Reply jan 29
Thảo ơi
Mày có sao không đấy?
T định đi ngủ rồi nhưng có lẽ ông trời muốn t đọc được bức thư của mày
T sẽ cố nói những điều t nghĩ một cái vắn tắt vì t sắp phải ngủ thậy ko mai t chết là một và nếu t ko nói bây giờ t sẽ quên mẹ nó mất là hai
Thời gian trôi qua nhanh lắm, lâu lâu nói chuyện vs mấy đứa bạn mới, t có từng kể với chúng nó là lâu lâu t có thể ăn nói vô duyên nhưng cuộc đời t là một trang giấy trắng ý and t cứ tự dưng bị làm sao thôi and t có kể về câu chuyện hồi cấp 3 một cái giấu tên theo kiểu t cx từng rất buồn vì những đứa bạn t có vấn đề ôi giờ nghe ba chấm vl but t ko thể nói rõ ràng là rốt cuộc hồi đấy có vấn đèe mẹ gì ý ...
Nhưng mà ko biết nói sao, dù t ko còn nhớ rõ lúc đó t đã buồn hay ko buồn vì cái gì m như nào ai đó như nào, nhưng đã có một hôm t khóc một mình, vào cái hồi ấy ấy, t cx ko nhớ t nghĩ gì, đại loại chỉ như kiểu tại sao m lại được như thế chứ, tại sao m lại có quyền act như vậy chứ bla bla :))) nhưng hồi đấy t còn trẻ ý và t khóc thì khóc vậy thôi chứ t có làm đc gì đâu cuối cùng t nín nghĩ là kiểu kệ đi (mặc dù t nói thật t quên t đã nín suy nghĩ đấy như thế nào rồi)
T viết cx đ có dàn bài mẹ gì nhưng mà điều thú vị là hồi đó t đã từng hi vọng m sẽ xin lỗi t :))))) i mean i have a feeling so ý. Chắc giờ m đang depress mà con đieen bạn m lại tưng tửng thế này ko biết m có sao ko... nhưng t mong là m nhìn thấy cái cách mà thái độ t thay đổi ý
Mà cái vụ body shaming thì t quên chưa nhắc thực ra t cx ko để ý lắm, mãi một năm trc t ms kể vs mấy đứa bạn bảo hình như t toàn bị chê xấu thôi ý suốt cả cấp ba :))) xong chúng nó còn bảo t eo sao bạn m mean thế xong t chỉ thấy buồn cười thôi i mean kiểu bọn mình là trẻ con mà bọn mình có nghĩ gì đâuu
Xong hồi đấy t ko defend đc cho nhan sắc của bản thân ý nhưng thực ra t luôn tự nghĩ t là một đứa bé xinh xắn mà thật luôn :)) bây h t chỉ nghĩ t ko xấu thôi nhưng hồi đấy một đứa như t cx đã nghĩ ra một tỷ kịch bản về việc t có thể xinh xắn như nào :)))) and t đã nghĩ về kiểu tóc bây h của t từ hồi đos rồi :)))
Thôi chung quy lại thì cũng là mấy chuyện xàm xàm cho cảm giác cuộc đời có vài cái thú
Thảo ạ, ý là t ko biết nói sao, t hiểu cái cảm giác mà đột nhiên m muốn connect với ng khác một cái tuyệt vọng đến thế ý, kiểu đột nhiên thấy lạc lõng ở xã hội này. Hôm nào t đỡ bận hơn chúng mình hãy nói chuyện này :)) t học cái môn tên nguyên lý xã hội và nó làm t nhìn đời theo một cách đỡ tiêu cực hơn.
Hồi đó, cái hồi mà t cần một lời xin lỗi của m chăng? T đã nghĩ là t chỉ cần như thế thôi như thể thế giới của t broken hết rồi các thứ. Nhưng mà as time goes by, giờ đây m học đc cách nhìn nhận lại chuyện đó, còn t học được cách đối mặt với những thứ vớ vẩn của cuộc đời tốt hơn.
Tao vẫn sống trong ảo mộng của t đôi khi để cân bằng cuộc sống, tao vẫn được cái mác học giỏi ấy như hồi m biết và rồi một nửa thế giới quanh t làm t mệt mỏi vì những câu như kiểu Haha kiểu gì nó chẳng làm được Hoa mà gì đó gì đó. T luôn sợ hãi nếu một ngày t ko đủ cố gắng nữa rồi những điều t vẫn làm đc đấy ko tốt như thế nữa. T có lòng tin vào t một chút nhưng t luôn bất an. Nhưng những đứa nó ko nghe sự bất an của t ý :)) kiểu t sẽ làm tốt mà?!
Ý là càng ngày t càng hiểu đc là t muốn đc đối xử như thế nào thì t nên cố như thế với ng khác, việc t chờ đợi hay mong chờ sẽ làm t mệt mỏi hơn. T có rất nhiều thứ muốn share với m, với những ng bạn cũ của chúng ta, nhưng t lại bất an là chúng mình có còn đủ thân không ôi khi thế giới của t như xa vl :)))
Không có cái gì là dễ dàng cả ý, nhưng ko hẳn là một giải pháp nhưng hôm nay t kết thúc một lớp học. Cái xã hội hiện đại mà ng ta bảo là tiện lợi này mọi ng sẽ vui vẻ hơn này, thực ra có rất nhiều vấn đề rất nhiều rủi ro. Vì bọn mình tách xa hiện thực quá. T ăn cơm mà ko bao giờ biết cơm như thế nào. Ăn thịt hàng ngày nhưng lại nghĩ giết động vật là dã man. Kiểu cái sự tách biệt khỏi môi trg xong nhốt mình vào trong cái tủ kính của chủ nghĩa cá nhân rằng m phải tốt như này như kia rồi ít connect các thứ quá làm bọn mình cứ mãi bất an ý
T chả hiểu t áp dụng được mấy cái thuyết này đến đâu nhưng m mãi mãi là bạn t. cảm ơn vì m đã xin lỗi t. T vui vì t đã nghe thấy điều gì đó sau all the years we act like nothin happens ý dù t ko biết t có xứng đáng với một điều như thế ko
T sắp thi cử sml rồi và t phải go
Nhưng nếu m đang đọc dòng này t mong chờ ngày bọn mình nói chuyện với nhau, như những người bạn già ko joke lame
Cố lên
Bọn mình ý
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top