhận cực khoái lâu lắm mới có lại. Cơ thể chưa gì đã có chút nhũn ra, mềm mại như nước. Lỗ lồn nhạy cảm khép mở, thịt lồn hồng háo ánh lên lấp lánh vì nước dâm như một đóa hoa nở rộ xinh đẹp.
"Lục Khắc Vũ..." Sao hắn còn chưa tỉnh lại nữa...!
Y liếc nhìn con cặc đã ngẩng cao đầu một cách thèm khát, nhổm người dậy chống tay lấy đà, nhắm con cặc ngay lỗ nhỏ mà cắn môi thử nhấn vào. Lỗ thịt bị cưỡng ép mở to sau một thời gian dài truyền đến cơn đau xót làm y khẽ xuýt xoa, lệ trào khỏi mi mắt, nhưng sâu bên trong lại rộn lên nỗi trống vắng khó tả.
Cả người y run rẩy khó ngừng, thở ra từng hơi nặng nề dần dần nuốt lấy vật vừa cứng lại vừa dài vào cái miệng bên dưới của mình. Gậy thịt đi đến đâu là cơn ngứa lại được xoa dịu đến đó, đi kèm với cơn đau khi bị cưỡng chế nong rộng là khoái cảm sung sướng dâng trào từng cơn.
"Ha... ư... To quá..."
Đợi khi cảm thấy mình đã thích ứng với sự khủng bố đó, mông y bắt đầu nhẹ nhàng nhún trên người hắn. Lưu Kỳ Linh chậm rãi tìm đúng góc độ mình thích đâm vào, thân cặc lướt qua vách tường mềm mại, quy đầu chuẩn xác dập vào điểm thịt dâm đãng làm y kinh hô, thỏa mãn đến run người. Tốc độ nhấp của y ngày càng tăng, cơ thể dâm loạn không ngừng di chuyển lên xuống, âm thanh bành bạch của da thịt va chạm khiến ai nghe thấy sẽ đều phải xấu hổ vô cùng.
"Hức, ư! Vào sâu quá, ha aa... Thật thoải mái...! Ư..."
Bao giờ hắn mới tỉnh dậy đây nhỉ? Y đã làm đến mức này rồi mà tên đó vẫn ngủ được sao?
Y phục trên người y chẳng biết đã bị cởi sạch từ bao giờ, Lưu Kỳ Linh vừa nhấp hông vừa đưa tay xoa nắn núm vú khiến nó rất nhanh đã chuyển từ màu hồng hào sang hồng đỏ rất ngon miệng, run rẩy mời gọi người ta đến chơi mình. Y cố tình không chạm vào hột le để đợi Lục Khắc Vũ.
Lỗ lồn ngoáy một vòng giúp cho cặc cạ đến tất cả mọi ngóc ngách, quy đầu béo ú cứ chà xát, nghiền ấn điểm dâm. Lưu Kỳ Linh rên loạn không dừng lại nổi, người ưỡn ra phía trước thành một đường cong rất đẹp, cùng với âm thanh ngày càng dâm loạn, chiếc cổ kiều mỹ ngửa mạnh ra sau, từ cuống họng bật thốt ra tiếng kêu dài báo hiệu trận lên đỉnh đã đến.
Nước lồn y xối xả trào ra đầy háng, lỗ bóp chặt lấy cặc bự. Lưu Kỳ Linh thở dốc đầy thỏa mãn nhấc người dậy, nhưng...
Bạch!
Người y bỗng dưng bị đè ấn về phía trước, cặp mông nhổng cao, vẫn còn chưa kịp định thần thì lỗ bên dưới đã lại bị con cặc ác liệt dập mạnh vào sâu đến tận cùng.
"Hư aaaa!!??"
Con cặc phành phạch giã mạnh cái lồn sũng nước khiến y ú ớ rên không thành câu, dương vật phụt phụt bắn tinh mất kiểm soát. Mắt Lưu Kỳ Linh trợn ngược lên, não tê rần như có dòng điện chạy xẹt qua, nước mắt cùng nước bọt vương vãi đầy trên gương mặt kiều diễm.
Hai tay y bị ghì chặt xuống giường, lỗ lồn từ phía sau bị nắc tung loạn thành một mớ hỗn độn. Lục Khắc Vũ không nói một lời mà ra sức phang y dồn dập như đồ chịch tự động, hai hòn dái nặng trịch đầy tinh cứ đập bôm bốp vào thịt mông đỏ ửng.
"Sư phụ dâm đãng, xem ra em thật sự đã bình phục rồi." Người hắn nóng ran, bàn tay mang theo hưng phấn vỗ vỗ cặp mông căng tròn đang đong đưa phóng đãng trước mặt, gầm giọng mắng yêu một câu, "Bây giờ em còn biết dùng ta như một món đồ chơi tình dục rồi phải không!?"
Có trời mới biết thời gian qua hắn đã nhẫn nhịn đến mức sắp nổ tung ra chỉ vì đợi cho y hoàn toàn bình phục, chỉ có điều hắn không ngờ đến là người tình bé bỏng dâm loàn của hắn thế mà lại chuốc thuốc hắn, rồi tự leo lên cặc hắn nhún lấy nhún để.
Nãy giờ y nhấp so với hắn là quá chậm, Lục Khắc Vũ suýt thì không giả vờ ngủ được nữa. Hiện tại hắn tỉnh rồi, hắn thề, hắn mà không dập nát mông nát lồn y thì ngày mai hắn sẽ ra chợ làm chó.
"Khoan đã, hức, chậm lại...! Chậm lại một chút...! Chỗ đó, a ư, xin ngươi..." Lưu Kỳ Linh đột nhiên phải tiếp nhận những cú thúc lút cán mãnh liệt, y khó khăn phun ra từng chữ trong tiếng rên nức nở, nước mắt giàn giụa khắp mặt, vậy nhưng lỗ lồn bên dưới lại không nghe lời mà cắn chặt lấy con cặc đang giày vò mình.
"Thật sự muốn ta chậm lại sao?" Lục Khắc Vũ đổ người cắn lên chiếc gáy xinh xắn, liếm lên da thịt thơm mát gợi tình, "Chỗ này của em hình như không muốn vậy đâu."
Có lẽ nhờ vào tác dụng của thuốc giải độc giúp gắn kết hai tâm hồn với nhau nên bây giờ khoái cảm còn dữ dội hơn so với khi trước, chỉ vừa kết hợp thôi mà đầu óc cả hai đã phê quên lối về.
Hắn vừa nói vừa đâm mạnh vào điểm dâm của y, tức khắc nghe thấy y thét lên một tiếng vừa sung sướng vừa hoảng loạn, cái lỗ đói khát co rút lại ngậm cặc không buông. Hơi ấm quen thuộc khiến Lục Khắc Vũ gầm gừ hưng phấn, hắn nghiêng đầu qua cùng y điên cuồng đá lưỡi, cặc bên dưới vẫn hăng hái rút ra rồi lại thúc sâu vào.
Quả nhiên bị hắn chịch vẫn sướng hơn so với tự chơi gấp trăm gấp ngàn lần!
"Ưm, ư! Chỗ đó, ha á, sướng... Hức...!"
"Ta phải làm em sướng để thưởng cho em vì đã chủ động chứ." Hắn cười tà cắn lên môi y, "Thời gian qua ta đã rất lo cho em, nhưng bây giờ xem ra em thật sự đã bình phục rồi. Còn biết đánh thuốc ta nữa chứ."
Hắn đã tỉnh ngay từ đầu rồi nhưng vẫn giả vờ để xem bé cưng này có thể làm tới đâu, không ngờ y cũng dữ dội quá.
Lục Khắc Vũ ôm chặt lấy Lưu Kỳ Linh dồn hết sức chịch y, chỉ có sự gắn kết thân mật này mới giúp hắn cảm nhận chân thật rằng y đang lành lặn nằm trong lòng mình. Hắn nghiến răng đẩy hông thúc lút cán, cắm ngập cặc trong vách lồn ướt đẫm, y càng rên hắn lại càng nắc tợn hơn, điên cuồng va chạm với cơ thể mềm mại.
"Lục... Khắc Vũ..." Lưu Kỳ Linh bị đụ thô bạo đến mức cả cơ thể căng cứng, run giọng gọi tên hắn, "Ngươi... từ từ... Hỏng lồn mất...!"
"Em có biết khi em yếu ớt nằm trong lòng ta, ta đã tuyệt vọng đến mức nào không? Lúc đó ta rất hận bản thân mình không thể làm gì được cho em..."
"Là ai cho phép em tự làm tổn thương mình như vậy!"
"A hức, ta... ta xin lỗi..."
Lục Khắc Vũ vẫn chưa thoát ra khỏi cơn ác mộng khi đó, thậm chí đến tận bây giờ, khi Lưu Lỳ Linh đã lành lặn bên cạnh mình rồi, sâu trong lòng hắn vẫn có cảm giác sợ hãi lạ kỳ.
"Em hứa đi...!" Hắn xoay người y lại, để hai khuôn mặt đối diện nhau, dùng tay ôm chặt lấy má y, "Em hứa là em sẽ không bao giờ rời xa ta đi!"
Ánh mắt đầy bất an của hắn khiến y đau lòng khôn nguôi, bờ môi đỏ mọng chủ động chạm vào môi hắn.
"Ta hứa với ngươi." Y khép mi tình tứ thủ thỉ, "Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, hai chúng ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ chia xa."
Cái ôm giữa những người yêu nhau lại càng thêm nồng ấm, Lục Khắc Vũ cũng không kìm nổi một giọt lệ trượt khỏi khóe mắt, kích động hôn y thêm một lần nữa. Vận động bên dưới lại càng thêm mạnh mẽ, trong tiếng rên rỉ cao vút của người trong ngực, dòng tinh nóng hổi bắn thẳng vào đến điểm sâu tận cùng.
"Ta yêu em, Lưu Kỳ Linh, ta thật sự vô cùng, vô cùng yêu em!"
"Nữa đi, Lục Khắc Vũ."
Đôi mắt cả hai phủ đầy dục vọng, lại lần nữa lao quấn vào nhau.
Chịch từ phòng ngủ ra đến sảnh điện, không nơi nào ở động ma vương mà không lưu lại dấu vết của cuộc hoan ái.
"Ư, lạnh quá! Hư ưm... Ức!"
Hai tay Lưu Kỳ Linh chống lên thành hồ, cong lưng vểnh mông đón nhận từng cú giã thô bạo dồn dập. Lục Khắc Vũ đụ y tới tấp như thể không có ngày mai, lỗ đít dâm đãng nong thành hình dạng cặc bự, lỗ lồn được hắn dùng nước hồ day nắn chà rửa, hoàn toàn chơi nát thân dưới của y.
"Đừng chà lồn như thế... Ôi, ư aa, hột le thích quá...!"
Hắn hung hăng giày vò le đĩ, viên thịt vốn đang e ấp nấp sau lớp mũ bị hắn nghịch cho sưng tấy lên, hiên ngang dựng lên tiện để hắn nắn bóp ngắt véo. Mỗi lần hắn chà lồn chà le đồng thời nắc banh đít y là y lại sướng điên đảo cả thần hồn, ngoáy mông lắc eo vòi vĩnh hắn trêu đùa mình tiếp.
Lục Khắc Vũ bóp hột le yêu thích rồi đâm vào điểm dâm trong cái lỗ khít khao, dương vật Lưu Kỳ Linh run rẩy bắn ra tinh loãng, nước lồn nhiễu nhão hòa cùng với nước hồ mát lạnh.
"Lưu Kỳ Linh."
"Sao...?" Y bị đụ mê man, mơ hồ đáp lại hắn.
"Em thành thân với ta nhé? Bỏ mối hôn ước cũ đi, thành thân với ta, để ta hoàn toàn là của em."
Trong một giây y đã tưởng mình nứng quá hóa rồ.
"Có... có ai lại... Aa... cầu hôn trong tình cảnh này... ư... như ngươi chứ...!"
Lục Khắc Vũ vặn xoắn lấy hột le ép hỏi: "Vậy em có đồng ý không?"
Câu trả lời dĩ nhiên là có.
Đời này y chỉ gả cho một mình hắn thôi, từ đầu đã vậy, có lý do gì để y từ chối nữa.
Lưu Kỳ Linh đỏ mặt cúi đầu, thấp giọng đáp: "Đồ ngốc nhà ngươi, ta còn có thể chạy đi đâu được nữa..."
Lục Khắc Vũ hạnh phúc tột cùng, dốc hết sức thỏa mãn y lần cuối.
Cuối cùng hắn cũng danh chính ngôn thuận có được người mà hắn yêu thương suốt từng ấy thời gian rồi.
"Lục Khắc Vũ, Lục Khắc Vũ, ta bắn, ta bắn...!"
"Bắn đi, bắn ra, em bắn hết cho ta đi!"
"Không, aa, hột le... Chỗ đó... A áaaa, ta ra đây, hư aaaaaa, raaaaa!!!"
"Hự!"
Từ lỗ tiểu nho nhỏ bên dưới hột le phụt ra dòng nước trong suốt xả thẳng xuống hồ, Lục Khắc Vũ ôm chặt Lưu Kỳ Linh vào lòng, mông y siết lại bất ngờ khiến hắn cũng nghiến răng xối tinh vào lỗ đít phê pha.
Kết thúc trận làm tình cuồng dại.
___
Ngày họ thành thân cũng đã đến.
Trong tiếng hò reo chúc phúc của đệ tử và thuộc hạ, Lưu Kỳ Linh và Lục Khắc Vũ chính thức trở thành đôi phu phu thắm thiết cảm động đất trời.
Lưu Kỳ cũng âm thầm nấp sau một gốc cây, chứng kiến đồ đệ mình thương yêu nở nụ cười rạng rỡ. Sau bao nhiêu tổn thương y phải chịu khi còn nhỏ, cuối cùng ông cũng đợi được một ngày có người đến sưởi ấm cho trái tim y rồi.
"Lục Khắc Vũ, có điều này ta phải nói với ngươi."
"Chuyện gì vậy?"
"Ngay từ đầu, người ta muốn gả chỉ có ngươi, chưa bao giờ là ai khác."
"Em... nói gì cơ?"
"Ha ha ha! Nhìn mặt ngươi kìa!"
"Lưu Kỳ Linh, khoan, đợi đã...!"
Chỉ có ngươi, vĩnh viễn chỉ có thể là ngươi!
_ HẾT_
Cảm ơn mọi người vì đã theo dõi và ủng hộ bộ truyện nàyyyy :333333
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top